Không khí trên núi mát mẻ sau cơn mưa, nhiệt độ này có thể giúp người ta bình tĩnh lại, Bruce nghĩ. Nam nhân tóc đen đứng trên khoảng đất trống trước nhà gỗ nhỏ, thần sắc thản nhiên nhìn đất đai ẩm ướt dưới chân đang dần trở nên khô cứng. dù sao nơi này cũng là sa mạc.
Buổi đêm gió lớn, tóc trên trán Bruce bị thổi bay, lộ ra đôi mắt nâu trầm, cảm xúc bên trong xoay vần, tựa như sự u ám mịt mù trước cơn giông bão.
Trong hẻm núi hoang vắng tựa như chỉ có tiếng gió thét gào, Bruce thờ ơ nhìn ống quần rách tả tơi của mình phất phơ trong gió. Sau đó y nâng mắt liếc qua sắc trời, trông có vẻ tốt.
Tiếng lách cách trong gió càng ngày càng rõ ràng, Bruce thần sắc nhàn nhạt: “Nổ súng không phải là một lựa chọn sáng suốt.” Y cất tiếng.
Thanh âm của nam nhân không lớn, những cũng đủ rõ ràng, y nhìn kẻ địch thình lình xuất hiện, khóe miệng khẽ nhếch. —— Đây không phải là một nụ cười.
Roth từ phía sau chúng chậm rãi đi tới, gã đứng không xa những alpha cơ bắp sôi sục kia, đánh giá Bruce bằng một loại ánh mắt mới lạ, “Chậc, tôi đương nhiên sẽ không để họ tùy tiện như vậy.” Ánh mắt gã Beta lòe lòe tỏa sáng, lại tựa như say mê hít một hơi thật sâu, cảm thụ khí tức Alpha cường đại khiến lòng người rung động tản mát trong không khí, —— cùng với, loại hương vị ngọt ngào mỹ lệ thuộc về Omega động dục.
“Mong rằng sự mạo muội của tôi không quấy nhiễu đến hai vị.” Roth nói.
Bruce hừ cười một tiếng, tựa như không hề để tâm đến việc bản thân bị bao vây, thái độ của y như thế khiến khuôn mặt Roth bất ngờ lóe lên một tia vui sướng gần như điên cuồng cùng tán thưởng.
Bruce đáp, “Tôi còn phải cảm ơn ý tốt của ngài Roth đây.” Ánh mắt y đảo qua một loạt binh sĩ Alpha trước mặt, ngữ khí bình thản: “Ông cũng biết những Alpha trải qua cải tạo bằng thuốc này còn chưa đủ mạnh.”
Roth cười, có vẻ gã cũng không cảm thấy ảo não khi đối mặt với sự thật này, chỉ dùng ánh mắt nóng rực nhìn về phía Bruce: “Nhưng bọn họ dù sao cũng là do tôi sáng tạo ra nha.”
Nam nhân tóc đen nhíu mày, y cực kì chán ghét cái từ mà Roth cố ý nhấn mạnh kia. —— “Sáng tạo”? Gã cho rằng mình là Chúa sáng thế sao? Roth cười vô cùng xán lạn, nhẹ giọng nói: “Chỉ có điều bọn họ đúng thật là chưa đủ hoàn mỹ. Dù sao nghiên cứu lúc nào chẳng phải trải qua chút nhấp nhô.” Gã dùng một loại ánh mắt khiến người ta rợn tóc gáy nhìn chằm chằm Bruce,“Trước đây, tôi chưa từng nghĩ đến trên đời còn có Alpha cường đại như ngài, cũng như tồn tại Omega hoàn mỹ như thủ hạ của ngài đâu.” Trước mắt khoa học gia Beta dường như hiện ra thi thể những binh sĩ Alpha đã qua cải tạo nằm trên mặt đất, cùng với hình ảnh sinh vật tóc vàng mỹ lệ như thần trong cơn mưa, biểu tình trên mặt càng thêm điên cuồng. Thế nhưng Bruce chỉ lãnh đạm nhìn gã.
Giọng nói của Roth thậm chí kích động đến có chút khàn khàn, gã hỏi: “Ngài đã từng săn sư tử chưa?”
Bruce nhàn nhạt cười, đáp: “Ông so với thợ săn vẫn còn kém xa lắm, Roth.”
Tiếng phi cơ trực thăng dần tiếp cận, tạp âm hỗn loạn chứng tỏ không chỉ có một chiếc phi cơ, dòng khí do cánh quạt tạo ra khiến hướng gió cũng trở nên bất định. Ánh mắt Roth nhìn Bruce dần trở nên oán độc. Gã đầy hứng thú nhướn mày, che giấu nỗi khiếp sợ trong lòng, sau đó cười rộ lên: “Hóa ra ngay từ đầu ngài đã dàn xếp sẵn, không hổ là truyền kì của CIA, có điều ngài có thể nhẫn nại lâu như vậy,” Roth cuối cùng đã nhận ra sự thật, “Thực sự khiến kẻ khác bội phục.”
Bốn phi cơ trực thăng từ trong bóng đêm dần hiện ra hình dạng, Roth phất tay cản lại những binh sĩ Alpha nãy giờ vẫn đang hướng nòng súng về phía Bruce, nhăm nhe rục rịch chờ phát động. Khoảng cách giữa bốn chiếc trực thăng kia và bọn họ, đủ để súng máy trang bị bên trên ngay khi họ động thủ giết Bruce đem bọn họ bắn thành cái sàng. Gã Beta mặt không đổi sắc nhìn Bruce, ngừng vài giây rồi lại cười rộ lên: “Thua trên tay ngài, cũng đáng.” Gã nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ, nụ cười trên mặt lại hết sức chân thành.
Lính đặc chủng thả dây thừng từ trực thăng trượt xuống, tạo thành vòng vây bao quanh nhóm Alpha hai mắt đỏ ngầu, họng súng đen ngòm nhắm thẳng vào nơi yếu hại.
Bruce nhìn về phía Roth, giọng điệu bình tĩnh ôn hòa, “Công việc mà tôi đề nghị với ông vẫn còn hiệu lực, Roth, mong ông suy nghĩ kỹ càng.”
Roth cười to: “Ha ha, trong tình cảnh này, trưởng quan ngài quả là một người đàm phán xuất sắc mà.” Gã quét mắt nhìn quanh, hiểu rõ hoàn cảnh của bản thân hiện tại, điên cuồng cùng giảo hoạt hiện lên trong ánh mắt gã Beta đã bị dồn vào tuyệt cảnh.
Bruce mặt không đổi sắc. Roth đã hoàn toàn mất đi lý trí của người bình thường, nhưng không thể phủ nhận, gã là một kẻ điên thông minh.
“Được thôi.” Giọng gã Beta khàn khàn, vừa dứt lời lại cười rộ lên.
Hai lính đặc chủng tiến lại, lục soát khắp người Roth một lượt, sau đó còng tay áp giải gã về phía chiếc trực thăng đang chậm rãi hạ xuống.
Khí lưu từ cánh quạt thổi bay đất cát và đá vụn trên mặt đất, Garcia ngó ra từ cửa khoang cabin, nàng thấy Bruce hoàn hảo không chút tổn hao đứng ở bên kia, liền thầm thở phào một hơi, nữ thượng úy phất tay, để hai lính đặc chủng áp giải Roth lên trực thăng.
Garcia từ trên thang hai ba bậc liền nhảy xuống, khuôn mặt nàng kéo căng, tầm mắt xuyên qua vài người đứng trước mặt, cẩn thận quan sát trưởng quan nhà mình từ trên xuống dưới. Nam nhân tóc đen nhìn qua thực mỏi mệt, nhưng dáng người vẫn cao ngất như cũ, ánh mắt lãnh đạm có thần, trên người Bruce chỉ mặc một chiếc sơ mi có chút đơn bạc, cổ tay áo rách nát, trên quần loang lổ vết bẩn, Garcia chưa từng thấy qua y chật vật như này. Trưởng quan cách một loạt họng súng nhẹ gật đầu với nàng, bình thản chào hỏi, Garcia cảm thấy mũi mình có chút lên men.
Trưởng quan nhìn qua có vẻ không ổn. Trong không khí tản ra mùi vị kích thích của những “chiến sĩ” Alpha đã qua cải tạo kia, nhưng Garcia mơ hồ nhận ra một chút bất đồng. Bruce Stewart đứng cách đó mấy mét, nam nhân tóc đen thần sắc mệt mỏi nhưng vẫn lạnh lùng nghiêm nghị, mặt y càng không đổi sắc lại càng đáng sợ, uy áp bức người.
Có điều đó vẫn không phải điểm khiến Garcia chú ý nhất.
Bruce chẳng buồn nâng mắt nhìn những Alpha đã qua cải tạo hai mắt đỏ ngầu kia, y xoay người đi đến ngôi nhà gỗ phía sau, nâng tay phải lên, dựng thẳng hai ngón tay như có như không phất nhẹ một cái, sau đó đóng lại cửa ngôi nhà gỗ.
“—— Đoàng đoàng!!!”
Trước khi nhóm Alpha kịp hiểu được hàm nghĩa của hành động này, các lính đặc chủng đã nổ súng, cơn mưa đạn bắn thẳng về phía những Alpha đã qua cải tạo, đối phương thậm chí còn chưa kịp đặt tay lên cò súng. Tia lửa phụt lên, họng súng trong đêm tối rõ ràng sáng rực, sau vài giây tất cả trở về như cũ, bóng đêm lại một lần nữa tĩnh lặng, chỉ còn thuốc súng phiêu tán cùng mùi máu tươi từ từ lan tràn cho thấy mới xảy ra chuyện gì. Binh lính bắt đầu nhanh chóng xử lý thi thể, chính phủ địa phương thậm chí sẽ không phát hiện ra nơi đây từng xảy ra một vụ tàn sát.
Garcia bước nhanh về phía căn nhà gỗ.
“Giường” đắp bằng đất tựa hồ khiến đặc công ngủ cũng không an ổn. Bruce đứng bên cạnh, trầm mặc nhìn người nằm ở nơi đó. Ánh sáng trong nhà nhỏ cũng không tốt, chỉ có một chiếc đèn dầu cũ kỹ, mái tóc vàng của Randall thoạt nhìn có chút ảm đạm. Bruce vươn tay, ngón trỏ chậm rãi xẹt qua làn da trên cổ Randall, nhiệt độ rất cao, Bruce có thể cảm giác được động mạch trên cổ đặc công đang nhảy lên dưới ngón tay mình, dồn dập, mạnh mẽ hữu lực.
Nam nhân tóc đen chăm chú nhìn người đang hôn mê vài giây, đôi mắt nâu trầm lộ ra thần sắc trầm tư. Nhưng Bruce cũng không ngừng lại lâu lắm.
Garcia đứng ở cửa do dự có nên đi vào hay không.
“Phanh ——”
Cánh cửa mục nát của căn nhà gỗ bị đá văng, Garcia lui về sau một bước, nhìn Bruce bước nhanh từ trong nhà gỗ đi ra, trong lòng trưởng quan cấp cao CIA còn có một người, Garcia nheo mắt, khi thấy rõ nhúm tóc vàng kim kia mới thở ra một hơi yên lòng.
Sau đó nàng nhìn trưởng quan nhà mình mặt không đổi sắc ôm đặc công tóc vàng, trước con mắt của bao nhiêu lính đặc chủng đi lên trực thăng.
“Xin để bác sĩ kiểm tra tình trạng của ngài một chút, sir.”
Bruce nhìn Garcia vẻ mặt lo âu ngồi bên cạnh mình, vén tay áo tùy ý nhân viên y tế đo huyết áp. Ánh mắt nam nhân dừng ở bên kia cabin, đặc công tóc vàng nằm trên cáng cứu thương thô sơ, một nhân viên y tế đang tiêm gì đó vào động mạch trên tay hắn, nhãn cầu dưới mi mắt nhắm chặt chuyển động kịch liệt, hô hấp trở nên dồn dập khiến lồng ngực không ngừng phập phồng.
Garcia khẩn trương ma sát ngón tay, lúc này mới phát hiện trong lòng bàn tay toàn là mồ hôi lạnh. Cánh tay trưởng quan bị gãy xương nghiêm trọng, nhân viên y tế nói chỗ gãy đã được người có tay nghề băng bó nghiêm chỉnh —— không cần nghĩ cũng biết là kiệt tác của vị nào, thế nhưng bởi vì hoạt động cường độ cao và điều kiện thô sơ, khiến vật cố định rơi ra, phần gãy cũng càng thêm nghiêm trọng.
Garcia biết nó đau như thế nào.
Nữ quân nhân lặng lẽ theo ánh mắt Bruce nhìn qua, Randall im lặng nằm ở nơi ấy, tình huống của đặc công tựa hồ cũng không tốt, hắn giống như đang trải qua một trận chiến vô thanh, cả cơ thể căng cứng, chống lại kẻ địch không biết tên, Garcia biết phản ứng sinh lý như vậy đại biểu cho điều gì, nàng từng thấy bộ dạng rất nhiều đặc công breakpoint bị kỳ động dục tra tấn, bao gồm cả Randall. Trên trực thăng chỉ có một mình Bruce là Alpha, ngoại trừ Garcia và phi công chính phụ, thậm chí không có nhân viên chiến đấu. Hai lính đặc chủng đã bị Bruce điều sang một chiếc trực thăng khác. Mùi vị động dục của Omega khiến Garcia cũng có phần thất thần.
Nàng kịp thời thu hồi đường nhìn của mình ngay khi Bruce quay đầu lại.
Trực thăng đáp xuống biên cảnh nước láng giềng, đoàn người đổi sang chuyên cơ CIA, bay về Bộ chỉ huy đặc biệt tại Langley.
Garcia từ một đầu khoang máy bay đi tới, trưởng quan đang bưng một ly cà phê đọc báo cáo nhiệm vụ. Bruce thoạt nhìn hoàn toàn bình thường —— cơ bản là vậy. Garcia thầm quan sát nam nhân tóc đen, mãi đến khi Bruce ngẩng đầu lên, ánh mắt giao nhau, mọi thứ hiện lên vô cùng rõ ràng trong đồng tử nâu trầm kia, Garcia khó hiểu cảm thấy một cỗ lạnh ý lan tràn sau lưng. Bruce Stewart là người nàng trung tâm đi theo, nàng phục tùng, kính trọng, quan tâm người đàn ông này, lại vẫn không tránh được mà cảm thấy sợ hãi.
“Sir, phó cục trưởng muốn nói chuyện với ngài.”
Bruce biểu tình nhàn nhạt: “Báo với Kent, sau khi trở lại Langley xử lý xong công vụ ứa đọng tôi sẽ tự mình đến tổng bộ thăm hỏi.”
Garcia chớp mắt, nàng im lặng chấp hành mệnh lệnh của Bruce, dùng giọng nói vô cùng ngọt ngào từ chối thỉnh cầu trò chuyện của vị phó cục trưởng CIA ở đầu dây bên kia.
“Hắn thế nào?”
Người đàn ông uống hết chất lỏng đắng chát trong cốc, thản nhiên hỏi. Garcia tiếp nhận chiếc cốc một lần nữa rót đầy cho y, đáp: “Breakpoint no.3 hiện đã được an trí tại phòng ngủ, có thiết bị chữa trị tốt nhất.” Rất khó để nàng không chú ý tới xưng hô của trưởng quan đối với đặc công tóc vàng đã thay đổi từ “Mr.James” thành “hắn”. Garcia do dự một chút, cuối cùng vẫn chọn bảo trì im lặng.
Bruce đem lực chú ý một lần nữa dời đến trên những văn kiện được cường điệu đóng dấu “cơ mật”. Bruce tự mình suy xét đến rất xa, tiếp theo mỗi một bước, mỗi một chi tiết lần lượt tái diễn một lần lại một lần trong đầu, y cũng theo đó mà chìm vào dòng suy nghĩ.
Hiện tại y chỉ cần làm việc, y phải làm việc.
Trực thăng tiếp đất.
Buổi đêm gió lớn, tóc trên trán Bruce bị thổi bay, lộ ra đôi mắt nâu trầm, cảm xúc bên trong xoay vần, tựa như sự u ám mịt mù trước cơn giông bão.
Trong hẻm núi hoang vắng tựa như chỉ có tiếng gió thét gào, Bruce thờ ơ nhìn ống quần rách tả tơi của mình phất phơ trong gió. Sau đó y nâng mắt liếc qua sắc trời, trông có vẻ tốt.
Tiếng lách cách trong gió càng ngày càng rõ ràng, Bruce thần sắc nhàn nhạt: “Nổ súng không phải là một lựa chọn sáng suốt.” Y cất tiếng.
Thanh âm của nam nhân không lớn, những cũng đủ rõ ràng, y nhìn kẻ địch thình lình xuất hiện, khóe miệng khẽ nhếch. —— Đây không phải là một nụ cười.
Roth từ phía sau chúng chậm rãi đi tới, gã đứng không xa những alpha cơ bắp sôi sục kia, đánh giá Bruce bằng một loại ánh mắt mới lạ, “Chậc, tôi đương nhiên sẽ không để họ tùy tiện như vậy.” Ánh mắt gã Beta lòe lòe tỏa sáng, lại tựa như say mê hít một hơi thật sâu, cảm thụ khí tức Alpha cường đại khiến lòng người rung động tản mát trong không khí, —— cùng với, loại hương vị ngọt ngào mỹ lệ thuộc về Omega động dục.
“Mong rằng sự mạo muội của tôi không quấy nhiễu đến hai vị.” Roth nói.
Bruce hừ cười một tiếng, tựa như không hề để tâm đến việc bản thân bị bao vây, thái độ của y như thế khiến khuôn mặt Roth bất ngờ lóe lên một tia vui sướng gần như điên cuồng cùng tán thưởng.
Bruce đáp, “Tôi còn phải cảm ơn ý tốt của ngài Roth đây.” Ánh mắt y đảo qua một loạt binh sĩ Alpha trước mặt, ngữ khí bình thản: “Ông cũng biết những Alpha trải qua cải tạo bằng thuốc này còn chưa đủ mạnh.”
Roth cười, có vẻ gã cũng không cảm thấy ảo não khi đối mặt với sự thật này, chỉ dùng ánh mắt nóng rực nhìn về phía Bruce: “Nhưng bọn họ dù sao cũng là do tôi sáng tạo ra nha.”
Nam nhân tóc đen nhíu mày, y cực kì chán ghét cái từ mà Roth cố ý nhấn mạnh kia. —— “Sáng tạo”? Gã cho rằng mình là Chúa sáng thế sao? Roth cười vô cùng xán lạn, nhẹ giọng nói: “Chỉ có điều bọn họ đúng thật là chưa đủ hoàn mỹ. Dù sao nghiên cứu lúc nào chẳng phải trải qua chút nhấp nhô.” Gã dùng một loại ánh mắt khiến người ta rợn tóc gáy nhìn chằm chằm Bruce,“Trước đây, tôi chưa từng nghĩ đến trên đời còn có Alpha cường đại như ngài, cũng như tồn tại Omega hoàn mỹ như thủ hạ của ngài đâu.” Trước mắt khoa học gia Beta dường như hiện ra thi thể những binh sĩ Alpha đã qua cải tạo nằm trên mặt đất, cùng với hình ảnh sinh vật tóc vàng mỹ lệ như thần trong cơn mưa, biểu tình trên mặt càng thêm điên cuồng. Thế nhưng Bruce chỉ lãnh đạm nhìn gã.
Giọng nói của Roth thậm chí kích động đến có chút khàn khàn, gã hỏi: “Ngài đã từng săn sư tử chưa?”
Bruce nhàn nhạt cười, đáp: “Ông so với thợ săn vẫn còn kém xa lắm, Roth.”
Tiếng phi cơ trực thăng dần tiếp cận, tạp âm hỗn loạn chứng tỏ không chỉ có một chiếc phi cơ, dòng khí do cánh quạt tạo ra khiến hướng gió cũng trở nên bất định. Ánh mắt Roth nhìn Bruce dần trở nên oán độc. Gã đầy hứng thú nhướn mày, che giấu nỗi khiếp sợ trong lòng, sau đó cười rộ lên: “Hóa ra ngay từ đầu ngài đã dàn xếp sẵn, không hổ là truyền kì của CIA, có điều ngài có thể nhẫn nại lâu như vậy,” Roth cuối cùng đã nhận ra sự thật, “Thực sự khiến kẻ khác bội phục.”
Bốn phi cơ trực thăng từ trong bóng đêm dần hiện ra hình dạng, Roth phất tay cản lại những binh sĩ Alpha nãy giờ vẫn đang hướng nòng súng về phía Bruce, nhăm nhe rục rịch chờ phát động. Khoảng cách giữa bốn chiếc trực thăng kia và bọn họ, đủ để súng máy trang bị bên trên ngay khi họ động thủ giết Bruce đem bọn họ bắn thành cái sàng. Gã Beta mặt không đổi sắc nhìn Bruce, ngừng vài giây rồi lại cười rộ lên: “Thua trên tay ngài, cũng đáng.” Gã nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ, nụ cười trên mặt lại hết sức chân thành.
Lính đặc chủng thả dây thừng từ trực thăng trượt xuống, tạo thành vòng vây bao quanh nhóm Alpha hai mắt đỏ ngầu, họng súng đen ngòm nhắm thẳng vào nơi yếu hại.
Bruce nhìn về phía Roth, giọng điệu bình tĩnh ôn hòa, “Công việc mà tôi đề nghị với ông vẫn còn hiệu lực, Roth, mong ông suy nghĩ kỹ càng.”
Roth cười to: “Ha ha, trong tình cảnh này, trưởng quan ngài quả là một người đàm phán xuất sắc mà.” Gã quét mắt nhìn quanh, hiểu rõ hoàn cảnh của bản thân hiện tại, điên cuồng cùng giảo hoạt hiện lên trong ánh mắt gã Beta đã bị dồn vào tuyệt cảnh.
Bruce mặt không đổi sắc. Roth đã hoàn toàn mất đi lý trí của người bình thường, nhưng không thể phủ nhận, gã là một kẻ điên thông minh.
“Được thôi.” Giọng gã Beta khàn khàn, vừa dứt lời lại cười rộ lên.
Hai lính đặc chủng tiến lại, lục soát khắp người Roth một lượt, sau đó còng tay áp giải gã về phía chiếc trực thăng đang chậm rãi hạ xuống.
Khí lưu từ cánh quạt thổi bay đất cát và đá vụn trên mặt đất, Garcia ngó ra từ cửa khoang cabin, nàng thấy Bruce hoàn hảo không chút tổn hao đứng ở bên kia, liền thầm thở phào một hơi, nữ thượng úy phất tay, để hai lính đặc chủng áp giải Roth lên trực thăng.
Garcia từ trên thang hai ba bậc liền nhảy xuống, khuôn mặt nàng kéo căng, tầm mắt xuyên qua vài người đứng trước mặt, cẩn thận quan sát trưởng quan nhà mình từ trên xuống dưới. Nam nhân tóc đen nhìn qua thực mỏi mệt, nhưng dáng người vẫn cao ngất như cũ, ánh mắt lãnh đạm có thần, trên người Bruce chỉ mặc một chiếc sơ mi có chút đơn bạc, cổ tay áo rách nát, trên quần loang lổ vết bẩn, Garcia chưa từng thấy qua y chật vật như này. Trưởng quan cách một loạt họng súng nhẹ gật đầu với nàng, bình thản chào hỏi, Garcia cảm thấy mũi mình có chút lên men.
Trưởng quan nhìn qua có vẻ không ổn. Trong không khí tản ra mùi vị kích thích của những “chiến sĩ” Alpha đã qua cải tạo kia, nhưng Garcia mơ hồ nhận ra một chút bất đồng. Bruce Stewart đứng cách đó mấy mét, nam nhân tóc đen thần sắc mệt mỏi nhưng vẫn lạnh lùng nghiêm nghị, mặt y càng không đổi sắc lại càng đáng sợ, uy áp bức người.
Có điều đó vẫn không phải điểm khiến Garcia chú ý nhất.
Bruce chẳng buồn nâng mắt nhìn những Alpha đã qua cải tạo hai mắt đỏ ngầu kia, y xoay người đi đến ngôi nhà gỗ phía sau, nâng tay phải lên, dựng thẳng hai ngón tay như có như không phất nhẹ một cái, sau đó đóng lại cửa ngôi nhà gỗ.
“—— Đoàng đoàng!!!”
Trước khi nhóm Alpha kịp hiểu được hàm nghĩa của hành động này, các lính đặc chủng đã nổ súng, cơn mưa đạn bắn thẳng về phía những Alpha đã qua cải tạo, đối phương thậm chí còn chưa kịp đặt tay lên cò súng. Tia lửa phụt lên, họng súng trong đêm tối rõ ràng sáng rực, sau vài giây tất cả trở về như cũ, bóng đêm lại một lần nữa tĩnh lặng, chỉ còn thuốc súng phiêu tán cùng mùi máu tươi từ từ lan tràn cho thấy mới xảy ra chuyện gì. Binh lính bắt đầu nhanh chóng xử lý thi thể, chính phủ địa phương thậm chí sẽ không phát hiện ra nơi đây từng xảy ra một vụ tàn sát.
Garcia bước nhanh về phía căn nhà gỗ.
“Giường” đắp bằng đất tựa hồ khiến đặc công ngủ cũng không an ổn. Bruce đứng bên cạnh, trầm mặc nhìn người nằm ở nơi đó. Ánh sáng trong nhà nhỏ cũng không tốt, chỉ có một chiếc đèn dầu cũ kỹ, mái tóc vàng của Randall thoạt nhìn có chút ảm đạm. Bruce vươn tay, ngón trỏ chậm rãi xẹt qua làn da trên cổ Randall, nhiệt độ rất cao, Bruce có thể cảm giác được động mạch trên cổ đặc công đang nhảy lên dưới ngón tay mình, dồn dập, mạnh mẽ hữu lực.
Nam nhân tóc đen chăm chú nhìn người đang hôn mê vài giây, đôi mắt nâu trầm lộ ra thần sắc trầm tư. Nhưng Bruce cũng không ngừng lại lâu lắm.
Garcia đứng ở cửa do dự có nên đi vào hay không.
“Phanh ——”
Cánh cửa mục nát của căn nhà gỗ bị đá văng, Garcia lui về sau một bước, nhìn Bruce bước nhanh từ trong nhà gỗ đi ra, trong lòng trưởng quan cấp cao CIA còn có một người, Garcia nheo mắt, khi thấy rõ nhúm tóc vàng kim kia mới thở ra một hơi yên lòng.
Sau đó nàng nhìn trưởng quan nhà mình mặt không đổi sắc ôm đặc công tóc vàng, trước con mắt của bao nhiêu lính đặc chủng đi lên trực thăng.
“Xin để bác sĩ kiểm tra tình trạng của ngài một chút, sir.”
Bruce nhìn Garcia vẻ mặt lo âu ngồi bên cạnh mình, vén tay áo tùy ý nhân viên y tế đo huyết áp. Ánh mắt nam nhân dừng ở bên kia cabin, đặc công tóc vàng nằm trên cáng cứu thương thô sơ, một nhân viên y tế đang tiêm gì đó vào động mạch trên tay hắn, nhãn cầu dưới mi mắt nhắm chặt chuyển động kịch liệt, hô hấp trở nên dồn dập khiến lồng ngực không ngừng phập phồng.
Garcia khẩn trương ma sát ngón tay, lúc này mới phát hiện trong lòng bàn tay toàn là mồ hôi lạnh. Cánh tay trưởng quan bị gãy xương nghiêm trọng, nhân viên y tế nói chỗ gãy đã được người có tay nghề băng bó nghiêm chỉnh —— không cần nghĩ cũng biết là kiệt tác của vị nào, thế nhưng bởi vì hoạt động cường độ cao và điều kiện thô sơ, khiến vật cố định rơi ra, phần gãy cũng càng thêm nghiêm trọng.
Garcia biết nó đau như thế nào.
Nữ quân nhân lặng lẽ theo ánh mắt Bruce nhìn qua, Randall im lặng nằm ở nơi ấy, tình huống của đặc công tựa hồ cũng không tốt, hắn giống như đang trải qua một trận chiến vô thanh, cả cơ thể căng cứng, chống lại kẻ địch không biết tên, Garcia biết phản ứng sinh lý như vậy đại biểu cho điều gì, nàng từng thấy bộ dạng rất nhiều đặc công breakpoint bị kỳ động dục tra tấn, bao gồm cả Randall. Trên trực thăng chỉ có một mình Bruce là Alpha, ngoại trừ Garcia và phi công chính phụ, thậm chí không có nhân viên chiến đấu. Hai lính đặc chủng đã bị Bruce điều sang một chiếc trực thăng khác. Mùi vị động dục của Omega khiến Garcia cũng có phần thất thần.
Nàng kịp thời thu hồi đường nhìn của mình ngay khi Bruce quay đầu lại.
Trực thăng đáp xuống biên cảnh nước láng giềng, đoàn người đổi sang chuyên cơ CIA, bay về Bộ chỉ huy đặc biệt tại Langley.
Garcia từ một đầu khoang máy bay đi tới, trưởng quan đang bưng một ly cà phê đọc báo cáo nhiệm vụ. Bruce thoạt nhìn hoàn toàn bình thường —— cơ bản là vậy. Garcia thầm quan sát nam nhân tóc đen, mãi đến khi Bruce ngẩng đầu lên, ánh mắt giao nhau, mọi thứ hiện lên vô cùng rõ ràng trong đồng tử nâu trầm kia, Garcia khó hiểu cảm thấy một cỗ lạnh ý lan tràn sau lưng. Bruce Stewart là người nàng trung tâm đi theo, nàng phục tùng, kính trọng, quan tâm người đàn ông này, lại vẫn không tránh được mà cảm thấy sợ hãi.
“Sir, phó cục trưởng muốn nói chuyện với ngài.”
Bruce biểu tình nhàn nhạt: “Báo với Kent, sau khi trở lại Langley xử lý xong công vụ ứa đọng tôi sẽ tự mình đến tổng bộ thăm hỏi.”
Garcia chớp mắt, nàng im lặng chấp hành mệnh lệnh của Bruce, dùng giọng nói vô cùng ngọt ngào từ chối thỉnh cầu trò chuyện của vị phó cục trưởng CIA ở đầu dây bên kia.
“Hắn thế nào?”
Người đàn ông uống hết chất lỏng đắng chát trong cốc, thản nhiên hỏi. Garcia tiếp nhận chiếc cốc một lần nữa rót đầy cho y, đáp: “Breakpoint no.3 hiện đã được an trí tại phòng ngủ, có thiết bị chữa trị tốt nhất.” Rất khó để nàng không chú ý tới xưng hô của trưởng quan đối với đặc công tóc vàng đã thay đổi từ “Mr.James” thành “hắn”. Garcia do dự một chút, cuối cùng vẫn chọn bảo trì im lặng.
Bruce đem lực chú ý một lần nữa dời đến trên những văn kiện được cường điệu đóng dấu “cơ mật”. Bruce tự mình suy xét đến rất xa, tiếp theo mỗi một bước, mỗi một chi tiết lần lượt tái diễn một lần lại một lần trong đầu, y cũng theo đó mà chìm vào dòng suy nghĩ.
Hiện tại y chỉ cần làm việc, y phải làm việc.
Trực thăng tiếp đất.
Danh sách chương