Thấy động tác Long Thần điên cuồng như vậy, Linh Hi cũng không đành lòng. Nhưng mà yêu thú không giống Nhân tộc, bình thường Nhân tộc giết chết yêu thú thu thập lợi ích, yêu thú cường đại kiếm ăn cũng ra ngoài săn giết Nhân tộc. Đây vốn là định luật tuần hoàn, không có gì đáng nói.

Hơn nữa, trí tuệ yêu thú quá thấp, chuyện này không thể đánh đồng với nhau. Long Thần trước tiên giết chết đối phương rồi mới luyện máu hóa khí đã nhân từ lắm rồi. Dưới tình huống này, Linh Hi cũng biết tinh thần hắn không bị sát khí phát ra từ tinh huyết truyền thừa ảnh hưởng quá lớn.

Long Thần đang chuẩn bị dừng lại, bỗng nhiên Linh Hi nói gấp.

"Long Thần, dưới nền đất có một đầu yêu thú cực mạnh. Thực lực khoảng chừng Hoàng giai thất phẩm, chạy trốn hay đánh?"

Yêu thú Hoàng giai thất phẩm là địch nhân cực kỳ nguy hiểm, nếu chiến đấu tùy thời đều có thể mất mạng.

Nàng không rõ Long Thần biến thành bộ dạng này có bao nhiêu chiến lực, cho nên mới hỏi xem hắn quyết định thế nào.

"Hoàng giai thất phẩm sao? Cũng tốt, để ta kiểm tra thực lực hiện tại mạnh mẽ tới mức nào!"

Thực lực yêu thú Hoàng giai thất phẩm mạnh hơn võ giả Long Mạch cảnh đệ thất trọng vài phần.

Trong lòng Long Thần vừa hạ quyết tâm, dưới đất bỗng nhiên chấn động ùng ùng. Một cặp mắt to lớn đỏ ngầu hiện ra trước mắt Long Thần.

Đây là một đầu Huyết Tích Dịch khổng lồ, chiều cao vượt qua hai mươi thước, lân giáp toàn thân đỏ sẫm, hai con ngươi còn to hơn đèn lồng, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn.

"Dĩ nhiên là Huyết Tích Vương, khó trách nơi này xuất hiện nhiều Huyết Tích Dịch như vậy. Chúng nó nhất định là hộ vệ của vương giả."

Đối mặt đây Huyết Tích Vương cường đại yêu lực uy hiếp, Long Thần nhưng cũng không lui lại nửa bước.

Long Thần giết chết một đám Huyết Tích Dịch đã chọc giận Huyết Tích Vương. Mặc dù nó mơ hồ cảm thấy Long Thần có điểm cổ quái, nhưng điều này không thể khiến nó bỏ qua kẻ địch đáng chết này.

"Đừng có nhìn ta như vậy, dù sao ngươi cũng sẽ biến thành thức ăn nhanh thôi!"

Tròng mắt Long Thần lóe lên hàn quang, tốc độ hắn bây giờ nhanh hơn trước kia gấp mười lần. Thân thể vừa động đã tiếp cận Huyết Tích Vương.

“Vụt!”

Long Thần chỉ di động một bước đã nhìn thấy đầu lưỡi to lớn phóng tới nhanh như chớp, hắn vung tay đánh ra một quyền đón đỡ.

“Ầm!”

Lực lượng đầu lưỡi Huyết Tích Vương công kích không kém hắn bao nhiêu, lần này va chạm chấn cho hai chân Long Thần lún hẳn xuống đất.

"Ta đây không có thời gian chơi với ngươi. Từ khi ta luyện xong Thương Long ấn chưa từng sử dụng lần nào, hôm nay để ngươi nếm thử đi!"

Long Thần giơ tay ra trước, các ngón tay nhanh chóng biến hóa. Mặc dù ngón tay mọc ra móng vuốt thật dài, nhưng không hề ảnh hưởng hắn kết ấn. Chân khí màu đỏ từ trong đan điền tràn ra dung nhập vào bàn tay hắn, Thương Long ấn chậm rãi thành hình.

"Thương Long ấn!"

Cho đến cuối cùng, chân khí màu đỏ đã hóa thành mãng xà xoay quanh bàn tay Long Thần. Huyết Tích Vương nhất thời cảm giác tử vong uy hiếp cuống quít lui về phía sau.

“Ầm!”

Vào lúc này, hang động âm u đột nhiên lóe lên quang mang đỏ rực, Thương Long ấn bắn tới đánh trúng đỉnh đầu Huyết Tích Vương phát ra tiếng nổ vang dội.

Đầu Huyết Tích Vương vỡ toang chết không kịp ngáp.

Yêu thú Hoàng giai thất phẩm tử vong.

Đây là đối thủ cường đại nhất trong đời hắn, Long Thần đoán chừng Bạch Thế Kỷ cũng chưa chắc đánh lại Huyết Tích Vương.

Long Thần dĩ nhiên không thể bỏ qua máu huyết của Huyết Tích Vương, hắn nhảy lên trên lưng nó vận khởi pháp môn luyện máu hóa khí kéo ra một quả cầu máu khổng lồ.

Lượng máu này ước chừng vài tấn, Long Thần nhìn thấy càng thêm hưng phấn, ít nhất nhiêu đây máu cũng đủ để no bụng đi?

Chân khí màu đỏ quỷ dị kia luyện mười mất hết chín, mấy thứ này cứ đến càng nhiều càng tốt.

Máu huyết Yêu thú Hoàng giai thất phẩm ẩn chứa năng lượng dồi dào, trong nháy mắt Long Thần cảm giác đan điền căng phồng, chân khí quay cuồng mãnh liệt. Hiển nhiên là khả năng hấp thu đã tới điểm giới hạn.

Lúc trước hắn bị cơn đói hành hạ khó chịu, bây giờ no quá cũng phiền chết người. Long Thần tranh thủ cơ hội này tiến hành xung kích Long mạch thứ sáu.

Hắn trực tiếp ngồi xếp bằng trên người Huyết Tích Vương xuống, chân khí màu đỏ biến thành làn sóng hung dữ tràn tới Long mạch thứ sáu.

Thực lực Long Thần hiện tại đã mạnh hơn Long Mạch cảnh đệ ngũ trọng rất nhiều, cho nên quá trình xung kích đệ lục trọng đơn giản trước nay chưa từng có.

Thời gian qua chừng nửa nén nhang, Long mạch đệ lục trọng đã được quán thông, thiên địa linh khí tràn vào tẩm bổ thân thể hắn.

Hắn rốt cuộc đạt tới cảnh giới Long mạch đệ lục trọng trước khi tham gia Liệp Yêu đại hội, cho đến lúc này hắn mới mở nụ cười vui sướng.

Nãy giờ chiến đấu tạo ra động tĩnh quá lớn, Long Thần không dám dừng lại ở nơi này thêm chút nào nữa. Hắn vội vàng đứng dậy chạy ra khỏi hang động, nhưng hắn buồn bực nhất chính là bộ dạng hiện tại làm sao đi gặp người. Hắn nên làm gì bây giờ?

Trong lúc hắn đang lo lắng chuyện này đột nhiên cảm giác toàn thân ngứa ngáy, lân phiến và gai xương trên người từ từ rút vào trong cơ thể. Chỉ lát sau, hắn đã khôi phục lại hình dáng như cũ.

Thế nhưng, khi hắn giải trừ trạng thái biến thân cũng mất đi lực lượng đến từ tinh huyết truyền thừa. Chỉ có mi tâm hắn hiện ra một dấu ấn màu đỏ mờ nhạt.

Thực lực Long Thần theo đó từ từ giảm xuống, điểm vui mừng nhất chính là chân khí trong đan điền hắn vẫn là màu đỏ, về chất về lượng đều mạnh hơn trước kia rất nhiều.

Huống chi, hắn đã đột phá Long Mạch cảnh đệ lục trọng, lấy thực lực bây giờ hoàn toàn có thể đối kháng chính diện Bạch Thế Kỷ.

Long Thần đúng là có chút tiếc nuối, trạng thái biến thân là thời điểm mạnh nhất của hắn. Nhưng bộ dáng kia quả thật không thể đi lại ở thế giới nhân loại rồi.

"Không biết ta có thể biến thân lần nữa hay không? Long ngọc thần bí đúng là quá mức khó lường."

Cho dù không biến đổi trạng thái, lấy thực lực hắn hiện tại đã dư sức tham gia Liệp Yêu đại hội.

Lúc này Linh Hi hỏi:

"Long Thần, ngươi nhận được tinh huyết truyền thừa là loại rồng nào?"

Thật ra Long Thần cũng không biết chút gì về tình trạng của mình. Hắn quay trở về hang lúc trước, ngồi xếp bằng kiểm tra thân thể.

Linh Hi bay ra ngoài cảnh giới cho hắn.

Lúc nãy xuất hiện quá nhiều chuyện khiến nàng sợ hãi không dứt, cho đến bây giờ mới hơi yên tâm, ánh mắt nhìn Long Thần lộ vẻ quan tâm.

Long Thần đã đột phá Long Mạch cảnh đệ lục trọng, số lượng chân khí đã tương đương với đám người Dương Linh Nguyệt. Nhưng mà chất lượng lại mạnh hơn bọn họ gấp bốn, năm lần.

Nói cách khác, trên phương diện chân khí, Long Thần đã nắm giữ ưu thế vượt trội. Chiến lực của hắn đã rất tiếp cận võ giả Long Mạch cảnh đệ thất trọng.

Hơn nữa, hắn còn có Tinh Thần chiến thể và các loại chiến kỹ bù vào yếu điểm, cho nên hắn rất có lòng tin đối phó Bạch Thế Kỷ,.

Nếu như hắn tìm được cách tiến vào trạng thái biến thân, lực lượng đột ngột bạo tăng hẳn là có thể đánh một trận với võ giả Long Mạch cảnh đệ bát trọng.

Trong lòng Long Thần mừng thầm, phải biết rằng đây chỉ là một phần ngàn tinh huyết truyền thừa đã giúp hắn đạt tới lại tình trạng này. Nếu như hắn hấp thu toàn bộ sẽ đạt tới cảnh giới nào đây?

Ngoài ra pháp quyết luyện máu hóa khí chính là thu hoạch lớn nhất trong chuyến đi này, tinh huyết truyền thừa còn ẩn giấu rất nhiều chỗ tốt. Hắn nghĩ ngợi một lát rồi quyết định hỏi Linh Hi:

"Tiểu Hi, ta bây giờ có tính là Long võ giả chưa?"

Nhìn thấy Long Thần rốt cuộc để ý tới mình, Linh Hi đã không còn khẩn trương nữa. Nàng khẽ gật đầu nói:

"Mặc dù ta không hiểu lắm về Long võ giả, nhưng từ biểu hiện của ngươi hẳn là trở thành Long võ giả. Đúng rồi, lúc trước ta hỏi ngươi tinh huyết truyền thừa có phải đến từ Huyết Sát Long không? Ta từng nhìn thấy hình dáng Huyết Sát Long trong sách cổ, cảm thấy rất giống với bộ dạng ngươi khi biến thân."

Long Thần làm gì biết mình hấp thu loại máu huyết giống rồng nào chứ? Hắn đang muốn nói mình không biết, ngay lúc này trong đầu hắn hiện ra mấy chữ, Long Thần theo bản năng lẩm bẩm:

"Thái cổ Huyết Linh Long!"

Mấy chữ này vừa vang lên, máu huyết trong người Long Thần bỗng nhiên sôi trào mạnh mẽ. Đồng thời cảm giác tự tin và kiêu ngạo tràn ngập đầu óc Long Thần.

"Thái cổ Huyết Linh Long?"

Linh Hi lặp đi lặp lại mấy chữ này, bỗng nhiên ánh mắt nàng mở thật to nhìn chăm chú Long Thần, bộ dạng rõ ràng là không dám tin tưởng.

Long Thần thấy nàng biểu hiện kỳ lạ như chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ. Hơn nữa, khuôn mặt nàng lúc này càng thêm khả ái làm cho hắn xao xuyến không thôi.

"Tại sao, nha đầu, ngươi nhìn đại gia đủ chưa?"

Linh Hi mặc kệ hắn nói gì, giọng nói run rẩy:

"Ngươi xác định là thái cổ Huyết Linh Long?"

Cho đến bây giờ Long Thần mới cảm giác được sự tình có gì đó không đúng, vì thế mới hắn gật đầu nói:

"Đúng là thế, có vấn đề gì sao?"

Linh Hi lắc đầu nói:

"Không thể nào, thái cổ Huyết Linh Long vốn chỉ là truyền thuyết. Không thể nào..."

Trong lòng Linh Hi vẫn còn hoài nghi, nhưng Long Thần đã xác định tinh huyết truyền thừa là thái cổ Huyết Linh Long không thể sai được.

Hắn thử dò xét:

"Tiểu Hi, ngươi nói cho ta biết thái cổ Huyết Linh Long có vấn đề gì?"

Lúc này Linh Hi mới suy tư một lát rồi nói:

"Ngươi không biết sao? Tương truyền cách đây rất lâu, thế giới chúng ta sinh sống gọi là Long Tế đại lục. Khi đó dòng giống Thần Long là chúa tể nơi này, số lượng Long tộc lên tới hàng trăm triệu, hàng tỉ, ngươi biết đó là khái niệm gì không? Diện tích Long Tế đại lục rộng lớn vô cùng vô tận, nhưng vẫn không chứa nổi Long tộc quá đông."

"Trong số Long tộc tồn tại, Long vương tối cường đã mạnh đến trình độ nghịch thiên. Cho dù Nhân tộc tu luyện cả đời cũng không thể chạm vào cảnh giới kia. Từ thời kỳ thái cổ, huyết thống Long tộc chia ra làm mười tộc tối cường được gọi là Tổ Long."

Linh Hi nói tới đây mới ngẩng đầu nhìn Long Thần, chậm rãi nói:

"Trong số mười đại Tổ Long, đại biểu cho sát phạt và chiến tranh chính là thái cổ Huyết Linh Long."

Linh Hi nói lời này khiến cho Long Thần u mê, thật ra hắn không có một chút khái niệm về chuyện này. Cho dù Linh Hi nói nhiều hơn nữa cũng chỉ hiểu mơ mơ hồ hồ mà thôi. Hắn cảm thấy thái cổ Huyết Linh Long đã từng là tồn tại cao nhất tại Long Tế đại lục, rốt cuộc cao đến thế nào thì hoàn toàn mù tịt.

Linh Hi lắc đầu nói:

"Cho nên ta mới nói không thể nào, thái cổ Huyết Linh Long đã biến mất trong dòng lịch sử làm sao lưu lại tinh huyết truyền thừa trên một quyển bí tịch? Cấm chế lại đơn giản như vậy!"

Long Thần nghe thế liền rơi vào trầm tư, hắn cảm thấy Linh Hi nói cũng có chỗ đúng.

"Quên đi, không quản nó là loài rồng gì, cuối cùng vẫn bị Long ngọc trấn áp là tốt rồi. Ta bây giờ đã trở thành Long võ giả theo lời phụ thân, lại còn học được thần thông luyện máu hóa khí. Sau này tốc độ tu luyện sẽ đề thăng kinh khủng, rồi cũng sẽ có ngày ta tự mình lý giải những bí ẩn kia."

"Thế nhưng, chân khí của ta hiện tại không giống bình thường, muốn tăng cường một cảnh giới sẽ phải tu luyện nhiều hơn người khác rất nhiều lần."

Long Thần đứng lên mở lòng bàn tay ra cho Linh Hi hạ xuống, cười nói:

"Nha đầu, thực lực ta bây giờ cũng đủ bảo vệ ngươi rồi. Sau khi Liệp Yêu đại hội kết thúc, ta sẽ đi tìm linh dược bồi dưỡng thần hồn cho ngươi. Ngươi đã hai lần cứu tính mạng lão tử, kế tiếp chính là thời điểm ta trả nợ ngươi."

Nghe thấy Long Thần nói tự tin như vậy, Linh Hi lập tức hồi phục tinh thần trở lại. Ánh mắt nàng dần dần mê man, cảm thấy gã nam tử này cũng không đến nổi quá xấu.

"Trở thành Long võ giả quả thật là mở đầu thuận lợi, nói không chừng sau này sẽ có cơ hội tìm được phương pháp khôi phục thân thể."

Đoạn thời gian này, quan hệ giữa nàng và Long Thần càng lúc càng tốt, cho đến hôm nay nàng cơ bản không còn bài xích hắn nữa.

Long Thần thả nàng lên vai mình rồi cười nói:

"Tốt lắm, chuyện này xem như kết thúc. Thời gian Liệp Yêu đại hội sắp tới rồi, mấy ngày nay ta cố gắng củng cố tu vi."

Thân ảnh Bạch Thế Kỷ dần dần hiện ra trong đầu hắn, Long Thần tự nhủ trong lòng:

"Lần này không biết U Minh Động Thiên Chỉ cường đại, hay là Long Ấn của ta mạnh hơn. Đến lúc đó, ta sẽ cho ngươi sáng mắt ra!"

Tổng cộng tám ngày trôi qua, Long Thần một mực kiên trì tu luyện củng cố tu vi Long Mạch cảnh đệ lục trọng. Sau đó hắn mới rời khỏi sơn mạch, chuẩn bị trở về Dương gia một chuyến.

Thực lực hắn tăng cường rất lớn, hiện tại hắn đã có lòng tin chiến đấu tại Liệp Yêu đại hội.

"Chín ngày trước, ta đả thương Bạch Chỉ Tinh và Bạch Thế Đông, lại còn châm chọc Dương Tuyết Tình trước mặt mọi người. Bây giờ ta trở về Dương gia sợ rằng sẽ gặp phải phiền toái không ít. Nhưng Long Thần sợ gì chứ?"

Lúc này đã đến gần buổi trưa, Long Thần vừa bước vào đại môn Dương gia đã thấy một gã hộ vệ tiến lên ngăn cản:

"Thần thiếu gia, lão tổ hôm nay mở tiệc chiêu đãi đám người Bạch gia. Hiện tại đã sắp bắt đầu rồi, lão tổ dặn dò sau khi ngươi về nhà lập tức đi đến Hồng Vũ điện."

Hồng Vũ điện là nơi Dương gia dùng để chiêu đãi tân khách.

Nghe thấy lão tổ hôm nay mở tiệc chiêu đãi đám người Bạch gia, Bạch Triển Hùng hẳn là xuất hiện ở nơi đó. Trong lòng Long Thần bỗng nhiên sinh ra cảm giác chán ghét.

Liệp Yêu đại hội đã sắp tới rồi, Long Thần không biết lão tổ đang làm gì nữa. Cho dù quan hệ giữa lão tổ là gia chủ Bạch gia rất tốt, cả hai còn là huynh đệ sinh tử, nhưng có cần phải chúc mừng gấp gáp như vậy không?

Long Thần vừa suy nghĩ vừa đi tới Hồng Vũ điện, bên trong truyền ra thanh âm cực kỳ náo nhiệt rất. Trên hai cái bàn lớn bằng gỗ đàn mộc bày biện hàng loạt sơn hào hải vị, các thị nữ không ngừng đi qua đi lại rót rượu cho khách.

Lão tổ Dương gia và ba huynh muội Dương Thanh Huyền ngồi một bên. Phía bên kia là một lão gia hỏa mập lùn, đầu tóc muối tiêu, trên mặt hồng nhuận tiên phong đạo cốt.

Đó chính là gia chủ Bạch gia, mặc dù tuổi tác đã cao nhưng thực lực cao thâm khó lường. Hắn là đệ nhất cường giả tại Bạch Dương trấn mấy chục năm nay không có một ai dám khiêu chiến.

Ngồi dưới gia chủ Bạch gia là hai gã nam tử trung niên, lão tam Bạch Triển Hùng và lão tứ Bạch Triển Phong.

Ở trên đại hội gia tộc, hắn đã từng đi tới Dương gia quan khán. Cái tên Bạch Thế Đông bị Long Thần hù dọa chính là nhi tử của hắn.

Ngoài ra còn có một bàn dành cho thanh niên trẻ tuổi, đám người Dương gia theo thứ tự là Dương Vũ, Dương Linh Nguyệt và Dương Linh Thanh. Bên phía Bạch gia có Bạch Thế Kỷ, Bạch Chỉ Tinh và Bạch Thế Đông vã một gã nam tử xa lạ.

Long Thần vừa nhìn thoáng qua đã cảm thấy người này tản ra khí tức nguy hiểm.

Long Thần đoán chừng người này chính là Bạch Thế Thần, thanh niên đệ nhất võ giả tại Bạch Dương trấn.

Hôm nay đúng là hai nhà tụ hội, tất cả thành viên nổi bật hai đại gia tộc đều trình diện ở nơi này.

Yến tiệc hẳn là bắt đầu được một lúc rồi, gia chủ Bạch gia đang nói cười với lão tổ Dương gia thật vui. Lúc này Long Thần bỗng nhiên đi vào khiến cho nét mặt cả đám người cứng đờ ra.

Tất cả mọi người đều im lặng nhìn tới Long Thần.

Gia chủ Bạch gia không có động tác gì, chỉ có ánh mắt hai người Dương Vân Thiên và Dương Tuyết Tình lộ vẻ lạnh lẽo. Về phần Dương Thanh Huyền vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt.

Trong lòng đám tiểu bối Bạch gia khẳng định thù oán Long Thần, trong đó Bạch Thế Kỷ tự nhiên là lớn nhất. Bạch Chỉ Tinh và Bạch Thế Đông thì sợ hãi vô cùng. Chỉ có ánh mắt Bạch Thế Thần lãnh đạm như thường.

Long Thần tới không đúng lúc mới tạo thành hiệu quả như vậy. Hồi lâu sau, lão tổ Dương gia chợt tỉnh, hắng giọng nói:

"Thần nhi, ngươi rốt cuộc trở về rồi. Rất tốt, hiện tại mọi người đã đến đông đủ. Thần nhi cứ tìm một bàn ngồi đi!"

Lão tổ Dương gia nói như thế lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, bọn họ mở mắt thật to ra nhìn xem Long Thần sẽ chọn bàn nào.

"Ngươi đó, quan hệ đúng là quá tệ. Chỉ có duy nhất muội muội Dương Linh Thanh mới để ý tới ngươi thôi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện