Cánh cửa đột nhiên bị đá văng khiến Diệp Mạc vô cùng bối rối, ngơ ngác nhìn cảnh sát xông đến trước mặt, Diệp Mạc còn chưa kịp mở miệng giải thích, liền bị cảnh sát khóa còng sắt vào tay, nữ nhân vẫn ôm chân cậu mãi không chịu buông cuối cùng cũng chịu buông ra.

Diệp Mạc chưa từng gặp cái tình huống kỳ cục này, cậu là vì đề phòng Tiếu Tẫn Nghiêm mò đến nhà trọ nên mới đặc biệt đi ở nhà nghỉ, kết quả lại bị cho là đi chơi gái làng chơi rồi bị cảnh sát bắt quả tang. Diệp Mạc tự nhủ cây ngay không sợ chết đứng, chỉ cần giải thích rõ ràng thì chắc là chẳng sao đâu, chẳng ngờ cô gái kia cứ một mực khăng khăng chắc chắn rằng là Diệp Mạc dùng tiền chuẩn bị mua dâm mình.

Cách chỗ ở chỉ có mấy cái trạm xe mà không chịu đi về nhà lại đặc biệt đi thuê nhà nghỉ, dù là ai cũng sẽ chẳng tin là có động cơ đơn thuần chỉ để ngủ, Diệp Mạc có trăm cái miệng cũng không thanh minh nổi, chỉ là đơn thuần muốn ngủ một giấc nhưng rốt cuộc lại đụng phải cái loại chuyện như vậy. Danh tiếng cậu luôn giữ mình trong sạch xem như bị hủy hoại, Diệp Mạc rất muốn chửi đổng lên, giải thích với người đàn ông thẩm vấn cậu hết nửa buổi mà cũng không rửa sạch được tội danh, nguyên nhân đều do cô gái bán hoa kia chẳng biết từ đâu chạy tới quấy rối mời gọi Diệp Mạc.

Diệp Mạc đành chịu thua định chấp nhận lập hồ sơ phạt tiền, thì đột nhiên một viên cảnh sát chạy tới nói với cậu, đây chỉ là một sự hiểu lầm, đã điều tra xong rồi, nói xong thì liền thả Diệp Mạc ra.

Diệp Mạc nghĩ rằng họ đã chịu tin lời giải thích của cậu nên mới xem xét kỹ lại rồi thả cậu ra, nhưng ở trên đường trở về, Diệp Mạc nhớ tới những chuyện xảy ra tối nay, vẫn cứ cảm thấy có nhiều chỗ quá mức kỳ lạ, có điều ầm ĩ lâu như vậy đã đến nửa đêm rồi, Diệp Mạc chỉ muốn nhanh chóng chạy về nhà nghỉ.

Diệp Mạc dĩ nhiên không có ý định tiếp tục ở lại nhà nghỉ, chỉ là đi lấy lại cái đồng hồ Diệp Thần Tuấn đeo cho cậu thôi, lúc bị tóm cậu có chút hoảng loạn, quên lấy theo mất, đồng hồ đeo tay kia vẫn còn để lại dưới gối, còn may là nhân viên nhà nghỉ vẫn còn chưa tới dọn phòng, Diệp Mạc thuận lợi lấy lại cái đồng hồ, thuận tiện dò hỏi ông chủ vì sao tối nay lại xảy ra chuyện như vậy, ông chủ làm vẻ mặt vô tội thề sống thề chết bảo không biết, liên tiếp cường điệu nhiều lần chuyện nhà nghỉ làm ăn tuyệt đối sạch sẽ trong sáng, cuối cùng nói cho Diệp Mạc biết sau khi cậu đến đây chừng 30 phút thì có một người đàn ông lạ mặt mặc một thân trang phục màu đen ở trước quầy tiếp tân hỏi Diệp Mạc ở phòng nào, sau đó thì liền rời đi.

Trong đầu Diệp Mạc lập tức vang lên chuông cảnh báo, có người theo dõi cậu, lẽ nào chuyện xảy ra đêm nay không phải là tình cờ, mà là cậu bị người ta hãm hại? Đã nửa đêm rồi, các phương tiện giao thông công cộng không còn chạy nữa, nhưng may là chỗ phòng trọ của cậu chỉ cách đấy có mấy trạm thôi, Diệp Mạc dứt khoát quyết định đi bộ về, lần đầu tiên trong đời bị cho là đi chơi gái, lại còn bị cảnh sát tóm lấy, Diệp Mạc đối với cái nhà nghỉ này bị dị ứng luôn rồi.

Diệp Mạc rời khỏi nhà nghỉ không xa, Tiếu Tẫn Nghiêm liền lái xe chạy đến bên cạnh Diệp Mạc, Mạnh Truyền Tân đã được Tiếu Tẫn Nghiêm bảo trở về, thế nên trong xe hiện giờ chỉ có Tiếu Tẫn Nghiêm.

Cửa sổ xe vừa hạ xuống, ánh mắt Tiếu Tẫn Nghiêm lạnh lùng nhìn Diệp Mạc, thấy Diệp Mạc làm ra dáng vẻ kinh ngạc như nhìn thấy quỷ, âm khí lãnh băng bao phủ toàn thân, hắn trầm thấp mở miệng “Lên xe!”

Diệp Mạc thận trọng nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm, bên trong xe ánh sáng không rõ, đường nét ngũ quan hoàn mỹ của Tiếu Tẫn Nghiêm bao phủ một tầng bóng tối, giống như dã thú ẩn nấp bên trong bóng tối, chứa đựng vô số sức mạnh, nhưng lớn hơn nữa là hào quang mị lực không che giấu được một chút nào, cái tên đàn ông lẽ ra nên là đang chìm trong cuộc sống về đêm muôn vạn màu sắc giờ này đã hơn nửa đêm lại đang đi theo dõi cậu.

“Chuyện đêm nay là do anh làm?” Diệp Mạc cẩn thận bước lùi về phía sau cách cửa sổ xe vài bước, chỉ lo là Tiếu Tẫn Nghiêm tự nhiên lại vươn một tay ra kéo cậu vào bên trong xe, phẫn nộ uất ức mà hỏi.

Tiếu Tẫn Nghiêm không để ý đến câu hỏi của Diệp Mạc, đôi mắt sắc bén âm lãnh híp lại nhìn chằm chằm vào Diệp Mạc đang lùi về phía sau, ánh mắt nghi ngờ quét đến cái đồng hồ màu bạc đắt tiền danh tiếng trên cổ tay của Diệp Mạc, thanh âm càng trầm lạnh hơn mấy phần “Không nghe thấy tôi nói gì sao?”

Tuy rằng không được trả lời đàng hoàng, nhưng trong lòng Diệp Mạc đã đoán được gần hết rồi, không hiểu sao lại bị bắt, không hiểu sao lại được thả, có thể trắng trợn không kiêng dè dùng cái tội chơi gái bán hoa làm nhục nhân phẩm của cậu, ngoại trừ cái tên cặn bã này thì còn ai vào đây nữa.

Diệp Mạc giận sôi máu mà không có chỗ phát tiết, cố hết sức nhẫn nhịn cơn giận đang bốc hỏa trong lòng, bây giờ cậu không phải Diệp Mạc, cậu không thể cứ nhẫn nhục chịu đựng mãi như thế, chết còn không sợ, cậu sợ cái này sao?

Diệp Mạc hút sâu một hơi, tức giận xoay người lại, không thèm để ý đến Tiếu Tẫn Nghiêm nữa, nhanh chân bước về phía trước, an ninh khu này rất tốt, ven đường vẫn còn nhiều cửa hàng 24/24 còn mở, cũng có một vài người trên đường, chỉ cần Tiếu Tẫn Nghiêm dám làm gì cậu thì cậu sẵn sàng vứt hết hình tượng mà kêu to cứu mạng, tới lúc đó khiến cho tất cả mọi người đều đến nhìn xem, nhân vật thần thánh nổi danh của thành phố X rốt cuộc là một tên cầm thú như thế nào.

Chỉ nghe phía sau truyền đến một tiếng mở cửa xe, Diệp Mạc hồi hộp, lẽ nào Tiếu Tẫn Nghiêm…

Diệp Mạc vừa mới chuẩn bị chạy lẹ, phía sau cổ áo liền bị kéo thật mạnh lại, một trận trời đất quay cuồng, phía sau lưng liền đột nhiên chống đỡ ở trên xe, ầm một tiếng, Diệp Mạc đau nhức, cả người gần như tê liệt tựa sát vào trên thân xe bóng loáng, dưới cằm bị Tiếu Tẫn Nghiêm nắm lấy, thân thể cố tiến một bước lại bị thân hình cao lớn của Tiếu Tẫn Nghiêm khóa chặt ở trước xe.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện