Lâm Mộc nhìn ông ta nói: “Vũ đạo trưởng, nhớ ký những gì ông vừa nói, nếu ông vi phạm lời hứa của mình, tôi sẽ tìm tới tận cửa, nếu như có ngày ấy, tôi quyết lấy mạng ông không chút nương tay.”
“Được được.” Vũ đạo trưởng gật đầu như giã tỏi.

“Còn nữa, cũng nên xóa bỏ cái danh cao thủ đầu bảng ở Giang Nam của ông đi, đừng để người trong giới tu luyện cười đến rớt hàm.” Lâm Mộc quăng lại một câu rồi quay người đi ra ngoài.

Advertisement
“Được được.” Vũ đạo trưởng nói phụ họa.

Khi Lâm Mộc ra khỏi đạo quán, Vũ đạo trưởng bỗng loạng choạng, nếu không có đám đệ tử đỡ lấy thì ông ta đã ngã nhào xuống đất lần nữa rồi.

“Cậu ta...Rốt cuộc cậu ta chui từ xó xỉnh nào ra thế? Tuổi trẻ tài cao đến dường ấy....” Vũ đạo trưởng mặt mày trắng bệch, sống lưng cũng lạnh toát.

Sau cú sốc này, Vũ đạo trưởng vốn có thần sắc mọi ngày như đã già đi không ít.

Nhớ lại chiêu thức Lưu Quang Quyết ban nãy của Lâm Mộc, ông ta lại thấy rùng mình.

“Lẽ nào cậu ta xuất thân từ môn phái nào đó đang ẩn dật ư? Không phải chứ, cậu ta cũng đâu phải người của Tuyết Sơn Phái, còn có môn phái ở ẩn khác sao? Không thể nào!” Vũ đạo trưởng thấy lai lịch của Lâm Mộc quá thần bí.


Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull.

Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.vip.

Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Chỉ dựa vào chiêu thức đòi hỏi nội lực mạnh mẽ kia, Vũ đạo trưởng cũng có thể khẳng định chắc chắn rằng Lâm Mộc có gốc gác không tầm thường! Điều này khiến ông ta càng thêm kiêng dè Lâm Mộc!
“Sư phụ, giờ phải làm sao? Chúng ta phải báo thù như thế nào?” Một đệ tử hỏi.

“Báo thù thì khác nào tự đâm đầu vào chỗ chết chứ!” Vũ đạo trưởng nhắm nghiền hai mắt, bất lực lắc đầu.

“Từ hôm nay trở đi, Kim Trì Quan đóng cửa, tất cả mọi người giải tán đi, thời đại huy hoàng của Kim Trì Quan trước đây sẽ trở thành lịch sử...”
...!
Bước ra khỏi Kim Trì Quan, Lâm Mộc thở hắt ra một hơi.

Trận quyết đấu hôm nay nào có dễ dàng với anh.


Nếu không điều động tới Chí Tôn Tích, anh chỉ đành thôi động Lưu Quang Quyết lần 2, bằng không sẽ cầm chắc thất bại.

Đây là lần đầu tiên anh đương đầu với một trận quyết đấu khó nhằn đến vậy.

“Bây giờ ta đã giải quyết xong hai thế lực chống lưng hùng hậu của nhà họ Tôn, nhà họ Tôn chỉ là chú chim không còn đôi cánh để tung hoành bay lượn trên bầu trời Giang Nam.

” Ánh mắt Lâm Mộc như đóng băng.

“Tiếp theo đã đến lúc tính món nợ với nhà họ Tôn rồi!”
Theo lời Tôn Thượng Minh nói, thế lực chống lưng lớn mạnh nhất của nhà họ Tôn nằm bên Châu u.

Nhưng Lâm Mộc chẳng hề lo lắng, chỗ dựa có hùng hậu cỡ nào thì vẫn ở tận Châu u, đây là Châu Á, là mảnh đất Trung Quốc.

Cách xa muôn trùng là thế, anh chẳng tin cánh tay bọn chúng có thể vươn dài tới tận nơi này!
Nước xa không cứu được lửa gần.

Ít nhất hiện tại, nếu Lâm Mộc muốn xử lý nhà họ Tôn, bọn chúng chỉ có thể trông cậy vào Lão Từ và Vũ đạo trưởng.

Sau khi hạ quyết tâm, Lâm Mộc ngồi vào xe.

Lâm Mộc không đến trang viên của nhà họ Tôn ngay, mà quay lại nhà kho bỏ hoang.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện