Ba ngày sau, Trung Châu Đông Vực, trăm dặm về phía Bắc, một thân ảnh lao vun vút trên không trung, điệu bộ vô cùng gấp gáp.

Chỗ phi kiếm hắn lướt qua để lại một trận cuồng phong mạnh mẽ, cuốn mọi thứ theo sau, gió thổi phần phật một lúc mới chịu ngừng.

Từng tán cây bên dưới xào xạc từng hồi, như thể tức giận vì có kẻ phá đi bầu không khí yên tĩnh của màn đêm đầy sao.

Vương Nhĩ Cát Đa không khỏi nhíu mày suy tư, cái cảm giác bất an này đã theo hắn kể từ lúc rời khỏi hoàng cung cho đến tận đến bây giờ, càng ngày hắn càng thấy mãnh liệt.

Cát Đa đột nhiên ngừng lại giữa không trung, ánh mắt nghiêm nghị giận dữ hét lớn.

- Là ai? Là ai dám theo sau bổn điện hạ? Hắn cảnh giác nhìn xung quanh, đáp lại hắn chỉ có tiếng cỏ cây lạo xạo, cùng với tiếng gió thổi nhè nhẹ trong đêm.

Đây đã là lần thứ mười mấy hắn làm như vậy trong suốt cả hành trình.

"Chẳng lẽ ta lại thần hồn nát thần tính?"

Hắn nhìn xung quanh lại một lần cuối, rồi lao nhanh về phía trước.

"Chỗ này đã là địa phận của Tần gia quản hạt, chắc có lẽ sẽ không có người của bọn chúng!"

Cát Đa cố lấy lại bình tĩnh, tự nhủ với bản thân.

Ở phía sau hắn, đám người của Hạ gia cẩn thận nhìn nhau, khẽ gật đầu ra ám hiệu, bọn chúng cố gắng duy trì khoảng cách vừa phải để không bị Cát Đa phát giác.

Tên đội trưởng cẩn trọng truyền âm dặn dò đám thủ hạ bên dưới.

"Đã vào địa phận của Tần gia, lưu ý cẩn thận!"

...

Tần gia phủ, biệt viện của Tần Vũ.

Một tên thủ hạ của Hồng Lâu quỳ gối trên mặt đất, cẩn trọng bẩm báo với Tần Vũ.

- Bẩm chủ nhân, phát hiện Cát Đa điện hạ và một nhóm người không rõ lai lịch đang tiến vào Trung Châu.

- Một nhóm người không rõ lai lịch?

Tên thủ hạ này vội cúi khọm người xuống, hắn cẩn trọng đáp lời.

- Tiểu nhân vô năng, bọn họ hành tung vô cùng cẩn mật, không thể điều tra ra được lai lịch, nhưng có điều tiểu nhân chắc chắn, bọn chúng không phải là thủ hạ của Cát Đa điện hạ!

- Ta hiểu rồi, phái một nhóm cao thủ Độ Kiếp Kỳ theo sát bảo vệ Vương Nhĩ Cát Đa, hộ tống hắn về Tần phủ, đám người kia, có thể bắt sống thì tốt, còn không thì giết sạch!

- Vâng, thưa chủ nhân!

Tần Vũ tưởng như nhìn ra ngoài cửa sổ, kỳ thực lại nhìn lên Mini Map của hệ thống, khóe miệng hắn mỉm cười quái dị.

"Ài, cũng may Tam Đại Thiên Triều rốt cục cũng có một tên hiểu chuyện!"

Kẻ này, trong đại kế của hắn, không thể chết!

Mạng lưới của Hồng Lâu dưới tay của Tần Vũ nay đã phát triển vượt bậc, bọn họ thậm chí còn phối hợp với Long Đầu và các Trận Pháp Đại Tông Sư phát triển ra một đại trận như vệ tinh do thám, toàn bộ khu vực do Tần gia quản hạt, đều nằm dưới sự kiểm soát của đại trận này.

Một sự thay đổi nhỏ về chân khí ở bất kỳ địa điểm nào cũng sẽ bị người của Hồng Lâu điều tra ngay lập tức.

Phải nói là một con muỗi cũng không thể nào lọt qua tầm kiểm soát của Hồng Lâu.

Bích Dao ngồi bên cạnh Tần Vũ, khẽ mỉm cười.

- Có vẻ như đồng minh ở Tam Đại Thiên Triều đã đến tìm gặp chàng!

Tần Vũ nhìn Bích Dao với ánh mắt đầy thú vị, nàng ta quả thực thông minh, không hổ danh là Tiên Đế ở thượng giới.

- Là địch hay bạn ... tương lai cũng chưa thể nói rõ! Chỉ có điều, vị bằng hữu của ta chưa thể chết tại thời điểm này!

Lời của Tần Vũ đã nói rõ ý định của hắn đối với Cát Đa, đối với hắn, Cát Đa ở thời điểm hiện tại chỉ là một quân cờ trên bàn cờ lớn của hắn.

Ở tương lai, là bằng hữu hay là kẻ địch, hắn còn phải xem thái độ của đối phương.

Bích Dao chọn im lặng, có lẽ ở nàng thiếu điểm quyết đoán tuyệt tình khi hành sự như hắn, nếu như nàng có điểm này, làm sao nàng lại có thể lưu lạc đến mức như hiện tại.

...

Cát Đa vừa đi vào lãnh thổ địa lý của Trung Châu cảm giác bất an càng mãnh liệt.

Nhất là khi hắn đi về phía dịch trạm do Tần gia quản lý, cảm giác này càng trở nên nồng đậm.

"Chẳng lẽ Tần gia muốn ám sát ta?"

Sự bất an của Cát Đa đã làm hắn suy nghĩ mơ hồ, mù quáng.

"Không thể nào, ta xuất phát vô cùng gấp gáp, Tần gia ở xa nhất định sẽ không thể nào phát hiện kịp thời, chỉ có thể là đám người kia, bọn chúng ... muốn giết ta đổ tội cho Tần gia! Không ổn! Ta không thể chết ở đây!"

Cát Đa rốt cục cũng nghĩ thông, một khi hắn bỏ mạng ở địa phận của Tần gia, nhất định phụ hoàng hắn sẽ nghe theo đám người kia, ghi hận Tần gia, triệt để theo phe bọn chúng chống lại Tần gia.

"Chết tiệt!"

Cát Đa thúc giục toàn bộ chân khí trong nội thể đẩy nhanh tốc độ phi hành về phía Trung Châu thành.

"Đám người Tần gia này, ta phi hành lộ liễu như vậy, không có lấy một người ra ngăn chặn? Phòng thủ lại kém như vậy?"

Hoảng quá hóa giận, Cát Đa chửi bừa một hồi trong lòng.

"Đội trưởng, đã có thể ra tay chưa?"

"Bình tĩnh, đợi hắn đi sâu vào bên trong, chúng ta mới tiến hành kế hoạch!"

"Rõ!"

"Nhất định phải làm theo kịch bản, trước khi chết, một phần ký ức của hắn sẽ truyền về hoàng cung!"

"Tuân lệnh!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện