Chiêu thức của Tần Vũ không chỉ có sát thương và bạo kích cao mà còn vô cùng khó chịu, một khi bị hắn công kích liền là liên miên không dứt.
Nhất lão và Nhị lão của Vu Tộc chính là đang rơi vào tình trạng này, hết Vạn Kiếm Quy Tông Kiếm Trận oanh kích, lại đến Hỏa Thạch loạn đả từ trên không, đã vậy hai lão còn bị Thiên Uy Kiếm Thai áp chế một phần sức mạnh, vô cùng chật vật mà chống đỡ.
Tần Vũ sợ hai lão chưa đủ bận tay bận chân, hắn còn bồi thêm một chiêu Tam Muội Chân Hỏa, chiêu thức này đã được hắn nâng cấp đến Thần cấp vũ kỹ, hỏa cầu bây giờ hệt như tên lửa đạn đạo, một khi đã truy sát địch nhân liền là không chết không thôi.
Nương theo ấn quyết của Tần Vũ, từ trên tinh không, Tam Muội Chân Hỏa giáng xuống như mưa sa, từng đạo hỏa cầu ồ ạt lao về hai lão một cách điên cuồng.
- Có quỷ! Nhất lão kinh nghi hô lên thành tiếng, lão không nghĩ đến mấy cái hỏa cầu này lại còn có thể tự truy theo địch nhân.
Hai lão dường như dùng hết lực bình sinh mà chống đỡ, hết đợt này đến đợt khác không khi nào ngơi được tay, sự phiền phức này làm cho hai lão cáu ra mặt.
Vu Tộc tộc nhân bên dưới không khỏi hít một ngụm khí lạnh, tên đeo mặt nạ kia, khí tức tỏa ra từ trên người hắn, tuyệt đối không vượt qua Đại Thừa trung kỳ cảnh giới, vậy mà hắn có thể đối kháng cùng một lúc với hai vị Nhất cấp lão tổ của Vu Tộc.
Làm bọn họ phải nghẹn họng trân trân nhìn hắn với ánh mắt khiếp sợ.
Không ít người được tiếp xúc với tình báo cấp cao ở bên ngoài đã nghĩ đến hai chữ "Tần Vũ", danh chấn bát phương kia.
Mà ở cái Thiên Huyền Đại Lục, quả thực cũng chỉ có hắn mới có đủ thực lực để làm ra loại chuyện như thế này.
Đối với Tần Vũ, nhiệm vụ của hắn là cầm chân đám người này đợi đại quân đến, không nhất thiết phải giết bọn họ, cái chết của Khưu Bỉ Thạch đã đủ để hắn lập uy.
Vì vậy, hắn chỉ lựa chọn thi triển những chiêu thức và chiến thuật có khả năng vây hãm và kéo dài thời gian mà thôi, thành thử ra hắn cũng không mang nặng tâm lý liều mạng để giết địch.
Từ lúc hắn tiến vào bên trong Vu Tộc Tổ Địa đến bây giờ, chỉ vỏn vẹn trong mười phút thời gian, ước chừng còn khoảng năm đến mười phút nữa, đại quân mới tiến công đến đây.
Tổ Vu của Vu Tộc bấy giờ cũng đã nhận ra được ý đồ của hắn thông qua đấu pháp và chiêu thức mà hắn thi triển, lão trầm giọng, hạ lệnh xuống bên dưới.
- Toàn bộ bát phẩm và cửu phẩm Vu Sư lập tức xuất thủ, đẩy lui kẻ địch ra khỏi Tổ Địa, hỗ trợ Trận Pháp Sư đóng cổng Truyền Tống Trận.
- RÕ!
Một tiếng rõ rền vang cả đất trời, ở bên dưới, bát phẩm Vu Sư ồ ạt bay lên không trung, lao vào trận chiến một cách điên cuồng.
"Rốt cuộc bọn chúng cũng ra tay!"
Trò chơi thăm dò và tiêu diệt sĩ khí đã kết thúc, Vu Tộc đã không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải kết thúc nhanh trận chiến này trước khi quá muộn.
Tần Vũ cười nhạt một cái như thể tất cả đã nằm trong dự liệu của hắn.
- BÁCH QUỶ DẠ HÀNH TRẬN, KHỞI!
Hắn hô lớn, Bách Quỷ Binh Đoàn lập tức rút về chỗ hắn như ong rút về tổ, nhanh chóng và gọn gàng, chỉ trong giây lát đại trận đã thành hình, tổng thể khí thế cả đội ngũ tăng vọt một cách khoa trương.
Thế trận mà bọn họ bày ra, hoàn toàn che lấp cổng Truyền Tống Trận ở phía sau, đem nó đặt ở sau lưng thủ hộ một cách hoàn hảo.
Ở chính giữa tâm trận, Tần Vũ tế xuất một cái Vạn Hồn Phiên, miệng niệm chú ngữ, tay kết ấn quyết thi triển Quỷ Môn Quan đại trận, đem nơi này trở thành cứ điểm phòng thủ bất khả xâm phạm.
Nương theo chú ngữ của hắn, oan hồn bên trong Vạn Hồn Phiên không ngừng tràn ra bên ngoài, tiếng kêu ai oán khắp nơi, không khí lập tức trở nên quỷ dị khó lường.
Không những vậy những oan hồn của Vu Tộc bị Chân Hỏa thiêu sống ở bên dưới, bị Vạn Hồn Phiên của hắn cưỡng bức hút lên trên không trung, dung nhập vào Quỷ Môn Quan Đại Trận.
Khí tức của Bách Quỷ Binh Đoàn đã hoàn toàn thuế biến, trên người họ, người ta chỉ cảm nhận được oán khí và tử khí nồng đậm, như thể họ là hóa thân của Âm Binh đi đến dương gian để đoạt mạng người vậy.
Đám người Vu Sư đang lao lên như vũ bão cũng phải chùn chân một thoáng, không ít người chủ động giảm tốc độ, để cho những kẻ không sợ chết lao lên phía trước làm đá dò đường.
Nhan Như Ngọc lần nữa hiện thân, chín cái đuôi của nàng sáng rực một màu nóng bỏng của dị hỏa Nghiệp Hỏa Hồng Liên, ánh mắt của nàng cũng tỏa ra tử sắc tinh quang nồng đậm, như thể một vị chúa tể chưởng quản toàn bộ oán hồn ở chỗ này.
Từ xa nhìn lại chỗ của Bách Quỷ Binh Đoàn lúc bây giờ, không khác gì thông đạo nối liền dương gian và địa ngục, làm người ta không rét mà run.
Mấy kẻ bát phẩm Vu Sư liều mạng xông lên lúc đầu, bị oan hồn hóa thành thi binh, cắn nuốt hồn phách gào thét điên cuồng vang vọng cả một góc trời, làm cho tràng cảnh càng thêm khốc liệt, thê lương.
Tần Vũ tế lên mộc kiếm, hắn lấy bản thân dẫn thuật, thi triển Oán Niệm Vong Xuyên Trảm, ở phía sau hắn, Nhan Như Ngọc cũng bắt đầu hình thành tư thế y hệt hắn.
Trên tay nàng cũng dần huyễn hóa một thanh Hắc Long Trường Đao, sát khí nặng đến nỗi ngay cả cửu phẩm Vu Sư cũng lạnh cả sống lưng, hai tay hắn nắm chặt kiếm, hay tay nàng nắm chặt trường đao, nương theo động tác chém xuống của hắn, Nhan Như Ngọc cũng chém xuống một đạo đao khí.
OÁN NIỆM VONG XUYÊN TRẢM!
Đao khí xuất thế, cả bầu trời tối xầm một màu u ám, lệ khí ai oán khắp nơi, đao khí quét đến đâu, thần hồn của Vu Sư bát phẩm bị trục xuất đến đó, thi binh điên cuồng mà cắn nuốt.
Cửu phẩm Vu Sư tuy tránh được tử cục, nhưng thần hồn tổn thương thảm liệt, thất khiếu chảy máu chỉ có thể quay đầu bỏ chạy, không ai dám lao lên nữa.
Tộc nhân Vu Tộc sợ hãi đến nỗi lưng ướt đẫm mồ hôi, hắn trong mắt họ, chân chính là hóa thân của Tử Thần.
Một trảm này, oanh động thương khung!
Nhất lão và Nhị lão của Vu Tộc chính là đang rơi vào tình trạng này, hết Vạn Kiếm Quy Tông Kiếm Trận oanh kích, lại đến Hỏa Thạch loạn đả từ trên không, đã vậy hai lão còn bị Thiên Uy Kiếm Thai áp chế một phần sức mạnh, vô cùng chật vật mà chống đỡ.
Tần Vũ sợ hai lão chưa đủ bận tay bận chân, hắn còn bồi thêm một chiêu Tam Muội Chân Hỏa, chiêu thức này đã được hắn nâng cấp đến Thần cấp vũ kỹ, hỏa cầu bây giờ hệt như tên lửa đạn đạo, một khi đã truy sát địch nhân liền là không chết không thôi.
Nương theo ấn quyết của Tần Vũ, từ trên tinh không, Tam Muội Chân Hỏa giáng xuống như mưa sa, từng đạo hỏa cầu ồ ạt lao về hai lão một cách điên cuồng.
- Có quỷ! Nhất lão kinh nghi hô lên thành tiếng, lão không nghĩ đến mấy cái hỏa cầu này lại còn có thể tự truy theo địch nhân.
Hai lão dường như dùng hết lực bình sinh mà chống đỡ, hết đợt này đến đợt khác không khi nào ngơi được tay, sự phiền phức này làm cho hai lão cáu ra mặt.
Vu Tộc tộc nhân bên dưới không khỏi hít một ngụm khí lạnh, tên đeo mặt nạ kia, khí tức tỏa ra từ trên người hắn, tuyệt đối không vượt qua Đại Thừa trung kỳ cảnh giới, vậy mà hắn có thể đối kháng cùng một lúc với hai vị Nhất cấp lão tổ của Vu Tộc.
Làm bọn họ phải nghẹn họng trân trân nhìn hắn với ánh mắt khiếp sợ.
Không ít người được tiếp xúc với tình báo cấp cao ở bên ngoài đã nghĩ đến hai chữ "Tần Vũ", danh chấn bát phương kia.
Mà ở cái Thiên Huyền Đại Lục, quả thực cũng chỉ có hắn mới có đủ thực lực để làm ra loại chuyện như thế này.
Đối với Tần Vũ, nhiệm vụ của hắn là cầm chân đám người này đợi đại quân đến, không nhất thiết phải giết bọn họ, cái chết của Khưu Bỉ Thạch đã đủ để hắn lập uy.
Vì vậy, hắn chỉ lựa chọn thi triển những chiêu thức và chiến thuật có khả năng vây hãm và kéo dài thời gian mà thôi, thành thử ra hắn cũng không mang nặng tâm lý liều mạng để giết địch.
Từ lúc hắn tiến vào bên trong Vu Tộc Tổ Địa đến bây giờ, chỉ vỏn vẹn trong mười phút thời gian, ước chừng còn khoảng năm đến mười phút nữa, đại quân mới tiến công đến đây.
Tổ Vu của Vu Tộc bấy giờ cũng đã nhận ra được ý đồ của hắn thông qua đấu pháp và chiêu thức mà hắn thi triển, lão trầm giọng, hạ lệnh xuống bên dưới.
- Toàn bộ bát phẩm và cửu phẩm Vu Sư lập tức xuất thủ, đẩy lui kẻ địch ra khỏi Tổ Địa, hỗ trợ Trận Pháp Sư đóng cổng Truyền Tống Trận.
- RÕ!
Một tiếng rõ rền vang cả đất trời, ở bên dưới, bát phẩm Vu Sư ồ ạt bay lên không trung, lao vào trận chiến một cách điên cuồng.
"Rốt cuộc bọn chúng cũng ra tay!"
Trò chơi thăm dò và tiêu diệt sĩ khí đã kết thúc, Vu Tộc đã không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải kết thúc nhanh trận chiến này trước khi quá muộn.
Tần Vũ cười nhạt một cái như thể tất cả đã nằm trong dự liệu của hắn.
- BÁCH QUỶ DẠ HÀNH TRẬN, KHỞI!
Hắn hô lớn, Bách Quỷ Binh Đoàn lập tức rút về chỗ hắn như ong rút về tổ, nhanh chóng và gọn gàng, chỉ trong giây lát đại trận đã thành hình, tổng thể khí thế cả đội ngũ tăng vọt một cách khoa trương.
Thế trận mà bọn họ bày ra, hoàn toàn che lấp cổng Truyền Tống Trận ở phía sau, đem nó đặt ở sau lưng thủ hộ một cách hoàn hảo.
Ở chính giữa tâm trận, Tần Vũ tế xuất một cái Vạn Hồn Phiên, miệng niệm chú ngữ, tay kết ấn quyết thi triển Quỷ Môn Quan đại trận, đem nơi này trở thành cứ điểm phòng thủ bất khả xâm phạm.
Nương theo chú ngữ của hắn, oan hồn bên trong Vạn Hồn Phiên không ngừng tràn ra bên ngoài, tiếng kêu ai oán khắp nơi, không khí lập tức trở nên quỷ dị khó lường.
Không những vậy những oan hồn của Vu Tộc bị Chân Hỏa thiêu sống ở bên dưới, bị Vạn Hồn Phiên của hắn cưỡng bức hút lên trên không trung, dung nhập vào Quỷ Môn Quan Đại Trận.
Khí tức của Bách Quỷ Binh Đoàn đã hoàn toàn thuế biến, trên người họ, người ta chỉ cảm nhận được oán khí và tử khí nồng đậm, như thể họ là hóa thân của Âm Binh đi đến dương gian để đoạt mạng người vậy.
Đám người Vu Sư đang lao lên như vũ bão cũng phải chùn chân một thoáng, không ít người chủ động giảm tốc độ, để cho những kẻ không sợ chết lao lên phía trước làm đá dò đường.
Nhan Như Ngọc lần nữa hiện thân, chín cái đuôi của nàng sáng rực một màu nóng bỏng của dị hỏa Nghiệp Hỏa Hồng Liên, ánh mắt của nàng cũng tỏa ra tử sắc tinh quang nồng đậm, như thể một vị chúa tể chưởng quản toàn bộ oán hồn ở chỗ này.
Từ xa nhìn lại chỗ của Bách Quỷ Binh Đoàn lúc bây giờ, không khác gì thông đạo nối liền dương gian và địa ngục, làm người ta không rét mà run.
Mấy kẻ bát phẩm Vu Sư liều mạng xông lên lúc đầu, bị oan hồn hóa thành thi binh, cắn nuốt hồn phách gào thét điên cuồng vang vọng cả một góc trời, làm cho tràng cảnh càng thêm khốc liệt, thê lương.
Tần Vũ tế lên mộc kiếm, hắn lấy bản thân dẫn thuật, thi triển Oán Niệm Vong Xuyên Trảm, ở phía sau hắn, Nhan Như Ngọc cũng bắt đầu hình thành tư thế y hệt hắn.
Trên tay nàng cũng dần huyễn hóa một thanh Hắc Long Trường Đao, sát khí nặng đến nỗi ngay cả cửu phẩm Vu Sư cũng lạnh cả sống lưng, hai tay hắn nắm chặt kiếm, hay tay nàng nắm chặt trường đao, nương theo động tác chém xuống của hắn, Nhan Như Ngọc cũng chém xuống một đạo đao khí.
OÁN NIỆM VONG XUYÊN TRẢM!
Đao khí xuất thế, cả bầu trời tối xầm một màu u ám, lệ khí ai oán khắp nơi, đao khí quét đến đâu, thần hồn của Vu Sư bát phẩm bị trục xuất đến đó, thi binh điên cuồng mà cắn nuốt.
Cửu phẩm Vu Sư tuy tránh được tử cục, nhưng thần hồn tổn thương thảm liệt, thất khiếu chảy máu chỉ có thể quay đầu bỏ chạy, không ai dám lao lên nữa.
Tộc nhân Vu Tộc sợ hãi đến nỗi lưng ướt đẫm mồ hôi, hắn trong mắt họ, chân chính là hóa thân của Tử Thần.
Một trảm này, oanh động thương khung!
Danh sách chương