Vu Tộc lão nhân này lệ khí vô cùng mãnh liệt, lão chỉ vung tay đã có vô số oán hồn chi khí ồ ạt lao về phía Bách Quỷ Binh Đoàn.

Cỗ oán khí này như thể ngưng thực, từng cái oán hồn gào thét liên hồi, tạo thành âm công tấn công thần hồn tu sĩ.

"Thần hồn công kích!"

Tần Vũ từ xa quan sát, trong lòng không khỏi chấn động, Vu Tộc chạy loạn một phen vậy mà cự nhiên vẫn giữ được truyền thừa chính thống, ngay cả thủ đoạn công kích thần hồn vẫn được lưu truyền xuống.

- Hừ!

Tần Vũ hừ lạnh một cái, rất nhanh đã nghĩ ra đối chiêu, hắn tế lên đại đỉnh, lại dùng Luân Ly Hỏa Pháp Ấn đánh lên đại đỉnh, một cỗ lực lượng nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh, mang theo Dị Hỏa chi lực, và thần hồn lực mà nghênh đón đại chiêu của lão già kia.

Boong!

Oành!

Hai cỗ lực lượng va chạm, một tím, một vàng đỏ, ầm ầm bạo nổ, uy áp lan tỏa ra khắp không trung, mặt đất bên dưới sinh sinh bị phong áp của cú nổ này thổi cho một mảnh mù mịt, Chân Hỏa cũng bị thổi dạt ra một đoạn lớn trong thoáng chốc, mãi mấy giây sau mới hồi phục nguyên trạng.

Lão giả Vu Tộc thoáng nhìu mày nhìn nam nhân đeo mặt nạ lăng không đứng sau lưng đám người này, trong lòng lão có nỗi kiêng kỵ rất lớn.

"Tên này không đơn giản!"

Nhưng lão là kẻ tiên phong đánh chặn, lão không thể lùi, một khi lùi bước, nhất định sẽ ảnh hưởng tâm lý những người khác rất lớn.

Lão không thể không tung ra đại chiêu, nhất định phải trấn áp được khí thế của đám người đeo mặt nạ này, nhất là nam tử đằng kia, khẳng định hắn là kẻ đứng đầu ở đây.

Nghĩ vậy, lão không do dự mà tế lên pháp trượng có khô lâu, trên thân có hắc bạch song xà quấn quanh, nhìn khí tức mà nó tỏa ra đã thấy không hề tầm thường.

Lão thổi một luồng khói tím vào hai mắt và miệng cái đầu lâu trên pháp trượng, bắt đầu thi pháp.

Tần Vũ và đội ngũ Bách Quỷ không phải là kẻ ăn chay, đợi cho kẻ địch thi pháp xong mới đánh trả, lão vừa tế lên pháp trượng, đã liền oanh kích chặn lão thi pháp.

Bốn người nhanh nhất trong đội ngũ Bách Quỷ Binh Đoàn lao lên áp sát lão, oanh kích từ bốn phía, làm lão không thể không ngưng thi pháp để lùi lại thi triển Vu Thuật chống đỡ.

- Hắc lão đầu, ta đến giúp ngươi!

Ở bên dưới, lao vọt lên mấy cái lão giả, bọn họ chạy đến tiếp viện cho lão ta.

Tần Vũ cười lạnh, hắn buông tay, một đạo lôi tiễn như phá không đánh tới yết hầu của lão già kia.

Bốn người Bách Quỷ Binh Đoàn phối hợp vô cùng ăn ý, bọn họ dùng Thủy Trọc Tù Lung giam cầm lại lão già, đồng thời dùng Tỵ Lôi Châu phòng thủ, mang chính bản thân mình không tiếc chịu thương tích mà giam cầm lão.

"Mẹ kiếp, bọn chó điên!"

Lão chưa từng thấy chiến pháp nào điên cuồng đến như vậy!

ĐOÀNG!

Lôi Tiễn bạo nổ, từng đạo tử sắc lôi điện oanh xuống Thủy Trọc Tù Lung, làm cái thủy lao nổ tanh bành, văng tung tóe khắp nơi, lôi điện không ngừng khuếch tán ra không trung như mấy con lươn điện cố gắng thoát khỏi cái thủy lao vậy.

Bốn người Bách Quỷ Binh Đoàn nén đau, lập tức oanh kích lão ta tới tấp.

- Vô sỉ!

Mấy lão giả Vu Tộc la lớn.

Năm người bọn họ chia nhau ra, bốn người oanh kích về phía Bách Quỷ Binh Đoàn, một người đột kích Tần Vũ, hòng ép lui hắn, giải vây cho Hắc lão nhân.

Lão đầu mặc áo bào trắng xuất chiêu vô cùng nhanh, từ trong cái Xích Huyết Phiến của lão, một đạo oán hồn ngưng tụ thành hình trong một hai giây thời gian, tay cầm trường đao như Quan Vũ phá quan xong tới, khí thế hung ác.

- Muốn đấu oán hồn? Lão già ngươi chưa đủ tuổi!

Tần Vũ hét lớn, một đạo oán hồn nhanh chóng thành hình sau lưng hắn, dung mạo của nàng hoa nhường nguyệt thẹn, trăm hoa thất sắc, nàng vừa ngưng tụ chân thân, oánh linh ngàn dặm run rẩy, oán hồn của lão đầu cũng sinh ra áp chế cực đại, thân hình nhạt đi trong thấy.

Lão đầu mặc áo bào trắng trợn mắt mà nhìn, Tu Sĩ mà còn có kẻ luyện oán hồn mạnh tới bậc này, đúng là không tưởng nổi.

Nhan Như Ngọc vung tay, một đạo oán niệm nhanh chóng thành hình, Oán Niệm Vong Xuyên Trảm, mang theo tầng tầng lớp lớp oán niệm mà đánh về phía oán hồn cầm trường đao kia, đao khí còn chưa đánh tới, oán hồn kia đã muốn nứt ra làm hai.

- KHÔNG!

Lão đầu ho ra ngụm máu lớn, thân thể bay ngược về sau vì phản phệ, oán hồn lão nuôi mấy ngàn năm, phút chốc bị hủy hoại.

Lão sợ hãi mà nhìn nam nhân trước mặt, lại nhìn chín cái đuôi rực lửa ánh tím ở phía sau.

- Cửu Vĩ Yêu Hồ? Ngươi ... ngươi ...

Lão lắp bắp kinh hãi, kẻ có thể đem chín cái hồn phách của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc mang theo vô tận oán niệm ngưng tụ thành hình tất không phải kẻ hiền lành gì, rốt cuộc hắn là ai? Thấy hắn nhếch mép khinh khỉnh, lão giả mặc áo bào trắng càng thêm điên tiết, không biết rằng mình bị Tần Vũ chọc tức.

Lão điên cuồng thi pháp mà đánh trả.

Tần Vũ nhìn lão giả này, già đầu mà ôn dưỡng kém như vậy, hắn dùng độn thiên thần thông, phút chốc lao đến chỗ lão, Tam Long hóa thành Long Tý bọc lấy tay hắn thành quyền.

Một chưởng này của hắn mang theo Long hệ khí tức cùng với Dị Hỏa chi khí Phong Lôi Long Diệm, và ấn lực của Luân Ly Hỏa Pháp Ấn mà oanh tới ngực lão.

BÀNH!

Ngực lão cơ hồ muốn nổ tung, một đạo ấn ký in hằn lên ngực lão, không ngừng ăn mòn thần hồn cùng sinh cơ nhục thân.

Đại chiêu này của Tần Vũ làm lão lúng túng cùng kinh hãi không thôi.

Lão đạp cước lui về sau như bay, đồng thời dùng Vu Lực đẩy lực lượng đang tàn phá ở lồng ngực ra ngoài, nếu lão không sớm phá giải chiêu này, thì không quá mười lăm phút lão sẽ bị trọng thương.

"Mạnh như vậy? Mẹ nó ... mấy lão quái vật kia đang làm cái gì, còn chưa chịu xuất thủ?"

Trong lòng không khỏi chửi cha mắng mẹ, đám lão già này, chiến lực chỉ ở hàng thứ ba trong Vu Tộc tổ địa, lao ra đánh chặn như quân tiên phong mà thôi.

Đám lão quái vật kia vẫn còn đang quan sát từ xa, xem xem chiêu số của Tần Vũ trước, tính toán chiêu thức hóa giải rồi mới lao ra hạ sát hắn.

Tần Vũ tặc lưỡi, không thể không nói nhục thân Vu Tộc cường hãn, đổi lại một chưởng này đánh lên nhục thân Đại Thừa kỳ tu sĩ, không chết cũng trọng thương.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện