Tần thế gia ở Trung Châu thành dạo gần đây đột nhiên trở thành tâm điểm của cả Nhân Tộc vực.
Mọi hội nghị lớn nhỏ đều được tổ chức ở Tần thế gia, điều này đủ cho thấy địa vị của gia tộc này trong giới Tu Chân.
Bên ngoài cũng truyền tai nhau rằng, Tần thế gia rất có thể sẽ trở thành đệ nhất thế gia đứng đầu Nhân Tộc Vực.
Cái lời đồn thổi này làm cho nhiều thế lực nhăm nhe canh chừng Tần thế gia không ít, nhưng bọn họ cũng không thể làm gì Tần thế gia, bởi quay đi ngoảnh lại, thế lực hậu thuẫn và thậm chí là thế lực của riêng Tần thế gia đã lớn mạnh đến nỗi bất khả tư nghị.
Bên trong đại sảnh của Tần thế gia, các đại lão đứng đầu các thế lực đang họp bàn chiến lược tiến công Vu Tộc Tổ Địa một cách tỉ mỉ.
Ghi chép về bố trí Tổ Địa vu tộc trong tay các đại thế lực Nhân Tộc vực còn lưu trữ rất nhiều, phải nói là khá chi tiết và đầy đủ.
Bọn họ dựa trên những ghi chép này mà suy diễn ra các loại khả năng có thể xảy ra, từ đó đưa ra chiến lược tấn công cho mỗi loại khả năng.
Phải nói là vô cùng cẩn thận và tỉ mỉ.
Ngày trước, tổ tiên của bọn họ tiêu diệt Vu Tộc đã từng phải bỏ ra cái giá rất lớn, gần như là tổn thương nguyên khí nghiêm trọng, cho nên lần này bọn họ nhất định phải chu toàn, bởi Hắc Ám Trường Dạ đang ngày càng mở rộng, Ma Tộc và Yêu Tộc rục rịch không yên, chỉ cần sơ sẩy một bước, Nhân Tộc sẽ trở thành miếng mồi ngon.
Ấy là còn chưa kể Hạ gia ngoại vực kia, đang lăm le quay trở lại báo thù rửa hận.
Tông chủ Thượng cổ Thanh Vân tông trình bày xong phương thức hóa giải, liền nhìn chung quanh một lượt, trịnh trọng hỏi:
- Chư vị đạo hữu nghĩ như thế nào? - Cách này quả thực không tồi, nhưng cần có Hỏa Chủng mạnh mẽ áp trận, Thú Hỏa e là không đủ ...
- Haha ... nói về Hỏa Chủng, đừng quên Tần tiểu tử kia một thân Dị Hỏa ngập trời, chuyện này ta nghĩ rất khả thi.
Vị trưởng lão vừa lên tiếng lúc nãy, vỗ tay cái bạch, như thể mình vừa quên thứ gì đó quan trọng, rồi cười xuề xòa mà nói.
- Haha ... suýt chút nữa thì quên mất tên tiểu tử ấy, vậy ta tán thành, xem như bố trí này đã được hóa giải, chúng ta xem tiếp khả năng tiếp theo.
Mấy người bọn họ, cứ như vậy bàn bạc mấy ngày liền, xét thấy ổn thỏa mới dừng lại, toàn bộ đối sách đều được ghi chép cẩn thận, phân xuống cho các nhân thủ chủ chốt nắm giữ vị trí lãnh đạo đọc qua một lượt.
Thậm chí toàn quân cũng được phổ biến một lượt phương thức đối chiến với Vu Tộc, các đối chiêu hóa giải.
Đối với những tu sĩ bình thường mà nói, bọn họ đều có chung một suy nghĩ, lý nào một trận tấn công Vu Tộc này lại kỳ công chuẩn bị như vậy.
E là bọn họ khó có thể hiểu, đây là mắt xích quan trọng về sau xác định tồn vong của Nhân Tộc Thiên Huyền Đại Lục.
Chỉ có cao tầng như đám lão quái vật kia, và Tần Vũ là hiểu rõ mà thôi.
Tần Vũ như thể quân tốt tiến đến cuối bàn cờ vua vậy, một nước diệt Vu Tộc này, chính thức mang lại sức mạnh "phong hậu" cho hắn.
Một khi hắn bước lên cảnh giới Đại Thừa kỳ mà nói, chuyện phong ấn Hắc Ám Ma Thần cổ đại là điều hoàn toàn có thể, nhờ vậy kéo thêm hơi tàn cho tinh cầu khốn khổ này.
...
Mấy ngày sau, mọi sự đã nằm trong kế hoạch, quân lực đã tập hợp đầy đủ bên ngoài Trung Châu thành, đông đến đen kịt một mảnh rừng rậm rộng lớn.
Trên chiến thuyền chỉ huy, Tần Vũ đứng ở sau lưng sư phụ hắn hầu chuyện.
Lão phóng nhãn nhìn ra xa, ra ám hiệu cho các phương thế lực khác cùng biết Thanh Vân tông đã chuẩn bị xong.
Chỉ sau mấy phút thời gian, toàn bộ chiến thuyền đã giương cờ, biểu thị cho việc sẵn sàng xuất chinh của bọn họ.
Hiệu lệnh trưởng quan nhìn xung quanh một lượt, liền gióng lên một hồi trống xuất trận.
Thùng ... thùng ... thùng ...
Tiếng trống vừa vang, chiến thuyền đồng loạt bay lên trời cao, tổng thể từ xa nhìn lại như một tòa thành trì bay lên không trung, che khuất mấy chục dặm bên dưới mặt đất.
Chiến thuyền càng lên cao, cái bóng càng nhỏ dần, rồi hoàn toàn biến mất, phàm là tu sĩ dưới Đại Thừa kỳ nhìn lên trên, cũng không phát hiện ra điểm gì dị thường, chỉ thấy một nền trời trong xanh.
Chiến thuyền lao vun vút trên không trung, bọn họ xuất chinh không trọng ngày giờ, trọng điểm bất ngờ.
Đột ngột xuất phát làm cả quân chấn động, nhưng bọn họ vẫn theo quy củ, toàn bộ lên chiến thuyền gấp gáp khởi hành.
Ở bên dưới mặt đất, chỗ đậu chiến thuyền cũ, vẫn lưu lại huyễn trận, từ xa nhìn lại vẫn thấy những chiếc chiến thuyền đông người qua lại kia, hòng che tai mắt của Vu Tộc.
Chiến thuyền hạng nặng tốc độ vô cùng khủng bố, ngang ngửa với Hóa Thần kỳ tu sĩ phi hành, phút chốc đã rời xa Trung Châu.
Tần Vũ chắp tay thành quyền, vái chào sư phụ hắn.
- Sư phụ! Đệ tử mang theo quân tiên phong đi trước, hẹn gặp người ở chiến trường.
Lão khẽ gật đầu, năng lực hành sự của hắn, lão rất yên tâm, nhưng vẫn quan tâm nhắc nhở.
- Vạn sự lấy cẩn trọng làm đầu!
- Vâng, thưa sư phụ!
Tam Long trườn ra khỏi ống tay áo hắn, thân hình càng lúc càng to, thẳng đến dài hơn trăm trượng mới ngừng lại, lần này hóa hình, nó lại không hống thành tiếng thị uy như mọi lần, mà lại cực kỳ im lặng.
Tần Vũ thoáng nhìn đội ngũ Độ Kiếp sơ kỳ phía sau, khẽ gật đầu.
Hắn nhảy phốc lên đầu Tam Long, lướt về phía trước, đội ngũ ở phía sau ồ ạt phi hành theo hắn.
Chu Tư Lệ, Gia Cát Thường Hi, Cổ Huân Nhi mấy nàng đứng ở mạn thuyền, nhìn thân ảnh Tam Long đi xa, miệng khẽ lẩm nhẩm.
- Phu quân, bảo trọng!
Mọi hội nghị lớn nhỏ đều được tổ chức ở Tần thế gia, điều này đủ cho thấy địa vị của gia tộc này trong giới Tu Chân.
Bên ngoài cũng truyền tai nhau rằng, Tần thế gia rất có thể sẽ trở thành đệ nhất thế gia đứng đầu Nhân Tộc Vực.
Cái lời đồn thổi này làm cho nhiều thế lực nhăm nhe canh chừng Tần thế gia không ít, nhưng bọn họ cũng không thể làm gì Tần thế gia, bởi quay đi ngoảnh lại, thế lực hậu thuẫn và thậm chí là thế lực của riêng Tần thế gia đã lớn mạnh đến nỗi bất khả tư nghị.
Bên trong đại sảnh của Tần thế gia, các đại lão đứng đầu các thế lực đang họp bàn chiến lược tiến công Vu Tộc Tổ Địa một cách tỉ mỉ.
Ghi chép về bố trí Tổ Địa vu tộc trong tay các đại thế lực Nhân Tộc vực còn lưu trữ rất nhiều, phải nói là khá chi tiết và đầy đủ.
Bọn họ dựa trên những ghi chép này mà suy diễn ra các loại khả năng có thể xảy ra, từ đó đưa ra chiến lược tấn công cho mỗi loại khả năng.
Phải nói là vô cùng cẩn thận và tỉ mỉ.
Ngày trước, tổ tiên của bọn họ tiêu diệt Vu Tộc đã từng phải bỏ ra cái giá rất lớn, gần như là tổn thương nguyên khí nghiêm trọng, cho nên lần này bọn họ nhất định phải chu toàn, bởi Hắc Ám Trường Dạ đang ngày càng mở rộng, Ma Tộc và Yêu Tộc rục rịch không yên, chỉ cần sơ sẩy một bước, Nhân Tộc sẽ trở thành miếng mồi ngon.
Ấy là còn chưa kể Hạ gia ngoại vực kia, đang lăm le quay trở lại báo thù rửa hận.
Tông chủ Thượng cổ Thanh Vân tông trình bày xong phương thức hóa giải, liền nhìn chung quanh một lượt, trịnh trọng hỏi:
- Chư vị đạo hữu nghĩ như thế nào? - Cách này quả thực không tồi, nhưng cần có Hỏa Chủng mạnh mẽ áp trận, Thú Hỏa e là không đủ ...
- Haha ... nói về Hỏa Chủng, đừng quên Tần tiểu tử kia một thân Dị Hỏa ngập trời, chuyện này ta nghĩ rất khả thi.
Vị trưởng lão vừa lên tiếng lúc nãy, vỗ tay cái bạch, như thể mình vừa quên thứ gì đó quan trọng, rồi cười xuề xòa mà nói.
- Haha ... suýt chút nữa thì quên mất tên tiểu tử ấy, vậy ta tán thành, xem như bố trí này đã được hóa giải, chúng ta xem tiếp khả năng tiếp theo.
Mấy người bọn họ, cứ như vậy bàn bạc mấy ngày liền, xét thấy ổn thỏa mới dừng lại, toàn bộ đối sách đều được ghi chép cẩn thận, phân xuống cho các nhân thủ chủ chốt nắm giữ vị trí lãnh đạo đọc qua một lượt.
Thậm chí toàn quân cũng được phổ biến một lượt phương thức đối chiến với Vu Tộc, các đối chiêu hóa giải.
Đối với những tu sĩ bình thường mà nói, bọn họ đều có chung một suy nghĩ, lý nào một trận tấn công Vu Tộc này lại kỳ công chuẩn bị như vậy.
E là bọn họ khó có thể hiểu, đây là mắt xích quan trọng về sau xác định tồn vong của Nhân Tộc Thiên Huyền Đại Lục.
Chỉ có cao tầng như đám lão quái vật kia, và Tần Vũ là hiểu rõ mà thôi.
Tần Vũ như thể quân tốt tiến đến cuối bàn cờ vua vậy, một nước diệt Vu Tộc này, chính thức mang lại sức mạnh "phong hậu" cho hắn.
Một khi hắn bước lên cảnh giới Đại Thừa kỳ mà nói, chuyện phong ấn Hắc Ám Ma Thần cổ đại là điều hoàn toàn có thể, nhờ vậy kéo thêm hơi tàn cho tinh cầu khốn khổ này.
...
Mấy ngày sau, mọi sự đã nằm trong kế hoạch, quân lực đã tập hợp đầy đủ bên ngoài Trung Châu thành, đông đến đen kịt một mảnh rừng rậm rộng lớn.
Trên chiến thuyền chỉ huy, Tần Vũ đứng ở sau lưng sư phụ hắn hầu chuyện.
Lão phóng nhãn nhìn ra xa, ra ám hiệu cho các phương thế lực khác cùng biết Thanh Vân tông đã chuẩn bị xong.
Chỉ sau mấy phút thời gian, toàn bộ chiến thuyền đã giương cờ, biểu thị cho việc sẵn sàng xuất chinh của bọn họ.
Hiệu lệnh trưởng quan nhìn xung quanh một lượt, liền gióng lên một hồi trống xuất trận.
Thùng ... thùng ... thùng ...
Tiếng trống vừa vang, chiến thuyền đồng loạt bay lên trời cao, tổng thể từ xa nhìn lại như một tòa thành trì bay lên không trung, che khuất mấy chục dặm bên dưới mặt đất.
Chiến thuyền càng lên cao, cái bóng càng nhỏ dần, rồi hoàn toàn biến mất, phàm là tu sĩ dưới Đại Thừa kỳ nhìn lên trên, cũng không phát hiện ra điểm gì dị thường, chỉ thấy một nền trời trong xanh.
Chiến thuyền lao vun vút trên không trung, bọn họ xuất chinh không trọng ngày giờ, trọng điểm bất ngờ.
Đột ngột xuất phát làm cả quân chấn động, nhưng bọn họ vẫn theo quy củ, toàn bộ lên chiến thuyền gấp gáp khởi hành.
Ở bên dưới mặt đất, chỗ đậu chiến thuyền cũ, vẫn lưu lại huyễn trận, từ xa nhìn lại vẫn thấy những chiếc chiến thuyền đông người qua lại kia, hòng che tai mắt của Vu Tộc.
Chiến thuyền hạng nặng tốc độ vô cùng khủng bố, ngang ngửa với Hóa Thần kỳ tu sĩ phi hành, phút chốc đã rời xa Trung Châu.
Tần Vũ chắp tay thành quyền, vái chào sư phụ hắn.
- Sư phụ! Đệ tử mang theo quân tiên phong đi trước, hẹn gặp người ở chiến trường.
Lão khẽ gật đầu, năng lực hành sự của hắn, lão rất yên tâm, nhưng vẫn quan tâm nhắc nhở.
- Vạn sự lấy cẩn trọng làm đầu!
- Vâng, thưa sư phụ!
Tam Long trườn ra khỏi ống tay áo hắn, thân hình càng lúc càng to, thẳng đến dài hơn trăm trượng mới ngừng lại, lần này hóa hình, nó lại không hống thành tiếng thị uy như mọi lần, mà lại cực kỳ im lặng.
Tần Vũ thoáng nhìn đội ngũ Độ Kiếp sơ kỳ phía sau, khẽ gật đầu.
Hắn nhảy phốc lên đầu Tam Long, lướt về phía trước, đội ngũ ở phía sau ồ ạt phi hành theo hắn.
Chu Tư Lệ, Gia Cát Thường Hi, Cổ Huân Nhi mấy nàng đứng ở mạn thuyền, nhìn thân ảnh Tam Long đi xa, miệng khẽ lẩm nhẩm.
- Phu quân, bảo trọng!
Danh sách chương