Dưới sự hậu thuẫn của Thượng Cổ Thanh Vân tông, Tần Vũ nhanh chóng thuyết phục được các thượng cổ tông môn khác ở Trung Thổ thành, và các thượng cổ gia tộc tham gia vào cuộc truy lùng Vu Tộc.
Một tháng sau, Gia Cát Thường Hi mang theo ủy thác của gia gia nàng đến Tần thế gia để phối hợp với Tần Vũ.
Bên hiên của đình nhỏ giữa hồ sen rộng lớn, một bóng lưng mảnh mai mê người đang lặng yên nhìn những đóa sen lung lay theo gió, như những nhạc công nhảy múa theo vũ điệu của trời đất.
Ánh mắt nàng thuần khiết, nhưng lại vô cùng thông minh và nhạy bén, nàng bỗng nhiên cất tiếng hỏi Tần Vũ.
- Phu quân, có phải là chàng đã biết được vị trí của đám người Vu tộc rồi không? Tần Vũ ngồi ở bàn trà, tận hưởng hương vị của ly trà trên tay, nhìn về bóng lưng mê người của nàng, ánh mắt có chút động, Thường Hi quả nhiên là truyền nhân của Gia Cát cổ gia, vô cùng nhạy bén.
Cũng may nàng là người của hắn, nếu là kẻ địch quả thực sẽ vô cùng đau đầu khi phải đối phó với nàng.
Tần Vũ từ từ đứng dậy, tiến lại sát nàng, đưa tấm lưng mê người đó áp lên ngực mình, hai tay sờ loạn, sờ đến gò bồng đảo của nàng thì hắn bóp nhè nhẹ, một tay luồn qua kẽ áo, đi vào bên trong mà nắn cái nụ nhỏ của nàng, hắn nói như thở luồng hơi nóng vào tai nàng:
- Làm sao nàng đoán ra được?
Thường Hi bị hắn kích thích đến đỏ cả mặt, mang tai của nàng bây giờ không khác gì những cánh hồng, nương theo nhịp thở của hắn mà đỏ rực.
Miệng nàng có chút không tự chủ mà phát ra tiếng rên ư ử nhè nhẹ, ở bên dưới, giữa hai chân nàng, từng giọt dâm thủy không ngừng chảy ra, ướt cả quần lụa bên trong, muốn thẩm thấu ra cả bên ngoài.
Bởi vì bàn tay hắn, có một luồng lôi điện kèm theo, làm cho cảm quan của nàng càng trở nên nhạy cảm, kích thích đến cực độ.
- A ... đừng ... mà, chỗ này không ... thích ... ư .... hợp ... a
Nàng bị hắn nghịch đến thần hồn điên đảo, nói không thành lời, rốt cuộc nàng không nhịn được nữa, quay lại, hôn lên bờ môi của hắn, một nụ hôn cháy bỏng.
Dâm thủy bên dưới tuôn trào như suối chảy khỏi khe, ướt đẫm cả váy hoa bên ngoài của nàng, nàng đưa cái lưỡi thơm tho của mình vào bên trong miệng của hắn, khuấy đảo liên hồi.
Đến bây giờ, nàng đã bị dục vọng lấn át hết thảy, quên cả những ý định ban đầu nàng hỏi hắn.
Một tay của Tần Vũ vẫn không ngừng vân vê cái nụ hồng hào của nàng, một tay, hắn đã dời xuống bờ mông đẫy đà bên dưới, nhẹ nhàng mơn chớn, nắn bóp, lâu lâu hắn lại vỗ nhẹ một cái làm nàng a lên thành tiếng, mê mị.
- Đừng ... mà ...
Nữ nhân a, mặc dù kêu hắn ngừng lại, nhưng thân thể lại vô cùng phối hợp, tận hưởng sự khoái lạc với hắn.
Tần Vũ thoáng động, Độn Thiên Thần Thông lập tức đưa hắn và nàng vào bên trong thư phòng.
Một lớp trận pháp nhanh chóng dựng lên theo ý niệm của hắn.
Nhìn khuôn mặt đỏ ửng vì kích dục của Thường Hi, Tần Vũ lại càng thêm bạo phát, hắn đặt nàng lên cái bàn ngọc mát lạnh.
Hai tay hung bạo xé toạc lớp quần áo trên người nàng, lộ ra từng mảng da thịt trắng hồng, điểm xuyến bằng những vưu vật họa nước ương dân.
Bên dưới, dâm thủy đã chảy ướt hai cái đùi nhỏ nhắn săn chắc của nàng, Tần Vũ nhìn nó mà cười dâm.
Hắn đưa tay vào bên trong, thi triển đại pháp đưa nàng lên đỉnh một hồi, làm nàng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ của khoái cảm.
Hai cái núm vú trên bầu sữa đầy đặn của nàng căng cứng, nhô lên cao hẳn so với bình thường, cảm tưởng như có sữa ở bên trong, sẽ không ngừng bắn ra như thác nước phun trào.
Tần Vũ há lớn cái miệng, ngậm lấy một đầu núm, ra sức mà mút, cái lưỡi hắn lại khuấy đảo liên hồi.
Một tay hắn nắn bờ mông của nàng, ba điểm kích thích không ngừng, làm Thường Hi bị kích dục lên đỉnh điểm, rên la không ngừng, van hắn buông tha.
Mặc nỗi, nàng càng kêu, con thú trong người hắn càng trỗi dậy, hắn càng làm tới, làm nàng thất điên bát đảo, lạc vào trong dục hỏa không lối thoát.
Hắn gác hai cái đầu gối nàng lên vai, đưa côn thịt xâm nhập vào bên trong âm đạo ướt sũng của nàng, bởi vì có dâm thủy, cho nên hắn chỉ đẩy nhẹ, nó đã lướt vào tận cùng bên trong, chạm đến điểm G, một tiếng a thất thanh vội vang lên, kèm theo sự khoái lạc của cả hai.
Tần Vũ được thế, nhấp điên cuồng, cái bàn ngọc nặng mấy tạ cũng bị rung rinh theo động tác của cả hai, dâm thủy của Thường Hi không ngừng phóng xuất ra bên ngoài, ướt cả người Tần Vũ.
Nàng đột nhiên dùng hai tay ôm chặt lấy cổ hắn, đưa bờ môi của mình áp lên môi hắn, rồi dùng răng, cắn đầu môi và lưỡi của Tần Vũ, làm hắn bị kích thích đến cực điểm.
Một tia lôi điện chạy khắp người Tần Vũ, kích thích Lôi hệ chân khí bên trong nội thể, truyền đến đại thương.
Thường Hi nhanh chóng cảm nhận cảm giác mới lạ nàng, hai bầu ngực nàng căng cứng khó tả, nàng phải tự dùng tay bóp lấy để giải tỏa, thân dưới phối hợp với hắn không.
Hai chân quấn chặt eo hắn không buông.
Một màn xuân quang cứ vậy tiếp diễn mãi đến ba canh giờ sau mới buông.
Thường Hi nằm gục trên bàn ngọc, bộ ngực phập phồng theo tiếng thở hổn hển của nàng, lâu lâu đầu núm vú nàng lại chạm lên bàn ngọc mát lạnh, làm người nàng rung lên một hồi.
Tần Vũ khoái trá nhìn nàng bị thu phục trên bàn ngọc, khoác lên cái đạo bào, ngồi ở bên cạnh, vuốt nhẹ tóc mai của nàng, rồi thơm lên bờ má hồng hào của nàng một cái, làm nàng ngượng đến đỏ mặt.
- Đồ xấu xa!
Nàng im lặng một lúc, lại hỏi:
- Phu quân còn chưa trả lời câu hỏi của thiếp!
Tần Vũ cười ranh mãnh, hắn nói:
- Phải!
Thường Hi nằm yên trên bàn, dùng đôi mắt ngọc mà nhìn hắn, vị phu quân này của nàng thật không đơn giản, một mình Tần thế gia đã đủ càn quét Vu tộc, nhưng hắn lại không làm vậy, mượn tay các đại thế lực, như thể chư hầu của hắn, càn quét địch nhân, giảm thiểu tổn thất cho Tần thế gia.
- Hừ, ... chàng tính kế cả cổ gia!
(ý trách tính kế cả Gia Cát cổ gia)
Tần Vũ cười tà, làm nàng giật mình, nàng vội nói, cả người không còn sức:
- Đừng mà ...
Hắn mặc kệ lời nàng, bắt đầu đưa nàng vào hiệp hai của trận xuân quang.
- Đây là trừng phạt cho sự thông minh của nàng!
- A ...
...
Một tháng sau, Gia Cát Thường Hi mang theo ủy thác của gia gia nàng đến Tần thế gia để phối hợp với Tần Vũ.
Bên hiên của đình nhỏ giữa hồ sen rộng lớn, một bóng lưng mảnh mai mê người đang lặng yên nhìn những đóa sen lung lay theo gió, như những nhạc công nhảy múa theo vũ điệu của trời đất.
Ánh mắt nàng thuần khiết, nhưng lại vô cùng thông minh và nhạy bén, nàng bỗng nhiên cất tiếng hỏi Tần Vũ.
- Phu quân, có phải là chàng đã biết được vị trí của đám người Vu tộc rồi không? Tần Vũ ngồi ở bàn trà, tận hưởng hương vị của ly trà trên tay, nhìn về bóng lưng mê người của nàng, ánh mắt có chút động, Thường Hi quả nhiên là truyền nhân của Gia Cát cổ gia, vô cùng nhạy bén.
Cũng may nàng là người của hắn, nếu là kẻ địch quả thực sẽ vô cùng đau đầu khi phải đối phó với nàng.
Tần Vũ từ từ đứng dậy, tiến lại sát nàng, đưa tấm lưng mê người đó áp lên ngực mình, hai tay sờ loạn, sờ đến gò bồng đảo của nàng thì hắn bóp nhè nhẹ, một tay luồn qua kẽ áo, đi vào bên trong mà nắn cái nụ nhỏ của nàng, hắn nói như thở luồng hơi nóng vào tai nàng:
- Làm sao nàng đoán ra được?
Thường Hi bị hắn kích thích đến đỏ cả mặt, mang tai của nàng bây giờ không khác gì những cánh hồng, nương theo nhịp thở của hắn mà đỏ rực.
Miệng nàng có chút không tự chủ mà phát ra tiếng rên ư ử nhè nhẹ, ở bên dưới, giữa hai chân nàng, từng giọt dâm thủy không ngừng chảy ra, ướt cả quần lụa bên trong, muốn thẩm thấu ra cả bên ngoài.
Bởi vì bàn tay hắn, có một luồng lôi điện kèm theo, làm cho cảm quan của nàng càng trở nên nhạy cảm, kích thích đến cực độ.
- A ... đừng ... mà, chỗ này không ... thích ... ư .... hợp ... a
Nàng bị hắn nghịch đến thần hồn điên đảo, nói không thành lời, rốt cuộc nàng không nhịn được nữa, quay lại, hôn lên bờ môi của hắn, một nụ hôn cháy bỏng.
Dâm thủy bên dưới tuôn trào như suối chảy khỏi khe, ướt đẫm cả váy hoa bên ngoài của nàng, nàng đưa cái lưỡi thơm tho của mình vào bên trong miệng của hắn, khuấy đảo liên hồi.
Đến bây giờ, nàng đã bị dục vọng lấn át hết thảy, quên cả những ý định ban đầu nàng hỏi hắn.
Một tay của Tần Vũ vẫn không ngừng vân vê cái nụ hồng hào của nàng, một tay, hắn đã dời xuống bờ mông đẫy đà bên dưới, nhẹ nhàng mơn chớn, nắn bóp, lâu lâu hắn lại vỗ nhẹ một cái làm nàng a lên thành tiếng, mê mị.
- Đừng ... mà ...
Nữ nhân a, mặc dù kêu hắn ngừng lại, nhưng thân thể lại vô cùng phối hợp, tận hưởng sự khoái lạc với hắn.
Tần Vũ thoáng động, Độn Thiên Thần Thông lập tức đưa hắn và nàng vào bên trong thư phòng.
Một lớp trận pháp nhanh chóng dựng lên theo ý niệm của hắn.
Nhìn khuôn mặt đỏ ửng vì kích dục của Thường Hi, Tần Vũ lại càng thêm bạo phát, hắn đặt nàng lên cái bàn ngọc mát lạnh.
Hai tay hung bạo xé toạc lớp quần áo trên người nàng, lộ ra từng mảng da thịt trắng hồng, điểm xuyến bằng những vưu vật họa nước ương dân.
Bên dưới, dâm thủy đã chảy ướt hai cái đùi nhỏ nhắn săn chắc của nàng, Tần Vũ nhìn nó mà cười dâm.
Hắn đưa tay vào bên trong, thi triển đại pháp đưa nàng lên đỉnh một hồi, làm nàng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ của khoái cảm.
Hai cái núm vú trên bầu sữa đầy đặn của nàng căng cứng, nhô lên cao hẳn so với bình thường, cảm tưởng như có sữa ở bên trong, sẽ không ngừng bắn ra như thác nước phun trào.
Tần Vũ há lớn cái miệng, ngậm lấy một đầu núm, ra sức mà mút, cái lưỡi hắn lại khuấy đảo liên hồi.
Một tay hắn nắn bờ mông của nàng, ba điểm kích thích không ngừng, làm Thường Hi bị kích dục lên đỉnh điểm, rên la không ngừng, van hắn buông tha.
Mặc nỗi, nàng càng kêu, con thú trong người hắn càng trỗi dậy, hắn càng làm tới, làm nàng thất điên bát đảo, lạc vào trong dục hỏa không lối thoát.
Hắn gác hai cái đầu gối nàng lên vai, đưa côn thịt xâm nhập vào bên trong âm đạo ướt sũng của nàng, bởi vì có dâm thủy, cho nên hắn chỉ đẩy nhẹ, nó đã lướt vào tận cùng bên trong, chạm đến điểm G, một tiếng a thất thanh vội vang lên, kèm theo sự khoái lạc của cả hai.
Tần Vũ được thế, nhấp điên cuồng, cái bàn ngọc nặng mấy tạ cũng bị rung rinh theo động tác của cả hai, dâm thủy của Thường Hi không ngừng phóng xuất ra bên ngoài, ướt cả người Tần Vũ.
Nàng đột nhiên dùng hai tay ôm chặt lấy cổ hắn, đưa bờ môi của mình áp lên môi hắn, rồi dùng răng, cắn đầu môi và lưỡi của Tần Vũ, làm hắn bị kích thích đến cực điểm.
Một tia lôi điện chạy khắp người Tần Vũ, kích thích Lôi hệ chân khí bên trong nội thể, truyền đến đại thương.
Thường Hi nhanh chóng cảm nhận cảm giác mới lạ nàng, hai bầu ngực nàng căng cứng khó tả, nàng phải tự dùng tay bóp lấy để giải tỏa, thân dưới phối hợp với hắn không.
Hai chân quấn chặt eo hắn không buông.
Một màn xuân quang cứ vậy tiếp diễn mãi đến ba canh giờ sau mới buông.
Thường Hi nằm gục trên bàn ngọc, bộ ngực phập phồng theo tiếng thở hổn hển của nàng, lâu lâu đầu núm vú nàng lại chạm lên bàn ngọc mát lạnh, làm người nàng rung lên một hồi.
Tần Vũ khoái trá nhìn nàng bị thu phục trên bàn ngọc, khoác lên cái đạo bào, ngồi ở bên cạnh, vuốt nhẹ tóc mai của nàng, rồi thơm lên bờ má hồng hào của nàng một cái, làm nàng ngượng đến đỏ mặt.
- Đồ xấu xa!
Nàng im lặng một lúc, lại hỏi:
- Phu quân còn chưa trả lời câu hỏi của thiếp!
Tần Vũ cười ranh mãnh, hắn nói:
- Phải!
Thường Hi nằm yên trên bàn, dùng đôi mắt ngọc mà nhìn hắn, vị phu quân này của nàng thật không đơn giản, một mình Tần thế gia đã đủ càn quét Vu tộc, nhưng hắn lại không làm vậy, mượn tay các đại thế lực, như thể chư hầu của hắn, càn quét địch nhân, giảm thiểu tổn thất cho Tần thế gia.
- Hừ, ... chàng tính kế cả cổ gia!
(ý trách tính kế cả Gia Cát cổ gia)
Tần Vũ cười tà, làm nàng giật mình, nàng vội nói, cả người không còn sức:
- Đừng mà ...
Hắn mặc kệ lời nàng, bắt đầu đưa nàng vào hiệp hai của trận xuân quang.
- Đây là trừng phạt cho sự thông minh của nàng!
- A ...
...
Danh sách chương