Tần Vũ nghe lão nói vậy, đột nhiên cười lớn thành tiếng.
- Ha ha ha ... Hạ lão cẩu, ngài nghĩ bây giờ ngài thật uy phong sao? Hạ Kính Nhật xém chút nữa là đầu bốc hỏa, ánh mắt lão cay độc nhìn thân ảnh Tần Vũ ở bên kia, nấm tay siết chặt, mấy cái móng tay của lão, để lại vết hằn sâu trong lòng bàn tay, đủ để thấy lão ta tức giận như thế nào.
Đột nhiên lão thả lỏng nấm đấm, rồi bất chợt cười cợt:
- Ha ha ha ... tiểu tử ngươi đến bây giờ vẫn còn có thể tự tin như vậy? Chỉ một lát nữa thôi, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là địa ngục thực thụ, tiểu tử, đến lúc đó ngươi đừng có mà van xin ta thỏa hiệp!
Tần thế gia lão tổ đứng ở sau lưng Tần Vũ, có chút mờ mịt khó hiểu, tại sao Tần Vũ lại tốn thời gian khua môi múa mép với tên này như vậy, án theo tính cách của y, sớm phải động thủ rồi chứ!
Lão đang nghĩ ngợi, bất chợt cảm nhận được mấy luồng khí tức mạnh mẽ đang lao nhanh về phía này, càng lúc càng nhiều, càng lúc càng thịnh.
Ở phía bên trên kia, Hạ Kính Nhật cũng cảm nhận được những khí tức này, lão đinh ninh cho rằng, đám người kia đã quay trở lại cùng với thủ hạ của bọn họ để vây giết Tần thế gia.
Lão nhếch miệng, nói:
- Tiểu tử, bọn chúng đã quay lại, ngươi không còn nhiều thời gian để diễn trò nữa, bây giờ, thả hai huynh đệ bọn họ ra, trên dưới Tần thế gia dập đầu ta chín cái, ta cho các ngươi được chết một cách thống khoái.
Tần Vũ nhìn lão đăm đăm, ánh mắt lộ rõ tiếu ý, hắn không đáp lời lão, biểu cảm trên gương mặt hắn bây giờ cực kỳ gợi đòn, đồng thời truyền âm nói với Tàn Hồn Thanh Long Tiên Đế.
"Tiền bối, ta cứu người một mạng, hãy tiến vào thức hải của ta!"
Tàn Hồn Thiên Đế Thanh Long như mở cờ trong bụng, hắn chủ động mở thức hải cho lão tiến vào, khác nào dâng dê lên miệng cọp, lão ta cười lạnh trong lòng, "Tiểu tử ngu xuẩn!", đồng thời đáp lời hắn.
"Hảo! Ta lập tức đi qua đó!"
Lão vừa thông qua cách tay của Tần Vũ, tiến vào không gian thức hải, ở bên ngoài, Tần Vũ liền bóp chết Hạ Khinh Nhu.
[Đinh! Giết chết khí vận chi tử Hạ Khinh Nhu!]
...
Có lời này của hệ thống, Tần Vũ đã an tâm là y đã bị Tần Vũ giết chết hoàn toàn.
Tần Vũ thả tay, một cái xác vô hồn rơi xuống mặt đất, như một quả sung rụng, rơi cái oạch, nặng nề phát ra âm thanh trầm đục, bụi bay mùi mịt, một mùi máu tanh tưởi lan ra trong không khí, pha lẫn với mùi của hắc ám, làm người ta cảm thấy buồn nôn.
- NGƯƠI! DÁM!
Mệnh hồn đăng của Hạ Khinh Nhu đã tắt, trên trán của Hạ Kính Nhật hiện rõ gân xanh, cái chết của Hạ Khinh Nhu sẽ kéo theo một loạt rắc rối cho lão, nhưng bây giờ, Hạ Thiên Luật còn chưa thấy đâu, lão không dám ra tay với hắn, chỉ có thể chờ đám người kia đến đây, ép hắn vào đường cùng, dùng người để trao đổi.
Đối với cái chết của Hạ Khinh Nhu lão cho rằng đây là chiêu rung cây dọa khỉ của hắn, trước khi tiến hành đàm phán, và hơn nữa, có lẽ tình báo của hắn bị thiếu hụt, đáng lẽ ra, người nên bị hắn giết trước, phải là Hạ Thiên Luật, bởi vì xét về tính trọng yếu, Hạ Khinh Nhu vẫn là thiếu chủ quan trọng của Hạ gia.
Tiếc là hắn chỉ thấy cái mác đại thiếu chủ của Hạ Thiên Luật.
Lão ta giờ phút này trở nên âm trầm thấy rõ.
Bên trong thức hải của Tần Vũ, liền xuất hiện thêm một con Thanh Long, là hóa hình của Tàn Hồn Thanh Long Tiên Đế.
Lão ta vừa vào đây, liền có ý định khống chế thức hải, phong ấn thần hồn bản nguyên của Tần Vũ, lão ta lao nhanh như thiểm điện về phía thần hồn bản nguyên, cái miệng sớm đã há to như cái chậu máu, sẵn sàng oanh kích thần hồn bản nguyên của hắn.
Đang lao đi giữa chừng, một nhành liễu từ tinh không, quật mạnh xuống cái đầu của lão, làm lão choáng váng, cắm đầu thẳng xuống không gian tăm tối bên dưới.
Một kích này trông thì nhẹ nhàng, nhưng đánh lão chỉ thiếu chút nữa hồn phi phách tán.
Đây là nhành liễu của Liễu Thần, lão kinh hãi thốt lên:
- Tiền bối, ta sai rồi! Ta sai rồi!
Lão đã thực sự sợ nàng, đẳng cấp của nàng, một Tiên Đế như lão cũng không thể chạm tới, lão nuốt một ngụm nước bọt sợ hãi tột độ, rốt cuộc nàng là ai!
Tại sao sự tồn tại khủng bố này lại trợ giúp cho tên Tần Vũ.
Ở bên ngoài, tinh quang trong mắt Tần Vũ chớp động, hắn cười phá lên sảng khoái.
Một nụ cười này, vừa là đáp trả Hạ Kính Nhật, vừa là đáp trả Tàn Hồn Tiên Đế Thanh Long, ở trong thức hải của hắn mà dám loạn động, cho dù Liễu Thần không ra tay, hệ thống cũng diệt sát lão.
- Tông chủ thượng cổ Thanh Vân tông?
Hạ Kính Nhật ngạc nhiên thốt lên thành lời!
Những luồng khí tức vừa nãy, không phải là đám người tà ma ngoại đạo bị giam cầm ở đằng kia mà lại là người của chính phái.
Hơn nữa, còn là đi từ hướng đó qua đây, chẳng lẽ ...
Tông chủ thượng cổ Thanh Vân tông, nhìn lão ta bằng nửa con mắt, hờ hững nói:
- Ngươi đang chờ đám người bị nhốt trong đại trận kia sao? ... khục, có lẽ bọn chúng đang chờ ngươi ở dưới hoàng tuyền a!
Dần dần đại năng của chính đạo Nhân tộc lần lượt xuất hiện, bao gồm cả tam đại gia chủ thượng cổ gia tộc, Cổ gia, Gia Cát gia, Hàn gia cũng có mặt, bao vây Dị giáo vào bên trong vòng vây.
Bây giờ ở chính giữa chính là Tần thế gia và Hạ gia.
Tần Vũ nhún vai nhìn lão một cách khinh bỉ, Dị giáo biết đường tìm đến những thế lực tà ma ngoại đạo để kết minh, hắn thì không ư??? Nghĩ thôi cũng thấy vô cùng vô lý.
Tất cả một màn kịch này hắn dựng lên quá hoàn hảo, thông qua một tên gián điệp mà hắn lưu lại ở trong phủ, làm bọn chúng không chút nghi ngờ, để rồi rơi vào thế cục ngày hôm nay.
Tần Vũ nói:
- Bất ngờ sao? Các ngươi không nghĩ đến, tại sao ta có thể giết toàn bộ thủ hạ của các ngươi trong phủ, lại để sót lại một người? Tại sao ta có thể tận diệt Hồn Điện, truy sát vô số nhân thủ ra ra vào vào của các ngươi, lại không thể tận diệt trạm thám báo của các ngươi ở Trung Châu thành?
Hạ Kính Nhật tức giận đến thổ huyết, lão vậy mà cự nhiên bị một tên tiểu tử trăm tuổi đầu ở hạ giới tính kế, đưa lão vào tròng, lão ta run rẩy chỉ tay về phía Tần Vũ.
- Ngươi ... ngươi ...
Phụt!
Lão phun ra một búng máu, bị hắn chọc tức hết lần này đến lần khác, rốt cuộc nộ huyết công tâm, hộc ra một ngụm máu tươi.
Lần này lão ta còn tự tin dẫn toàn quân xuất động, muốn một lần diệt trừ cốt cán của Tần thế gia nào ngờ, bị hắn tính kế, toàn bộ bị vây giết ở chỗ này.
Lão đã quá xem thường Tần thế gia, xem thường thế lực ở hạ giới, để rồi dẫn đến kết cục ngày hôm nay.
Ánh mắt của lão lãng lệ, cười lớn rồi nói:
- Ha ha ha, hảo, hảo tiểu tử, hôm nay nếu như đã rơi vào bố cục của ngươi, cũng không còn đường lui, lão phu phải đem ngươi chôn cùng!
Nói rồi, lão dùng Súc Địa Thành Thốn, lao nhanh về phía Tần Vũ, muốn dùng hắn đổi lại tia hy vọng.
- Cẩn thận!
Sư phụ của Tần Vũ lên tiếng cảnh tỉnh, đồng thời cùng với mấy vị đại năng khác, đồng loạt ra tay đánh chặn Hạ Kính Nhật, cứu nguy cho Tần Vũ.
- Ha ha ha ... Hạ lão cẩu, ngài nghĩ bây giờ ngài thật uy phong sao? Hạ Kính Nhật xém chút nữa là đầu bốc hỏa, ánh mắt lão cay độc nhìn thân ảnh Tần Vũ ở bên kia, nấm tay siết chặt, mấy cái móng tay của lão, để lại vết hằn sâu trong lòng bàn tay, đủ để thấy lão ta tức giận như thế nào.
Đột nhiên lão thả lỏng nấm đấm, rồi bất chợt cười cợt:
- Ha ha ha ... tiểu tử ngươi đến bây giờ vẫn còn có thể tự tin như vậy? Chỉ một lát nữa thôi, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là địa ngục thực thụ, tiểu tử, đến lúc đó ngươi đừng có mà van xin ta thỏa hiệp!
Tần thế gia lão tổ đứng ở sau lưng Tần Vũ, có chút mờ mịt khó hiểu, tại sao Tần Vũ lại tốn thời gian khua môi múa mép với tên này như vậy, án theo tính cách của y, sớm phải động thủ rồi chứ!
Lão đang nghĩ ngợi, bất chợt cảm nhận được mấy luồng khí tức mạnh mẽ đang lao nhanh về phía này, càng lúc càng nhiều, càng lúc càng thịnh.
Ở phía bên trên kia, Hạ Kính Nhật cũng cảm nhận được những khí tức này, lão đinh ninh cho rằng, đám người kia đã quay trở lại cùng với thủ hạ của bọn họ để vây giết Tần thế gia.
Lão nhếch miệng, nói:
- Tiểu tử, bọn chúng đã quay lại, ngươi không còn nhiều thời gian để diễn trò nữa, bây giờ, thả hai huynh đệ bọn họ ra, trên dưới Tần thế gia dập đầu ta chín cái, ta cho các ngươi được chết một cách thống khoái.
Tần Vũ nhìn lão đăm đăm, ánh mắt lộ rõ tiếu ý, hắn không đáp lời lão, biểu cảm trên gương mặt hắn bây giờ cực kỳ gợi đòn, đồng thời truyền âm nói với Tàn Hồn Thanh Long Tiên Đế.
"Tiền bối, ta cứu người một mạng, hãy tiến vào thức hải của ta!"
Tàn Hồn Thiên Đế Thanh Long như mở cờ trong bụng, hắn chủ động mở thức hải cho lão tiến vào, khác nào dâng dê lên miệng cọp, lão ta cười lạnh trong lòng, "Tiểu tử ngu xuẩn!", đồng thời đáp lời hắn.
"Hảo! Ta lập tức đi qua đó!"
Lão vừa thông qua cách tay của Tần Vũ, tiến vào không gian thức hải, ở bên ngoài, Tần Vũ liền bóp chết Hạ Khinh Nhu.
[Đinh! Giết chết khí vận chi tử Hạ Khinh Nhu!]
...
Có lời này của hệ thống, Tần Vũ đã an tâm là y đã bị Tần Vũ giết chết hoàn toàn.
Tần Vũ thả tay, một cái xác vô hồn rơi xuống mặt đất, như một quả sung rụng, rơi cái oạch, nặng nề phát ra âm thanh trầm đục, bụi bay mùi mịt, một mùi máu tanh tưởi lan ra trong không khí, pha lẫn với mùi của hắc ám, làm người ta cảm thấy buồn nôn.
- NGƯƠI! DÁM!
Mệnh hồn đăng của Hạ Khinh Nhu đã tắt, trên trán của Hạ Kính Nhật hiện rõ gân xanh, cái chết của Hạ Khinh Nhu sẽ kéo theo một loạt rắc rối cho lão, nhưng bây giờ, Hạ Thiên Luật còn chưa thấy đâu, lão không dám ra tay với hắn, chỉ có thể chờ đám người kia đến đây, ép hắn vào đường cùng, dùng người để trao đổi.
Đối với cái chết của Hạ Khinh Nhu lão cho rằng đây là chiêu rung cây dọa khỉ của hắn, trước khi tiến hành đàm phán, và hơn nữa, có lẽ tình báo của hắn bị thiếu hụt, đáng lẽ ra, người nên bị hắn giết trước, phải là Hạ Thiên Luật, bởi vì xét về tính trọng yếu, Hạ Khinh Nhu vẫn là thiếu chủ quan trọng của Hạ gia.
Tiếc là hắn chỉ thấy cái mác đại thiếu chủ của Hạ Thiên Luật.
Lão ta giờ phút này trở nên âm trầm thấy rõ.
Bên trong thức hải của Tần Vũ, liền xuất hiện thêm một con Thanh Long, là hóa hình của Tàn Hồn Thanh Long Tiên Đế.
Lão ta vừa vào đây, liền có ý định khống chế thức hải, phong ấn thần hồn bản nguyên của Tần Vũ, lão ta lao nhanh như thiểm điện về phía thần hồn bản nguyên, cái miệng sớm đã há to như cái chậu máu, sẵn sàng oanh kích thần hồn bản nguyên của hắn.
Đang lao đi giữa chừng, một nhành liễu từ tinh không, quật mạnh xuống cái đầu của lão, làm lão choáng váng, cắm đầu thẳng xuống không gian tăm tối bên dưới.
Một kích này trông thì nhẹ nhàng, nhưng đánh lão chỉ thiếu chút nữa hồn phi phách tán.
Đây là nhành liễu của Liễu Thần, lão kinh hãi thốt lên:
- Tiền bối, ta sai rồi! Ta sai rồi!
Lão đã thực sự sợ nàng, đẳng cấp của nàng, một Tiên Đế như lão cũng không thể chạm tới, lão nuốt một ngụm nước bọt sợ hãi tột độ, rốt cuộc nàng là ai!
Tại sao sự tồn tại khủng bố này lại trợ giúp cho tên Tần Vũ.
Ở bên ngoài, tinh quang trong mắt Tần Vũ chớp động, hắn cười phá lên sảng khoái.
Một nụ cười này, vừa là đáp trả Hạ Kính Nhật, vừa là đáp trả Tàn Hồn Tiên Đế Thanh Long, ở trong thức hải của hắn mà dám loạn động, cho dù Liễu Thần không ra tay, hệ thống cũng diệt sát lão.
- Tông chủ thượng cổ Thanh Vân tông?
Hạ Kính Nhật ngạc nhiên thốt lên thành lời!
Những luồng khí tức vừa nãy, không phải là đám người tà ma ngoại đạo bị giam cầm ở đằng kia mà lại là người của chính phái.
Hơn nữa, còn là đi từ hướng đó qua đây, chẳng lẽ ...
Tông chủ thượng cổ Thanh Vân tông, nhìn lão ta bằng nửa con mắt, hờ hững nói:
- Ngươi đang chờ đám người bị nhốt trong đại trận kia sao? ... khục, có lẽ bọn chúng đang chờ ngươi ở dưới hoàng tuyền a!
Dần dần đại năng của chính đạo Nhân tộc lần lượt xuất hiện, bao gồm cả tam đại gia chủ thượng cổ gia tộc, Cổ gia, Gia Cát gia, Hàn gia cũng có mặt, bao vây Dị giáo vào bên trong vòng vây.
Bây giờ ở chính giữa chính là Tần thế gia và Hạ gia.
Tần Vũ nhún vai nhìn lão một cách khinh bỉ, Dị giáo biết đường tìm đến những thế lực tà ma ngoại đạo để kết minh, hắn thì không ư??? Nghĩ thôi cũng thấy vô cùng vô lý.
Tất cả một màn kịch này hắn dựng lên quá hoàn hảo, thông qua một tên gián điệp mà hắn lưu lại ở trong phủ, làm bọn chúng không chút nghi ngờ, để rồi rơi vào thế cục ngày hôm nay.
Tần Vũ nói:
- Bất ngờ sao? Các ngươi không nghĩ đến, tại sao ta có thể giết toàn bộ thủ hạ của các ngươi trong phủ, lại để sót lại một người? Tại sao ta có thể tận diệt Hồn Điện, truy sát vô số nhân thủ ra ra vào vào của các ngươi, lại không thể tận diệt trạm thám báo của các ngươi ở Trung Châu thành?
Hạ Kính Nhật tức giận đến thổ huyết, lão vậy mà cự nhiên bị một tên tiểu tử trăm tuổi đầu ở hạ giới tính kế, đưa lão vào tròng, lão ta run rẩy chỉ tay về phía Tần Vũ.
- Ngươi ... ngươi ...
Phụt!
Lão phun ra một búng máu, bị hắn chọc tức hết lần này đến lần khác, rốt cuộc nộ huyết công tâm, hộc ra một ngụm máu tươi.
Lần này lão ta còn tự tin dẫn toàn quân xuất động, muốn một lần diệt trừ cốt cán của Tần thế gia nào ngờ, bị hắn tính kế, toàn bộ bị vây giết ở chỗ này.
Lão đã quá xem thường Tần thế gia, xem thường thế lực ở hạ giới, để rồi dẫn đến kết cục ngày hôm nay.
Ánh mắt của lão lãng lệ, cười lớn rồi nói:
- Ha ha ha, hảo, hảo tiểu tử, hôm nay nếu như đã rơi vào bố cục của ngươi, cũng không còn đường lui, lão phu phải đem ngươi chôn cùng!
Nói rồi, lão dùng Súc Địa Thành Thốn, lao nhanh về phía Tần Vũ, muốn dùng hắn đổi lại tia hy vọng.
- Cẩn thận!
Sư phụ của Tần Vũ lên tiếng cảnh tỉnh, đồng thời cùng với mấy vị đại năng khác, đồng loạt ra tay đánh chặn Hạ Kính Nhật, cứu nguy cho Tần Vũ.
Danh sách chương