Sâu bên trong phía nam Táng Địa.
Một tên tu sĩ nói vội với đồng bọn:
- Đại ca, chúng ta nên rút thôi, trời tối rồi, mấy ngày trước đám tu sĩ đồn rằng ban đêm ở Táng Địa xuất hiện yêu thú quỷ dị.
Tên tu sĩ kia nói lại:
- Hừ, một lũ nhát chết, bên trong Táng Địa thứ gì chả quỷ dị chứ.
Hai người bọn họ tiếp tục phi hành, bỗng dưng xung quanh bọn họ xuất hiện một làn sương trắng xám, tên tu sĩ mặt chuột, trên mép có nuốt ruồi vội nói:
- Đại ca, đệ cảm nhận chân khí xung quanh đang giảm xuống kịch liệt!
Tên cao lớn còn lại cũng cảm nhận thấy điều gì đó không đúng, vội nói:
- Mau lui lại!
Bành!
Một quái thú toàn thân đen kịt, tử khí lượn lờ, đột ngột tấn công bọn họ.
Tên mặt chuột vừa chạy vừa la lớn:
- Đại ca, bọn chúng đông quá! Chân khí đệ không hồi phục được!
Tên được gọi là đại ca âm lãnh nói:
- Chết đi!
Nói rồi hắn đâm tên mặt chuột một kiếm, Nguyên Anh bản mệnh của tên mặt chuột bỏ chạy trối chết, đám yêu thú vừa nãy, bâu vào cắn xé cái xác của hắn vô cùng dữ tợn.
…
Thành lũy phía nam Nhân Tộc Vực, Bích Lũy Trường Thành.
Một tên lính canh nói với tên kế bên:
- Khang huynh, nghe nói mấy ngày trước bên trong Táng Địa xuất hiện hung thú đáng sợ.
Tên họ Khang uể oải ngáp dài, châm chọc hắn:
- Haha, Thiều đệ thần hồn nát thần tính hay sao mà lại nghe mấy lời đồn bậy bạ của đám tu sĩ đó chứ !
Tên họ Thiều mặt mày ngưng trọng nói:
- Không phải lời đồn đâu đại huynh! Rất nhiều tu sĩ đều miêu tả giống hệt nhau, lời đồn thì làm sao lại trùng khớp như vậy được chứ!
Tên họ Khang cũng nổi lên lòng hiếu kỳ:
- Rốt cuộc là chuyện gì vậy ?
Tên họ Thiều bắt đầu mồm năm miệng mười kể lại cho hắn nghe.
Cứ như vậy, chẳng mấy chốc dị tượng vào ban đêm bên trong phía nam Táng Địa bắt đầu lan truyền khắp Nhân Tộc Vực.
…
Nam Cung Uyển xem báo cáo có chút nhíu mày, Hắc Ám đang liên tục xâm lấn về phía bắc.
Nếu án theo tốc độ như vậy chưa tới 100 năm nữa, sẽ lan đến Trung Châu thành.
Mà 100 năm thời gian này, liệu có kịp chuẩn bị để đối phó với hạo kiếp này hay không lại là một chuyện khó nói.
Ngày trước, thời thượng cổ, lúc tu chân giới đại thịnh, cao thủ như mây, chống đỡ một lần Hắc Ám xâm lấn cũng đã vô cùng khó khăn.
Bây giờ, mặc dù tu chân giới đã khôi phục và bắt đầu bước vào thời kỳ đại thịnh, nhưng hiện nay vẫn xa xa không thể bằng ngày đó.
Mặt khác một số đạo thống cũng đã thất truyền, hơn nữa hung thú cũng trở nên mạnh mẽ hơn so với thời thượng cổ, đây không phải là chuyện tốt.
Tứ đại thế gia Đông Vực, vì chuyện này mà bây giờ đang vô cùng cấp bách nâng cao binh lực, chuẩn bị sẵn sàng cho trường hạo kiếp sắp tới.
…
Bốn vị lão tổ của tứ đại thế gia Đông Vực lúc này đang hội nghị bàn bạc đối sách với các thế gia của Đông Vực ở Nghị Sự Đài Trung Châu thành.
Nghị Sự Đài Trung Châu thành được xây dựng để các thế gia có thể tham gia bàn bạc những chuyện hệ trọng với nhau, đặc biệt là những chuyện liên quan đến tồn vong của Trung Châu thành.
Lúc này, Tần thế gia lão tổ lên tiếng nói:
- Cái vị đạo hữu bây giờ hẳn đã nắm trong tay tình báo về Hắc Ám ở Táng Địa.
Mấy vị lão tổ thế gia nhao nhao gật đầu, chuyện này đã lan truyền trong tu chân giới, không thể nào thế gia bọn họ không nắm được chính xác thực hư chuyện này như thế nào.
Long thế gia lão tổ nói:
- Tần huynh, chuyện này bọn ta đều đã nắm rõ, không những vậy bọn ta đều biết Hắc Ám còn đang liên tục xâm lấn về phía bắc.
Lâm gia lão tổ gấp gáp nói:
- Chuyện đã như vậy, tại sao Thiên Dụ và Thần tượng còn chưa xuất thế, cứ đà này chúng ta sẽ mất thời cơ chuẩn bị.
Mặc thế gia lão tổ lên tiếng:
- Ta nghĩ bây giờ không thể trông chờ vào Thiên Dụ và Thần tượng được, cũng đã quá lâu rồi bọn họ không xuất thế, lần này không biết bọn họ lựa chọn như thế nào.
Hơn nữa, chưa chắc Thần tượng vẫn còn tác dụng như trước.
Tần thế gia lão tổ lúc này mới lên tiếng:
- Ta cũng nghĩ như Mặc lão đệ, bây giờ chuyện cấp bách là trùng tu thành lũy, tăng nhanh tốc độ khai thác chân khí thạch dự trữ càng nhiều càng tốt, chúng ta không thể trông chờ vào ngoại lực được.
Long thế gia cũng nói:
- Đúng vậy, bây giờ không phải là lúc các thế gia đấu đá nhau nữa rồi, một trường hạo kiếp này hẳn ai trong chúng ta ở đây đều hiểu rõ, mọi người phải đóng góp trùng tu thành lũy, thiết lập trận pháp toàn thành thì chúng ta mới có hy vọng chống chọi được.
Mấy lão tổ thế gia khác cũng nhao nhao lên tiếng:
- Đúng vậy! Đúng vậy!
- Bọn ta nguyện cùng chia sẻ gánh nặng cùng với tứ đại thế gia!
Sau một hồi bàn bạc phân chia công việc theo ưu điểm của từng thế gia, thế gia Đông Vực liền trở về gia tộc, chuẩn bị hành sự.
Tần gia lão tổ về đến Tần gia đã cho gọi quản gia của lão, lão nói:
- Ngươi tập hợp lại thủ hạ cũ của ta, lập tức đến tu phục lại cứ địa của Tần gia ở phía bắc.
Lão quản gia nói:
- Vâng, thưa chủ nhân!
Lão tổ Tần gia lại nói:
- Phải tuyệt đối chuẩn bị kỹ lưỡng.
Lão quản gia gật đầu hiểu ý, lão lập tức biến mất khỏi Tần gia lão tổ đình viện.
Vô Diện bang đời đầu, lần nữa tập hợp, chuẩn bị đón Hắc Ám Trường Dạ hạo kiếp giáng lâm Thiên Huyền Đại Lục.
Một lão giả cảnh giới Đại Thừa Kỳ thất trọng nói với lão quản gia:
- Lão đại, ta nghe nói đời này thiếu chủ vô cùng xuất sắc?
Lão quản gia gật đầu, đáp lời hắn:
- Phải, thiếu chủ bây giờ đã có thế lực riêng.
Một lão lưng dắt bầu rượu cũng tham gia vào câu chuyện.
- Nhanh như vậy ? Ngày đó chủ nhân lần đầu thu nhận lão nhị cũng là Luyện Hư trung kỳ đi.
Lão quản gia gật đầu, đoạn hắn nói:
- Bên cạnh thiếu chủ còn có Giao Long đại thừa kỳ làm thần thú thủ hộ bản doanh!
Lão tam gật gù:
- Lợi hại!
Bọn họ thật chờ mong được tái kiến vị thiếu chủ này của bọn họ, ngày trước bọn họ chỉ xuất hiện một lần vào lễ thôi nôi của Tần Vũ.
Về sau, bọn họ liên tục hành tẩu giang hồ làm việc cho lão tổ Tần thế gia, bây giờ có chuyện cấp bách mới tập hợp bọn họ về lại một chỗ.
Lão nhị thở dài:
- Có lẽ bây giờ, không ai còn nhớ đến chúng ta!
Lão quản gia nói:
- Đệ còn mong chờ gì nữa, chủ nhân chưa bao giờ bạc đãi chúng ta, theo người là phúc phận của chúng ta.
Lão tam cười hắc hắc nói:
- Ta nghĩ ý của lão nhị là bọn họ đã quên Vô Diện Tam Quỷ chúng ta mà thôi.
Ngày trước, lúc Tần thế gia lão tổ gầy dựng gia tộc, thủ hạ dưới trướng nổi trội nhất là ba người bọn họ, Vô Diện Tam Quỷ, một đường trảm sát bao nhiêu thế lực cản đường thay cho Tần thế gia lão tổ.
Tu chân giới gia tộc vô cùng sợ hãi khi thấy bái thiếp của bọn họ.
Mỗi lần bái thiếp Vô Diện xuất hiện, máu chảy thành sông, một đêm diệt tộc, hung danh vô cùng hiển hách.
Bởi vì vậy, mà Tần thế gia một đường cường ngạnh đi lên hạng nhất chễm chệ mấy nghìn năm, không ai dám trêu trọc, bởi vì cự đầu của các thế gia ngày đó còn tồn tại đến bây giờ, bọn họ đều biết chuyện này.
Ngày đó Tần thế gia là cơn ác mộng đối với bọn họ.
Cũng chính vì hung danh quá lớn mà sau này Tần thế gia phải thay đổi cách hành động, lấy tôn chỉ “lấy đức phục người”, chính chính nghĩa nghĩa làm việc, dần dà những gia tộc thế gia mới nổi sau này cũng không biết đến một đoạn truyền thuyết khủng khiếp của Tần thế gia.
Đó cũng là lý do vì sao Lâm gia lão tổ dù biết Tần Vũ giết con trai lão, nhưng lão cũng phải nhịn xuống, một khi thật sự chọc giận Tần thế gia thật sự hậu họa khôn lường, lão tổ Tần thế gia không phải là một con cọp giấy.
Hai bàn tay lão nhuốm đầy máu tươi của hàng trăm gia tộc! Chỉ là lão tạm thời gác kiếm mà thôi.
Một tên tu sĩ nói vội với đồng bọn:
- Đại ca, chúng ta nên rút thôi, trời tối rồi, mấy ngày trước đám tu sĩ đồn rằng ban đêm ở Táng Địa xuất hiện yêu thú quỷ dị.
Tên tu sĩ kia nói lại:
- Hừ, một lũ nhát chết, bên trong Táng Địa thứ gì chả quỷ dị chứ.
Hai người bọn họ tiếp tục phi hành, bỗng dưng xung quanh bọn họ xuất hiện một làn sương trắng xám, tên tu sĩ mặt chuột, trên mép có nuốt ruồi vội nói:
- Đại ca, đệ cảm nhận chân khí xung quanh đang giảm xuống kịch liệt!
Tên cao lớn còn lại cũng cảm nhận thấy điều gì đó không đúng, vội nói:
- Mau lui lại!
Bành!
Một quái thú toàn thân đen kịt, tử khí lượn lờ, đột ngột tấn công bọn họ.
Tên mặt chuột vừa chạy vừa la lớn:
- Đại ca, bọn chúng đông quá! Chân khí đệ không hồi phục được!
Tên được gọi là đại ca âm lãnh nói:
- Chết đi!
Nói rồi hắn đâm tên mặt chuột một kiếm, Nguyên Anh bản mệnh của tên mặt chuột bỏ chạy trối chết, đám yêu thú vừa nãy, bâu vào cắn xé cái xác của hắn vô cùng dữ tợn.
…
Thành lũy phía nam Nhân Tộc Vực, Bích Lũy Trường Thành.
Một tên lính canh nói với tên kế bên:
- Khang huynh, nghe nói mấy ngày trước bên trong Táng Địa xuất hiện hung thú đáng sợ.
Tên họ Khang uể oải ngáp dài, châm chọc hắn:
- Haha, Thiều đệ thần hồn nát thần tính hay sao mà lại nghe mấy lời đồn bậy bạ của đám tu sĩ đó chứ !
Tên họ Thiều mặt mày ngưng trọng nói:
- Không phải lời đồn đâu đại huynh! Rất nhiều tu sĩ đều miêu tả giống hệt nhau, lời đồn thì làm sao lại trùng khớp như vậy được chứ!
Tên họ Khang cũng nổi lên lòng hiếu kỳ:
- Rốt cuộc là chuyện gì vậy ?
Tên họ Thiều bắt đầu mồm năm miệng mười kể lại cho hắn nghe.
Cứ như vậy, chẳng mấy chốc dị tượng vào ban đêm bên trong phía nam Táng Địa bắt đầu lan truyền khắp Nhân Tộc Vực.
…
Nam Cung Uyển xem báo cáo có chút nhíu mày, Hắc Ám đang liên tục xâm lấn về phía bắc.
Nếu án theo tốc độ như vậy chưa tới 100 năm nữa, sẽ lan đến Trung Châu thành.
Mà 100 năm thời gian này, liệu có kịp chuẩn bị để đối phó với hạo kiếp này hay không lại là một chuyện khó nói.
Ngày trước, thời thượng cổ, lúc tu chân giới đại thịnh, cao thủ như mây, chống đỡ một lần Hắc Ám xâm lấn cũng đã vô cùng khó khăn.
Bây giờ, mặc dù tu chân giới đã khôi phục và bắt đầu bước vào thời kỳ đại thịnh, nhưng hiện nay vẫn xa xa không thể bằng ngày đó.
Mặt khác một số đạo thống cũng đã thất truyền, hơn nữa hung thú cũng trở nên mạnh mẽ hơn so với thời thượng cổ, đây không phải là chuyện tốt.
Tứ đại thế gia Đông Vực, vì chuyện này mà bây giờ đang vô cùng cấp bách nâng cao binh lực, chuẩn bị sẵn sàng cho trường hạo kiếp sắp tới.
…
Bốn vị lão tổ của tứ đại thế gia Đông Vực lúc này đang hội nghị bàn bạc đối sách với các thế gia của Đông Vực ở Nghị Sự Đài Trung Châu thành.
Nghị Sự Đài Trung Châu thành được xây dựng để các thế gia có thể tham gia bàn bạc những chuyện hệ trọng với nhau, đặc biệt là những chuyện liên quan đến tồn vong của Trung Châu thành.
Lúc này, Tần thế gia lão tổ lên tiếng nói:
- Cái vị đạo hữu bây giờ hẳn đã nắm trong tay tình báo về Hắc Ám ở Táng Địa.
Mấy vị lão tổ thế gia nhao nhao gật đầu, chuyện này đã lan truyền trong tu chân giới, không thể nào thế gia bọn họ không nắm được chính xác thực hư chuyện này như thế nào.
Long thế gia lão tổ nói:
- Tần huynh, chuyện này bọn ta đều đã nắm rõ, không những vậy bọn ta đều biết Hắc Ám còn đang liên tục xâm lấn về phía bắc.
Lâm gia lão tổ gấp gáp nói:
- Chuyện đã như vậy, tại sao Thiên Dụ và Thần tượng còn chưa xuất thế, cứ đà này chúng ta sẽ mất thời cơ chuẩn bị.
Mặc thế gia lão tổ lên tiếng:
- Ta nghĩ bây giờ không thể trông chờ vào Thiên Dụ và Thần tượng được, cũng đã quá lâu rồi bọn họ không xuất thế, lần này không biết bọn họ lựa chọn như thế nào.
Hơn nữa, chưa chắc Thần tượng vẫn còn tác dụng như trước.
Tần thế gia lão tổ lúc này mới lên tiếng:
- Ta cũng nghĩ như Mặc lão đệ, bây giờ chuyện cấp bách là trùng tu thành lũy, tăng nhanh tốc độ khai thác chân khí thạch dự trữ càng nhiều càng tốt, chúng ta không thể trông chờ vào ngoại lực được.
Long thế gia cũng nói:
- Đúng vậy, bây giờ không phải là lúc các thế gia đấu đá nhau nữa rồi, một trường hạo kiếp này hẳn ai trong chúng ta ở đây đều hiểu rõ, mọi người phải đóng góp trùng tu thành lũy, thiết lập trận pháp toàn thành thì chúng ta mới có hy vọng chống chọi được.
Mấy lão tổ thế gia khác cũng nhao nhao lên tiếng:
- Đúng vậy! Đúng vậy!
- Bọn ta nguyện cùng chia sẻ gánh nặng cùng với tứ đại thế gia!
Sau một hồi bàn bạc phân chia công việc theo ưu điểm của từng thế gia, thế gia Đông Vực liền trở về gia tộc, chuẩn bị hành sự.
Tần gia lão tổ về đến Tần gia đã cho gọi quản gia của lão, lão nói:
- Ngươi tập hợp lại thủ hạ cũ của ta, lập tức đến tu phục lại cứ địa của Tần gia ở phía bắc.
Lão quản gia nói:
- Vâng, thưa chủ nhân!
Lão tổ Tần gia lại nói:
- Phải tuyệt đối chuẩn bị kỹ lưỡng.
Lão quản gia gật đầu hiểu ý, lão lập tức biến mất khỏi Tần gia lão tổ đình viện.
Vô Diện bang đời đầu, lần nữa tập hợp, chuẩn bị đón Hắc Ám Trường Dạ hạo kiếp giáng lâm Thiên Huyền Đại Lục.
Một lão giả cảnh giới Đại Thừa Kỳ thất trọng nói với lão quản gia:
- Lão đại, ta nghe nói đời này thiếu chủ vô cùng xuất sắc?
Lão quản gia gật đầu, đáp lời hắn:
- Phải, thiếu chủ bây giờ đã có thế lực riêng.
Một lão lưng dắt bầu rượu cũng tham gia vào câu chuyện.
- Nhanh như vậy ? Ngày đó chủ nhân lần đầu thu nhận lão nhị cũng là Luyện Hư trung kỳ đi.
Lão quản gia gật đầu, đoạn hắn nói:
- Bên cạnh thiếu chủ còn có Giao Long đại thừa kỳ làm thần thú thủ hộ bản doanh!
Lão tam gật gù:
- Lợi hại!
Bọn họ thật chờ mong được tái kiến vị thiếu chủ này của bọn họ, ngày trước bọn họ chỉ xuất hiện một lần vào lễ thôi nôi của Tần Vũ.
Về sau, bọn họ liên tục hành tẩu giang hồ làm việc cho lão tổ Tần thế gia, bây giờ có chuyện cấp bách mới tập hợp bọn họ về lại một chỗ.
Lão nhị thở dài:
- Có lẽ bây giờ, không ai còn nhớ đến chúng ta!
Lão quản gia nói:
- Đệ còn mong chờ gì nữa, chủ nhân chưa bao giờ bạc đãi chúng ta, theo người là phúc phận của chúng ta.
Lão tam cười hắc hắc nói:
- Ta nghĩ ý của lão nhị là bọn họ đã quên Vô Diện Tam Quỷ chúng ta mà thôi.
Ngày trước, lúc Tần thế gia lão tổ gầy dựng gia tộc, thủ hạ dưới trướng nổi trội nhất là ba người bọn họ, Vô Diện Tam Quỷ, một đường trảm sát bao nhiêu thế lực cản đường thay cho Tần thế gia lão tổ.
Tu chân giới gia tộc vô cùng sợ hãi khi thấy bái thiếp của bọn họ.
Mỗi lần bái thiếp Vô Diện xuất hiện, máu chảy thành sông, một đêm diệt tộc, hung danh vô cùng hiển hách.
Bởi vì vậy, mà Tần thế gia một đường cường ngạnh đi lên hạng nhất chễm chệ mấy nghìn năm, không ai dám trêu trọc, bởi vì cự đầu của các thế gia ngày đó còn tồn tại đến bây giờ, bọn họ đều biết chuyện này.
Ngày đó Tần thế gia là cơn ác mộng đối với bọn họ.
Cũng chính vì hung danh quá lớn mà sau này Tần thế gia phải thay đổi cách hành động, lấy tôn chỉ “lấy đức phục người”, chính chính nghĩa nghĩa làm việc, dần dà những gia tộc thế gia mới nổi sau này cũng không biết đến một đoạn truyền thuyết khủng khiếp của Tần thế gia.
Đó cũng là lý do vì sao Lâm gia lão tổ dù biết Tần Vũ giết con trai lão, nhưng lão cũng phải nhịn xuống, một khi thật sự chọc giận Tần thế gia thật sự hậu họa khôn lường, lão tổ Tần thế gia không phải là một con cọp giấy.
Hai bàn tay lão nhuốm đầy máu tươi của hàng trăm gia tộc! Chỉ là lão tạm thời gác kiếm mà thôi.
Danh sách chương