Tào Trọng Nhạc bấy lâu nay ẩn mình trong ma thú sơn mạch, cố gắng hồi phục thương thế, ngay cả muội muội hắn cũng không dám đến thăm.
Ngày đó hắn bị U Minh thống lĩnh Cổ Đặc Ma Nhĩ đoạt xá, nhưng nhờ có viên châu thần bí trong đan điền mà thành công bảo vệ thần hồn.

Hơn nữa, còn cướp đoạt và luyện hóa ký ức của U Minh thống lĩnh.

Bây giờ hắn đang mượn danh U Minh thống lĩnh Cổ Đặc Ma Nhĩ mà hành động.
Lúc này hắn đang theo chỉ dẫn của thủ hạ cũ của U Minh thống lĩnh trở về nơi ẩn náu của U Minh quân doanh, xác nhận lại thân phận.
Tào Trọng Nhạc dự định sẽ sử dụng quyền lực của Cổ Đặc Ma Nhĩ để tiếp tục tu luyện và phát triển lực lượng cho bản thân.

Chuẩn bị thế lực để trả lại mối huyết hải thâm thù với các thế gia Tây Vực và thượng cổ Hàn gia.

Một cơn gió thổi thoảng qua làm cổ thụ đung đưa, những chiếc là xào xạc rơi, bị gió cuốn đi phiêu du trong gió.
Xế chiều ở Trung Châu thành, người người tấp nập đi vào cổng thành.
Thợ săn cũng như tu sĩ, có những người buồn bã vì thu hoạch không như ý muốn.

Lại có những người mặt mày hớn hở vì thu hoạch chuyến này không tệ.
Một bên mấy đứa trẻ rượt đuổi la hét um sùm cả một góc phố, bọn chúng hồn nhiên ngây thơ đùa nghịch với nhau.

Thậm chí có đứa va vào mấy người đi đường, bọn họ cũng khoát tay dọa nạt bọn chúng một chốc mà thôi.
Có đứa sợ quá quýnh quáng chạy trối chết, có đứa thì tranh thủ móc túi bọn họ.

- Này tên kia đứa lại, thằng ăn cắp!
Cảnh sắc bên dưới thật phong phú.
Cũng đã ba năm kể từ ngày nhục thân Tần Vũ bị oanh nát, hắn vẫn ở lại Trung Châu thành một mực tịnh dưỡng, làm quen với thân thể mới.
Lão tổ Tần thế gia sợ hắn trở về tông môn xảy ra biến cố nên mới khuyên hắn ở lại đây khôi phục thực lực.

Tần Vũ xòe năm ngón tay, che đi ánh nắng xế chiều đang rọi lên mặt hắn, bầu trời lấp ló qua từng kẽ tay.

Hắn chậm rãi thở ra một hơi, đến bao giờ hắn mới có thể một tay che trời đây.
Trải qua một lần hung hiểm ngày đó hắn liền biết, những thế lực ở đây không phải dễ chọc, lần đó nếu như sau lưng hắn không có gia tộc bảo hộ, hẳn là đã đạo tử thân vong.
Thủ hạ ngã xuống lần đó, và chi phí phải trả cho việc tái tạo nhục thân của hắn cũng đã động đến một phần căn cơ của Tần thế gia.

Gia tộc hắn muốn khôi phục như cũ cũng phải mất vài năm nữa mới có thể làm được.
Diệp Nhi bây giờ cũng đã xuất quan, nàng đã thành công đột phá Hóa Thần Kỳ, ôn nhu ngồi bên cạnh hắn cùng với Hoa Y Tiên thưởng thức trà chiều.

Nàng chậm rãi lên tiếng:
- Chàng có phiền muộn gì sao ?
Tần Vũ chậm rãi thở ra một hơi, hắn nói:
- Ta vẫn còn quá yếu !
Hai nàng nghe hắn nói vậy cũng trầm mặc theo, bọn họ cũng từng trải qua khốn cảnh cùng cực bởi vì thực lực bản thân quá yếu, cho nên thấu hiểu một câu nói này.
Diệp Nhi nhẹ nhàng đến bên cạnh hắn, nàng thủ thỉ:
- Dù có ra sao đi nữa, chàng vẫn có bọn muội kề bên.

Hoa Y Tiên lúc này cũng đã bẽn lẽn đứng sau lưng hắn.
Tần Vũ lại lâm vào suy tư, bây giờ hắn mới nhận ra rằng, một khi hắn bỏ mình, những người thương yêu hắn sẽ phải làm sao.
Tần Vũ siết chặt nấm đấm, từ mục tiêu nắm giữ vận mệnh bản thân trong tay, bây giờ hắn còn gánh thêm trọng trách bảo vệ người thân của hắn.
Lão già bán hồ lô bên dưới Hồng Lâu la lớn:
- Tiểu cô nương trả tiền cho ta !
Tử Yên lại đi ăn trộm hồ lô của mấy lão, người hầu của Tần gia mấy năm nay đi trả nợ cho mấy lão ở khắp nơi.

Nàng vẫn như vậy, vẫn một bộ tính tình trẻ con, vóc dáng của nàng cũng không cao thêm một xíu nào.

Có lẽ là do tuổi thọ của Bàn Cổ Chân Long ảnh hưởng đến hình dáng nhân loại của nàng.
Tử Yên nhồm nhoàm la lớn:
- Đại tẩu cứu ta !
Mấy người Tần Vũ đang ảo não lại phải bật cười, cái tiểu la lỵ này thật đúng là biết làm trò khắp nơi.
Con Kim Mao đã leo tót lên tận đây, đưa cho Hoa Y Tiên và Diệp Nhi hai nàng hai cây hồ lô rồi nó quay ra nhâm nhi ăn một mình.
Tần Vũ tức giận gõ đầu nó cái cốp.

Thật là tức chết hắn, đúng là nuôi ong tay áo mà! Hai nàng thấy vậy cũng khúc khích cười.

Diệp Nhi trêu hắn:

- Chàng cứ gõ nó như vậy, nên nó mới không cho chàng hồ lô đó.
Tần Vũ hừ hừ nhìn con khỉ con đang ôm đầu lăn lộn ăn vạ, hắn cũng đâu có dùng lực lớn lắm đâu.

Hoa Y Tiên bế nó lên xoa xoa đầu cho nó, một lát sau lại toe toét nhe răng mà cười.

Xa xôi, hướng Bách Quỷ binh doanh trại, lôi điện oanh xuống không ngừng nãy giờ cuối cùng cũng tiêu tán.

Con Giao Long mượn nhờ đại trận phòng hộ ở đây thành công độ kiếp đột phá Đại Thừa kỳ cảnh giới.
Nó ngửa mặt lên trời, gầm thét một tràng dài thị uy.
Uôngggggggggg!

Tần Vũ đọc báo cáo trong ngọc giản, vô cùng hài lòng.

Tần Nhược Tuyết quả nhiên thiên phú quản lý kinh doanh sinh ý vô cùng tài giỏi.

Bảo Tín Thương Đoàn ở trong tay nàng vậy mà phát triển rực rỡ, sinh ý bây giờ đã ngang với một thành trì nhỏ ở Đông Vực.
Tiêu Chiến bây giờ cũng đã thăng đến lục phẩm dược sư, đan dược cung cấp cho thủ hạ Tần Vũ sử dụng bây giờ đại đa số là thượng phẩm đan dược, nên tu vi bọn họ tăng tiến vô cùng nhanh.
Ngạo Dương và Tần Hạo cũng đã tiến giai Hóa Thần cảnh thành công, sau khi Tần Vũ tái tạo nhục thân thành công, bọn họ cũng truyền tin xin hắn cho phép bế quan 2 năm trong tháp tu luyện, tương đương với 10 năm thời gian bên ngoài để tiềm tu đột phá.
Tên Lâm Động vậy mà cũng tu luyện đến nhị ấn phù sư, tu vi chỉ là Hóa Thần kỳ nhưng có thể đại chiến một trận với Luyện Hư trung kỳ cao thủ, cực kỳ mạnh mẽ.

Phù lục hoặc bảo ấn do hắn luyện chế ra vô cùng bá đạo.
Thủ hạ của Tần Vũ dưới sự hỗ trợ của phù lục do Lâm Động chế tạo, một mạch cường ngạnh mở rộng địa bàn ở bên trong ma thú sơn mạch do thượng cổ Thanh Vân tông quản lý.
Bảo ấn là một phần truyền thừa thất truyền từ thời thượng cổ, có thể khắc phù văn lên bảo vật, đánh ra công kích như phù lục nhưng lại không bị tiêu tán đi như phù lục, có thể sử dụng nhiều lần.
Hơn nữa có thể trọng điệp gia trì phù văn tầng tầng lớp lớp gia tăng uy lực công kích.


Nhưng để khắc và sử dụng bảo ấn đòi hỏi tinh thần lực vô cùng cao, nên rất hiếm tu sĩ đi theo con đường này.
Nếu Lâm Động không có Tổ Phù trong đan điền hỗ trợ, hắn cũng không thể tu thành nhị ấn phù sư như bây giờ.
Đặc biệt là khi gia trì tầng tầng lớp lớp phù văn, chỉ một nét sai sót nhỏ, bảo ấn sẽ lập tức vỡ nát, những tầng phù văn trước cũng sẽ tiêu tán theo.
Bảo ấn khác pháp bảo ở chỗ, pháp bảo chỉ cần quán chú kỹ năng tích lũy bên trong lại có thể tiếp tục sử dụng.

Thì bảo ấn phải trải qua thời gian ôn dưỡng bằng chân khí và tinh thần lực lần nữa điểm sáng từng nét phù văn của mỗi tầng thì mới có thể tái sử dụng lại.
Điều này vô cùng tiêu tốn thời gian cho nên tu vi của Phù Sư thường tinh tiến rất chậm, bù lại chiến lực vô cùng khoa trương.
Đó cũng là lý do Tần Vũ mặc dù đã nâng cấp thiên phú phù lục, nhưng chỉ để sử dụng phù lục một cách lô hỏa thuần thanh chứ không có ý định kiêm tu nhiều đường.

Sau này có thời gian hắn mới xem xét đến chuyện tu thành Phù Sư.
Phù Sư hiện nay ở Thiên Huyền Đại Lục chủ yếu là nhất ấn phù sư, tức là chỉ có thể khắc một tầng phù văn lên bảo ấn mà thôi.

Nhị ấn phù sư mà nói hiếm hoi vô cùng cả Nhân Tộc Vực cũng chỉ có vài người, bao gồm cả Lâm Động.
Tần Vũ hít hà, quả nhiên là khí vận chi tử, nhưng có lẽ là hắn không cản đường Tần Vũ nên hệ thống không phát động nhiệm vụ liên quan.

Hơn nữa, bây giờ độ hảo cảm của Lâm Động đối với Tần Vũ đã là 70/100, coi như không tệ.
Tần Vũ hắn vẫn một mực theo đuổi con đường võ đạo đỉnh cao, quyết tâm thu thập dị hỏa trong thiên địa.
Tần Vũ nhìn kiếm thai Vạn Kiếm Quy Tông nhị tầng phù văn bên dưới nở ra nụ cười thỏa mãn.
Chuyện là mấy tháng trước hắn đánh cược một phen, nhờ Lâm Động đánh lên hai tầng hỏa phù văn, gia tăng uy lực cho Vạn Kiếm Quy Tông vậy mà lại thành công.
Cũng chính vì vậy, Lâm Động mới tiến giai lên nhị ấn phù sư, nên tên đó vì chuyện này mà vô cùng cảm kích Tần Vũ.
Bây giờ Tần Vũ đang dùng dị hỏa Phong Lôi Long Diệm ôn dưỡng phù văn, một khi bạo phát mà nói vô cùng khủng bố.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện