Đội chấp sự của Nội Vụ Quản Sự Phong lúc này đã có mặt, bọn họ hành động cực kỳ mau lẹ, bây giờ đang đứng một bên giám sát sự việc.
Một lúc sau thì Tề Viễn cũng đã chạy tới, hắn làm bộ hòa hoãn nói với Ngô Vũ:
- Ngô đệ, lần này sao lại kiểm tra khắt khe như vậy chứ.

Tề huynh ta ra mặt nhận lỗi, quả thật ta lần này có chút phiền muộn nên chất lượng và số lượng luyện ra cũng không được tốt lắm, nhưng mà cũng không đến nổi phải làm đến mức như này chứ hả? Ha ha
Hắn một hòa hòa khí khí như vậy mà lên tiếng, định bụng muốn cho chìm thuyền vụ này.

Nhưng mà Ngô Vũ lại nói:
- Thứ lỗi cho Ngô đệ, đây là quy định mới của Tần sư huynh, tất cả thành phẩm bàn giao, dù của ai cũng phải kiểm tra số lượng và chất lượng để ghi chép và theo dõi trong sổ sách.
Tên Tề Viễn giật mình khi thấy người của Dược Bàng Môn và đội chấp sự của tông môn, lúc này mới gấp gáp nói:
- Ấy sao lại thế, ta và đệ hợp tác bao nhiêu năm nay, nào có chuyện gì xảy ra đâu chứ, hơn nữa, chẳng qua cũng chỉ là một hai lần bị tâm trạng ảnh hưởng đến chất lượng đan dược mà thôi.

Ta thấy hay là thế này, lô đan dược này ta thu lại, luyện lại lô khác bù vào cho Ngô đệ.

Đệ thấy thế nào? Cái này là ta đã chấp nhận chịu lỗ để bồi thường cho đệ rồi đó.
Ngô Vũ nhìn thấy đội chấp sự cũng đã có mặt, biết chuyện lần này không hề đơn giản, hắn cũng không dám lên tiếng quyết định, nhìn nhìn Tần Nhược Tuyết rồi nói:
- Tề huynh, chuyện này hệ trọng, không thể qua loa được, ta cũng không phải là người quyết định ở đây.
Tề Viễn hít từng ngụm khí lạnh, lần này hắn chọc phải ổ kiến lửa rồi, bây giờ rút chân đã không kịp, hắn định tiến lên phá rối thì Tần Hạo tiến đến ngăn lại:

- Phiền Tề sư huynh đứng ở xa quan sát, tránh cho ảnh hưởng đến kết quả kiểm tra.
Tề Viễn hục hặc nói:
- Hừ ta là sợ các ngươi động tay động chân vào đan dược của ta thì đúng hơn.
Tần Nhược Tuyết lúc này mới lên tiếng nói:
- Chuyện này Tề sư huynh không phải nhọc lòng.

Đan dược khi bàn giao qua đây có ba bên làm chứng từ đầu đến cuối, thủ hạ của Tề sư huynh, thủ hạ của Tần sư huynh, và người của Dược Bàng Môn.

Hơn nữa, bây giờ công đoạn kiểm tra chất lượng còn được đội chấp sự đặc biệt giám sát, người của bọn muội cũng không dám giở trò gì.
Tần Nhược Tuyết dừng lại rồi chợt chậm rãi nói:
- Hơn nữa những đan dược không bị kiểm tra, cũng đã niêm phong ở trong hộp ngọc, hiện tại do đội chấp sự canh giữ để lát nữa đối chứng.
Tề Viễn trong lòng vô cùng hoảng sợ, mồ hôi đã sớm vã ướt đẫm lưng áo, những đan dược bị niêm phong làm vật đối chứng kia, chân chính là chặn đường lui của hắn.

Hắn vội vã lên tiếng lấp liếm:
- Dạo gần đây, ta có chút chuyện phiền muộn, nên trong lúc luyện chế đan dược có chút nhầm lẫn sai sót, nhưng mà cũng không có gì quan trọng.

Hay là thế này, ta lấy lại lô đan dược này, rồi luyện chế bù lại cho Tần sư huynh một lô khác, Nhược Tuyết muội muội thấy như vậy có được không ?
Nhược Tuyết gạt phăng lời hắn nói:

- Xin huynh thứ lỗi, nếu là đã có sai sót, vậy hà cớ sao huynh lại còn dám đưa qua, hơn nữa nhầm lẫn này có quan trọng hay không, lát nữa có kết quả kiểm tra liền biết.
Tề Viễn siết chặt bàn tay run rẩy, gấp gáp nói:
- Hà cớ gì Nhược Tuyết muội muội làm khó dễ ta như vậy, lô này ta không giao nữa, ta mang về.
Nói rồi hắn xông xông đi lên, nhưng mà liền bị Tần Hạo chặn lại rồi nói:
- Xin Tề Viễn huynh tự trọng, chỗ này không phải là nơi huynh có thể lớn lối, tùy tiện nháo sự.
Tề Viễn nóng nảy nói:
- Hừ, loại đệ tử thấp hèn như ngươi còn dám chặn đường ta.
Tần Vũ từ xa, uy áp đã phóng tới bên này, lạnh lùng nói:
- Tề đệ đệ, hà cớ gì phải nóng vội như vậy, cây ngay không sợ chết đứng, có kết quả kiểm tra rõ ràng chúng ta lại bàn giao.
Tần Vũ bước vào, Tề Viễn sắc mặt liền lập tức ngưng trọng, chuyện lần này hắn biết đã khó mà xuống đài.

Đột nhiên hắn huy chưởng về phía đan dược được niêm phong.
Bành!
Tần Vũ nhẹ nhàng gạt phăng đi chiêu thức của hắn, đội chấp sự cũng cầm đan dược nhẹ nhàng lui lại, nghiêm nghị nhìn hắn, quát lớn:
- Tề Viễn, ngươi chớ làm càn, đan dược lần này của ngươi luyện chế, chấp sự của Nội Vụ Quản Sự phong sẽ xem xét kiểm tra, nếu như ngươi làm sai tất phải nhận phạt.
Phía đội kiểm tra chất lượng cũng đã xong, bọn họ đưa kết quả kiểm tra cho đội chấp sự xem qua trước một lượt rồi đưa cho Tần Vũ và Tần Nhược Tuyết xem qua.


Bọn họ liền biến sắc, tên này quả thật làm càn, dám bỏ thêm thảo dược phối ra độc tính vào trong đan dược chữa thương, nếu như đệ tử cấp thấp đang bị thương nặng mà dùng đan dược này, tất sẽ mất mạng.
Tề Viễn vội vàng lên tiếng thanh minh:
- Dược liệu các ngươi đưa qua có bao nhiêu ta xài bấy nhiêu, đây là các ngươi cố tình gài bẫy hãm hại ta.
Tần Vũ cười nhạt, rồi nói:
- Xin Tề đệ tự trọng, hôm chúng ta bàn giao dược liệu, hình như đệ cũng có ký xác nhận bàn giao, cũng có bên Dược Bàng Môn cùng thủ hạ của đệ kiểm tra làm chứng, nào có Hàn Nha Thảo ở trong này.
Cái này là để Tần Vũ kiểm soát thuộc hạ, tránh cho bọn họ trong quá trình đi bàn giao mà gian dối ăn bớt, hơn nữa, cũng là đề phòng phía đối tác lợi dụng âm thầm cắt xén dược liệu của Tần Vũ.

Không ngờ, bây giờ lại là bằng chứng đanh thép hỗ trợ hắn lật mặt tên Tề Viễn này.

Quả nhiên hành sự cẩn thận lúc nào cũng tốt.
Tề Viễn sắc mặt lúc trắng lúc đen, lời vừa nãy hắn nói ra, khác nào tự mình vỗ mặt mình, hắn vội vã lấp liếm nói:
- Là ta nhớ nhầm, lấy nhầm nguyên liệu của bên khác luyện chế lô đan dược này.
Lúc này đội trưởng đội chấp sự mới lên tiếng:
- Nếu là của bên khác đưa qua, phiền Tề Viễn đệ nói rõ danh tính, để chấp sự đội còn tiến hành điều tra, tại sao lại dám nhờ người luyện chế đan dược độc hại như vậy phân phối ra bên ngoài.

Đây là ảnh hưởng đến uy danh của tông môn và tính mạng của tu sĩ phục dụng lô đan dược này.
Tần Vũ lúc này lại lên tiếng:
- Ta không thể tin là luyện dược sư ngũ phẩm như đệ lại có thể làm ra sai sót bực này, hơn nữa thừa một loại thảo dược lẽ nào đệ lại không biết ? Mặt khác, phối dược ra độc tính âm hiểm như này, không lẽ đệ cũng không nắm rõ ?
Tề Viễn bây giờ cứng lưỡi, quả thật dư một loại thảo dược, đối với luyện dược sư ngũ phẩm đã được luyện dược sư công hội chứng nhận mà nói, nếu không nhận ra là một điều hết sức phi lý.

Hơn nữa, phối dược ra độc tính xung khắc hắn phải lập tức nhận biết, vì cái này là dược lý cơ bản, mặt khác trong đan phương cũng có ghi rõ, tránh để sai sót mà gây ra hậu quả nghiêm trọng.

Vậy mà hắn không những không nhận ra, mà còn luyện chế hơn 200 mai đan dược loại này trộn chung vào lô đan được giao cho Tần Vũ, số lượng lớn như vậy, nếu mà nói không phát hiện ra điểm bất thường thì quả thật không còn lý gì để nói nữa.
Đội trưởng chấp pháp sự lúc này lên tiếng:
- Phiền Tề Viễn đệ phối hợp về Nội Vụ Quản Sự phong điều ra rõ ràng ngọn ngành, nếu như quả thật có người thuê đệ luyện chế đan dược âm độc như vậy, Nội Vụ Quản Sự phong sẽ đòi lại công bằng cho đệ.
Tề Viễn cả người run rẩy, quỳ sụp xuống đất.

Hai mắt thất thần, hắn đã thua, thua ngay trong lần ra tay đầu tiên, hắn cay độc nhìn về phía Tần Vũ, thanh danh một đời này hắn gây dựng trong tông môn phút chốc sụp đổ, đến cuối cùng cũng là do tên Tần Vũ này hại hắn thành như vậy.
Nhưng mà hắn không hề hay biết, người hại hắn đến bước đường cùng này lại là chính hắn chứ không ai khác.

Ác giả ác báo!
Tề Viễn kêu lên thống thiết:
- Ta bị oan, quả thực ta bị oan!
Đan dược trong hộp ngọc còn chưa đối chứng, nhưng mà hành động của hắn đã tự nói lên hết thảy, chuyện lần này hắn có oan uổng gì đâu chứ.
Từ nay về sau, chắc chắn không còn ai dám hợp tác làm ăn sinh ý với hắn nữa.

Lỡ như bị hắn ghi thù, luyện chế ra một lô đan dược tương tự, bọn họ liền thanh bại danh liệt, chết không đối chứng.
Cũng may lần này Tần Vũ phanh phui được bộ mặt thật của hắn, nếu không quả thật không biết bao nhiêu tu sĩ sẽ bỏ mạng vì dùng lô đan dược này của hắn đây.
Ngô Vũ một bên run rẩy lo lắng không thôi, tên này là do hắn tiến cử, chuyện lần này cũng có một phần trách nhiệm của hắn, hắn còn chưa biết làm sao bàn giao với Tần Vũ chuyện này.
“Tề Viễn cái tên ngu ngốc này, chết một mình thì không nói, còn liên lụy đến ta”
Ngô Vũ nghĩ nghĩ, nuốt từng ngụm khí lạnh vào trong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện