Sau khi Tần Vũ thiết lập khế ước chủ tử với con Giao Long Hợp Thể kỳ đỉnh phong, thì mang nó qua chỗ Bách Quỷ Binh doanh trại, đi đi về về mất hết gần mười lăm ngày đường.
Tần Vũ cũng không keo kiệt, hỗ trợ nó khôi phục thương thế bằng Sinh Mệnh Chi Linh chân hỏa, rồi lại cho thêm đan dược Hợp Thể kỳ để nó phục dụng, đề thăng tu vi, khi nó đột phá Đại Thừa kỳ, đại trận ở đó sẽ hỗ trợ nó chống lại lôi kiếp, và che giấu khí tức của nó với yêu thú khác.
Trước những hành động này của Tần Vũ, con Giao Long rất là cảm kích, thương thế mà Tần Vũ gây ra cho nó, nháy mắt đã hồi phục hơn hai phần ba, còn lại sử dụng đan dược tịnh dưỡng hơn hai tháng là khỏi, lại có đan dược đề thăng tu vi cấp độ cao, nó tự tin có thể đột phá Đại Thừa kỳ cảnh giới.
Tần Vũ sắp xếp xong xuôi chuyện của đầu Giao Long này, cũng an tâm lên đường trở về tông môn.
Dù sao hắn cũng đã rời tông môn mấy năm, thủ hạ đệ tử ngoại môn của hắn đã thuận lợi tiến vào ngoại môn gần hết, bây giờ cần trở lại, xây dựng thế lực ở nội môn.
Nếu như là tán tu và gia tộc nhỏ mà nói, bọn họ có thể mất thêm 20 đến 30 năm nữa để thu thập thêm bảo vật, tài nguyên tu luyện cho cảnh giới tiếp theo.
Bởi vì bọn họ không có thông tin là một, bắt buộc bọn họ phải lần mò tìm kiếm từ từ, có khi một năm mới phát hiện được một cái bí cảnh, hoặc động thiên phúc địa.
Mặt khác, thực lực bọn họ cũng không mạnh mẽ, hoặc không có thủ hạ hỗ trợ là hai, nên chỉ có thể đi từ những bí cảnh nhỏ đến lớn dần, hơn nữa phải kết thành tổ đội đi vào, phân chia tài nguyên xong còn lại cũng chẳng còn bao nhiêu, chưa kể còn phải tiêu hao cho dưỡng thương, chế tạo phù lục và binh khí thăm dò thám bảo các loại.
Nhưng đối với Tần Vũ mà nói, thông tin địa điểm thám báo hắn đã nắm rõ trong tay, lộ tuyến cũng sắp xếp theo tuyến đường thuận lợi nhất và hạn chế thời gian di chuyển nhất.
Mặt khác hắn còn có sự hỗ trợ của Ám Dạ Hành lúc trước, và sau này là lão Thái bà thì tốc độ thu thập đã hơn người bình thường gấp ba gấp bốn lần, nên chỉ cần tiêu tốn năm năm thời gian là đã đủ.
Số tài nguyên và bảo vật này chủ yếu là để xây dựng căn cơ cho thế lực của hắn.
Phần còn lại kết hợp với tài nguyên từ gia tộc, hắn sử dụng để nâng cao tu vi cho bản thân lâu dài.
Hắn có chút cảm khái, trước đây đọc truyện tiên hiệp, hắn cứ tưởng càng lên cao cách biệt giữa gia thế càng nhỏ, vì nhân vật chính trong tiểu thuyết cứ phát triển ầm ầm vượt qua cả mấy vị nhị thế tổ.
Nhưng mà hắn nhanh chóng nhận ra, đó chỉ là tiểu thuyết mà thôi, sự thật tàn khốc hơn rất nhiều.
Tán tu và gia tộc nhỏ, lúc mới bắt đầu có thể nhanh chóng phát triển và vượt qua nhị thế tổ thì không nói, vì tài nguyên tu luyện yêu cầu còn ít, có thể nhanh chóng thu thập tới tay hoặc gia tộc có thể chống đỡ.
Nhưng đến cảnh giới Hóa Thần Kỳ trở đi, chuyện này đã khác, nếu không gia tộc nhỏ, lão tổ của bọn họ cũng không dừng lại ở Nguyên Anh cảnh giới lâu như vậy.
Bởi vì tài nguyên dồn cho mấy vị lão tổ tu luyện, cũng đủ cho gia tộc bồi dưỡng thêm một thế hệ đạt đến Kim Đan cảnh giới.
Càng lên cao, càng thấy rõ sự khác biệt của tán tu và tu sĩ của gia tộc nhỏ đối với tu sĩ của thế gia.
Bởi vậy, thiên tài quật khởi từ tán tu hoặc gia tộc nhỏ, đều có bản lĩnh cực kỳ kinh người, vô cùng nổi trội trong cùng thế hệ là như vậy.
Bọn họ phải cực kỳ xuất sắc và cực kỳ may mắn ẵm trọn được một bí cảnh truyền thừa thì mới có thể theo kịp và vượt qua thế gia tu sĩ.
Bởi vì bí cảnh truyền thừa ở đây, nếu như đến tai tán tu, thường đã bị người ta phát hiện, hoặc lộ diện, mà một khi lộ diện thế gia sẽ càn quét đến đây, bọn họ vào sau còn lại bao nhiêu chứ.
Thế gia ở Nhân Tộc Vực, tai mắt khắp nơi, hiếm khi có chuyện bí cảnh truyền thừa và động thiên phúc địa xuất hiện mà bọn họ không nắm.
Trừ phi là Khí Vận Chi Tử đi lạc vào thì không nói, cái này phải nói, bọn họ quả là được lão thiên ưu ái, đi bậy bạ cũng đâm vào một cái bí cảnh, thật là quá mức phi lý.
Tần thế gia tốn bao nhiêu nhân lực mới có thể gom thông tin đến tay cho Tần Vũ, không hề đơn giản chút nào.
Hơn nữa, ở thế giới Thiên Huyền Đại Lục này có chút khác biệt, nhị thế tổ càng lên cao càng lợi thế, hơn nữa tâm tính bọn họ cũng thành thục hơn, trưởng bối trong nhà cũng toàn là cự đầu một phương, bọn họ đi theo học hỏi tất nhiên sẽ không kém cỏi.
Nên bọn họ sẽ dần chú tâm vào tu luyện và xây dựng thế lực, không hề có tình trạng não tàn đưa đầu cho khí vận chi tử chém giết như tiểu thuyết.
Ví như Tần Vũ, phụ mẫu hắn cự đầu một phương, trong tay toàn cao thủ làm thủ hạ, xây dựng hai thế lực riêng cho bọn họ là Ám Dạ Hành và Hồng Lâu, thì đến đời Tần Vũ tất nhiên hắn sẽ được thừa hưởng.
Đi ra ngoài có cao thủ bảo vệ, nào muốn nói giết là giết, hơn nữa, hắn cũng nhanh chóng học được cách kinh doanh sinh ý ở Thiên Huyền Đại Lục, từ từ phát triển cho bản thân mình.
Quan trọng hơn nữa là hắn có các mối quan hệ của phụ mẫu hắn và Tần thế gia để lại, phát triển sinh ý cũng thuận lợi hơn rất nhiều.
Đoạn trước, sau khi hắn tiếp nhận sinh ý đan dược nội môn của Tiêu Chiến do tên đó thua cược mà phải đưa cho Tần Vũ một phần, Tần Vũ liền liên hệ với các tiền bối quen biết với phụ mẫu hắn, lập tức tiến hành giao thương, tiêu thụ triệt để quyền phân phối sinh ý đan được của mình trong tông môn.
Thu về khoản sinh ý ào ào không dứt, hơn nữa cũng đều đặn hơn nhiều so với bán cho đệ tử trong tông môn.
Đây cũng là một trong những ưu đãi của nhị thế tổ, đem đan dược và binh khí giao cho các chức nghiệp công hội thì bọn họ cũng phải thông qua cửa hàng của các gia tộc ở khắp nơi mà phân phối, nhưng mà danh ngạch có hạn, chẳng lẽ họ lại ưu tiên tiêu thụ cho tán tu trước sao, rồi họ lấy gì bàn giao cho thế gia và gia tộc lớn đây.
Thiên tài thường thì mệnh yểu, đầu tư vào một cái tán tu hoặc tu sĩ ở gia tộc nhỏ chưa biết rõ tương lai, thậm chí có thể chết lúc chưa trưởng thành, đổi lại mất đi sinh ý của thế gia, ai lại ngu ngốc đến nhường này.
Nghĩ nghĩ mấy chuyện này Tần Vũ lại cười cười, quả thật tiểu thuyết xây dựng mấy nhân vật phụ não tàn quá mức, trong khi thực tế lại tàn khốc hơn nhiều.
Bọn họ nắm trong tay sản nghiệp lớn như vậy, não có thể tàn đến như vậy sao.
Đó cũng là lý do Tần Vũ làm việc ở thế giới này luôn luôn cẩn thận.
Đối với những thế lực hắn có thể chèn ép được, liền tuyệt đối chèn ép.
Đối với những thế lực hắn bắt buộc phải giao hảo, vậy liền chi ra tiền tài, bảo vật mà giao hảo.
Chính vì vậy mà hắn làm việc cũng thuận buồm xuôi gió hơn hẳn người khác.
Nhìn khắp Thanh Vân tông, từ ngoại môn đến nội môn, bây giờ các trưởng lão, ai mà chẳng về phe của hắn chứ.
Tài nguyên, bảo vật hắn đều đặn cung phụng thêm cho mấy lão, mấy lão còn có thể nói gì hắn.
Cho nên Tần Vũ ở trong thượng cổ Thanh Vân tông mà nói, chỉ cần không làm ra chuyện nguy hại đến tông môn thì hắn chính là nhị thế tổ ở đây.
Quả thật, cái này thì giống với tiểu thuyết, hắn đúng là không kiêng nể bất kỳ đệ tử nào ở trong tông môn cả.
Bây giờ uy danh của hắn ở trong tông môn không nhỏ, lại được sư phụ hắn cực kỳ ưu ái.
Tần Vũ liền nhắm đến bảng xếp hạng Hóa Thần cảnh, lần nữa chấn hưng uy danh của mình, một khi đứng ở vị trí đầu bảng, làm việc sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Tần Vũ cũng không keo kiệt, hỗ trợ nó khôi phục thương thế bằng Sinh Mệnh Chi Linh chân hỏa, rồi lại cho thêm đan dược Hợp Thể kỳ để nó phục dụng, đề thăng tu vi, khi nó đột phá Đại Thừa kỳ, đại trận ở đó sẽ hỗ trợ nó chống lại lôi kiếp, và che giấu khí tức của nó với yêu thú khác.
Trước những hành động này của Tần Vũ, con Giao Long rất là cảm kích, thương thế mà Tần Vũ gây ra cho nó, nháy mắt đã hồi phục hơn hai phần ba, còn lại sử dụng đan dược tịnh dưỡng hơn hai tháng là khỏi, lại có đan dược đề thăng tu vi cấp độ cao, nó tự tin có thể đột phá Đại Thừa kỳ cảnh giới.
Tần Vũ sắp xếp xong xuôi chuyện của đầu Giao Long này, cũng an tâm lên đường trở về tông môn.
Dù sao hắn cũng đã rời tông môn mấy năm, thủ hạ đệ tử ngoại môn của hắn đã thuận lợi tiến vào ngoại môn gần hết, bây giờ cần trở lại, xây dựng thế lực ở nội môn.
Nếu như là tán tu và gia tộc nhỏ mà nói, bọn họ có thể mất thêm 20 đến 30 năm nữa để thu thập thêm bảo vật, tài nguyên tu luyện cho cảnh giới tiếp theo.
Bởi vì bọn họ không có thông tin là một, bắt buộc bọn họ phải lần mò tìm kiếm từ từ, có khi một năm mới phát hiện được một cái bí cảnh, hoặc động thiên phúc địa.
Mặt khác, thực lực bọn họ cũng không mạnh mẽ, hoặc không có thủ hạ hỗ trợ là hai, nên chỉ có thể đi từ những bí cảnh nhỏ đến lớn dần, hơn nữa phải kết thành tổ đội đi vào, phân chia tài nguyên xong còn lại cũng chẳng còn bao nhiêu, chưa kể còn phải tiêu hao cho dưỡng thương, chế tạo phù lục và binh khí thăm dò thám bảo các loại.
Nhưng đối với Tần Vũ mà nói, thông tin địa điểm thám báo hắn đã nắm rõ trong tay, lộ tuyến cũng sắp xếp theo tuyến đường thuận lợi nhất và hạn chế thời gian di chuyển nhất.
Mặt khác hắn còn có sự hỗ trợ của Ám Dạ Hành lúc trước, và sau này là lão Thái bà thì tốc độ thu thập đã hơn người bình thường gấp ba gấp bốn lần, nên chỉ cần tiêu tốn năm năm thời gian là đã đủ.
Số tài nguyên và bảo vật này chủ yếu là để xây dựng căn cơ cho thế lực của hắn.
Phần còn lại kết hợp với tài nguyên từ gia tộc, hắn sử dụng để nâng cao tu vi cho bản thân lâu dài.
Hắn có chút cảm khái, trước đây đọc truyện tiên hiệp, hắn cứ tưởng càng lên cao cách biệt giữa gia thế càng nhỏ, vì nhân vật chính trong tiểu thuyết cứ phát triển ầm ầm vượt qua cả mấy vị nhị thế tổ.
Nhưng mà hắn nhanh chóng nhận ra, đó chỉ là tiểu thuyết mà thôi, sự thật tàn khốc hơn rất nhiều.
Tán tu và gia tộc nhỏ, lúc mới bắt đầu có thể nhanh chóng phát triển và vượt qua nhị thế tổ thì không nói, vì tài nguyên tu luyện yêu cầu còn ít, có thể nhanh chóng thu thập tới tay hoặc gia tộc có thể chống đỡ.
Nhưng đến cảnh giới Hóa Thần Kỳ trở đi, chuyện này đã khác, nếu không gia tộc nhỏ, lão tổ của bọn họ cũng không dừng lại ở Nguyên Anh cảnh giới lâu như vậy.
Bởi vì tài nguyên dồn cho mấy vị lão tổ tu luyện, cũng đủ cho gia tộc bồi dưỡng thêm một thế hệ đạt đến Kim Đan cảnh giới.
Càng lên cao, càng thấy rõ sự khác biệt của tán tu và tu sĩ của gia tộc nhỏ đối với tu sĩ của thế gia.
Bởi vậy, thiên tài quật khởi từ tán tu hoặc gia tộc nhỏ, đều có bản lĩnh cực kỳ kinh người, vô cùng nổi trội trong cùng thế hệ là như vậy.
Bọn họ phải cực kỳ xuất sắc và cực kỳ may mắn ẵm trọn được một bí cảnh truyền thừa thì mới có thể theo kịp và vượt qua thế gia tu sĩ.
Bởi vì bí cảnh truyền thừa ở đây, nếu như đến tai tán tu, thường đã bị người ta phát hiện, hoặc lộ diện, mà một khi lộ diện thế gia sẽ càn quét đến đây, bọn họ vào sau còn lại bao nhiêu chứ.
Thế gia ở Nhân Tộc Vực, tai mắt khắp nơi, hiếm khi có chuyện bí cảnh truyền thừa và động thiên phúc địa xuất hiện mà bọn họ không nắm.
Trừ phi là Khí Vận Chi Tử đi lạc vào thì không nói, cái này phải nói, bọn họ quả là được lão thiên ưu ái, đi bậy bạ cũng đâm vào một cái bí cảnh, thật là quá mức phi lý.
Tần thế gia tốn bao nhiêu nhân lực mới có thể gom thông tin đến tay cho Tần Vũ, không hề đơn giản chút nào.
Hơn nữa, ở thế giới Thiên Huyền Đại Lục này có chút khác biệt, nhị thế tổ càng lên cao càng lợi thế, hơn nữa tâm tính bọn họ cũng thành thục hơn, trưởng bối trong nhà cũng toàn là cự đầu một phương, bọn họ đi theo học hỏi tất nhiên sẽ không kém cỏi.
Nên bọn họ sẽ dần chú tâm vào tu luyện và xây dựng thế lực, không hề có tình trạng não tàn đưa đầu cho khí vận chi tử chém giết như tiểu thuyết.
Ví như Tần Vũ, phụ mẫu hắn cự đầu một phương, trong tay toàn cao thủ làm thủ hạ, xây dựng hai thế lực riêng cho bọn họ là Ám Dạ Hành và Hồng Lâu, thì đến đời Tần Vũ tất nhiên hắn sẽ được thừa hưởng.
Đi ra ngoài có cao thủ bảo vệ, nào muốn nói giết là giết, hơn nữa, hắn cũng nhanh chóng học được cách kinh doanh sinh ý ở Thiên Huyền Đại Lục, từ từ phát triển cho bản thân mình.
Quan trọng hơn nữa là hắn có các mối quan hệ của phụ mẫu hắn và Tần thế gia để lại, phát triển sinh ý cũng thuận lợi hơn rất nhiều.
Đoạn trước, sau khi hắn tiếp nhận sinh ý đan dược nội môn của Tiêu Chiến do tên đó thua cược mà phải đưa cho Tần Vũ một phần, Tần Vũ liền liên hệ với các tiền bối quen biết với phụ mẫu hắn, lập tức tiến hành giao thương, tiêu thụ triệt để quyền phân phối sinh ý đan được của mình trong tông môn.
Thu về khoản sinh ý ào ào không dứt, hơn nữa cũng đều đặn hơn nhiều so với bán cho đệ tử trong tông môn.
Đây cũng là một trong những ưu đãi của nhị thế tổ, đem đan dược và binh khí giao cho các chức nghiệp công hội thì bọn họ cũng phải thông qua cửa hàng của các gia tộc ở khắp nơi mà phân phối, nhưng mà danh ngạch có hạn, chẳng lẽ họ lại ưu tiên tiêu thụ cho tán tu trước sao, rồi họ lấy gì bàn giao cho thế gia và gia tộc lớn đây.
Thiên tài thường thì mệnh yểu, đầu tư vào một cái tán tu hoặc tu sĩ ở gia tộc nhỏ chưa biết rõ tương lai, thậm chí có thể chết lúc chưa trưởng thành, đổi lại mất đi sinh ý của thế gia, ai lại ngu ngốc đến nhường này.
Nghĩ nghĩ mấy chuyện này Tần Vũ lại cười cười, quả thật tiểu thuyết xây dựng mấy nhân vật phụ não tàn quá mức, trong khi thực tế lại tàn khốc hơn nhiều.
Bọn họ nắm trong tay sản nghiệp lớn như vậy, não có thể tàn đến như vậy sao.
Đó cũng là lý do Tần Vũ làm việc ở thế giới này luôn luôn cẩn thận.
Đối với những thế lực hắn có thể chèn ép được, liền tuyệt đối chèn ép.
Đối với những thế lực hắn bắt buộc phải giao hảo, vậy liền chi ra tiền tài, bảo vật mà giao hảo.
Chính vì vậy mà hắn làm việc cũng thuận buồm xuôi gió hơn hẳn người khác.
Nhìn khắp Thanh Vân tông, từ ngoại môn đến nội môn, bây giờ các trưởng lão, ai mà chẳng về phe của hắn chứ.
Tài nguyên, bảo vật hắn đều đặn cung phụng thêm cho mấy lão, mấy lão còn có thể nói gì hắn.
Cho nên Tần Vũ ở trong thượng cổ Thanh Vân tông mà nói, chỉ cần không làm ra chuyện nguy hại đến tông môn thì hắn chính là nhị thế tổ ở đây.
Quả thật, cái này thì giống với tiểu thuyết, hắn đúng là không kiêng nể bất kỳ đệ tử nào ở trong tông môn cả.
Bây giờ uy danh của hắn ở trong tông môn không nhỏ, lại được sư phụ hắn cực kỳ ưu ái.
Tần Vũ liền nhắm đến bảng xếp hạng Hóa Thần cảnh, lần nữa chấn hưng uy danh của mình, một khi đứng ở vị trí đầu bảng, làm việc sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Danh sách chương