Tần Vũ nhờ thủ hạ đưa Hoa Y Tiên về Tần thế gia.
Hơn nữa, hắn từ trong hệ thống đổi đến công pháp thần cấp, Vạn Độc Thần Công đưa cho nàng tu luyện nhanh chóng nâng cao thực lực.

Mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng mà hắn không còn cách nào khác, công pháp độc công cấp thấp sợ là không phát huy hết năng lực của nàng.

Dù sao khi hoàn thành nhiệm vụ giải cứu nàng, Tần Vũ cũng được hệ thống ban thưởng 2000 điểm khí vận, nên cũng không tính là lỗ.
Vốn Tần Vũ định cùng Tử Yên tiếp tục lên đường tìm dị hỏa, thì Nam Cung Uyển Nhi đột nhiên nhờ Hồng Lâu truyền tin cho hắn là nàng đang làm nhiệm vụ ở gần đây.

Hắn một đường cường ngạnh cướp mỹ nhân ở Hoa gia, đã sớm lan tận đến chỗ của nàng, nên nàng liền biết hắn ở Ô Thản thành, liền nhờ hắn qua giúp nàng giải vây.
Chuyện là Liệt thiếu chủ của Liệt thế gia Tây Vực, cứ quấn lấy nàng làm phiền mãi không thôi, dù nàng đã nói với mọi người trong tông môn là nàng đã có ý trung nhân, hơn nữa còn trực tiếp nói ra tên của Tần Vũ.

Mà tên này cứ như cũ, bám lấy nàng không buông, hết cách nàng đành nhờ Tần Vũ đến dạy cho hắn một bài học.
Tần Vũ nhận được lời nhắn của Uyển Nhi xong liền đổi ý, cùng Tử Yên tiến về chỗ Nam Cung Uyển Nhi, giúp nàng giải quyết cái rắc rối này trước.

Hơn nữa, dám đụng đến nữ nhân của Tần Vũ, hắn liền sẽ không để yên, lần này hắn đi qua đó, chân chính là muốn chặt đầu tên đích hệ thiếu chủ của Liệt gia này xuống.

Bên trong ma thú sơn mạch, tên Liệt Bân này cứ lẽo đẽo theo Uyển Nhi suốt mấy ngày qua, làm nàng rất khó chịu, ngay cả những người trong đội ngũ đi làm nhiệm vụ lần này cũng thấy khó chịu thay cho nàng.


Nếu hắn không phải đích hệ thiếu chủ Liệt thế gia Tây Vực, bọn họ thật muốn thay Uyển Nhi giáo huấn hắn, thật là phiền phức.
- Uyển Nhi, nàng suy nghĩ đi, Liệt Bân ta đây anh tuấn tiêu sái, lại chỉ yêu thương mình nàng, nào có trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi như tên Tần Vũ háo sắc thối tha kia.
- Chuyện nhà ta, không phiền ngươi nhọc lòng quản.

Hơn nữa, nếu ngươi có giỏi thì đi cướp đoạt mỹ nhân như hắn thử xem.
Nam Cung Uyển Nhi tức tối nói, suốt ngày nghe hắn lải nhải, màng nhĩ nàng sắp thủng đến nơi rồi.
“Thật mong huynh lát nữa một kiếm chém chết hắn cho rồi”
Nàng nghĩ nghĩ trong lòng.

Tần Vũ dựa theo pháp bảo tín hiệu mà Uyển Nhi gửi qua, lập tức tiến về chỗ của nàng.

Bây giờ đã thuận lợi đến nơi.
Tần Vũ đáp xuống chỗ của đội ngũ Uyển Nhi, liền lập tức hỏi nàng:
- Ai là người làm phiền muội ?
- Là hắn.
Uyển Nhi chỉ tay về phía Liệt Bân, tên này vậy mà vẫn vênh váo nhìn Tần Vũ, vẻ mặt đầy thách thức.

Hắn cũng như Tần Vũ, đi ra ngoài liền có cao thủ trong nhà đi theo bảo vệ, bởi vậy hắn không sợ Tần Vũ.

Hơn nữa, Tây Vực và Đông Vực mấy ngàn năm qua, nhường nhịn nhau mà phát triển, Liệt Bân hắn vô cùng tự tin Tần Vũ không dám làm gì hắn.
Liệt Bân phe phẩy cái quạt, đắc ý vênh váo nhìn Tần Vũ.
Hắn chưa kịp cười được mấy giây, đầu lâu hắn đã bị Tần Vũ chém xuống, lăn lông lốc trên mặt đất.

Nhanh tới nỗi mà cao thủ Liệt thế gia không kịp phản ứng, Liệt Bân cũng vậy, Nguyên Anh bản mệnh của hắn hoảng hốt chạy trối chết.

Hắn hoảng sợ hét lớn:
- Tần Vũ, ngươi điên rồi!
Ngay khi Uyển Nhi đáp lời hắn, trong tích tắc kia, Tần Vũ thả ra Thủy Hóa Độ Trạch, một chiêu Phong Vân Kiếm Quyết kết hợp Trúc Lâm Khoái Bộ thân pháp, trực tiếp thuấn di đến cực nhanh, chặt đầu Liệt Bân xuống.
Cao thủ Liệt thế gia lập tức lao ra, hòng vây Tần Vũ lại, nhưng bị Tử Yên một chưởng vỗ tới, đẩy lùi cả bốn tên, bọn họ chưa kịp ổn định đã bị Ám Dạ Hành quấn lấy.
Tần Vũ ở một bên, tế lên Nhật Nguyệt Tinh Cung, hắn kéo căng dây cung nhắm về phía Liệt Bân.
Tên này hoảng hốt thả ra tia khí tức của cao thủ Đại Thừa trung kỳ, lão tổ Liệt gia ra chống đỡ.
Xiu!Bành! Một mũi tên kinh thiên động địa, dưới sự trợ giúp của Tử Yên, trực tiếp xuyên thủng chưởng phong của Liệt gia lão tổ, sinh sinh trấn nát Nguyên Anh bản mệnh của Liệt Bân.
Tên Liệt Bân bởi vì đắc ý vênh váo cho rằng Tần Vũ không dám làm gì hắn, cho nên mới bị Tần Vũ dễ dàng hạ sát như vậy.

Hắn đúng là chết thảm đến độ không thể thảm hơn.
Ba người còn lại trong đội ngũ của Uyển Nhi, lẫn bốn tên cao thủ của Liệt thế gia, cũng như cao thủ của Nam Cung thế gia lúc này, đang trợn mắt há mồm, nhìn Tần Vũ.

Cái tên nhị thế tổ này, không nói không rằng, đột nhiên rút kiếm chặt đầu của Liệt Bân.

Vậy mà còn chưa chịu dừng tay, trực tiếp tế lên thần khí bắn nát Nguyên Anh bản mệnh của tên kia, quả thật tàn nhẫn, máu lạnh kinh người.
Bọn họ rùng mình nhìn về phía Tần Vũ, bây giờ nhìn hắn không khác gì sát thần.
Lão tổ Liệt thế gia hét lớn, lần nữa huy chưởng đánh về phía Tần Vũ, Tần Vũ chém ra một chiêu Lôi Diệm Trảm Thiên cùng với Chân Long Lôi Thiên Kiếp của Tử Yên đối áp với một chưởng này của lão
Tử Yên tu vi Hợp Thể kỳ đỉnh phong, hơn nữa nàng lại là Bàn Cổ Chân Long, sức mạnh vũ kỹ của nàng dư dả để đánh lại chiêu thức do khí tức của lão tổ Liệt thế gia thi triển.

Dù sao, chiêu thức do tia thần thức thi triển không thể nào mạnh bằng bản thể đích thân ra tay được.

Hơn nữa, lão cũng chỉ là Đại Thừa trung kỳ cảnh giới mà thôi, dù cho bản thể của lão đích thân đến đây, Tử Yên vẫn có thể tự tin đánh với lão một trận.

Vì vậy Tần Vũ cũng không việc gì phải sợ lão.
Bốn tên thủ hạ của Liệt thế gia, mắt thấy Tử Yên thực lực khủng bố như vậy, hoảng sợ bỏ trốn.

Tần Vũ cũng không ra lệnh cho Ám Dạ Hành đuổi theo, hắn vận khí lực nói lớn:
- Ai dám động vào nữ nhân của Tần Vũ ta, ta chém chết kẻ đó!
Lời của hắn ầm ầm vang vọng khắp cả sơn mạch, Uyển Nhi nghe một câu này, trong lòng cực kỳ vui vẻ ấm áp.

Ba người sư huynh, sư tỷ trong đội của nàng, rùng mình nhìn về phía Tần Vũ.

Cái tên này quả thật xứng danh nhị thế tổ, may mắn là bọn họ từ đó giờ chưa có chọc qua Nam Cung Uyển Nhi.
Tử Yên ở lăng không một bên Tần Vũ, giơ lên nắm đấm nhỏ nhắn nói theo:
- Hừ! Dám động vào đại tẩu của ca ta, thật là chán sống!
Xử lý Liệt Bân xong xuôi, Tần Vũ hỏi thăm Uyển Nhi một hồi, rồi nói lời tạm biệt nàng, Tần Vũ hắn vẫn còn việc phải làm.
- Ta phải đi rồi, muội nhớ bảo trọng, ai dám phiền nàng, lập tức thông tri cho ta biết.
- Ân, ta biết rồi, huynh cũng phải bảo trọng.
Uyển Nhi hôn hắn một cái, rồi xấu hổ chạy về phía đội ngũ.

Tiểu la lỵ một bên tò mò hỏi hắn:
- Ca, vậy rốt cuộc ca có bao nhiêu đại tẩu a?
- Ngươi không nói không được hả ?
Tần Vũ cốc đầu nó cái cộp, rồi đặt tiểu la lỵ lên vai, phi hành bay đi.
Uyển Nhi dõi theo hướng Tần Vũ rời đi, tự nhiên một mặt hung hăng, trong lòng thầm mắng hắn.
“Dâm tặc, huynh dám thu thêm cái lão bà nào nữa, ta với mấy nàng sẽ xé xác huynh”
Tần Vũ vừa phi hành vừa hắt xì liên tục, hắn rùng mình một cái, chả hiểu sao Tần Vũ hắn tự dưng lại thấy lạnh sống lưng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện