Cái này của Tô Nhã Như vừa ra xem như bùng nổ luôn, vốn còn cho rằng vụng trộm đơn thuần, không nghĩ tới tiểu tam này còn động tình cảm thật sự, chủ yếu là, cô lại còn nổ một tin lớn như vậy — sau khi cưới Hàn Văn Quân căn bả không cho Liễu Kiệt chạm vào!
Đây thực là chuyện phi thường tư mật, nói ra chính là mất thể diện, Liễu Kiệt chính là đáy giường trong lúc đầu óc nhất thời mê muội cùng Tô Nhã Như thổ tào một chút, hơn nữa là nói tới khá hàm súc, nói vợ khá bảo thủ dè dặt, loại chuyện này không quá phóng túng, nhưng tới trong miệng Tô Nhã Như liền khoa trương thành như vậy!
Hơn nữa hắn cũng không nghĩ tới Tô Nhã Như thế nhưng đối với hắn động tình cảm thật sự, thật sự thích hắn, một bên cảm thấy cô ta lắm mồm, một bên cảm thấy rất đắc ý, cảm giác mình quả nhiên là người có mị lực.
Hắn đem công nói giúp của Tô Nhã Như biến thành thật sự, cũng là rất lay động lòng người.
Chút tiểu tâm tư này của hắn người khác không biết, bọn họ chỉ biết là cuộc sống vợ chồng của Liễu Kiệt và Hàn Văn Quân không quá hài hòa.
Liễu Lăng Phong đối với cô con dâu Hàn Văn Quân này có chút thái độ, trước kia cảm thấy cô ta thiên tốt vạn tốt, hiện tại nhìn một chút cũng là như vậy, kết hôn thì kết hôn rồi, kết hôn còn không cho con trai ông đụng vào là có ý gì? Con trai ông là cưới vợ, không phải là mời tượng phật về, chỉ có thể nhìn không thể chạm vào, vậy còn cưới cái lông a, còn muốn sinh con nữa hay không? Liễu Lăng Phong cảm thấy tại vấn đề này là có thể nói chuyện một chút, vốn là nhà bọn họ đuối lý, hiện tại có thể dựa vào cái này hảo hảo nói lý, cũng không hòa toàn là lỗi của Liễu Kiệt con ông, một nam nhân luôn là muốn có chút nhu cầu, vợ không cho chạm có thể làm thế nào, ra ngoài tìm một cái rất bình thường đi.
Kết hôn một tháng, không ra vấn đề này lúc trước mọi người còn cảm thấy thời gian nghe ngắn, Liễu Kiệt không phúc hậu, nhưng là hiện tại nhìn lại, một tháng cũng không ngắn, để một nam nhân mới kết hôn nhịn một tháng, Hàn Văn Quân này cũng thật là đủ giả bộ!
Cô có bản lĩnh ban đầu cũng đừng có kết hôn a, kết hôn lại không để đụng vào, cô lấy chồng làm gì? Cách ứng người?
Trong khoảng thời gian ngắn ngược lại có không ít người đồng tình Liễu Kiệt, cảm thấy hắn hôn nhân này không ý nghĩa, ra ngoài một một người quá bình thường, Hàn gia giận tới muốn chết, không ngừng nổi cáu Liễu Kiệt và nữ nhân bên ngoài hồ ngôn loạn ngữ, còn chọc tức Hàn Văn Quân không biết nguyên tắc, cậu kết hôn thì kết hôn, nếu ban đầu đã đáp ứng, ý tứ hôn lễ gì đó cũng đều nhằm vào cậu, nhưng sau kết hôn vậy mà làm như vậy, cậu đây mà muốn thế nào? Liễu Kiệt đây là cậu tự mình ép đi a!
Chuyện như vậy người khác không quá tiện nói với Hàn Văn Quân, chỉ có Phương Văn đi nói, Phương Văn cũng là không nói con cái con rể vậy mà là tình huống như vậy, loại cục diện này thật sự là nói thế nào cũng không rõ ràng.
Vợ không cho chạm không thể trở thành lý do ngoại tình, nói thì nói như thế, nhưng trên thế giới này đâu có chuyện là giảng đạo lý tuyệt đối, Phương Văn cảm thấy con gái quả thật làm không đúng.
Lúc bà đi tìm Hàn Văn Quân nói chuyện Hàn Văn Quân cũng đang đỏ mắt lên nhìn chằm chằm tin tức trên mạng, cô không ra khỏi nhà được, chỉ có thể xem tin tức.
Sau khi cô ta xem tới phần Tô Nhã Như nói thì càng thêm kiên định lòng muốn ly hôn, cô ta không nghĩ tới Liễu Kiệt ngoại tình coi như xong, lại còn ở trước mặt người ngoài nói cô như vậy!
Cô ta không để Liễu Kiệt chạm là sự thật, nhưng cái gì gọi là cô ta không coi Liễu Kiệt là con người, giống như người giúp việc mà sai sử? Chẳng lẽ ở trong lòng Liễu Kiệt hình tượng của cô chính là như vậy sao?
Đừng nói cô không có, chính là cô có thì sao, Liễu Kiệt trèo cao cô, đối tốt với cô đó là đạo lý hiển nhiên, cô gả cho hắn đã rất ủy khuất, hắn vì cô trả giá đây không phải là nên sao, cầm được lợi ích của Hàn gia, trong lòng lại là một phen tâm tư khác, cô chưa từng gặp người ác tâm như vậy!
Phương Văn không thể làm gì khác hơn là tiếp tục nhốt Hàn Văn Quân, bà hi vọng thời gian lâu dài con gái có thể hiểu rõ ràng, cuộc hôn nhân này cũng không phải là không thể vãn hồi, chỉ cần con gái mềm một chút, Liễu Kiệt khẳng định cũng sẽ không ra ngoài hoa nữa.
Hai nhà Hàn Liễu vì chuyện này trong âm thầm cấu xé rất lâu, bất quá ngoài mặt vẫn là một đoàn ấm áp, dù sao hai nhà còn có hợp tác, ảnh hưởng tới làm ăn sẽ không tốt.
Liễu Dật biết bên trong. Kệ, hắn và Thẩm Ninh nói chuyện này coi như là hưng cao thải liệt (cao hứng), hai ngày nay vẫn chạy tới chỗ Thẩm Ninh, mỗi ngày ăn cơm đều phải nói một đống tin tức bát quái, hôm nay ăn cơm trưa lại tiếp tục, bô bô nói không ngừng.
"Cậu không biết đâu, mẹ tôi quả thực vui tới điên rồi, trước kia bà ấy luôn khen Hàn Văn Quân tốt, ngoại trừ điểm đắc tội với Hạ Lập Nhân, những cái khác kỳ thực tìm không ra khuyết điểm, hiện ta bà ấy thay lời rồi, nói con dâu như vậy cho bà cũng không thèm." Liễu Dật vừa ăn cơm vừa vui mừng, "Bà ấy hai hôm nay ăn cơm cũng ngon miệng hơn, ngủ cũng thoải mái hơn."
Thẩm Ninh cười khẽ: "Bác ấy mấy tháng gần đây không phải vẫn ăn ngon ngủ ngon sao."
"Đúng vậy a." Liễu Dật chậc chậc, "Lúc trước là trẻ hơn 5 tuổi, chuyện này vừa ra, mẹ tôi nói bà ấy đoán chừng phải trẻ tới mười mấy tuổi ấy."
"Phốc." Thẩm Ninh tuyệt đối buồn cười mẹ con Liễu Dật, suốt ngày cũng không lo lắng chuyện khác, cả ngày đều dán mắt chuyện xui xẻo của kẻ thù mà vui vẻ.
Bất quá nói thật anh cũng có thể hiểu, bị hai người cách ứng hai mươi ba mươi năm, thấy đối phương trải qua không tốt sao có thể không đủ vui vẻ đây.
"Bất quá có chuyện rất kỳ quái." Liễu Dật đột nhiên rẽ đề tài.
"Sao thế?" Thẩm Ninh không hiểu ra sao.
"Chính là Tô Nhã Như kia, tôi nghe cha tôi nói Hàn gia muốn động vào cô ta, nhưng là làm thế nào cũng không nhúc nhích được." Liễu Dật cắn đũa suy đoán, "Cậu nói có phải Lập Nhân làm hay không a?"
Thẩm Ninh trong lòng nhảy lên một cái, anh rất lâu rồi không nghe thấy cái tên Hạ Lập Nhân này rồi, kể từ sau khi anh và Hạ Lập Nhân chính thức chia tay Liễu Dật liền tận lực giảm bớt số lần nhắc tới, anh yêu lặng vùi đầu ăn cơm, cũng không phản ứng Liễu Dật.
Liễu Dật cũng không nhìn bầu không khí liền lẩm bẩm nói: "Lập Nhân mặc dù đáp ứng chia tay với cậu, nhưng cũng là cậu buộc cậu ấy đáp ứng, trong lòng cậu ta kỳ thực căn bản không chịu, vẫn còn thích cậu, đoán chừng lúc này chính là cậu ta đang giúp cậu báo thù đấy.
"Người gây sự với Liễu gia Hàn gia không ít, nhưng có thể có năng lực lớn như vậy đoán chừng cũng chỉ có Lập Nhân thôi, nếu không ái ăn no rửng mỡ vì ý chuyện nhỏ ngoại tình này mà hành hạ Hàn gia a, đây không phải là rảnh tới đau trứng sao."
Thẩm Ninh tiếp tục ăn cơm không nói lời nào.
Một mình tự nói tự bàn thật lâu cũng không nghe được âm thanh Liễu Dật có chút không vui, "Cậu cũng nói vài tiếng đi a, Lập Nhân đối với cậu thật sự là không tranh cãi, cậu thật sự không tính hợp lại với cậu ấy sao? Cậu hiện tại mặc dù không nhìn thấy, những không phải là trải qua rất tốt sao, thói quen sinh hoạt hàng ngày sau này căn bản không có vấn đề."
Thẩm Ninh rốt cục ngẩng đầu lên, "Được rồi, anh có mệt hay không a nhắc lại chuyện xưa, tôi và Lập Nhân đều chia tay rồi anh liền yên tĩnh chút đi, anh tự lo cho mình là được rồi, đừng cả ngày lo lắng lung tung."
Liễu Dật bĩu môi, "Hừm, tôi buổi tối liền hẹn Lập Nhân ăn cơm, tôi đánh cược, cậu ta khẳng định còn nhớ mãi không quên với cậu, cậu ta người này cực đáng sợ! Cực kỳ chết tâm nhãn!"
Thẩm Ninh thật muốn đập vào mặt Liễu Dật, đã chia tay lâu như vậy còn hỏi cái lông a, đây không phải là nói rõ giấu đầu lòi đuôi sao.
"Anh quan tâm một chút tới bản thân anh đi, Maynard của anh gần đây có tìm anh không?" Thẩm Ninh lại bắt đầu đụng vào mìn.
"Đậu má, cậu có thể đừng nhắc tới gã không!" Liễu Dật cũng muốn đập vào mặt Thẩm Ninh một cái, "Gã thật sự là có liều mạng với Hạ Lập Nhân, quả thực bệnh thần kinh, gã đều lăn qua lăn lại lâu như vậy rồi còn không thèm yên tĩnh!"
Thẩm Ninh nhún nhún vai, "Là anh nói trước, anh không đề cập tới tôi cũng sẽ không nói, hai ta giống nhau thôi!"
Liễu Dật: "......"
Bị tố khổ một chút, buổi tối Liễu Dật và Hạ Lập Nhân ăn cơm liền tán gẫu chuyện này.
"Tôi nói Thẩm Ninh cậu ấy rốt cuộc bị cái tật xấu gì vậy, như thế nào toàn thích chọc vào chỗ đau của tớ chứ." Liễu Dật không ngừng thổ tào, "Cậu ta đây là nhìn không lọt mắt tớ? Tớ đều một mình nằm trên giường hơn nửa năm rồi, cậu ta không đồng tình tớ liền thôi, còn đặc biệt nhắc tới đâm chọc tớ!"
Hạ Lập Nhân lạnh lùng nhìn Liễu Dật thật lâu, nhìn tới mức Liễu Dật đều sợ hãi, "Cậu nhìn tớ lâu như vậy làm gì, tớ chỉ nói cậu ta một chút mà thôi, ngay cả thổ tào cũng không được sao, cậu đây cũng quá không có suy nghĩ, tớ cô đơn hơn nửa năm, cậu cũng không đồng tình tớ!"
"A." Hạ Lập Nhân cười lạnh một tiếng, "Nói tới giống như ai cũng không cô đơn vậy, chỉ mình cậu có thể đi?"
"Ách......" Liễu Dật lúc này mới nhớ tới, Hạ Lập Nhân và Thẩm Ninh đều là độc thân, hơn nữa bọn họ còn không có ước hẹn. Thói quen pháo, đều khổ hơn hắn.
Thấy tình huống không ổn, Liễu Dật đổi đề tài, "Đúng rồi, Tô Nhã Như kia, có phải cậu đang bảo vệ hộ giá?" Hắn nháy mắt.
"Đúng vậy a." Hạ Lập Nhân cũng là hào phóng thừa nhận, hắn cắt miếng thịt bò trong đĩa không yên lòng nói, "Cũng không phải là chuyện lớn gì, nhìn thấy giúp một chút, đáng giá để cậu đặc biệt nhắc tới sao."
Liễu Dật tâm hoa nộ phóng, "Thật đúng là cậu a, cậu đoán thử coi tớ nói với Thẩm Ninh như thế nào?"
Hạ Lập Nhân vừa nghe tới tên Thẩm Ninh liền hưng phấn, "Cậu nói gì với em ấy rồi?" Chân mày của hắn nhấc lên một cái.
Liễu Dật vui rạo rực nói: "Tớ lúc ấy liền đoán là cậu, tớ liền nói với Thẩm Ninh, cậu là vì giúp cậu ấy báo thù mới làm như vậy."
"Sau này đừng như vậy nữa, lộ ra tớ làm chuyện đều là ôm mục đích, tớ đơn thuần là nhìn cực kỳ không quen." Hạ Lập Nhân thật ra thì trong lòng rất cao hứng, Liễu Dật có thể ở trước mặt Thẩm Ninh vì hắn cọ cảm giác tồn tại như thế nào cũng là chuyện tốt, bất quá hắn vì giả bộ trên mặt vẫn là tương đối lãnh tĩnh, một bộ đại công vô tư.
"Rồi rồi rồi, cậu làm chuyện tốt không lưu lại tên." Liễu Dật hơi hơi khinh bỉ nhìn một cái, giả bộ ép a, cậu nếu là thật sự tức giận đâu là cái bộ dáng phúc này, sớm mắng tớ rồi đi, "Vậy tớ sau này chú ý chút, sẽ không tiếp tục nhắc tới cậu, cậu yên tâm đi."
Hạ Lập Nhân: "......" Sớm biết đã không giả bộ rồi.
Tán gẫu xong cái đề tài này hai người lại tán gẫu tới em gái Hạ Tình của Hạ Lập Nhân.
Hạ Tình tháng mười sẽ đính hôn với người nối nghiệp của Phó gia Phó Trạch Văn, mặc dù không phải là kết hôn chẳng qua là đính hôn, nhưng hai nhà đã bắt đầu chuẩn bị chuyện này, Hạ Tình quanh năm ở công ty chi nhánh Mĩ của Hạ thị công tác, cho nên lên tin tức tạp chí trong nước cũng không nhiều, cũng là một năm gần đâu bắt đầu được người chú ý.
Hàn Văn Quân vốn coi như là có tiếng trong cái giới đứng đầu này rồi, ít người có thể địch nổi với cô ta, bộ dáng tốt hơn cô ta gia thế không bằng cô ta, gia thế tốt hơn cô ta căn bản không thể nhìn, mặc dù gia thế so với cô ta tốt hơn cũng không còn mấy.
Bất quá Hạ Tình sau khi về nước cục diện này liền lập tức thay đổi, phải nói thiên chi kiêu nữ, hiện tại mọi người nói về xếp thứ nhất tuyệt bích chính là Hạ Tình.
Gia thế so với Hàn Văn Quân càng sâu hơn một bậc, bởi vì không phải là minh tinh, cho nên lúc ở nước ngoài cũng không được người chú ý, tới khi cô trở về nước mọi người mới nhớ tới có một vị mỹ nhân như vậy.
Năng lực làm việc mạnh, coi như là kiểu nữ cường nhân, chủ yếu nhất là bộ dáng quả thực là đẹp số một, không phải khoa trương, trong giới giải trí tìm khắp không ra người đẹp hơn cô, hoàn mỹ kế thừa gen tốt đẹp của Hạ gia, cùng anh trai Hạ Lập Nhân của cô đứng chung một chỗ quả thực cảnh đẹp ý vui.
Quá đáng chính là đối tượng của cô cũng nổi bật, người thừa kế của Phó thị, môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc, không biết bao người ao ước.
Hàn Văn Quân cũng hâm mộ Hạ Tình, nhưng là cô ta có hiểu rõ chính mình, bộ dáng Hạ Tình chói sáng sẽ khiến cô chịu thua, bộ dáng của nữ nhân này bất kể gả cho người nào cũng không hiếm lạ, huống chi xuất thân còn tốt như vậy, bọn cô không có cách nào ghen tỵ, bộ dáng cô ta không đẹp bằng cô, Hạ Tình như vậy cô ta thật sự chỉ có phần hâm mộ, cho nên cô ta cũng chưa bao giờ ganh đua so sánh với Hạ Tình, so sánh cũng chỉ có tự mình tìm bực bội.
Không chỉ Hàn Văn Quân hâm mộ, Hạ Lập Nhân người làm anh trai này cũng hâm mộ a, hắn nghe Thẩm Ninh nhắc tới cái đề tài này liền xoắn xuýt đầy mặt, khi em gái đều phải kết hôn, nhưng hắn đột nhiên lại trở thành người cô đơn rồi, hắn hiện tại thực sự có chút hối hận. (Chỗ này chắc phải là Liễu Kiệt chứ nhể)
"Cậu nói, tớ nếu như mấy năm trước kết hôn với Thẩm Ninh, có phải sẽ không có tình huống hiện tại rồi hay không?" Hạ Lập Nhân cau mày, "Tớ thấy Cảnh Đồng và Phó A Bảo hiện tại liền trải qua rất không tệ, hai người kết hôn có phải liền có bảo đảm hay không?" Thành thật mà nói, hắn trước khi Trịnh Cảnh Đồng kết hôn với Phó A Bảo căn bản là không có suy tính qua vấn đề này, quốc nội không có luật pháp tương quan, cho nên hắn cảm thấy hai người ở chung một chỗ là được, dù sao lĩnh chứng cũng là giả, hắn lại không di dân, chứng nhận này ở quốc nội chính là một tờ giấy vụn, nếu một bên trong đó đột nhiên muốn kết hôn với khác phái ai cũng không thể nói gì, cho nên hắn cảm thấy không cần thiết lĩnh chứng.
Bây giờ suy nghĩ một chút, loại chuyện kết hôn này hình như cũng không có đơn giản như vậy.
Lĩnh được chứng đồng thời tiến hành làm nghi thức trước mặt mọi người, giống như hết thảy đều trở nên thần thánh, tình yêu của hai người cũng có ràng buộc căn bản, chính là muốn trốn chạy, cũng sẽ càng phải suy nghĩ cặn kẽ hơn đi, dù sao lúc ban đầu ở cùng nhau từng được mọi người chúc phúc tuyên thệ.
Nếu như, nếu như! Nếu như ban đầu bọn họ lĩnh chứng cử hành nghi thức, vậy Thẩm Ninh có thể băn khoăn một chút hay không, sẽ không đơn giản như vậy liền rời đi?
Hạ Lập Nhân trước kia cũng không cảm thấy tuyên thệ trong hôn lễ thần thánh đến cỡ nào, chỉ cảm thấy kia bất quá là làm bộ chút thôi, hôn lễ kiểu phương tây ai không tuyên thệ, không phải vẫn còn có nhiều chia tay ly hôn như vậy sao, căn bản làm tới không chuẩn, nhưng hiện tại hắn cũng không nhìn như vậy nữa.
Liễu Dật đối với sám hối đã qua của Hạ Lập Nhân không có hứng thú, hắn cảm thấy Hạ Lập Nhân là đang nghĩ vớ vẩn, "Cậu hiện tại hối hận có ích lợi gì, các cậu cũng đã chia tay rồi, đừng nghĩ tới mấy thứ không có này nữa."
Hạ Lập Nhân dùng dĩa ăn từng cái từng cái đâm vào đĩa, sau đó đột nhiên ngẩng đầu nói: "Cậu nói tớ hiện tại cầu hôn với Thẩm Ninh có còn hi vọng hay không?"
Liễu Dật: "......"
Đây thực là chuyện phi thường tư mật, nói ra chính là mất thể diện, Liễu Kiệt chính là đáy giường trong lúc đầu óc nhất thời mê muội cùng Tô Nhã Như thổ tào một chút, hơn nữa là nói tới khá hàm súc, nói vợ khá bảo thủ dè dặt, loại chuyện này không quá phóng túng, nhưng tới trong miệng Tô Nhã Như liền khoa trương thành như vậy!
Hơn nữa hắn cũng không nghĩ tới Tô Nhã Như thế nhưng đối với hắn động tình cảm thật sự, thật sự thích hắn, một bên cảm thấy cô ta lắm mồm, một bên cảm thấy rất đắc ý, cảm giác mình quả nhiên là người có mị lực.
Hắn đem công nói giúp của Tô Nhã Như biến thành thật sự, cũng là rất lay động lòng người.
Chút tiểu tâm tư này của hắn người khác không biết, bọn họ chỉ biết là cuộc sống vợ chồng của Liễu Kiệt và Hàn Văn Quân không quá hài hòa.
Liễu Lăng Phong đối với cô con dâu Hàn Văn Quân này có chút thái độ, trước kia cảm thấy cô ta thiên tốt vạn tốt, hiện tại nhìn một chút cũng là như vậy, kết hôn thì kết hôn rồi, kết hôn còn không cho con trai ông đụng vào là có ý gì? Con trai ông là cưới vợ, không phải là mời tượng phật về, chỉ có thể nhìn không thể chạm vào, vậy còn cưới cái lông a, còn muốn sinh con nữa hay không? Liễu Lăng Phong cảm thấy tại vấn đề này là có thể nói chuyện một chút, vốn là nhà bọn họ đuối lý, hiện tại có thể dựa vào cái này hảo hảo nói lý, cũng không hòa toàn là lỗi của Liễu Kiệt con ông, một nam nhân luôn là muốn có chút nhu cầu, vợ không cho chạm có thể làm thế nào, ra ngoài tìm một cái rất bình thường đi.
Kết hôn một tháng, không ra vấn đề này lúc trước mọi người còn cảm thấy thời gian nghe ngắn, Liễu Kiệt không phúc hậu, nhưng là hiện tại nhìn lại, một tháng cũng không ngắn, để một nam nhân mới kết hôn nhịn một tháng, Hàn Văn Quân này cũng thật là đủ giả bộ!
Cô có bản lĩnh ban đầu cũng đừng có kết hôn a, kết hôn lại không để đụng vào, cô lấy chồng làm gì? Cách ứng người?
Trong khoảng thời gian ngắn ngược lại có không ít người đồng tình Liễu Kiệt, cảm thấy hắn hôn nhân này không ý nghĩa, ra ngoài một một người quá bình thường, Hàn gia giận tới muốn chết, không ngừng nổi cáu Liễu Kiệt và nữ nhân bên ngoài hồ ngôn loạn ngữ, còn chọc tức Hàn Văn Quân không biết nguyên tắc, cậu kết hôn thì kết hôn, nếu ban đầu đã đáp ứng, ý tứ hôn lễ gì đó cũng đều nhằm vào cậu, nhưng sau kết hôn vậy mà làm như vậy, cậu đây mà muốn thế nào? Liễu Kiệt đây là cậu tự mình ép đi a!
Chuyện như vậy người khác không quá tiện nói với Hàn Văn Quân, chỉ có Phương Văn đi nói, Phương Văn cũng là không nói con cái con rể vậy mà là tình huống như vậy, loại cục diện này thật sự là nói thế nào cũng không rõ ràng.
Vợ không cho chạm không thể trở thành lý do ngoại tình, nói thì nói như thế, nhưng trên thế giới này đâu có chuyện là giảng đạo lý tuyệt đối, Phương Văn cảm thấy con gái quả thật làm không đúng.
Lúc bà đi tìm Hàn Văn Quân nói chuyện Hàn Văn Quân cũng đang đỏ mắt lên nhìn chằm chằm tin tức trên mạng, cô không ra khỏi nhà được, chỉ có thể xem tin tức.
Sau khi cô ta xem tới phần Tô Nhã Như nói thì càng thêm kiên định lòng muốn ly hôn, cô ta không nghĩ tới Liễu Kiệt ngoại tình coi như xong, lại còn ở trước mặt người ngoài nói cô như vậy!
Cô ta không để Liễu Kiệt chạm là sự thật, nhưng cái gì gọi là cô ta không coi Liễu Kiệt là con người, giống như người giúp việc mà sai sử? Chẳng lẽ ở trong lòng Liễu Kiệt hình tượng của cô chính là như vậy sao?
Đừng nói cô không có, chính là cô có thì sao, Liễu Kiệt trèo cao cô, đối tốt với cô đó là đạo lý hiển nhiên, cô gả cho hắn đã rất ủy khuất, hắn vì cô trả giá đây không phải là nên sao, cầm được lợi ích của Hàn gia, trong lòng lại là một phen tâm tư khác, cô chưa từng gặp người ác tâm như vậy!
Phương Văn không thể làm gì khác hơn là tiếp tục nhốt Hàn Văn Quân, bà hi vọng thời gian lâu dài con gái có thể hiểu rõ ràng, cuộc hôn nhân này cũng không phải là không thể vãn hồi, chỉ cần con gái mềm một chút, Liễu Kiệt khẳng định cũng sẽ không ra ngoài hoa nữa.
Hai nhà Hàn Liễu vì chuyện này trong âm thầm cấu xé rất lâu, bất quá ngoài mặt vẫn là một đoàn ấm áp, dù sao hai nhà còn có hợp tác, ảnh hưởng tới làm ăn sẽ không tốt.
Liễu Dật biết bên trong. Kệ, hắn và Thẩm Ninh nói chuyện này coi như là hưng cao thải liệt (cao hứng), hai ngày nay vẫn chạy tới chỗ Thẩm Ninh, mỗi ngày ăn cơm đều phải nói một đống tin tức bát quái, hôm nay ăn cơm trưa lại tiếp tục, bô bô nói không ngừng.
"Cậu không biết đâu, mẹ tôi quả thực vui tới điên rồi, trước kia bà ấy luôn khen Hàn Văn Quân tốt, ngoại trừ điểm đắc tội với Hạ Lập Nhân, những cái khác kỳ thực tìm không ra khuyết điểm, hiện ta bà ấy thay lời rồi, nói con dâu như vậy cho bà cũng không thèm." Liễu Dật vừa ăn cơm vừa vui mừng, "Bà ấy hai hôm nay ăn cơm cũng ngon miệng hơn, ngủ cũng thoải mái hơn."
Thẩm Ninh cười khẽ: "Bác ấy mấy tháng gần đây không phải vẫn ăn ngon ngủ ngon sao."
"Đúng vậy a." Liễu Dật chậc chậc, "Lúc trước là trẻ hơn 5 tuổi, chuyện này vừa ra, mẹ tôi nói bà ấy đoán chừng phải trẻ tới mười mấy tuổi ấy."
"Phốc." Thẩm Ninh tuyệt đối buồn cười mẹ con Liễu Dật, suốt ngày cũng không lo lắng chuyện khác, cả ngày đều dán mắt chuyện xui xẻo của kẻ thù mà vui vẻ.
Bất quá nói thật anh cũng có thể hiểu, bị hai người cách ứng hai mươi ba mươi năm, thấy đối phương trải qua không tốt sao có thể không đủ vui vẻ đây.
"Bất quá có chuyện rất kỳ quái." Liễu Dật đột nhiên rẽ đề tài.
"Sao thế?" Thẩm Ninh không hiểu ra sao.
"Chính là Tô Nhã Như kia, tôi nghe cha tôi nói Hàn gia muốn động vào cô ta, nhưng là làm thế nào cũng không nhúc nhích được." Liễu Dật cắn đũa suy đoán, "Cậu nói có phải Lập Nhân làm hay không a?"
Thẩm Ninh trong lòng nhảy lên một cái, anh rất lâu rồi không nghe thấy cái tên Hạ Lập Nhân này rồi, kể từ sau khi anh và Hạ Lập Nhân chính thức chia tay Liễu Dật liền tận lực giảm bớt số lần nhắc tới, anh yêu lặng vùi đầu ăn cơm, cũng không phản ứng Liễu Dật.
Liễu Dật cũng không nhìn bầu không khí liền lẩm bẩm nói: "Lập Nhân mặc dù đáp ứng chia tay với cậu, nhưng cũng là cậu buộc cậu ấy đáp ứng, trong lòng cậu ta kỳ thực căn bản không chịu, vẫn còn thích cậu, đoán chừng lúc này chính là cậu ta đang giúp cậu báo thù đấy.
"Người gây sự với Liễu gia Hàn gia không ít, nhưng có thể có năng lực lớn như vậy đoán chừng cũng chỉ có Lập Nhân thôi, nếu không ái ăn no rửng mỡ vì ý chuyện nhỏ ngoại tình này mà hành hạ Hàn gia a, đây không phải là rảnh tới đau trứng sao."
Thẩm Ninh tiếp tục ăn cơm không nói lời nào.
Một mình tự nói tự bàn thật lâu cũng không nghe được âm thanh Liễu Dật có chút không vui, "Cậu cũng nói vài tiếng đi a, Lập Nhân đối với cậu thật sự là không tranh cãi, cậu thật sự không tính hợp lại với cậu ấy sao? Cậu hiện tại mặc dù không nhìn thấy, những không phải là trải qua rất tốt sao, thói quen sinh hoạt hàng ngày sau này căn bản không có vấn đề."
Thẩm Ninh rốt cục ngẩng đầu lên, "Được rồi, anh có mệt hay không a nhắc lại chuyện xưa, tôi và Lập Nhân đều chia tay rồi anh liền yên tĩnh chút đi, anh tự lo cho mình là được rồi, đừng cả ngày lo lắng lung tung."
Liễu Dật bĩu môi, "Hừm, tôi buổi tối liền hẹn Lập Nhân ăn cơm, tôi đánh cược, cậu ta khẳng định còn nhớ mãi không quên với cậu, cậu ta người này cực đáng sợ! Cực kỳ chết tâm nhãn!"
Thẩm Ninh thật muốn đập vào mặt Liễu Dật, đã chia tay lâu như vậy còn hỏi cái lông a, đây không phải là nói rõ giấu đầu lòi đuôi sao.
"Anh quan tâm một chút tới bản thân anh đi, Maynard của anh gần đây có tìm anh không?" Thẩm Ninh lại bắt đầu đụng vào mìn.
"Đậu má, cậu có thể đừng nhắc tới gã không!" Liễu Dật cũng muốn đập vào mặt Thẩm Ninh một cái, "Gã thật sự là có liều mạng với Hạ Lập Nhân, quả thực bệnh thần kinh, gã đều lăn qua lăn lại lâu như vậy rồi còn không thèm yên tĩnh!"
Thẩm Ninh nhún nhún vai, "Là anh nói trước, anh không đề cập tới tôi cũng sẽ không nói, hai ta giống nhau thôi!"
Liễu Dật: "......"
Bị tố khổ một chút, buổi tối Liễu Dật và Hạ Lập Nhân ăn cơm liền tán gẫu chuyện này.
"Tôi nói Thẩm Ninh cậu ấy rốt cuộc bị cái tật xấu gì vậy, như thế nào toàn thích chọc vào chỗ đau của tớ chứ." Liễu Dật không ngừng thổ tào, "Cậu ta đây là nhìn không lọt mắt tớ? Tớ đều một mình nằm trên giường hơn nửa năm rồi, cậu ta không đồng tình tớ liền thôi, còn đặc biệt nhắc tới đâm chọc tớ!"
Hạ Lập Nhân lạnh lùng nhìn Liễu Dật thật lâu, nhìn tới mức Liễu Dật đều sợ hãi, "Cậu nhìn tớ lâu như vậy làm gì, tớ chỉ nói cậu ta một chút mà thôi, ngay cả thổ tào cũng không được sao, cậu đây cũng quá không có suy nghĩ, tớ cô đơn hơn nửa năm, cậu cũng không đồng tình tớ!"
"A." Hạ Lập Nhân cười lạnh một tiếng, "Nói tới giống như ai cũng không cô đơn vậy, chỉ mình cậu có thể đi?"
"Ách......" Liễu Dật lúc này mới nhớ tới, Hạ Lập Nhân và Thẩm Ninh đều là độc thân, hơn nữa bọn họ còn không có ước hẹn. Thói quen pháo, đều khổ hơn hắn.
Thấy tình huống không ổn, Liễu Dật đổi đề tài, "Đúng rồi, Tô Nhã Như kia, có phải cậu đang bảo vệ hộ giá?" Hắn nháy mắt.
"Đúng vậy a." Hạ Lập Nhân cũng là hào phóng thừa nhận, hắn cắt miếng thịt bò trong đĩa không yên lòng nói, "Cũng không phải là chuyện lớn gì, nhìn thấy giúp một chút, đáng giá để cậu đặc biệt nhắc tới sao."
Liễu Dật tâm hoa nộ phóng, "Thật đúng là cậu a, cậu đoán thử coi tớ nói với Thẩm Ninh như thế nào?"
Hạ Lập Nhân vừa nghe tới tên Thẩm Ninh liền hưng phấn, "Cậu nói gì với em ấy rồi?" Chân mày của hắn nhấc lên một cái.
Liễu Dật vui rạo rực nói: "Tớ lúc ấy liền đoán là cậu, tớ liền nói với Thẩm Ninh, cậu là vì giúp cậu ấy báo thù mới làm như vậy."
"Sau này đừng như vậy nữa, lộ ra tớ làm chuyện đều là ôm mục đích, tớ đơn thuần là nhìn cực kỳ không quen." Hạ Lập Nhân thật ra thì trong lòng rất cao hứng, Liễu Dật có thể ở trước mặt Thẩm Ninh vì hắn cọ cảm giác tồn tại như thế nào cũng là chuyện tốt, bất quá hắn vì giả bộ trên mặt vẫn là tương đối lãnh tĩnh, một bộ đại công vô tư.
"Rồi rồi rồi, cậu làm chuyện tốt không lưu lại tên." Liễu Dật hơi hơi khinh bỉ nhìn một cái, giả bộ ép a, cậu nếu là thật sự tức giận đâu là cái bộ dáng phúc này, sớm mắng tớ rồi đi, "Vậy tớ sau này chú ý chút, sẽ không tiếp tục nhắc tới cậu, cậu yên tâm đi."
Hạ Lập Nhân: "......" Sớm biết đã không giả bộ rồi.
Tán gẫu xong cái đề tài này hai người lại tán gẫu tới em gái Hạ Tình của Hạ Lập Nhân.
Hạ Tình tháng mười sẽ đính hôn với người nối nghiệp của Phó gia Phó Trạch Văn, mặc dù không phải là kết hôn chẳng qua là đính hôn, nhưng hai nhà đã bắt đầu chuẩn bị chuyện này, Hạ Tình quanh năm ở công ty chi nhánh Mĩ của Hạ thị công tác, cho nên lên tin tức tạp chí trong nước cũng không nhiều, cũng là một năm gần đâu bắt đầu được người chú ý.
Hàn Văn Quân vốn coi như là có tiếng trong cái giới đứng đầu này rồi, ít người có thể địch nổi với cô ta, bộ dáng tốt hơn cô ta gia thế không bằng cô ta, gia thế tốt hơn cô ta căn bản không thể nhìn, mặc dù gia thế so với cô ta tốt hơn cũng không còn mấy.
Bất quá Hạ Tình sau khi về nước cục diện này liền lập tức thay đổi, phải nói thiên chi kiêu nữ, hiện tại mọi người nói về xếp thứ nhất tuyệt bích chính là Hạ Tình.
Gia thế so với Hàn Văn Quân càng sâu hơn một bậc, bởi vì không phải là minh tinh, cho nên lúc ở nước ngoài cũng không được người chú ý, tới khi cô trở về nước mọi người mới nhớ tới có một vị mỹ nhân như vậy.
Năng lực làm việc mạnh, coi như là kiểu nữ cường nhân, chủ yếu nhất là bộ dáng quả thực là đẹp số một, không phải khoa trương, trong giới giải trí tìm khắp không ra người đẹp hơn cô, hoàn mỹ kế thừa gen tốt đẹp của Hạ gia, cùng anh trai Hạ Lập Nhân của cô đứng chung một chỗ quả thực cảnh đẹp ý vui.
Quá đáng chính là đối tượng của cô cũng nổi bật, người thừa kế của Phó thị, môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc, không biết bao người ao ước.
Hàn Văn Quân cũng hâm mộ Hạ Tình, nhưng là cô ta có hiểu rõ chính mình, bộ dáng Hạ Tình chói sáng sẽ khiến cô chịu thua, bộ dáng của nữ nhân này bất kể gả cho người nào cũng không hiếm lạ, huống chi xuất thân còn tốt như vậy, bọn cô không có cách nào ghen tỵ, bộ dáng cô ta không đẹp bằng cô, Hạ Tình như vậy cô ta thật sự chỉ có phần hâm mộ, cho nên cô ta cũng chưa bao giờ ganh đua so sánh với Hạ Tình, so sánh cũng chỉ có tự mình tìm bực bội.
Không chỉ Hàn Văn Quân hâm mộ, Hạ Lập Nhân người làm anh trai này cũng hâm mộ a, hắn nghe Thẩm Ninh nhắc tới cái đề tài này liền xoắn xuýt đầy mặt, khi em gái đều phải kết hôn, nhưng hắn đột nhiên lại trở thành người cô đơn rồi, hắn hiện tại thực sự có chút hối hận. (Chỗ này chắc phải là Liễu Kiệt chứ nhể)
"Cậu nói, tớ nếu như mấy năm trước kết hôn với Thẩm Ninh, có phải sẽ không có tình huống hiện tại rồi hay không?" Hạ Lập Nhân cau mày, "Tớ thấy Cảnh Đồng và Phó A Bảo hiện tại liền trải qua rất không tệ, hai người kết hôn có phải liền có bảo đảm hay không?" Thành thật mà nói, hắn trước khi Trịnh Cảnh Đồng kết hôn với Phó A Bảo căn bản là không có suy tính qua vấn đề này, quốc nội không có luật pháp tương quan, cho nên hắn cảm thấy hai người ở chung một chỗ là được, dù sao lĩnh chứng cũng là giả, hắn lại không di dân, chứng nhận này ở quốc nội chính là một tờ giấy vụn, nếu một bên trong đó đột nhiên muốn kết hôn với khác phái ai cũng không thể nói gì, cho nên hắn cảm thấy không cần thiết lĩnh chứng.
Bây giờ suy nghĩ một chút, loại chuyện kết hôn này hình như cũng không có đơn giản như vậy.
Lĩnh được chứng đồng thời tiến hành làm nghi thức trước mặt mọi người, giống như hết thảy đều trở nên thần thánh, tình yêu của hai người cũng có ràng buộc căn bản, chính là muốn trốn chạy, cũng sẽ càng phải suy nghĩ cặn kẽ hơn đi, dù sao lúc ban đầu ở cùng nhau từng được mọi người chúc phúc tuyên thệ.
Nếu như, nếu như! Nếu như ban đầu bọn họ lĩnh chứng cử hành nghi thức, vậy Thẩm Ninh có thể băn khoăn một chút hay không, sẽ không đơn giản như vậy liền rời đi?
Hạ Lập Nhân trước kia cũng không cảm thấy tuyên thệ trong hôn lễ thần thánh đến cỡ nào, chỉ cảm thấy kia bất quá là làm bộ chút thôi, hôn lễ kiểu phương tây ai không tuyên thệ, không phải vẫn còn có nhiều chia tay ly hôn như vậy sao, căn bản làm tới không chuẩn, nhưng hiện tại hắn cũng không nhìn như vậy nữa.
Liễu Dật đối với sám hối đã qua của Hạ Lập Nhân không có hứng thú, hắn cảm thấy Hạ Lập Nhân là đang nghĩ vớ vẩn, "Cậu hiện tại hối hận có ích lợi gì, các cậu cũng đã chia tay rồi, đừng nghĩ tới mấy thứ không có này nữa."
Hạ Lập Nhân dùng dĩa ăn từng cái từng cái đâm vào đĩa, sau đó đột nhiên ngẩng đầu nói: "Cậu nói tớ hiện tại cầu hôn với Thẩm Ninh có còn hi vọng hay không?"
Liễu Dật: "......"
Danh sách chương