"Hàn tiểu thư mời trở về đi." Thẩm Ninh muốn cùng Hạ Lập Nhân phủi sạch quan hệ, nhưng cậu cũng không phải thánh mẫu, không cần phải nhìn sắc mặt người uy hiếp và còn điều tra mình, cậu nói:"Tôi muốn cái gì phỏng chừng Hàn tiểu thư cho cũng không được, cô có thể tìm tới chỗ này, Hạ Lập Nhân đương nhiên cũng có thể tìm tới, tôi không cha không mẹ một thân nhẹ nhàng, cô bức tôi như vậy tôi sẽ bất chấp tất cả làm chuyện "cá chết lưới rách", chúng ta ai cũng tổn hại, cô xem anh ta còn có thể cùng cô kết hôn."
"Huống hồ nếu như tôi có lá gan nhỏ như vậy sao lại có dũng khí nói chia tay với anh ấy, muốn làm cái gì thì làm. Hàn tiểu thư xem ra là không hiểu rõ tôi lắm, con người của tôi cái gì cũng có thể làm được." Thẩm Ninh cười lạnh, nói tiếp: "Cô có bản lĩnh thì giết chết tôi, xem anh ấy có điều tra ra được hay không!"
Nói xong cậu nâng tay chỉ chỉ trên cửa: "Thấy gì không, đây là cameras, cô ở đây nói lời gì làm chuyện gì đều đã được quay hình lại, dù sao thanh danh tôi cũng đã xấu như vậy cũng không còn gì để sợ, bây giờ Hàn tiểu thư không giống với lúc trước, nếu như tôi đem thứ này tung lên mạng, cô có mười tám cái mồm cũng nói không rõ."
Kỳ thật cậu đang nói mò, cậu vừa mới dọn qua, cameras vốn đã có trước nhưng cậu căn bản còn chưa biết cách sử dụng, hơn nữa cameras cũng không thể thu được âm thanh khi nói chuyện, cậu chỉ đang hù dọa Hàn Văn Quân.
Nhưng mà Hàn Văn Quân vẫn bị trúng kế cô chột dạ nên nhất thời cũng không chú ý đến những chi tiết nhỏ, hơn nữa cô đối với những thứ này cũng không có hiểu biết nên có tật giật mình bị dọa.
Sắc mặt Hàn Văn Quân trắng bệch, cô không nghĩ tới Thẩm Ninh là loại lợn chết không sợ nước nóng. Cô nghĩ, Thẩm Ninh bỏ Hạ Lập Nhân đi tìm Liễu Dật, nhất định là có gì đó Liễu Dật có thể cho cậu mà Hạ Lập Nhân không thể cho, không phải cầu danh chính là cầu lợi. Chỉ đổi một kim chủ thôi, có lẽ lợi dụng Liễu Dật xong sau này hối hận lại quay đầu đi tìm Hạ Lập Nhân, mọi người cũng đồn đại như vậy.
Người như vậy nếu muốn gì là phải có bằng được hơn phân nửa là có thể giải quyết thành công.
Cô đã nghe Hạ Lập Nhân nói qua không ít chuyện của Thẩm Ninh, nhưng lúc đó cô vẫn cảm thấy tất cả biểu hiện của cậu là giả dối, trong mắt người tình ai cũng là Tây Thi, Hạ Lập Nhân thích Thẩm Ninh, đương nhiên nhìn cậu thế nào cũng tốt, hiện tại xem ra suy nghĩ của cô thật đúng như vậy. Thẩm Ninh cho tới nay đều giả bộ rất tốt, lợi hại là giả bộ tới bảy năm, còn ôn nhu, còn dễ nói chuyện, nói gì cũng nghe theo là người ở trước mắt này sao? Cô thật sự không rõ, Hạ Lập Nhân vì sao lại nhìn trúng người như vậy, nhìn không thấu sự giả tạo kia, hơn nữa người này còn có thể vạch tam đáp tứ, có thủ đoạn câu dẫn người số 1, thật không biết có chỗ nào khiến người ta thích.
Thẩm Ninh thấy cách này hiệu quả không sai nên cứ tiếp tục nói: "Hai chúng ta vốn nước giếng không xâm phạm nước sông, nếu cô có thể cùng Hạ Lập Nhân kết hôn vậy cũng là chuyện của hai người không quan hệ đến tôi, tôi cũng đã cùng anh ấy chia tay cô tìm tôi không phải có bệnh sao."
"Huống hồ không phải tôi đã nói, coi như không có tôi, tôi cũng biết anh ấy sẽ không cùng cô kết hôn, anh ấy chỉ dùng cô hối hợp với anh ấy diễn trò mà thôi. Tôi khuyên Hàn tiểu thư không cần diễn nhập tâm như vậy, cuộc đời của cô rất đẹp, không cần phải lãng phí tâm tư vì một người đàn ông. Tôi cùng anh ấy ở chung bảy năm, tính cách của anh ấy tôi cũng có hiểu biết ít nhiều, nếu anh ấy đối với cô có cảm giác sớm đã có, làm gì chờ đến bây giờ. Hai người quen biết đã hơn hai mươi năm, nếu tôi là cô nhất định sẽ chọn một người tốt với tôi rất yêu thương tôi, tôi tin tưởng với điều kiện của Hàn tiểu thư, tìm được một người như thế một chút cũng không khó khăn."
"Tôi tìm hạng người gì kết hôn là chuyện của tôi, không cần anh dạy!" Hàn Văn Quân hiển nhiên thẹn quá hoá giận, hôm nay cô đến đây là có định liệu trước không thể tưởng tượng được Thẩm Ninh là người không dễ đối phó không để cho cô mặt mũi, còn vạch trần cô, hiện giờ cô đang nổi nóng, đã không còn lý trí như trước.
"Tôi chỉ là nói cho cô biết sự thật mà thôi, không tin Hàn tiểu thư có thể cùng tôi đánh cuộc, tôi cá là trong vòng một tháng anh ta sẽ gặp cô nói kết thúc mối quan hệ giả tạo này." Thẩm Ninh cười như không cười nói tiếp:"Đương nhiên, tôi sẽ tuyệt đối không cản trở ở giữa quấy rối quan hệ của hai người, chuyện này cô có thể yên tâm."
"Anh ấy nhờ cô hỗ trợ là vì kích thích tôi, hiện tại không đạt hiệu quả như mong muốn theo tính cách của anh ấy phỏng chừng không căng được nữa thì vài ngày sẽ không còn kiên nhẫn."
Sắc mặt Hàn Văn Quân khó coi cô nói: "Anh đừng làm ra vẻ cái gì cũng biết, nhưng mà tôi cùng anh ấy kết hôn cũng không chỉ là chuyện hai người, mà là chuyện của hai nhà sẽ giúp cho sự nghiệp của anh ấy cũng mang đến ưu đãi, hai nhà hợp tác cũng sẽ càng thêm chặt chẽ. Cậu cho là nói thôi có thể thôi sao, cậu cho rằng Hàn Văn Quân là ai? Gọi đến thì đến đuổi đi thì đi sao?"
Thẩm Ninh xuy cười một tiếng: "Mệt cho cô đã biết anh ấy nhiều năm như vậy, thế nhưng một chút cũng không hiểu con người của anh ấy, cô không biết tính cách của anh ấy ngang ngược có bao nhiêu người muốn giết anh ấy sao? Anh ấy đắc tội với không biết bao nhiêu người, anh ấy có sợ qua sao? Nếu anh ấy cần dựa vào hôn nhân để phát triển sự nghiệp cuả mình, vậy anh ấy cũng không phải là Hạ Lập Nhân, anh ấy cho tới bây giờ cũng không phải dựa vào người nào để có được sự nghiệp như ngày hôm nay!"
"Hơn nữa anh ấy căn bản không thể chịu đựng được cuộc sống như thế cô biết không, qua một ngày anh ấy có thể nổi điên!"
Hàn Văn Quân trừng mắt nhìn Thẩm Ninh, hôm nay trong thời khắc này sắc mặt cô rất khó nhìn.
"Tin hay không tùy cô, tôi bề bộn nhiều việc, hi vọng Hàn tiểu thư cô không cần tiếp tục tới quấy rầy tôi, tôi không muốn cùng cô xuất hiện cùng một chỗ, tôi tin tưởng đây cũng là ý muốn của cô." Nói xong Thẩm Ninh liền ba một cái đóng cổng lại, cũng không quản ngoài cửa Hàn Văn Quân còn muốn nói gì nữa.
Cậu quả thật tức giận, người duy nhất cậu cảm thấy mình có lỗi là Hạ Lập Nhân, đối với người khác thì không thể chịu thua thiệt, cậu không cần công đạo làm gì.
Nếu hôm nay Hàn Văn Quân lấy thân phận bạn bè của Hạ Lập Nhân đến chất vấn cậu, vậy cậu nhất định sẽ im lặng nghe, dù sao đó cũng là cách chứng minh thật cậu hiểu chuyện. Nhưng trên thực tế không phải như vậy, Thẩm Ninh cảm thấy Hạ Lập Nhân có nhiều điểm không hay ho, nhưng cũng từng có rất nhiều cô gái theo đuổi anh mà thanh mai trúc mã anh không thể tự chọn, hai nhà từ khi cậu tới mới bắt đầu qua lại, cũng không ăn tết chung, quan hệ cũng không thân thiết.
Chỉ vì Hạ Lập Nhân trong đầu có hố, cũng không biết làm sao lại nghĩ ra chủ ý giả bộ đi xem mắt.
Thẩm Ninh không biết, đây là do Hàn Văn Quân xúi giục Hạ Lập Nhân chứ anh không có ý này.
Hàn Văn Quân ở ngoài cửa nói cô tức giận đến giận sôi máu cũng không đủ, cô từ nhỏ đến lớn chưa từng bị người khác đối đãi như vậy, đừng nói không cho vào cửa, ngay cả lớn tiếng nói chuyện với cô cũng không có!
Nhưng mà cô còn chưa kịp nghĩ gì khác lại nhận được một cuộc điện thoại.
Đúng là Hạ Lập Nhân gọi tới, nói là buổi tối mời cô ăn cơm, có chuyện gì cần thương lượng.
Trong lòng Hàn Văn Quân chợt giật mình, vừa mới nghe Thẩm Ninh nói qua tâm thần cô đã không yên, không lẽ cậu ta là mồm quạ đen, nếu không sao lại nhanh như vậy liền ứng nghiệm chứ?
Hết chương 13.
"Huống hồ nếu như tôi có lá gan nhỏ như vậy sao lại có dũng khí nói chia tay với anh ấy, muốn làm cái gì thì làm. Hàn tiểu thư xem ra là không hiểu rõ tôi lắm, con người của tôi cái gì cũng có thể làm được." Thẩm Ninh cười lạnh, nói tiếp: "Cô có bản lĩnh thì giết chết tôi, xem anh ấy có điều tra ra được hay không!"
Nói xong cậu nâng tay chỉ chỉ trên cửa: "Thấy gì không, đây là cameras, cô ở đây nói lời gì làm chuyện gì đều đã được quay hình lại, dù sao thanh danh tôi cũng đã xấu như vậy cũng không còn gì để sợ, bây giờ Hàn tiểu thư không giống với lúc trước, nếu như tôi đem thứ này tung lên mạng, cô có mười tám cái mồm cũng nói không rõ."
Kỳ thật cậu đang nói mò, cậu vừa mới dọn qua, cameras vốn đã có trước nhưng cậu căn bản còn chưa biết cách sử dụng, hơn nữa cameras cũng không thể thu được âm thanh khi nói chuyện, cậu chỉ đang hù dọa Hàn Văn Quân.
Nhưng mà Hàn Văn Quân vẫn bị trúng kế cô chột dạ nên nhất thời cũng không chú ý đến những chi tiết nhỏ, hơn nữa cô đối với những thứ này cũng không có hiểu biết nên có tật giật mình bị dọa.
Sắc mặt Hàn Văn Quân trắng bệch, cô không nghĩ tới Thẩm Ninh là loại lợn chết không sợ nước nóng. Cô nghĩ, Thẩm Ninh bỏ Hạ Lập Nhân đi tìm Liễu Dật, nhất định là có gì đó Liễu Dật có thể cho cậu mà Hạ Lập Nhân không thể cho, không phải cầu danh chính là cầu lợi. Chỉ đổi một kim chủ thôi, có lẽ lợi dụng Liễu Dật xong sau này hối hận lại quay đầu đi tìm Hạ Lập Nhân, mọi người cũng đồn đại như vậy.
Người như vậy nếu muốn gì là phải có bằng được hơn phân nửa là có thể giải quyết thành công.
Cô đã nghe Hạ Lập Nhân nói qua không ít chuyện của Thẩm Ninh, nhưng lúc đó cô vẫn cảm thấy tất cả biểu hiện của cậu là giả dối, trong mắt người tình ai cũng là Tây Thi, Hạ Lập Nhân thích Thẩm Ninh, đương nhiên nhìn cậu thế nào cũng tốt, hiện tại xem ra suy nghĩ của cô thật đúng như vậy. Thẩm Ninh cho tới nay đều giả bộ rất tốt, lợi hại là giả bộ tới bảy năm, còn ôn nhu, còn dễ nói chuyện, nói gì cũng nghe theo là người ở trước mắt này sao? Cô thật sự không rõ, Hạ Lập Nhân vì sao lại nhìn trúng người như vậy, nhìn không thấu sự giả tạo kia, hơn nữa người này còn có thể vạch tam đáp tứ, có thủ đoạn câu dẫn người số 1, thật không biết có chỗ nào khiến người ta thích.
Thẩm Ninh thấy cách này hiệu quả không sai nên cứ tiếp tục nói: "Hai chúng ta vốn nước giếng không xâm phạm nước sông, nếu cô có thể cùng Hạ Lập Nhân kết hôn vậy cũng là chuyện của hai người không quan hệ đến tôi, tôi cũng đã cùng anh ấy chia tay cô tìm tôi không phải có bệnh sao."
"Huống hồ không phải tôi đã nói, coi như không có tôi, tôi cũng biết anh ấy sẽ không cùng cô kết hôn, anh ấy chỉ dùng cô hối hợp với anh ấy diễn trò mà thôi. Tôi khuyên Hàn tiểu thư không cần diễn nhập tâm như vậy, cuộc đời của cô rất đẹp, không cần phải lãng phí tâm tư vì một người đàn ông. Tôi cùng anh ấy ở chung bảy năm, tính cách của anh ấy tôi cũng có hiểu biết ít nhiều, nếu anh ấy đối với cô có cảm giác sớm đã có, làm gì chờ đến bây giờ. Hai người quen biết đã hơn hai mươi năm, nếu tôi là cô nhất định sẽ chọn một người tốt với tôi rất yêu thương tôi, tôi tin tưởng với điều kiện của Hàn tiểu thư, tìm được một người như thế một chút cũng không khó khăn."
"Tôi tìm hạng người gì kết hôn là chuyện của tôi, không cần anh dạy!" Hàn Văn Quân hiển nhiên thẹn quá hoá giận, hôm nay cô đến đây là có định liệu trước không thể tưởng tượng được Thẩm Ninh là người không dễ đối phó không để cho cô mặt mũi, còn vạch trần cô, hiện giờ cô đang nổi nóng, đã không còn lý trí như trước.
"Tôi chỉ là nói cho cô biết sự thật mà thôi, không tin Hàn tiểu thư có thể cùng tôi đánh cuộc, tôi cá là trong vòng một tháng anh ta sẽ gặp cô nói kết thúc mối quan hệ giả tạo này." Thẩm Ninh cười như không cười nói tiếp:"Đương nhiên, tôi sẽ tuyệt đối không cản trở ở giữa quấy rối quan hệ của hai người, chuyện này cô có thể yên tâm."
"Anh ấy nhờ cô hỗ trợ là vì kích thích tôi, hiện tại không đạt hiệu quả như mong muốn theo tính cách của anh ấy phỏng chừng không căng được nữa thì vài ngày sẽ không còn kiên nhẫn."
Sắc mặt Hàn Văn Quân khó coi cô nói: "Anh đừng làm ra vẻ cái gì cũng biết, nhưng mà tôi cùng anh ấy kết hôn cũng không chỉ là chuyện hai người, mà là chuyện của hai nhà sẽ giúp cho sự nghiệp của anh ấy cũng mang đến ưu đãi, hai nhà hợp tác cũng sẽ càng thêm chặt chẽ. Cậu cho là nói thôi có thể thôi sao, cậu cho rằng Hàn Văn Quân là ai? Gọi đến thì đến đuổi đi thì đi sao?"
Thẩm Ninh xuy cười một tiếng: "Mệt cho cô đã biết anh ấy nhiều năm như vậy, thế nhưng một chút cũng không hiểu con người của anh ấy, cô không biết tính cách của anh ấy ngang ngược có bao nhiêu người muốn giết anh ấy sao? Anh ấy đắc tội với không biết bao nhiêu người, anh ấy có sợ qua sao? Nếu anh ấy cần dựa vào hôn nhân để phát triển sự nghiệp cuả mình, vậy anh ấy cũng không phải là Hạ Lập Nhân, anh ấy cho tới bây giờ cũng không phải dựa vào người nào để có được sự nghiệp như ngày hôm nay!"
"Hơn nữa anh ấy căn bản không thể chịu đựng được cuộc sống như thế cô biết không, qua một ngày anh ấy có thể nổi điên!"
Hàn Văn Quân trừng mắt nhìn Thẩm Ninh, hôm nay trong thời khắc này sắc mặt cô rất khó nhìn.
"Tin hay không tùy cô, tôi bề bộn nhiều việc, hi vọng Hàn tiểu thư cô không cần tiếp tục tới quấy rầy tôi, tôi không muốn cùng cô xuất hiện cùng một chỗ, tôi tin tưởng đây cũng là ý muốn của cô." Nói xong Thẩm Ninh liền ba một cái đóng cổng lại, cũng không quản ngoài cửa Hàn Văn Quân còn muốn nói gì nữa.
Cậu quả thật tức giận, người duy nhất cậu cảm thấy mình có lỗi là Hạ Lập Nhân, đối với người khác thì không thể chịu thua thiệt, cậu không cần công đạo làm gì.
Nếu hôm nay Hàn Văn Quân lấy thân phận bạn bè của Hạ Lập Nhân đến chất vấn cậu, vậy cậu nhất định sẽ im lặng nghe, dù sao đó cũng là cách chứng minh thật cậu hiểu chuyện. Nhưng trên thực tế không phải như vậy, Thẩm Ninh cảm thấy Hạ Lập Nhân có nhiều điểm không hay ho, nhưng cũng từng có rất nhiều cô gái theo đuổi anh mà thanh mai trúc mã anh không thể tự chọn, hai nhà từ khi cậu tới mới bắt đầu qua lại, cũng không ăn tết chung, quan hệ cũng không thân thiết.
Chỉ vì Hạ Lập Nhân trong đầu có hố, cũng không biết làm sao lại nghĩ ra chủ ý giả bộ đi xem mắt.
Thẩm Ninh không biết, đây là do Hàn Văn Quân xúi giục Hạ Lập Nhân chứ anh không có ý này.
Hàn Văn Quân ở ngoài cửa nói cô tức giận đến giận sôi máu cũng không đủ, cô từ nhỏ đến lớn chưa từng bị người khác đối đãi như vậy, đừng nói không cho vào cửa, ngay cả lớn tiếng nói chuyện với cô cũng không có!
Nhưng mà cô còn chưa kịp nghĩ gì khác lại nhận được một cuộc điện thoại.
Đúng là Hạ Lập Nhân gọi tới, nói là buổi tối mời cô ăn cơm, có chuyện gì cần thương lượng.
Trong lòng Hàn Văn Quân chợt giật mình, vừa mới nghe Thẩm Ninh nói qua tâm thần cô đã không yên, không lẽ cậu ta là mồm quạ đen, nếu không sao lại nhanh như vậy liền ứng nghiệm chứ?
Hết chương 13.
Danh sách chương