Sau khi ông đi tắm Hứa Ninh mới bước vào phòng mình, từ lúc về đến giờ vẫn chưa vào phòng, đưa tay mò công tắc điện. Hình ảnh quen thuộc hiện lên trong tầm mắt cô.
"Anh tắm chưa, hình như đồ đã để bên kia hết rồi "
"Vậy anh sẽ về bên đấy tắm ". Châu Tinh Duật dáng vẻ lười biếng, tùy tiện ngồi đại xuống giường. Hứa Ninh nghe vậy thì gật gật đầu, quay người đi lại phía tủ đồ, lấy ra bộ đồ ngủ:"Vậy anh tắm sau nhé ". Nói rồi liền đi vào nhà tắm.
Hứa Ninh cả người trần như nhộng đứng trước gương. Vẻ mặt có chút tiền tụy, xương quai xanh lộ rõ, hình như sụt cân rồi. *cạch* tiếng mở cửa truyền đến. "Châu Tinh Duật ",giọng cô hơi cao, hình như xen chút tức giận, nhưng nhìn vẻ mặt thản nhiên của anh khiến cô chẳng buồn cáu, quay người nhẹ giọng "Anh đừng đứng đó nữa, mau đóng cửa lại đi ".
...
"Thất Thất à, lại đây nào ".Cả hai ở nhà cô đến hơn 9 giờ khuya mới về, Hứa Ninh vừa vào nhà đã đi tìm Thất Thất. Mệt mỏi ngồi xuống sofa trong phòng."Trong người không khỏe? ". Châu Tinh Duật trải drap nệm ôn nhu hỏi.
Hứa Ninh khẽ lắc đầu, cơn buồn ngủ khiến mắt cô dần nặng đi. Đợi sau khi anh trải drap nệm xong thì cô đã ôm Thất Thất ngủ say trên sofa.
"Này Thất Thất, mau lên giường nằm, đừng nằm Lên bụng cô ấy ". Châu Tinh Duật đập đập lên mông mèo mập, giọng trầm thấp sợ sẽ làm cô thức giấc. Thất Thất vểnh vểnh tai như hiểu lời anh, nhẹ đứng dậy nhảy xuống đất đi lại phía giường ngủ.
Anh khi này mới bế Hứa Ninh lên, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường ngủ, cẩn thận đắp chăn, sau khi làm xong thì tùy tiện ngồi xuống sofa gần đó, điếu thuốc đưa lên miệng, chưa được châm lửa đã bị lấy xuống, xém quên mất vẫn còn có Hứa Ninh.
Đêm nay lại một người mất ngủ.
...
Vì Hứa Ninh hay ngủ dậy trễ nên Châu Tinh Duật không đánh thức cô sớm. Đợi sau khi chạy bộ về mới đi đến đánh thức Hứa Ninh.
Anh khẽ cúi người hôn nhẹ lên mí mắt cô, giọng ôn nhu. "Mau dậy, chúng ta còn đi ăn sáng ".
Hứa Ninh khẽ chau mày, tay vô thức đẩy mặt anh ra, quay người đi hướng khác. Châu Tinh Duật bị đẩy ra, ngay lập tức cầm vai Hứa Ninh dựng người cô lên.
"Châu Tinh Duật, điên chết anh ".
"Nếu dậy rồi thì mau vệ sinh cá nhân, cho em 30 phút ". Châu Tinh Duật giọng điệu rất bình thường nhưng nghe ra vẫn là giọng điệu ra lệnh. Cô chỉ đành xuống giường rồi vào nhà vệ sinh.
....
"Sau khi ăn xong em muốn ghé lại trường ". Mặt Hứa Ninh hớn hở hơn thường ngày, cười tười nói với Châu Tinh Duật không, anh nhìn nụ cười cô không rời mắt, đã bao lâu rồi cô mới cười tươi như vậy. Khẽ xoa đầu cô:"ừm ".
Cả hai đi qua quán quẩy gần nhà, hình ảnh đang ăn rồi gặp Châu Tinh Duật với Điền Tư hiện lên trước mắt Hứa Ninh. Đúng là ấn tượng mà. Nhưng mùi dầu chiên bay ra làm Hứa Ninh có chút khó chịu, bụng cồn cào muốn nôn vội đưa tay bịp mũi núp vào người anh.
"Buồn nôn sao? ". Châu Tinh Duật lo lắng vuốt vuốt lưng cô hỏi han, cũng mày mùi không nặng cô nhịn lại được, bắt đầu vào thời kì ốm nghén rồi.
Cả hai ghé đến một quán hoành thánh, nhìn bát hoành thánh đặt trước mặt nhưng chỉ vừa nghe mùi thì Hứa Ninh liền xanh mặt chạy đi tìm nhà vệ sinh. Đến cuối cùng chỉ có cháo trắng mới khiến cô không nghén. Thứ mình ghét nhất giờ lại thấy ngon đến lạ."Về nghỉ ngơi thôi, chúng ta sẽ đến trường sau được không?".
"Em không sao mà, chúng ta mau đến trường thôi ".
"Anh tắm chưa, hình như đồ đã để bên kia hết rồi "
"Vậy anh sẽ về bên đấy tắm ". Châu Tinh Duật dáng vẻ lười biếng, tùy tiện ngồi đại xuống giường. Hứa Ninh nghe vậy thì gật gật đầu, quay người đi lại phía tủ đồ, lấy ra bộ đồ ngủ:"Vậy anh tắm sau nhé ". Nói rồi liền đi vào nhà tắm.
Hứa Ninh cả người trần như nhộng đứng trước gương. Vẻ mặt có chút tiền tụy, xương quai xanh lộ rõ, hình như sụt cân rồi. *cạch* tiếng mở cửa truyền đến. "Châu Tinh Duật ",giọng cô hơi cao, hình như xen chút tức giận, nhưng nhìn vẻ mặt thản nhiên của anh khiến cô chẳng buồn cáu, quay người nhẹ giọng "Anh đừng đứng đó nữa, mau đóng cửa lại đi ".
...
"Thất Thất à, lại đây nào ".Cả hai ở nhà cô đến hơn 9 giờ khuya mới về, Hứa Ninh vừa vào nhà đã đi tìm Thất Thất. Mệt mỏi ngồi xuống sofa trong phòng."Trong người không khỏe? ". Châu Tinh Duật trải drap nệm ôn nhu hỏi.
Hứa Ninh khẽ lắc đầu, cơn buồn ngủ khiến mắt cô dần nặng đi. Đợi sau khi anh trải drap nệm xong thì cô đã ôm Thất Thất ngủ say trên sofa.
"Này Thất Thất, mau lên giường nằm, đừng nằm Lên bụng cô ấy ". Châu Tinh Duật đập đập lên mông mèo mập, giọng trầm thấp sợ sẽ làm cô thức giấc. Thất Thất vểnh vểnh tai như hiểu lời anh, nhẹ đứng dậy nhảy xuống đất đi lại phía giường ngủ.
Anh khi này mới bế Hứa Ninh lên, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường ngủ, cẩn thận đắp chăn, sau khi làm xong thì tùy tiện ngồi xuống sofa gần đó, điếu thuốc đưa lên miệng, chưa được châm lửa đã bị lấy xuống, xém quên mất vẫn còn có Hứa Ninh.
Đêm nay lại một người mất ngủ.
...
Vì Hứa Ninh hay ngủ dậy trễ nên Châu Tinh Duật không đánh thức cô sớm. Đợi sau khi chạy bộ về mới đi đến đánh thức Hứa Ninh.
Anh khẽ cúi người hôn nhẹ lên mí mắt cô, giọng ôn nhu. "Mau dậy, chúng ta còn đi ăn sáng ".
Hứa Ninh khẽ chau mày, tay vô thức đẩy mặt anh ra, quay người đi hướng khác. Châu Tinh Duật bị đẩy ra, ngay lập tức cầm vai Hứa Ninh dựng người cô lên.
"Châu Tinh Duật, điên chết anh ".
"Nếu dậy rồi thì mau vệ sinh cá nhân, cho em 30 phút ". Châu Tinh Duật giọng điệu rất bình thường nhưng nghe ra vẫn là giọng điệu ra lệnh. Cô chỉ đành xuống giường rồi vào nhà vệ sinh.
....
"Sau khi ăn xong em muốn ghé lại trường ". Mặt Hứa Ninh hớn hở hơn thường ngày, cười tười nói với Châu Tinh Duật không, anh nhìn nụ cười cô không rời mắt, đã bao lâu rồi cô mới cười tươi như vậy. Khẽ xoa đầu cô:"ừm ".
Cả hai đi qua quán quẩy gần nhà, hình ảnh đang ăn rồi gặp Châu Tinh Duật với Điền Tư hiện lên trước mắt Hứa Ninh. Đúng là ấn tượng mà. Nhưng mùi dầu chiên bay ra làm Hứa Ninh có chút khó chịu, bụng cồn cào muốn nôn vội đưa tay bịp mũi núp vào người anh.
"Buồn nôn sao? ". Châu Tinh Duật lo lắng vuốt vuốt lưng cô hỏi han, cũng mày mùi không nặng cô nhịn lại được, bắt đầu vào thời kì ốm nghén rồi.
Cả hai ghé đến một quán hoành thánh, nhìn bát hoành thánh đặt trước mặt nhưng chỉ vừa nghe mùi thì Hứa Ninh liền xanh mặt chạy đi tìm nhà vệ sinh. Đến cuối cùng chỉ có cháo trắng mới khiến cô không nghén. Thứ mình ghét nhất giờ lại thấy ngon đến lạ."Về nghỉ ngơi thôi, chúng ta sẽ đến trường sau được không?".
"Em không sao mà, chúng ta mau đến trường thôi ".
Danh sách chương