Cô chẳng buồn nói với anh, liền đánh sang chuyện khác. "Em muốn đi dạo một chút, anh đi cùng không? ".

"Được ".

Cả hai bước đến bậc cuối của bậc lầu, Hứa Ninh bỗng nhìn thấy hình ảnh năm xưa lúc vừa mới chuyển về đây, khung cảnh trước mắt lôi cuốn cô vào.

Sau khi nói chuyện với Tiêu Vĩ liền ôm thùng sách đi lên từng bậc thang, Hứa Ninh cũng vô thức nắm chặt tay Châu Tinh Duật né người.

Đi ra ngoài khung cảnh lại hiện đến những lúc cô cùng anh đi học. "Em sao thế? ". Giọng nói của anh đã đánh thức Hứa Ninh."không sao"

Một cơn gió nóng bức thổi qua, mang theo hương vị của năm tháng tuổi trẻ xen qua từng lọn tóc đen nhánh của người con gái.Tiếng ve sầu kêu râm ran một khoảng trời.

Những ngón tay của cô và anh đan vào nhau. "Trời rất nóng lên nhà thôi,đến tối sẽ tiếp tục đi". Hứa Ninh khẽ gật đầu rồi cùng anh đi lên.

Lên đến nhà ngồi một lát thì Hứa Yến Đinh đã về. Nghe giọng ông cô liền mỏ cửa phòng đi ra:"Bố ". Hứa Yến Đinh nhìn thấy cô liền vui đến nổi cười lớn."Con gái, lâu nay không về nhà, sống trên đó thế nào? "

"Con đương nhiên ổn". Nói xong thì nhìn sang đứa bé gái chừng 3 4 tuổi đang nắm tay ông, và người phụ nữ vừa đóng cửa, nụ cười Hứa Ninh có chút thu lại.

"Chào chú Hứa ". Giọng nói lười biếng phía sau cất lên, Châu Tinh Duật từ trong phòng bước ra tay vuốt lại mái tóc hơi rũ xuống. "Tiểu Châu, cháu về cùng tiểu Ninh sao? Mấy năm nay không gặp, đúng là lớn rồi ".

"Thấy người lớn không biết chào sao? ". Nga Vân đột nhiên quát lớn vào mặt Hứa Ninh, cô chỉ chau mày chống nạnh "Thật xin lỗi, không thấy ". Có thể nghe giọng cô có bao nhiêu khinh thường.

"Tiểu Ninh, lễ phép ". Hứa Yến Đinh ho nhẹ nhắc nhở, cô chỉ nhún vai rồi quay lại vào phòng xách vali và Thất Thất ra."Đợi bố về con chỉ gặp một chút, Thẩm Khải muốn gặp mẹ con dắt thằng bé đi "



"Sao không ăn trưa rồi về ". Hứa Yến Đinh có chút buồn bã:"Bố đâu phải con không ở đây nữa, ngày mai sẽ về đây ".

"Nuôi lớn cho ăn học, giờ ở lại ăn với bố mình một bữa liền không muốn, còn dắt cả trai về tận nhà, quả nhiên con của anh với ai kia đúng là". Nga Vân giọng cao vút, Thẩm Khải đứng ở bàn uống nước chỉ biết bất mãn.

Hứa Ninh không chút phản ứng, người lại còn mỉm cười ngồi trước mặt Hứa Tứ Lộ."Em gái, sau này nói chuyện phải khôn khéo, không được như mẹ em biết không "

"Ăn nói hàm hồ,vô ý thức, không có đạo đức ra đường có ngày sẽ bị ăn vả đấy, em gái nghe lời chị nhé ". Hứa Tứ Lộ ngây ngô "Vâng " một tiếng.

"Còn bà, ăn nói biết điều một chút, tôi dẫn anh ấy về ra mắt bố tôi, đây là bạn trai của tôi nhưng không phải con rể của bà, biết vậy là được.Thẩm Khải đi "Hứa Yến Đinh cũng không thể bênh Nga Vân, chỉ có thể để bà ta tức đến nghẹn.

"Ấy ya chị gái Hứa Ninh đây sao? ". Hứa Thẩm Khải cười cười chọc ghẹo cô. Hứa Ninh còn đang bực mình chẳng thèm nói một lời đi sang phía kia của Tinh Duật. "Nó cứ làm phiền em "

Châu Tinh Duật nhìn Hứa Thẩm Khải, "Đừng chọc chị em, em phải nghe lời cô ấy ". Hứa Thẩm Khải bĩu môi:"Hai người ngày, bắt nạt trẻ con ".

"Em chọc chị, giờ còn nói ". Cô vừa nói vừa rướn người ra phía trước. Khi thấy Hứa Thẩm Khải định lên tiếng Châu Tinh Duật liền cắt ngang. "Đừng cãi lại cô ấy ". Hứa Thẩm Khải thực sự bất mãn, gật gật đầu rồi im lặng.

Về đến nhà liền thấy Điền Gia Hành ra đón, anh ra đứng ở cổng đeo kính râm khoanh tay đứng nhìn Hứa Ninh. Cô chẳng thèm quan tâm đến anh ta trực tiếp đi vào,còn để lại một câu:"Anh có bệnh thì đi khám đi ".

"Em gái sao thế? "

Vào trong nhà, mùi đồ ăn đã bốc ra đến cửa. "Con về rồi ". Nghe tiếng con gái Sa Chỉ Lôi từ trong bếp chạy ra. "Tiểu Duật, cháu cũng về sao, đã lớn như vậy rồi ".

"Con trai, cũng đến luôn sao? ".Bà vui mừng đến phải che miệng cười. Hứa Thẩm Khải thấy bà sống tốt thì cười trong lòng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện