Mạc Tử Hàn nhìn ra sự thay đổi của cô nhưng không rõ nguyên nhân, anh biết được cô đang rất giận mình
- Anh làm gì sai sao? - Cút, cút khỏi đây cho tôi
Cô đẩy anh ra khỏi phòng rồi khóa cửa lại.
Tựa trên cửa mà khóc rất thảm thương, có ai mà không đau lòng chứ. Nếu tận mắt chứng kiến người chồng đầu ắp chăn gối cùng người phụ nữ khác vào khách sạn chứ. Chưa kể, cô gái đó lại là người lúc trước cô gặp tại bệnh viện
Người ta thường nói “ tình cũ không rủ cũng đến “ đúng là không sai mà, rõ ràng là còn tình cảm với cô ta vậy mà lại đi nói những lời yêu thương với cô. Là vì cái thai này sao ? Chính là như vậy mà
Quý Thanh Lan cười tự giễu bản thân. Bên ngoài, tiếng của Mạc Tử Hàn không ngừng vọng vào
- Thanh Lan, có chuyện gì từ từ nói, đừng như vậy được không?
- Có chuyện gì xảy ra vậy
- Kể cho anh nghe được không? Em đừng như vậy không tốt cho sức khỏe đâu
- Ra ngoài, anh với em nói chuyện có được không
- ……
Mặc kệ anh nói gì, Quý Thanh Lan vẫn không chịu mở cửa. Đến trời gần sáng, cánh cửa kia mở ra, chàng trai bên ngoài bật dậy nhìn cô gái nhỏ. Cô kéo theo chiếc vali trên tay, đúng cô đã dọn hết quần áo và muốn rời khỏi đây. Vết thương cũ trong lòng của cô lại khơi lại, nhưng lần này sâu hơn lần trước rất nhiều
- Em đi đâu? Có chuyện gì chúng ta có thể nói mà
Anh nắm lấy tay cô nhưng lại bị cô hất ra
- Đừng đụng vào tôi, giữa chúng ta không còn gì để nói cả. Tôi sẽ rời đi, để lại không gian cho hai người
Quý Thanh Lan lạnh lùng nói ra từng chữ.
- Chuyện đó không phải như em nghĩ đâu. Anh và cô ta đã kết thúc từ rất lâu rồi. Anh bây giờ chỉ yêu một mình em, trời đất có thể làm chứng cho anh mà
Anh cố gắng giải thích nhưng đáp lại anh là sự không tin của cô. Còn có thể tin sao, dù anh có giải thích bao nhiêu đi nữa, trong khi cô tận mắt chứng kiến anh cùng cô ta đi vào cái phòng kia
Đúng lúc đó, Trạch Tân và vợ chồng Tần Dịch đến đón cô đi.
Vừa thấy cảnh anh níu kéo Quý Thanh Lan, Trạch Tân đã ngăn cản anh lại :” Cậu đủ rồi, con bé còn chưa đủ khổ sở sao? Chúng tôi đã nói với cậu rồi, nếu 1 ngày cậu làm con bé chịu khổ thì chúng tôi sẽ đón nó đi. Cậu bây giờ thất hứa rồi”
Lãnh Du – vợ của Tần Dịch cũng lên tiếng :” Anh Hàn, em không biết rõ chuyện lúc trước anh và cô ta thế nào nhưng bây giờ anh đã lấy Thanh Lan rồi, cũng nên nghĩ đến con bé chứ”
Nói rồi, 3 người họ cùng Quý Thanh Lan rời đi bỏ lại Mạc Tử Hàn đáng thương nhìn bóng lưng người con gái mình yêu rời đi mà không thể làm gì
Anh còn có thể làm gì đây, dù sao có giải thích cũng chẳng ai tin anh nữa. Mạc Tử Hàn nhìn ảnh cưới bị đập nát trên sàn, anh sắp xếp lại rồi treo lên lại, tuy không còn trọn vẹn nhưng có đủ kí ức tươi đẹp của anh và cô. Người đàn ông nhìn cô gái cười rạng rỡ trên ảnh mà lặng lẽ rơi nước mắt
Sáng hôm đó, anh trở về Mạc gia. Nhìn dáng vẻ của anh, mẹ Mạc liền biết có chuyện vội vàng kéo anh xuống hỏi han. Dù có bao nhiêu tuổi đi nữa, với mẹ Mạc anh vẫn là đứa con trai nhỏ mà mẹ yêu thương
Anh nằm tựa lên vai mẹ lặng lẽ rơi nước mắt, sau đó kể lại mọi chuyện cho mẹ nghe :” Mẹ, con phải làm sao đây? Thanh Lan bỏ đi rồi”
- Anh làm gì sai sao? - Cút, cút khỏi đây cho tôi
Cô đẩy anh ra khỏi phòng rồi khóa cửa lại.
Tựa trên cửa mà khóc rất thảm thương, có ai mà không đau lòng chứ. Nếu tận mắt chứng kiến người chồng đầu ắp chăn gối cùng người phụ nữ khác vào khách sạn chứ. Chưa kể, cô gái đó lại là người lúc trước cô gặp tại bệnh viện
Người ta thường nói “ tình cũ không rủ cũng đến “ đúng là không sai mà, rõ ràng là còn tình cảm với cô ta vậy mà lại đi nói những lời yêu thương với cô. Là vì cái thai này sao ? Chính là như vậy mà
Quý Thanh Lan cười tự giễu bản thân. Bên ngoài, tiếng của Mạc Tử Hàn không ngừng vọng vào
- Thanh Lan, có chuyện gì từ từ nói, đừng như vậy được không?
- Có chuyện gì xảy ra vậy
- Kể cho anh nghe được không? Em đừng như vậy không tốt cho sức khỏe đâu
- Ra ngoài, anh với em nói chuyện có được không
- ……
Mặc kệ anh nói gì, Quý Thanh Lan vẫn không chịu mở cửa. Đến trời gần sáng, cánh cửa kia mở ra, chàng trai bên ngoài bật dậy nhìn cô gái nhỏ. Cô kéo theo chiếc vali trên tay, đúng cô đã dọn hết quần áo và muốn rời khỏi đây. Vết thương cũ trong lòng của cô lại khơi lại, nhưng lần này sâu hơn lần trước rất nhiều
- Em đi đâu? Có chuyện gì chúng ta có thể nói mà
Anh nắm lấy tay cô nhưng lại bị cô hất ra
- Đừng đụng vào tôi, giữa chúng ta không còn gì để nói cả. Tôi sẽ rời đi, để lại không gian cho hai người
Quý Thanh Lan lạnh lùng nói ra từng chữ.
- Chuyện đó không phải như em nghĩ đâu. Anh và cô ta đã kết thúc từ rất lâu rồi. Anh bây giờ chỉ yêu một mình em, trời đất có thể làm chứng cho anh mà
Anh cố gắng giải thích nhưng đáp lại anh là sự không tin của cô. Còn có thể tin sao, dù anh có giải thích bao nhiêu đi nữa, trong khi cô tận mắt chứng kiến anh cùng cô ta đi vào cái phòng kia
Đúng lúc đó, Trạch Tân và vợ chồng Tần Dịch đến đón cô đi.
Vừa thấy cảnh anh níu kéo Quý Thanh Lan, Trạch Tân đã ngăn cản anh lại :” Cậu đủ rồi, con bé còn chưa đủ khổ sở sao? Chúng tôi đã nói với cậu rồi, nếu 1 ngày cậu làm con bé chịu khổ thì chúng tôi sẽ đón nó đi. Cậu bây giờ thất hứa rồi”
Lãnh Du – vợ của Tần Dịch cũng lên tiếng :” Anh Hàn, em không biết rõ chuyện lúc trước anh và cô ta thế nào nhưng bây giờ anh đã lấy Thanh Lan rồi, cũng nên nghĩ đến con bé chứ”
Nói rồi, 3 người họ cùng Quý Thanh Lan rời đi bỏ lại Mạc Tử Hàn đáng thương nhìn bóng lưng người con gái mình yêu rời đi mà không thể làm gì
Anh còn có thể làm gì đây, dù sao có giải thích cũng chẳng ai tin anh nữa. Mạc Tử Hàn nhìn ảnh cưới bị đập nát trên sàn, anh sắp xếp lại rồi treo lên lại, tuy không còn trọn vẹn nhưng có đủ kí ức tươi đẹp của anh và cô. Người đàn ông nhìn cô gái cười rạng rỡ trên ảnh mà lặng lẽ rơi nước mắt
Sáng hôm đó, anh trở về Mạc gia. Nhìn dáng vẻ của anh, mẹ Mạc liền biết có chuyện vội vàng kéo anh xuống hỏi han. Dù có bao nhiêu tuổi đi nữa, với mẹ Mạc anh vẫn là đứa con trai nhỏ mà mẹ yêu thương
Anh nằm tựa lên vai mẹ lặng lẽ rơi nước mắt, sau đó kể lại mọi chuyện cho mẹ nghe :” Mẹ, con phải làm sao đây? Thanh Lan bỏ đi rồi”
Danh sách chương