Sau khi tan làm, anh liền đến khách sạn theo cuộc hẹn của Chu Trinh. Lái xe đến đó đã thấy cô ta đứng đợi trước cửa, gương mặt trang điểm tinh tế, mặc váy body 2 dây sexy hết cỡ. Nhìn thấy xe của anh đến, cô liền chạy đến bên cạnh
Mạc Tử Hàn đẩy cửa xe bước xuống để cho nhân viên lái xe bài chỗ đậu. Chu Trinh nhanh chóng sáp lại bên anh, hai cánh tay ôm chặt tay anh õng ẹo vào trong. Anh cố đẩy tay cô ta ra khỏi người mình, lạnh giọng nói :” Tránh xa tôi ra”
Mặc kệ anh nói thế nào, cô ta vẫn mặt dày bám theo anh. Sau đó, hai người họ lên phòng, mọi người nhìn họ không khỏi cảm thán
- Đẹp đôi thật đấy
- Đúng là nam thanh nữ tú
- …..
Những lời đó tuy không lớn nhưng cũng đủ lọt vào tai của hai người họ. Càng nghe, Chu Trinh càng đắc ý, giở vờ cười thẹn thùng. Trái ngược với cô, gương mặt anh càng đen hơn, tức giận cũng bắt đầu trở nên đáng sợ.
- Có chuyện gì thì mau nói
Mạc Tử Hàn ngồi xuống sofa ngẩng đầu nhìn chằm chằm cô. Nhìn ánh mắt chán ghét của anh, cô không hỏi mất mác nhớ lại chuyện ngày đó. Anh đã từng rất yêu, rất thương, rất chiều chuộng cô mà. Chu Trinh nở một nụ cười chu xót
- Chúng ta không thể quay lại như trước sao ? Anh cười lạnh :” Cô nghĩ thế nào ?”
- Thật sự không thể sao? Chẳng phải anh nói sẽ yêu em….
- Nhưng cô đã phá hủy nó, tự tay cô đã hủy hoại nói còn gì
Anh cắt ngang lời nói của Chu Trinh, cười lạnh lùng :” Có cần tôi nhắc lại cho cô nhớ không?”
- Là cô muốn phát triển sự nghiệp, là cô đã chính tay đẩy chuyện tình của chúng ta vào ngõ cụt
………….
7 năm trước, vào một ngày đẹp trời anh quyết định cầu hôn cô gái mà mình yêu. Nhưng vừa định thực hiện ý đó thì đã bắt gặp cô ôm ôm hôn hôn bạn thân của mình.
Hôm đó, anh cùng Từ Lam và Lục Nhất đi dạo phố nào ngờ lại bắt gặp cảnh Chu Trinh cùng Trịnh Văn làm chuyện như vậy
_______
T/g: Nhắc lại nè, Từ Lam và Lục Nhất là 2 người bạn thân lớn lên từ nhỏ của Mặc Tử Hàn, còn Phó Hoàng là bạn thân từ lúc làm việc cùng thôi nha.
______
Nhưng Chu Trinh không hề hay biết mình đã bị anh phát hiện. Cô ta vẫn tiếp tục lừa dối anh. Một thời gian dài sau đó, khi Chu Trinh phát hiện mình mang thai con của người bạn kia liền chia tay anh bỏ ra nước ngoài
- Xin lỗi, em phải ra nước ngoài để phát triển sự nghiệp
Chu Trinh chào tạm biệt anh định rời đi thì lại nghe anh cười chế giễu khiến cô rất bất ngờ
- Em có chuyện gì giấu anh không ?
Mạc Tử Hàn nhìn chằm chằm vào người cô, thấy cô không trả lời anh lại nói tiếp :” Em không định nói cho anh biết sự thật sao? Nếu anh không biết thì em sẽ lừa dối anh thế nào nữa hả?”
- Anh nói gì vậy? Em không hiểu?
Anh cười lạnh rồi tiếp tục nói: “ Anh không đủ tốt với em sao? Tại sao lại lén lút với cậu ta”
Chu Trinh dần hiểu ra chuyện anh đang nói, thì ra anh đã phát hiện ra từ lâu rồi, cô cũng hiểu tại sao anh dần lạnh nhạt với mình như vậy, cô thở dài rồi nhẹ nhàng nói :” Không phải anh không tốt với em, mà là anh ấy có địa vị, có quyền có tiền, có thể cho em những thứ mà em muốn”
- Em mang thai rồi, là con của anh ấy, chúng ta nên chấm dứt thôi. Em xin lỗi
- Được, như cô nói chúng ta chấm dứt. Cứ coi như chúng ta chưa hề quen biết
Nói rồi, anh xoay người rời đi để lại Chu Trinh đứng đó dõi theo bóng lưng của anh
Mạc Tử Hàn đẩy cửa xe bước xuống để cho nhân viên lái xe bài chỗ đậu. Chu Trinh nhanh chóng sáp lại bên anh, hai cánh tay ôm chặt tay anh õng ẹo vào trong. Anh cố đẩy tay cô ta ra khỏi người mình, lạnh giọng nói :” Tránh xa tôi ra”
Mặc kệ anh nói thế nào, cô ta vẫn mặt dày bám theo anh. Sau đó, hai người họ lên phòng, mọi người nhìn họ không khỏi cảm thán
- Đẹp đôi thật đấy
- Đúng là nam thanh nữ tú
- …..
Những lời đó tuy không lớn nhưng cũng đủ lọt vào tai của hai người họ. Càng nghe, Chu Trinh càng đắc ý, giở vờ cười thẹn thùng. Trái ngược với cô, gương mặt anh càng đen hơn, tức giận cũng bắt đầu trở nên đáng sợ.
- Có chuyện gì thì mau nói
Mạc Tử Hàn ngồi xuống sofa ngẩng đầu nhìn chằm chằm cô. Nhìn ánh mắt chán ghét của anh, cô không hỏi mất mác nhớ lại chuyện ngày đó. Anh đã từng rất yêu, rất thương, rất chiều chuộng cô mà. Chu Trinh nở một nụ cười chu xót
- Chúng ta không thể quay lại như trước sao ? Anh cười lạnh :” Cô nghĩ thế nào ?”
- Thật sự không thể sao? Chẳng phải anh nói sẽ yêu em….
- Nhưng cô đã phá hủy nó, tự tay cô đã hủy hoại nói còn gì
Anh cắt ngang lời nói của Chu Trinh, cười lạnh lùng :” Có cần tôi nhắc lại cho cô nhớ không?”
- Là cô muốn phát triển sự nghiệp, là cô đã chính tay đẩy chuyện tình của chúng ta vào ngõ cụt
………….
7 năm trước, vào một ngày đẹp trời anh quyết định cầu hôn cô gái mà mình yêu. Nhưng vừa định thực hiện ý đó thì đã bắt gặp cô ôm ôm hôn hôn bạn thân của mình.
Hôm đó, anh cùng Từ Lam và Lục Nhất đi dạo phố nào ngờ lại bắt gặp cảnh Chu Trinh cùng Trịnh Văn làm chuyện như vậy
_______
T/g: Nhắc lại nè, Từ Lam và Lục Nhất là 2 người bạn thân lớn lên từ nhỏ của Mặc Tử Hàn, còn Phó Hoàng là bạn thân từ lúc làm việc cùng thôi nha.
______
Nhưng Chu Trinh không hề hay biết mình đã bị anh phát hiện. Cô ta vẫn tiếp tục lừa dối anh. Một thời gian dài sau đó, khi Chu Trinh phát hiện mình mang thai con của người bạn kia liền chia tay anh bỏ ra nước ngoài
- Xin lỗi, em phải ra nước ngoài để phát triển sự nghiệp
Chu Trinh chào tạm biệt anh định rời đi thì lại nghe anh cười chế giễu khiến cô rất bất ngờ
- Em có chuyện gì giấu anh không ?
Mạc Tử Hàn nhìn chằm chằm vào người cô, thấy cô không trả lời anh lại nói tiếp :” Em không định nói cho anh biết sự thật sao? Nếu anh không biết thì em sẽ lừa dối anh thế nào nữa hả?”
- Anh nói gì vậy? Em không hiểu?
Anh cười lạnh rồi tiếp tục nói: “ Anh không đủ tốt với em sao? Tại sao lại lén lút với cậu ta”
Chu Trinh dần hiểu ra chuyện anh đang nói, thì ra anh đã phát hiện ra từ lâu rồi, cô cũng hiểu tại sao anh dần lạnh nhạt với mình như vậy, cô thở dài rồi nhẹ nhàng nói :” Không phải anh không tốt với em, mà là anh ấy có địa vị, có quyền có tiền, có thể cho em những thứ mà em muốn”
- Em mang thai rồi, là con của anh ấy, chúng ta nên chấm dứt thôi. Em xin lỗi
- Được, như cô nói chúng ta chấm dứt. Cứ coi như chúng ta chưa hề quen biết
Nói rồi, anh xoay người rời đi để lại Chu Trinh đứng đó dõi theo bóng lưng của anh
Danh sách chương