“Đường Mộc Tuyết, đừng tưởng rằng cô đi gần với thiếu chủ nhà họ Lý ở Đông Hải mà không để tôi vào mắt. Chỉ cần tôi còn chưa có chết, Đường Nhân là do tôi quyết định. Chuyện này nễ mặt mũi Lý Minh Hiên mà dừng ở đây đi, cô tự giải quyết cho tốt!” Bà nội Đường trầm giọng nói.
Cho tới bây giờ, bà nội Đường đều cho rằng Đường Mộc Tuyết và Lý Minh Hiên cùng một thuyền.
“Bà nội anh minh!” Đám người dòng chính nhà họ Đường như được đại xá, tất cả đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Công bằng? Thật là buồn cười, Mộc Tuyết có chuyển công quỹ hay không chẳng lẽ trong lòng mấy người không biết rõ sao? Vì sao mấy người không cho điều tra tài khoản công ty, chẳng lẽ trong lòng mấy người có quỷ?” Ngay khi Đường Mộc Tuyết hết sức bàng hoàng, Dương Tiêu châm biếng một tiếng đi tới từ phía đối diện.
Nhìn thấy Dương Tiêu đã đi đến, tất cả đám con cháu nhà họ Đường đều giận tím mặt.
“Dương Tiêu, kẻ bất lực này, nơi này có chỗ cho mày nói chuyện sao? Câm miệng cho tao!”
“Phế vật, ai cho mày tiến vào đây? Mày chỉ là một con chó canh cửa cho Đường Nhân, mắc bệnh chó dại cắn loạn người đúng không?”
Nhìn Dương Tiêu bình yên vô sự, sắc mặt Đường Hạo cứng đờ. Vừa rồi rõ ràng anh ta gọi đội trưởng đội bảo vệ Mã Thế Xương hung hăng đánh Dương Tiêu một trận. Tại sao bây giờ tên phế vật này không có chuyện gì cả? Mã Thế Xương, tên âm hồn này, rốt cuộc làm gì vậy?2084063_2_25,60
Nhìn chằm chằm Dương Tiêu, Đường Hạo vô cùng nén giận.
Anh ta hận không thể đẩy hai vợ chồng Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết vào chỗ chết.
Đường Mộc Tuyết nhìn thấy Dương Tiêu kinh ngạc, nói: “Sao anh lại đến đây?”
Dương Tiêu xoa xoa nước mắt ở khóe mắt Đường Mộc Tuyết, đau lòng nói: “Thật xin lỗi, anh đã đến trễ.”
Cảm thụ được sự quan tâm nồng đậm từ Dương Tiêu, nội tâm Đường Mộc Tuyết xuất hiện một dòng nước ấm. Hóa ra, vào thời điểm quan trọng người này vẫn là đáng tin.
Bà nội Đường căn bản không thèm liếc mắt nhìn Dương Tiêu một cái. Bà ta lạnh lùng cười, nói: “Từ khi nào mà chuyện nhà họ Đường đến phiên một người ngoài như cậu đến chỉ chỉ trỏ trỏ?”
“Đúng vậy, chỗ nào đến phiên tên phế vật như mày mở miệng?” Đường Hạo khinh thường nói.
Dương Tiêu không dao động nhìn về phía bà nội Đường trịnh trọng nói: “Mộc Tuyết không biển thủ công quỹ, điều tra sẽ biết.
Chiếc xe này là do tôi tặng cho Mộc Tuyết, có lẽ mấy người không tin nhưng tôi có thể lấy ra chứng minh giao dịch.”
Cái gì!!
Dương Tiêu tặng? Lời này vừa nói ra, tất cả đám người dòng chính nhà họ Đường đều biến sắc. Ngay cả bà nội Đường cũng không thể tưởng tượng được nhìn về phía Dương Tiêu.
Bên trong Đường Nhân, không ai không biết Dương Tiêu là một kẻ không hơn không kém phế vật. Lời này từ trong miệng Dương Tiêu nói ra, thật sự quá buồn cười.
“Ha ha ha ha!” Ngay sau đó, dường như tất cả mọi người cuồng tiếu. Ánh mắt bọn họ nhìn Dương Tiêu giống như một người thiểu năng trí tuệ nói mạnh miệng.
Sắc mặt Đường Mộc Tuyết càng thêm tái nhợt. Cô đã sớm dự đoán được một khi nói xe là Dương Tiêu mua, sẽ có kết quả này. Bản thân trống rỗng đột nhiên nhiều ra một chiếc siêu xe, đám con cháu nhà họ Đường này đau mắt khẳng định cắn chết việc nói cô biển thủ công quỹ.
Đôi mắt hám lợi của đám con cháu nhà họ Đường, dù sao Đường Mộc Tuyết biết quá rõ ràng. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
2. Sau Khi Buông Xuôi Show Thiếu Nhi, Tôi Bỗng Nổi Tiếng
3. Lạc Vào Mộng Xuân Của Idol, Làm Sao Bây Giờ
4. Mắt Uyên Ương
=====================================
: “Vớ vắn!” Bà nội Đường tức giận mắng một tiếng, thiếu chút nữa rơi vào trạng thái bùng nỗ.
Một người năm năm bị mắng là phề vật đột nhiên lấy ra gần hai triệu mua một chiếc siêu xe cho Đường Mộc Tuyết, ở trong mắt bà nội Đường điều này không có khả năng. Nếu là Dương Tiêu thật sự có tiền, sẽ ẩn nhẫn đến bây giờ sao? Đây không phải trò cười quốc tế sao?
Đường Hạo cười, nước mắt càng nhanh chảy xuống: “Phế vật như mày mua à? Mày muốn cười chết tao sao? Khoác lác ai chẳng biết chứ!”
Liếc mắt quét qua thần thái đám người dòng chính nhà họ Đường sôi nồi khịt mũi coi thường, Dương Tiêu sờ sờ túi, ném ra một hợp đồng giao dịch.
Giấy trắng mực đen, ghi lại kỹ càng tỉ mỉ, mặt trên đúng là biên lai Dương Tiêu mua Maserati Quattroporte kỹ càng tỉ mỉ.
HảI!!
Nhìn chằm chằm biên lai, mấy người đang cuồng tiếu sắc mặt lập tức cứng đờ.
Ngay cả bà nội Đường còn ngắn ngơ. Bà ta cầm lấy biên lai cần thận nhìn xem, biểu hiện trên mặt POS căn bản không làm lỗi.
Lúc này, tinh thần bà nội Đường hoảng hốt.
Chẳng lẽ chiếc Maserati Quattroporte này đúng là do tên phế vật mua?
Cho tới bây giờ, bà nội Đường đều cho rằng Đường Mộc Tuyết và Lý Minh Hiên cùng một thuyền.
“Bà nội anh minh!” Đám người dòng chính nhà họ Đường như được đại xá, tất cả đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Công bằng? Thật là buồn cười, Mộc Tuyết có chuyển công quỹ hay không chẳng lẽ trong lòng mấy người không biết rõ sao? Vì sao mấy người không cho điều tra tài khoản công ty, chẳng lẽ trong lòng mấy người có quỷ?” Ngay khi Đường Mộc Tuyết hết sức bàng hoàng, Dương Tiêu châm biếng một tiếng đi tới từ phía đối diện.
Nhìn thấy Dương Tiêu đã đi đến, tất cả đám con cháu nhà họ Đường đều giận tím mặt.
“Dương Tiêu, kẻ bất lực này, nơi này có chỗ cho mày nói chuyện sao? Câm miệng cho tao!”
“Phế vật, ai cho mày tiến vào đây? Mày chỉ là một con chó canh cửa cho Đường Nhân, mắc bệnh chó dại cắn loạn người đúng không?”
Nhìn Dương Tiêu bình yên vô sự, sắc mặt Đường Hạo cứng đờ. Vừa rồi rõ ràng anh ta gọi đội trưởng đội bảo vệ Mã Thế Xương hung hăng đánh Dương Tiêu một trận. Tại sao bây giờ tên phế vật này không có chuyện gì cả? Mã Thế Xương, tên âm hồn này, rốt cuộc làm gì vậy?2084063_2_25,60
Nhìn chằm chằm Dương Tiêu, Đường Hạo vô cùng nén giận.
Anh ta hận không thể đẩy hai vợ chồng Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết vào chỗ chết.
Đường Mộc Tuyết nhìn thấy Dương Tiêu kinh ngạc, nói: “Sao anh lại đến đây?”
Dương Tiêu xoa xoa nước mắt ở khóe mắt Đường Mộc Tuyết, đau lòng nói: “Thật xin lỗi, anh đã đến trễ.”
Cảm thụ được sự quan tâm nồng đậm từ Dương Tiêu, nội tâm Đường Mộc Tuyết xuất hiện một dòng nước ấm. Hóa ra, vào thời điểm quan trọng người này vẫn là đáng tin.
Bà nội Đường căn bản không thèm liếc mắt nhìn Dương Tiêu một cái. Bà ta lạnh lùng cười, nói: “Từ khi nào mà chuyện nhà họ Đường đến phiên một người ngoài như cậu đến chỉ chỉ trỏ trỏ?”
“Đúng vậy, chỗ nào đến phiên tên phế vật như mày mở miệng?” Đường Hạo khinh thường nói.
Dương Tiêu không dao động nhìn về phía bà nội Đường trịnh trọng nói: “Mộc Tuyết không biển thủ công quỹ, điều tra sẽ biết.
Chiếc xe này là do tôi tặng cho Mộc Tuyết, có lẽ mấy người không tin nhưng tôi có thể lấy ra chứng minh giao dịch.”
Cái gì!!
Dương Tiêu tặng? Lời này vừa nói ra, tất cả đám người dòng chính nhà họ Đường đều biến sắc. Ngay cả bà nội Đường cũng không thể tưởng tượng được nhìn về phía Dương Tiêu.
Bên trong Đường Nhân, không ai không biết Dương Tiêu là một kẻ không hơn không kém phế vật. Lời này từ trong miệng Dương Tiêu nói ra, thật sự quá buồn cười.
“Ha ha ha ha!” Ngay sau đó, dường như tất cả mọi người cuồng tiếu. Ánh mắt bọn họ nhìn Dương Tiêu giống như một người thiểu năng trí tuệ nói mạnh miệng.
Sắc mặt Đường Mộc Tuyết càng thêm tái nhợt. Cô đã sớm dự đoán được một khi nói xe là Dương Tiêu mua, sẽ có kết quả này. Bản thân trống rỗng đột nhiên nhiều ra một chiếc siêu xe, đám con cháu nhà họ Đường này đau mắt khẳng định cắn chết việc nói cô biển thủ công quỹ.
Đôi mắt hám lợi của đám con cháu nhà họ Đường, dù sao Đường Mộc Tuyết biết quá rõ ràng. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
2. Sau Khi Buông Xuôi Show Thiếu Nhi, Tôi Bỗng Nổi Tiếng
3. Lạc Vào Mộng Xuân Của Idol, Làm Sao Bây Giờ
4. Mắt Uyên Ương
=====================================
: “Vớ vắn!” Bà nội Đường tức giận mắng một tiếng, thiếu chút nữa rơi vào trạng thái bùng nỗ.
Một người năm năm bị mắng là phề vật đột nhiên lấy ra gần hai triệu mua một chiếc siêu xe cho Đường Mộc Tuyết, ở trong mắt bà nội Đường điều này không có khả năng. Nếu là Dương Tiêu thật sự có tiền, sẽ ẩn nhẫn đến bây giờ sao? Đây không phải trò cười quốc tế sao?
Đường Hạo cười, nước mắt càng nhanh chảy xuống: “Phế vật như mày mua à? Mày muốn cười chết tao sao? Khoác lác ai chẳng biết chứ!”
Liếc mắt quét qua thần thái đám người dòng chính nhà họ Đường sôi nồi khịt mũi coi thường, Dương Tiêu sờ sờ túi, ném ra một hợp đồng giao dịch.
Giấy trắng mực đen, ghi lại kỹ càng tỉ mỉ, mặt trên đúng là biên lai Dương Tiêu mua Maserati Quattroporte kỹ càng tỉ mỉ.
HảI!!
Nhìn chằm chằm biên lai, mấy người đang cuồng tiếu sắc mặt lập tức cứng đờ.
Ngay cả bà nội Đường còn ngắn ngơ. Bà ta cầm lấy biên lai cần thận nhìn xem, biểu hiện trên mặt POS căn bản không làm lỗi.
Lúc này, tinh thần bà nội Đường hoảng hốt.
Chẳng lẽ chiếc Maserati Quattroporte này đúng là do tên phế vật mua?
Danh sách chương