Sau ngày mai, chỉ cần cô không còn mặt mũi ở lại Đường Gia, người phụ trách cuối cùng của hợp đồng Tần Gia không phải là tôi hay sao?
Khi Đường Hạo vẫn đang đắc ý, một người bảo vệ vội vàng chạy vào: “Thiếu gia, vừa rồi có người mang thư luật sư đến.”
Thư luật sư?
Nụ cười trên gương mặt Đường Hạo lập tức cứng ngắc, hắn lập tức giật lấy, mở to mắt ra nhìn.
Không sai, giấy trắng mực đen; chính là thư luật sư của Đông Hải Lý Gia gửi đến, người tố cáo chính là Lý Minh Hiên Đông Hải Lý Gia thiếu chủ.
Nhìn lá thư luật sư trước mặt, hai mắt Đường Hạo tối sầm, suýt chút ngất đi.
Chỉ dựa vào các mối quan hệ của Đông Hải Lý Gia, tùy tiện tìm cho hắn một tội danh để cho hắn phải ngồi tù.
Trong khoảnh khắc, trong lòng Đường Hạo vô cùng rồi loạn, lập tức gọi cho phụ thân Đường Thiên Hỗ đang dự tiệc rượu ở bên ngoài nhanh chóng quay về.2084031_2_25,60
Đường Thiên Hỗ sau khi hiểu rõ mọi chuyện, tức giận mắng Đường Hạo ngu xuẩn.
“Phụ thân, làm sao đây? Con không muốn phải ngồi tù đâu!”
Đường Hạo gấp gáp đến muốn khóc nói.
Đường Thiên Hỗ cắn răng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: _ “Đây chắc chắn là do con tiện nhân Đường Mộc Tuyết gây ra, hiện tại chúng ta lập tức đến tìm bà nội con, có lẽ chuyện này còn có thể giải quyết được!”
Hai cha con Đường Hạo nhanh chóng đến biệt thự của Đường lão thái bà.
“Bà nội, bà nhất định phải cứu cháu! Cháu là đứa cháu đích tôn duy nhất của bà, nếu như cháu ngồi tù rồi thì sau này sự nghiệp Đường Gia sẽ do ai gánh vác đây?” sắc mặt Đường Hạo trắng bệch vừa khóc vừa nói.
Đường lão thái bà tức đến mức toàn thân run rẩy, bà không ngờ rằng Đường Hạo lại không có đầu óc đến vậy, Đường Mộc Tuyết vừa mới nịnh nọt được Đông Hải Lý Gia thiếu chủ, cháu lại nhân thời điểm này hủy hoại danh tiếng của nó, người ta có thể tha cho cháu được sao?”
Nhưng dù sao Đường Hạo vẫn là cháu nội đích tôn duy nhất của bà, bà không thể nào trơ mắt ra nhìn Đường Hạo ngồi tù được.
Nhưng đáng tiếc, Đường Mộc Tuyết sớm đã nghe theo lời dặn dò của Dương Tiêu, tắt máy điện thoại.
Liên hệ không được, Đường lão thái bà tức giận nói: “Xem chuyện tốt mà cháu làm này, Mộc Tuyết rõ ràng chính là đang tức giận, cháu tốt nhất nên đích thân đến xin lỗi người ta; nếu không ta cũng không giúp được cho cháu!”
Khiến hắn phải đích thân xin lỗi Đường Mộc Tuyết? Đường Hạo xém chút nữa tức giận đến ngất đi, hắn từ trước đến nay luôn đối đầu với Đường Mộc Tuyết, lúc này phải đi xin lỗi kẻ địch của mình, có thể thấy trong lòng Đường Hạo có bao nhiêu không cam lòng.
Chỉ đáng tiếc, người dưới mái hiên không thể không cúi đầu; Đường Thiên Hỗ lập tức dẫn theo Đường Hạo đến nhà Đường Mộc Tuyết.
Sau khi đến nơi, Đường Thiên Hỗ gấp gáp gõ cửa: “Lão tam, lão tam, mở cửa!”
Trong gia phả Đường Gia, nam giới chiếm đa số; Đường Kiến Quốc xếp thứ ba.
“Có chuyện gì? Đêm hôm khuya khoắt còn cho người khác nghỉ ngơi hay không?” Triệu Cầm hùng hùng hỗ hỗ nói.
“Hả? Nhị ca, tại sao các người lại đến đây?” Nhìn rõ người đến là ai, Triệu Cầm có chút kinh ngạc.
Đường Kiến Quốc và Đường Thiên Hỗ không phải anh em cùng mẹ sinh, Đường Mộc Tuyết tất nhiên cũng không phải cháu gái ruột của Đường lão thái bà; gia đình bọn họ và gia đình Đường Thiên Hỗ từ trước đến nay không hòa hợp, hai cha con người này đêm khuya tại sao đột nhiên đến đây?
Đường Thiên Hỗ cố gắng nở một nụ cười miễn cưỡng: “Em dâu, Mộc Tuyết có nhà không?”
“Có nhà, có nhài” Triệu Cầm lúc này vẫn còn chút mơ hồ.
Nghe âm thanh huyên náo từ bên ngoài vọng vào, thân thể mềm mại của Đường Mộc Tuyết cứng đờ, mở to đôi mắt xinh đẹp, thật sự không ngờ được rằng chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ Đường Hạo đã xuất hiện tại nhà cô.
Khi Đường Mộc Tuyết vừa bước ra, Đường Hạo như tên bắn tiến tới mặt mày hoảng hốt nhìn cô nói: “Mộc Tuyết, việc hôm nay là tôi sai, cầu xin cô hãy buông tha cho tôi!”
Nhìn dáng vẻ hoảng hốt của Đường Hạo, Đường Mộc Tuyết hoàn toàn khiếp sợ, tên Đường Hạo này lại xin lỗi cô?
Những chuyện diễn ra trước mặt, giống như một giấc mộng.
Khi Đường Hạo vẫn đang đắc ý, một người bảo vệ vội vàng chạy vào: “Thiếu gia, vừa rồi có người mang thư luật sư đến.”
Thư luật sư?
Nụ cười trên gương mặt Đường Hạo lập tức cứng ngắc, hắn lập tức giật lấy, mở to mắt ra nhìn.
Không sai, giấy trắng mực đen; chính là thư luật sư của Đông Hải Lý Gia gửi đến, người tố cáo chính là Lý Minh Hiên Đông Hải Lý Gia thiếu chủ.
Nhìn lá thư luật sư trước mặt, hai mắt Đường Hạo tối sầm, suýt chút ngất đi.
Chỉ dựa vào các mối quan hệ của Đông Hải Lý Gia, tùy tiện tìm cho hắn một tội danh để cho hắn phải ngồi tù.
Trong khoảnh khắc, trong lòng Đường Hạo vô cùng rồi loạn, lập tức gọi cho phụ thân Đường Thiên Hỗ đang dự tiệc rượu ở bên ngoài nhanh chóng quay về.2084031_2_25,60
Đường Thiên Hỗ sau khi hiểu rõ mọi chuyện, tức giận mắng Đường Hạo ngu xuẩn.
“Phụ thân, làm sao đây? Con không muốn phải ngồi tù đâu!”
Đường Hạo gấp gáp đến muốn khóc nói.
Đường Thiên Hỗ cắn răng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: _ “Đây chắc chắn là do con tiện nhân Đường Mộc Tuyết gây ra, hiện tại chúng ta lập tức đến tìm bà nội con, có lẽ chuyện này còn có thể giải quyết được!”
Hai cha con Đường Hạo nhanh chóng đến biệt thự của Đường lão thái bà.
“Bà nội, bà nhất định phải cứu cháu! Cháu là đứa cháu đích tôn duy nhất của bà, nếu như cháu ngồi tù rồi thì sau này sự nghiệp Đường Gia sẽ do ai gánh vác đây?” sắc mặt Đường Hạo trắng bệch vừa khóc vừa nói.
Đường lão thái bà tức đến mức toàn thân run rẩy, bà không ngờ rằng Đường Hạo lại không có đầu óc đến vậy, Đường Mộc Tuyết vừa mới nịnh nọt được Đông Hải Lý Gia thiếu chủ, cháu lại nhân thời điểm này hủy hoại danh tiếng của nó, người ta có thể tha cho cháu được sao?”
Nhưng dù sao Đường Hạo vẫn là cháu nội đích tôn duy nhất của bà, bà không thể nào trơ mắt ra nhìn Đường Hạo ngồi tù được.
Nhưng đáng tiếc, Đường Mộc Tuyết sớm đã nghe theo lời dặn dò của Dương Tiêu, tắt máy điện thoại.
Liên hệ không được, Đường lão thái bà tức giận nói: “Xem chuyện tốt mà cháu làm này, Mộc Tuyết rõ ràng chính là đang tức giận, cháu tốt nhất nên đích thân đến xin lỗi người ta; nếu không ta cũng không giúp được cho cháu!”
Khiến hắn phải đích thân xin lỗi Đường Mộc Tuyết? Đường Hạo xém chút nữa tức giận đến ngất đi, hắn từ trước đến nay luôn đối đầu với Đường Mộc Tuyết, lúc này phải đi xin lỗi kẻ địch của mình, có thể thấy trong lòng Đường Hạo có bao nhiêu không cam lòng.
Chỉ đáng tiếc, người dưới mái hiên không thể không cúi đầu; Đường Thiên Hỗ lập tức dẫn theo Đường Hạo đến nhà Đường Mộc Tuyết.
Sau khi đến nơi, Đường Thiên Hỗ gấp gáp gõ cửa: “Lão tam, lão tam, mở cửa!”
Trong gia phả Đường Gia, nam giới chiếm đa số; Đường Kiến Quốc xếp thứ ba.
“Có chuyện gì? Đêm hôm khuya khoắt còn cho người khác nghỉ ngơi hay không?” Triệu Cầm hùng hùng hỗ hỗ nói.
“Hả? Nhị ca, tại sao các người lại đến đây?” Nhìn rõ người đến là ai, Triệu Cầm có chút kinh ngạc.
Đường Kiến Quốc và Đường Thiên Hỗ không phải anh em cùng mẹ sinh, Đường Mộc Tuyết tất nhiên cũng không phải cháu gái ruột của Đường lão thái bà; gia đình bọn họ và gia đình Đường Thiên Hỗ từ trước đến nay không hòa hợp, hai cha con người này đêm khuya tại sao đột nhiên đến đây?
Đường Thiên Hỗ cố gắng nở một nụ cười miễn cưỡng: “Em dâu, Mộc Tuyết có nhà không?”
“Có nhà, có nhài” Triệu Cầm lúc này vẫn còn chút mơ hồ.
Nghe âm thanh huyên náo từ bên ngoài vọng vào, thân thể mềm mại của Đường Mộc Tuyết cứng đờ, mở to đôi mắt xinh đẹp, thật sự không ngờ được rằng chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ Đường Hạo đã xuất hiện tại nhà cô.
Khi Đường Mộc Tuyết vừa bước ra, Đường Hạo như tên bắn tiến tới mặt mày hoảng hốt nhìn cô nói: “Mộc Tuyết, việc hôm nay là tôi sai, cầu xin cô hãy buông tha cho tôi!”
Nhìn dáng vẻ hoảng hốt của Đường Hạo, Đường Mộc Tuyết hoàn toàn khiếp sợ, tên Đường Hạo này lại xin lỗi cô?
Những chuyện diễn ra trước mặt, giống như một giấc mộng.
Danh sách chương