Chương 2296
Dịch Thấp đảo mắt nhìn Dương Tiêu.
Nghe vậy, Dương Tiêu mở miệng, nhưng lại phát hiện mình không phản bác được.
Đúng vậy, Dịch Thập là một người cô đơn, đàn ông. không xâu phụ nữ không yêu, vân đề là người ta còn tiêu tiên, thật sự không thê phàn nàn.
Dịch Thập nhìn dáng vẻ lo lắng của Dương Tiêu, ông nhẹ giọng nói: “Sao? Có chuy/ ện gì à2 Đạt tới cấp độ võ thánh, giết tiệc Lucifer, lại gặp được người tình nhỏ, nỗ bùm Caesar và Dương Bân Hàn, em còn không vui chuyện gì?”
Người tình nhỏ? Vẻ mặt Dương Tiêu đanh lại.
Anh chỉ hơi nghĩ thôi cũng biết Dịch Thấp đang ám chỉ Lăng Ảnh Huyên.
“Ông già, em cảnh cáo thầy, em và Ảnh Huyên không lằng nhằng như thầy nghĩ đâu!” Dương Tiêu trầm “giọng nói.
Thấy giọng điệu của Dương Tiêu nặng nê hơn, Dịch Thấp xua tay: “Rồi rôi rồi, ông già này không thèm quan tâm chuyện của em, tìm thầy có việc gì, nói thăng đi!”
“Em muôn hỏi thây, hung thủ thực sự đứng sau vụ giêt bỗ em không phải nhà họ Khương?” Dương Tiêu nói thẳng.
“Hử! Chuyện này à! Đúng là nhà họ Khương bị dùng làm công cụ giết người, đã nghe nói về nhà quyền thế ấn nấp chưa?” Dịch Thấp hỏi ngược lại.
Dương Tiêu nghe xong, vẻ mặt nặng nê: “Hung thủ thật sự đứng sau hậu trường thật sự không phải nhà họ Khương? Nhà quyên thê ân nắp?
Nhà quyền thế ân nấp gì?”
Dịch Thấp nhìn Dương Tiêu, ông dừng một chút, sau đó chậm rãi nói: “Thời cơ cũng đã xâp xỉ, có một sô chuyện quả thật cũng nên nói với eml”
“Cái gọi là nhà quyền, thê ẩn nắp, chắc hẳn em cũng hiểu nghĩa của từ này. Ấn nắp có nghĩa là không xuất hiện, trong Thiên Phủ Chi Quốc có không ít nhà quyền ¿ ần nập. Những nhà quyền thê ân nắp này có lịch sử rất lâu đời, được lưu truyền hàng trăm năm, thậm chí hàng nghìn năm!”
Cái gì! Được lưu truyền hàng trăm năm, thậm chí hàng nghìn năm?
Dương Tiêu nghe xong, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nói thật, cho đên nay, có rất ít gia tộc lớn ở trong nước có lịch sử hơn một trăm năm, nhà họ Liễu của Liễu Như Yên cũng được coi là đại diện cho các gia tộc lớn có tuổi đời trăm năm.
Nhà họ Liễu đã kéo dài một trăm năm thông qua liên hôn, một gia tộc lón hàng trăm, thậm chí hàng nghìn năm, Dương Tiêu thật sự không thê tưởng tượng nỗi.
“Trong nước có một gia tộc mạnh như vậy? Tại sao em chưa từng biết?” Dương Tiêu kinh ngạc hỏi.
Dịch Thấp bình tĩnh nói: “Những nhà quyên thê ân nâp này có sức mạnh kỳ lạ. Họ luôn luôn ân mình không xuất hiện, nước sông không phạm nước giêng với bên chính Phủ. Ngoại trừ một số nhân vật lón hạng nặng biết về những tồn tại này, người thường không hề hay biết!”
“Thì ra là như vậy!” Dương Tiêu chợt hiểu ra.
Dịch Thấp nói tiếp: “Nhà quyền thế ần nập, hay còn gọi là tộc Hoàng Kim Cốt”
“Tộc Hoàng Kim Cổ?” Dương Tiêu sững sờ.