“Ồ, ngươi biết vợ Y Y của ta à?” Hạ Thiên có chút ngạc nhiên nhìn qua Lam Y Nhân, “Không sai, nàng chính là vợ ta, nàng còn đẹp hơn ngươi.”
“Ha ha ha ha......” Bốn phía truyền đến tiếng cười vang.
“Tên này điên rồi? Y Tiểu Âm sao có thể là vợ hắn?”
“Nhất định là điên rồi, nằm mơ.”
“Mẹ nó, nằm mơ giữa ban ngày cũng không thể thái quá như thế, có lầm không đây, hắn có biết, thân phận của Y Tiểu Âm là gì không chứ?”
“Đây không phải nằm mơ giữa ban ngày, đây là tự tìm đường ch.ết!”
......
Không hề nghi ngờ, tất cả mọi người ở đây, dù nam hay nữ, đều cảm thấy Hạ Thiên đang nói mơ, Y Tiểu Âm nàng có thân phận gì? Giờ người ta sớm đã được ca tụng là nữ thần y đứng đầu thế giới, mà nhiều người còn thấy cách gọi này còn chưa đủ để hình dung nàng, nên đã trực tiếp đặt cho nàng một biệt danh khác, chính là Y Tiên.
Không sai, bây giờ, Y Tiểu Âm chính là Y Tiên chân chính, y thuật thần kỳ như thần tiên, vẻ đẹp mỹ lệ tựa tiên nữ, nói nàng là Y Tiên, đó nhất định không quá đáng.
Trước đó, Hạ Thiên nói bà chủ nơi này chính là vợ hắn, dù mọi người có không tin, nhưng vẫn không hề thấy thái quá như bây giờ, nhưng lúc này, Hạ Thiên lại còn nói Y Tiểu Âm là vợ của hắn, đây nhất định là lời của người đang nằm mơ!
Ở thành phố Quế, Lam Y Nhân đúng thật được ca tụng là mỹ nữ đẹp nhất thành phố Quế, nhưng điều kiện trước tiên để được gọi như thế phải là người của nơi đây, nhưng Y Tiểu Âm cũng không tính là người của thành phố Quế, mà thuộc về cả thế giới, dù thỉnh thoảng nàng cũng sẽ tới thăm chi nhánh bệnh viện Y Nhân các ở nơi này.
Nếu gọi Y Tiểu Âm là mỹ nhân đẹp nhất thành phố Quế, mọi người sẽ cảm thấy, đây ngược lại là đang vũ nhục nàng, cái biệt danh này không xứng với nàng.
“Người này, ta thấy, trực tiếp đuổi hắn ra ngoài, tên này hoàn toàn là một kẻ điên.” Lúc này, Tần Hải Duyệt mở miệng nói.
Mà hắn còn dùng giọng điệu đó trò chuyện với Lam Y Nhân, như đang cố ý chứng tỏ trước mặt mọi người, mình rất thân với Lam Y Nhân.
“Tần Đại thiếu, ta biết nên xử lý thế nào.” Giọng điệu của Lam Y Nhân lại có vẻ hơi u ám, rõ ràng, nàng không hề thân với Tần Hải Duyệt như vậy hoặc có lẽ, nàng cũng không muốn thân với Tần Hải Duyệt.
“Đương nhiên, đó là đương nhiên, người này ngươi đương nhiên biết rõ, phải xử lý như thế nào?” Tần Hải Duyệt mỉm cười, trong mắt không tự giác thoáng qua tia lo lắng, nhưng bây giờ vẫn là buổi tối, ánh đèn ở đây cũng không phải rất sáng, nên chẳng ai chú ý tới nét mặt của hắn.
Lam Y Nhân lại không quan tâm tới Tần Hải Duyệt nữa, mà nhìn qua Hạ Thiên, đột nhiên nở nụ cười đáng yêu mềm mại: “Nói như vậy, đây là một hồi hiểu lầm, thế, bây giờ ta chính thức giới thiệu một chút, ta là Lam Y Nhân, lam trong màu lam, Y Nhân để chỉ con người trong mỗi cá nhân, còn vị tiên sinh này, ta phải xưng hô với ngươi thế nào đây?”
“Ta tên Hạ Thiên, Hạ trong Xuân Hạ Thu Đông, Thiên trong thiên hạ.” Hạ Thiên nhìn qua Lam Y Nhân, “Ngươi biết bà xã Y Y của ta ở đâu không?”
“Hóa ra ngài là Hạ Thiên, như vậy, ta lại xác định chút, vợ của ngươi chính là vị Y Tiểu Âm được xưng là thần y - Y Tiên?” Lam Y Nhân lại hỏi.
“Không sai.” Hạ Thiên trả lời rất thẳng thắn, bốn phía lại phát ra tiếng cười vang, rõ ràng vẫn như cũ không ai tin hắn, chỉ là, lúc này cũng không ai nói gì, dù sao, Lam Y Nhân đang là người xử lý việc này.
“Như vậy, xem ra đúng là hiểu lầm, rất nhiều người không biết thành phố Quế có hai Y Nhân các, Hạ tiên sinh ngươi tìm nhầm chỗ cũng có thể hiểu được.” Lam Y Nhân nhẹ nhàng nở nụ cười, “Không bằng vậy đi, ta để người khác đưa ngươi tới chi nhánh bệnh viện Y Nhân các, dù sao ta cũng không chắc Y Tiểu Âm có phải ở đó không, nhưng nếu nàng đã tới thành phố Quế, ngươi chắc chắn sẽ tìm nàng ở đó.”
“Được, vậy ngươi đưa ta đi đi.” Hạ Thiên đồng ý rất dứt khoát, giờ hắn chỉ muốn nhanh chóng tìm được Y Tiểu m, chuyện gì khác cũng không còn hứng thú.
Lời này của Hạ Thiên vừa nói ra, Tần Hải Duyệt đã không nhịn được.
“Ngươi cho rằng ngươi là ai, còn để nàng tự mình đưa ngươi đi?” Tần Hải Duyệt cười lạnh một tiếng, “Nếu không, cứ để ta đưa ngươi đi một chuyến?”
Tần Hải Duyệt đã vô cùng bất mãn với Hạ Thiên, nếu không phải đây là nơi của Lam Y Nhân, hắn đã sớm ra tay dạy dỗ Hạ Thiên, giờ còn nói đưa hắn đi, thật ra, chỉ muốn tìm cơ hội, dạy hắn một trận.
“Không cần.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Ngươi quá xấu.”
Khóe miệng của Lam Y Nhân hơi thay đổi, nhìn qua như muốn cười, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
“Ngươi nói gì đó?”
“Ngươi nói ai xấu?”
“Mẹ nó, ngươi mới xấu!”
“Tần thiếu đẹp trai hơn nhóc con ngươi gấp không biết bao nhiêu lần, có biết không hả?”
......
Một đám người bên trên bắt đầu mắng to lên, có mấy người còn trông như hận không thể tiến lên đánh Hạ Thiên một trận vậy.
Tiếp theo, một giây sau, bọn hắn đã gặp họa.
“A......”
“Ách!”
“Mẹ nó, ai đánh ta!”
“Đau quá!”
“Tên khốn nhà ngươi, ngay cả phụ nữ cũng đánh...... Đau quá!”
......
Đám người vừa mới kêu la mắng rủa, lúc này nhao nhao ngã xuống đất, mấy cô gái cũng không ngoại lệ, trong nháy mắt, ngay chỗ này, trừ Lam Y Nhân và mỹ nữ sườn xám phía trước ra, những người khác cơ bản đều ngã xuống.
“Ngươi làm cái gì...... Ách!” Lúc này, Tần Hải Duyệt tức giận chất vấn, tiếp đó cũng kêu thảm một tiếng, ngã thẳng xuống dưới đất như mấy người kia.
“Các ngươi quá ồn.” Hạ Thiên lười biếng nói một câu, tiếp đó nhìn về phía Lam Y Nhân, “Đi thôi, đưa ta tới nơi của vợ Y Y đi.”