Lâm Lập là người nói được làm được, thật sự bắt đầu theo đuổi Hạ Thụ.

Từ ngày ấy mỗi ngày anh ta đều đến cửa hàng hoa mua hoa, mua xong sẽ tặng lại hoa cho Hạ Thụ.

Hạ Thụ cũng bị anh ta làm cho không biết làm sao.

Cậu cự tuyệt Lâm Lập rất nhiều lần, nhưng Lâm Lập luôn nói cậu có quyền từ chối, mình cũng có quyền theo đuổi.

Hạ Thụ không biết cách từ chối người khác, từ chối mấy lần cũng không thể làm Lâm Lập rút lui có trật tự.

Nhâm Tri Liễu gặp Lâm Lập mấy lần, cô không có hỏi, nhưng dùng ánh mắt nghiên cứu nhìn Lâm Lập, rốt cục có một ngày Nhâm Tri Liễu nói: “Cậu có thể thử cùng Lâm Lập xem.”

Hạ Thụ sửng sốt: “… Chị?”

Nhâm Tri Liễu nhàn nhạt nói: “Chị biết cậu thích đàn ông, Lâm Lập nhân phẩm, bộ dạng cũng không tệ.”

Hai má Hạ Thụ trở nên trắng bệch, Nhâm Tri Liễu biết cậu yêu thích nam, mà người cậu yêu từ trước đến giờ chỉ có Nhâm Nghị…

Nhâm Tri Liễu biết cậu yêu thích Nhâm Nghị.

Đáp án này làm cho Hạ Thụ sợ hãi.

Cậu tự cho là tâm tư của mình chỉ có tự mình biết, thì ra lại dễ dàng bị phát hiện như thế, không chỉ Lâm Chi nhìn ra ngay cả Nhâm Tri Liễu cũng đã sớm nhìn ra.

Nhâm Tri Liễu có ý riêng nhìn cậu, nói: “Cậu có thể cùng anh ta thử xem, Nghị Nghị cũng đã có bạn gái, tuổi tác của cậu cũng không nhỏ, nên tìm một người giúp cậu.”

Hạ Thụ ngẩn người, ấp úng gật đầu, một câu cũng không dám nhiều lời. Cậu không dám nghĩ trước đây Nhâm Tri Liễu nhìn cậu và Nhâm Nghị đùa giỡn có biểu tình gì.

Một thằng đàn ông mơ tưởng em trai mình, cũng là người hại cả nhà mình, nhất định khiến người rất buồn nôn…

Chẳng trách Nhâm Tri Liễu thường dùng ánh mắt phức tạp nhìn mình.

Đêm đó, Hạ Thụ còn chưa nghĩ ra làm sao ở dưới mắt Nhâm Tri Liễu đối mặt với Nhâm Nghị, thì Nhâm Nghị liền gọi điện thoại tới. Anh nói lúc ăn cơm Khâu Nghiên Nghiên gặp một đám người đánh nhau, cô bị kinh hãi, đêm nay anh ở bên cạnh cô ấy, không trở về nhà.

Điện thoại di động của Hạ Thụ lập tức rơi xuống đất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện