Cây trâm được các hạt châu màu đỏ đậm xuyến thành, đè trên búi tóc xanh đen của Ngu Ý. Trên mặt nàng còn ẩn hiện nụ cười ngọt ngào, trông thập phần tươi sáng đáng yêu.

Ngoài phòng bỗng nhiên phát ra một tiếng vang lớn, ngón tay đang ấn trâm của Ngu Ý khựng lại. Nâng váy, nàng vội vàng chạy ra, khẩn trương nói: “A Tưu, làm sao vậy? Phát sinh chuyện gì?”

Phòng bếp ở bên cạnh nhà gỗ nhỏ, toàn bộ phòng hiện giờ đều đang lung tung rối loạn. Tường và mái ngói bị sụp một nửa, ánh mắt trời từ trong mênh mông sương sớm xuyên thấu tiến vào, chiếu sáng lên bụi đen trong không khí.

“Đừng tới đây.” Tiết Tưu đưa lưng về phía nàng, tiếng nói ác ý. Trong giọng nói của hắn không che giấu chút nào chán ghét, làm cho Ngu Ý không khỏi sửng sốt một chút.

Cả người Tiết Tưu căng chặt, đầu buông xuống, bả vai trong ánh sáng cùng bụi mù run rẩy. Nàng nhìn ra được, hắn đang liều mạng áp xuống cảm xúc của chính mình.

Ngu Ý có thể từ phía sau nhìn đến đôi tay đang để trên bệ bếp của hắn. Hắn đang dùng sức nên các đốt ngón tay trở nên trắng bệch. Trên mu bàn tay gân xanh bạo phát. Mặt bàn dùng đá xanh tạo thành ở dưới các ngón tay của hắn dần dần nứt toạc.

Trên bếp củi, nồi niêu bị nứt thành hai nửa, cháo trắng nóng bỏng bên trong đã bị bắn xuống nền đất. Hơn phân nửa cháo trắng bắn lên hai bàn tay đang nắm chặt mặt bàn.

Ngu Ý hít hà một hơi, giơ tay che miệng lại, ánh mắt dừng ở trên mu bàn tay bị bỏng đến hồng của hắn, kinh ngạc nói: “A Tưu, ngươi làm sao vậy?”



Giọng nói của nàng đựng đầy lo lắng, nhưng chân lại không tiến lên nửa bước, thậm chí còn lui lại phía sau mấy bước, hướng về phía hồ nước nòng. Hạc sư huynh nghe được động tĩnh, phịch khởi cánh, từ trong hồ bay vọt đến phía sau nàng.

Ngu Ý lại cảm giác thứ làm cho nàng cả người rét run, mỗi một tế bào đều đang thét chói tai cảnh cáo cho nàng. Nàng nghe theo cảnh cáo mà bản năng thân thể sinh ra, vì vậy liền cùng Tiết Tưu duy trì một khoảng cách nhất định.

“Chủ, chủ nhân……” Hệ thống thật cẩn thận kêu gọi ký chủ của nó, lúc này nó cũng nghèo từ, không biết nên như thế nào trấn an hắn mới tốt.

Ở nửa canh giờ trước, nó mới hướng ký chủ cao hứng báo cho hắn biết, độ hảo cảm của nữ chủ đã tăng lên tới 9%, bọn họ chỉ còn kém một bước nhiệm vụ chủ tuyến sẽ hoàn thành. Như vậy phó tuyến cốt truyện liền sẽ được mở ra thành công.

Nhưng chỉ trong chốc lát, độ hảo cảm của nữ chủ lại bắt đầu thong thả giảm xuống, cuối cùng lại một lần nữa ngừng lại ở 6%.

Mặc cho ai ở vừa mới được đến tin tức tốt, nháy mắt lại bị đánh trở về, đều sẽ không vui vẻ. Đặc biệt ký chủ của nó vẫn là kẻ không quá am hiểu không chế cảm xúc.

Hệ thống thập phần bất đắc dĩ nhìn một cái nữ chủ của mình, nó cũng thật sự không có thể nghĩ đến, Ngu Ý thế nhưng khó có thể công lược như vậy.

……
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện