Qua một lúc, xem thấy Tiết Trầm Cảnh đã điều chỉnh lại được tâm trạng, hệ thống mới nhược nhược ở bên tai hắn đinh một tiếng, phát ra cho hắn một cái nhiệm vụ lâm thời. Đốc xúc hắn bế nữ chủ lên giường, đắp chăn cho nàng sau đó mới có thể rời đi.

Hệ thống thật cẩn thận nói: “Nữ chủ nếu cứ nằm ở trên mặt đất như vậy, sẽ sinh bệnh.”

Tiết Trầm Cảnh nắm chặt năm ngón tay, thu hồi lại Trấn Kiếm Thạch, từ trong lỗ mũi phát ra hừ nhẹ khinh thường, mang theo giọng mũi nồng đậm, “Bệnh chết nàng.”

“Chủ nhân, nữ chủ nếu là đã chết, ngươi liền rốt cuộc mở không ra Trấn Kiếm Thạch……”

Hệ thống nói còn chưa dứt lời, Tiết Trầm Cảnh đã đứng lên, đi trở về trong nhà gỗ, cúi người bế lên nàng, đưa vào giường ở nội thất. Hệ thống ở bên tai hắn kêu: “Nhẹ chút nhẹ chút, ngươi muốn ôn nhu chút.”

Tiết Trầm Cảnh không kiên nhẫn nói: “Câm miệng.”

Dưới sự lải nhải của hệ thống, Tiết Trầm Cảnh nhìn xuống xúc động trực tiếp ném nàng lên giường, đành phải không chế lực đạo nhẹ một chút, cong lưng đem nàng đặt lên giường, sau đó cũng không quên rũ chăn đắp lên cho nàng, rồi nhanh chóng xoay người muốn đi ra.

Hệ thống lại giống như một bà mẹ già lo lắng cho con cái, hận sắt không thành thép mà nói : “Ngươi phải đem trâm cài trên đầu nàng gỡ xuống, bằng không, nàng cứ như vậy mà ngủ sẽ không thoải mái.”

“Nàng thoải mái hay không cùng ta có quan hệ gì.” Mặt Tiết Trầm Cảnh lạnh nhạt.

Hệ thống thở dài, ký chủ của noa quả thực chính là A Đấu, kẻ đỡ không đứng dậy, “Chính là bởi vì ngươi không săn sóc như vậy, nữ chủ mới không thích ngươi, hảo cảm độ mới vẫn luôn không tăng lên.”

Tiết Trầm Cảnh tức giận: “Ngươi nói thêm một chữ nữa, ta liền giết nàng!”



Hệ thống: “…………”

Vì hảo cảm độ, hắn đã nhịn xuống nhiều lần như vậy rồi thêm việc lấy một cái trâm cài xuống lại tính là cái gì? Vì vậy, Tiết Trầm Cảnh một lần nữa ngồi trở lại mép giường, thân nửa cúi xuống, nhất nhất đem đồ trang sức trên búi tóc của nàng đều gỡ xuống, để qua chiếc bàn trên đầu giường.

“Cái này xong được rồi?” Tiết Trầm Cảnh hừ nói.

Hệ thống: “……”

Tiết Trầm Cảnh: “Nói chuyện.”

“Xong, hoàn toàn xong, chủ nhân giỏi quá.” Hệ thống không còn lời gì, ngài cũng thật khó hầu hạ.

Tạo nghiệt a, nó vì cái gì liền trói định nam chủ, nó muốn trói định nữ chủ khả khả ái ái của nó. Nó muốn cùng nữ chủ dán dán, nếu là trói định chính là nữ chủ, nó hiện tại nhất định rất vui sướng.

Tiết Trầm Cảnh đang muốn đứng dậy rời đi, cổ bỗng nhiên bị người câu lấy.

Ngu Ý thế nhưng giãy giụa tỉnh lại, cánh tay mảnh khảnh của nàng vươn ra từ trong đệm chăn, vòng lấy cổ hắn, kéo hắn về phía mình. Lẩm bẩm bằng giọng ngái ngủ mềm mại: “Tướng công, ta lại một mình ngủ rồi sao?”

Khuỷu tay Tiết Trầm Cảnh chống ở trên giường, thân mình cứng đờ, cố lui về phía sau, nghiêng đầu nhìn đến đôi mắt hơi hơi mở của Ngu Ý, điều chỉnh tốt ngữ khí, ôn thanh nói: “Đã khuya, mau ngủ đi.”



Ngu Ý xoa xoa đôi mắt, bắt buộc bản thân đánh lên tinh thần, lắc đầu nói: “Không cần, ta hiện tại còn không nghĩ ngủ, ta không phải nói vẫn luôn đang đợi ngươi sao?”

Hàng ngày, đều là nàng đã ngủ thì Tiết Tửu đều còn đang bận rộn làm gì đó, nàng cũng không biết hắn đang vội vàng làm cái gì. Chờ đến khi nàng tỉnh lại khi, hắn đã sớm đứng dậy rời giường. Thế cho nên, Ngu Ý không hề có ký ức cùng hắn ở chung chăn gối.

Tiết Trầm Cảnh không hiểu được ám chỉ của nàng, hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ cái trán của nàng, dỗ dành nói : “Ngươi ngủ ngươi, chờ ta làm cái gì? Trjong phòng bếp ta còn không có dọn dẹp xong.”

“Đừng dọn dẹp, ngày mai lại dọn dẹp cũng không muộn.” Hai tay Ngu Ý vòng lấy cổ hắn không bỏ, một chân lại vươn ra từ trong đệm chăn, câu lấy eo hắn. Tròng mắt đen nhanh của nàng hơi hơi nhộn nhạo, có chút thẹn thùng nói, “Ta đương nhiên là chờ tướng công cùng nhau làm việc giữa vợ chồng.”

Tiết Trầm Cảnh sửng sốt, “Gì?”

Đôi mắt Ngu Ý híp lại, ở dưới ánh đèn mờ nhạt, nàng từ cặp mắt đào hoa hơi sưng đỏ của Tiết Tưu kia có thể nhìn thấy sự ngỡ ngàng, không hiểu, tựa như hắn căn bản không lý giải được cái gì là việc giữa vợ chồng.

Bọn họ đã bái đường rồi thành thân, trai đơn gái chiếc ẩn cư ở núi sâu rừng già ba năm, thế nhưng chẳng lẽ chưa bao giờ viên phòng sao? Khó trách nàng không có ấn tượng một chút nào về phương diện này, này quá không hợp lý.

Hệ thống so với Tiết Trầm Cảnh càng nhanh chóng từ khiếp sợ phản ứng lại, vội vàng nhắc nhở nói : “Chủ nhân, ở trong nhận thức của nữ chủ, các ngươi đã thành thân ba năm, ngươi không thể biểu hiện giống như chưa làm gì, lão luyện một chút a.”

Tiết Trầm Cảnh: “……”

Ngu Ý: “……”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện