-"Dạ....anh mau ra ngoài đi....em không chịu được, đau...quá....hức....em đau....Dạ...đừng làm vậy mà ....
Xin ...anh đó...huhu..."
Bằng chút lí trí cuối cùng Noãn Noãn chỉ có thể nức nở cầu xin hắn... Cô sợ bản thân sẽ bị hắn xé toạt ra mất, lần trước hắn đã làm cô đau đến ngất đi...Làm cô cực kì ám ảnh với chuyện này...
Nhưng đáp lại cô chỉ là giọng nói trầm ấm dỗ dành bên tay đã nhuốm đậm màu tình dục.
-"Không được...em thả lỏng một chút được không....em đừng sợ...anh sẽ không làm em đau đâu...."
-"Hức...huhuhu..."
-"Noãn Noãn à.... Em đừng khóc nữa, không thì tôi sẽ đau lòng đến chết mất...."
"Anh ấy nói gì mình không nghe rõ được nữa....sao lần nào con người đó cũng muốn bắt nạt mình....Không phải một lần ....mình bị ép làm chuyện này ....Hàn Thiên Dạ là đồ cầm thú...."
Bàn tay to lớn nhẹ nhàng vuốt ve những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt trắng trẻo đang ửng đỏ vì kích thích và các cuộc tấn công dồn dập.
-"...."
Noãn Noãn nhìn vào gương mặt hắn trong gương, đầy phong lưu và gợi cảm, hắn thật đẹp vẻ đẹp đầy nam tính mạnh mẽ mà ai cũng mê đắm, nhưng hắn không dịu dàng chút nào, bên trên đứng đắn và tử tế bao nhiêu thì phía dưới lại hư đốn và cuồng nhiệt, bá đạo bấy nhiêu.
-"Rõ ràng anh có rất nhiều phụ nữ....sao lại ép buộc tôi....."
-"Bởi vì chỉ có mỗi em....mỗi em mới khiến anh rung động đến vậy...."
Cô nhìn vào ánh mắt thâm tình ấy, cơ thể như được an ủi vỗ về bằng những nụ hôn khắp nơi, và bàn to lớn ấy đang vuốt ve nâng niu khắp các ngõ ngách trên thân thể nhỏ hắn này, hắn dừng lại trước nụ hoa nhỏ e ấp dùng sức vân vê đầy cám dỗ....
Khi cảm nhận được cơ thể cô đang dần thả lỏng, nơi tư mật cũng dần quen với sự khổng lồ của mình, hắn không nhịn được mà khẽ động...
-"Á...a.aaaaa, ...anh....không ...không muốn mà...."
Hắn im lặng không nói gì, rồi lại điên cuồng thúc mạnh, từng nhịp từng nhịp chậm chạp sau đó từ từ dần tăng tốc, nhấn chìm cả cơ thể phía dưới trong cô.
Sự ấm áp và trơn mớn đầy mền mại ấy khiến hắn sướng điên người, khoái cảm làm hắn đỏ mặt, hắn hôn vội đôi môi đang mím chặt đầy yếu ớt như muốn an ủi và bù đắp cho sự thiếu sót kia....
Hắn sợ cô đau nhưng bản năng lại ép hắn liên cuồng dã mạnh bạo, sự thô ráp rắn rỏi, các đường gân chăng chịt hiện rõ trong cô, Noãn Noãn cảm nhận được nó thật sự rất khủng khiếp nhưng cô không còn sức lực để vùng vẫy....
Từng nhịp thúc mạnh bạo từng sự vỗ về ấy đang dần khiến cô đê mê run rẫy mà cảm nhận từng chút, từng chút một....
Không biết từ lúc nào hai tay cô đã chống chặt trên chiếc gương lớn, để lộ cả thân hình kiều diễm phản chiếu trong gương lọt vào mắt hắn, bàn tay ấm áp liên tục đụng chạm vuốt ve nhào nặn cơ thể cô, Noãn Noãn mơ hồ nhìn vào thân thể mình, nhìn dáng vẻ hắn, nhìn nơi tư mật của mình bị hắn chiếm lấy và điều khiển...
Rồi bất ngờ giọng của hắn lại vang lên rất mạnh mẽ và rõ ràng...
-"Anh muốn em ngắm nhìn thật rõ, nhớ thật kĩ, khắc sâu dáng vẻ say đắm này khi anh chạm vào.... Em có biết mình gợi cảm đến đâu không, thỏ con? "
-"Hức...ư,.. ứm....ức....."
"Mình hoàn toàn không thể thoát khỏi được....mình trước mặt anh ta lại bày ra bộ mặt không đứng đắn cùng tiếng rên rỉ này ư...."
Cô lắc đầu muốn dùng tay che đi chiếc miệng nhỏ yếu ớt đỏ ửng sưng tấy nhưng hắn đã không để cô yên, từng cơn sóng lớn mạnh mẽ liên tục dập vào cách hoa yếu ớt, Noãn Noãn chỉ có thể thả mình trôi theo dòng nước chảy và đón nhận mọi sự ân ái này.
Không gian lặng lẽ chỉ còn lại tiếng thở dốc của người đàn ông cả người đầy mồ hôi và tiếng khóc đứt quãng không dứt của cô gái nhỏ vì sung sướng và tủi hờn.
******
"Đã kết thúc...kết thúc rồi chưa...."
Noãn Noãn mơ màng khẽ mở đôi mắt đã nhòe đi mà nhìn hắn. Không biết là khi nào thân thể cô đang quần lấy hắn trên chiếc giường êm ái, mồ hồi từ hai cơ thể ước đẫm, hắn vẫn miệt mài như vậy, mê đắm say sưa mà không ngừng đụng chạm....
Noãn Noãn nhớ là cô đã ngất đi vài lần, nhưng lần nào cô tỉnh lại cũng nhìn rất rõ gương mặt đỏ ửng của hắn cùng tiếng thở dốc yếu ớt bên tai...
Hắn nói là rất thích, nhưng cô không hiểu nhìn hắn mệt mỏi và nhăn nhó như vậy thật sự là thích sao? Đôi mắt yếu đuối nhìn hắn như cầu xin, cổ họng cô đã khô khan đến mức không thể lên tiếng được, cả cơ thể này chỉ có thể phơi bày để mặc người đàn ông kia điều khiển và nuông chiều....
*******
-"Ưm...ư..."
Noãn Noãn cảm nhận rõ sự trống trải và mất mát khi hắn rời đi, cô không biết rằng hắn đã gieo rắc những hạt giống ấy vào cơ thể xinh đẹp này.
Cô chỉ nhớ rằng mái tóc hắn ướt sũng khi mọi thứ kết thúc, hắn đã nói "Xin lỗi " rồi hôn vào nơi tư mật đã sưng lên và đỏ ửng...
Đôi tay Hàn Thiên Dạ ôm chặt thân thể cô đầy an ủi, lau người cho cô thật sạch sẽ rồi lại hôn lên những giọt nước mắt đang rơi đến khi cô chìm vào giấc ngủ sâu....
Xin ...anh đó...huhu..."
Bằng chút lí trí cuối cùng Noãn Noãn chỉ có thể nức nở cầu xin hắn... Cô sợ bản thân sẽ bị hắn xé toạt ra mất, lần trước hắn đã làm cô đau đến ngất đi...Làm cô cực kì ám ảnh với chuyện này...
Nhưng đáp lại cô chỉ là giọng nói trầm ấm dỗ dành bên tay đã nhuốm đậm màu tình dục.
-"Không được...em thả lỏng một chút được không....em đừng sợ...anh sẽ không làm em đau đâu...."
-"Hức...huhuhu..."
-"Noãn Noãn à.... Em đừng khóc nữa, không thì tôi sẽ đau lòng đến chết mất...."
"Anh ấy nói gì mình không nghe rõ được nữa....sao lần nào con người đó cũng muốn bắt nạt mình....Không phải một lần ....mình bị ép làm chuyện này ....Hàn Thiên Dạ là đồ cầm thú...."
Bàn tay to lớn nhẹ nhàng vuốt ve những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt trắng trẻo đang ửng đỏ vì kích thích và các cuộc tấn công dồn dập.
-"...."
Noãn Noãn nhìn vào gương mặt hắn trong gương, đầy phong lưu và gợi cảm, hắn thật đẹp vẻ đẹp đầy nam tính mạnh mẽ mà ai cũng mê đắm, nhưng hắn không dịu dàng chút nào, bên trên đứng đắn và tử tế bao nhiêu thì phía dưới lại hư đốn và cuồng nhiệt, bá đạo bấy nhiêu.
-"Rõ ràng anh có rất nhiều phụ nữ....sao lại ép buộc tôi....."
-"Bởi vì chỉ có mỗi em....mỗi em mới khiến anh rung động đến vậy...."
Cô nhìn vào ánh mắt thâm tình ấy, cơ thể như được an ủi vỗ về bằng những nụ hôn khắp nơi, và bàn to lớn ấy đang vuốt ve nâng niu khắp các ngõ ngách trên thân thể nhỏ hắn này, hắn dừng lại trước nụ hoa nhỏ e ấp dùng sức vân vê đầy cám dỗ....
Khi cảm nhận được cơ thể cô đang dần thả lỏng, nơi tư mật cũng dần quen với sự khổng lồ của mình, hắn không nhịn được mà khẽ động...
-"Á...a.aaaaa, ...anh....không ...không muốn mà...."
Hắn im lặng không nói gì, rồi lại điên cuồng thúc mạnh, từng nhịp từng nhịp chậm chạp sau đó từ từ dần tăng tốc, nhấn chìm cả cơ thể phía dưới trong cô.
Sự ấm áp và trơn mớn đầy mền mại ấy khiến hắn sướng điên người, khoái cảm làm hắn đỏ mặt, hắn hôn vội đôi môi đang mím chặt đầy yếu ớt như muốn an ủi và bù đắp cho sự thiếu sót kia....
Hắn sợ cô đau nhưng bản năng lại ép hắn liên cuồng dã mạnh bạo, sự thô ráp rắn rỏi, các đường gân chăng chịt hiện rõ trong cô, Noãn Noãn cảm nhận được nó thật sự rất khủng khiếp nhưng cô không còn sức lực để vùng vẫy....
Từng nhịp thúc mạnh bạo từng sự vỗ về ấy đang dần khiến cô đê mê run rẫy mà cảm nhận từng chút, từng chút một....
Không biết từ lúc nào hai tay cô đã chống chặt trên chiếc gương lớn, để lộ cả thân hình kiều diễm phản chiếu trong gương lọt vào mắt hắn, bàn tay ấm áp liên tục đụng chạm vuốt ve nhào nặn cơ thể cô, Noãn Noãn mơ hồ nhìn vào thân thể mình, nhìn dáng vẻ hắn, nhìn nơi tư mật của mình bị hắn chiếm lấy và điều khiển...
Rồi bất ngờ giọng của hắn lại vang lên rất mạnh mẽ và rõ ràng...
-"Anh muốn em ngắm nhìn thật rõ, nhớ thật kĩ, khắc sâu dáng vẻ say đắm này khi anh chạm vào.... Em có biết mình gợi cảm đến đâu không, thỏ con? "
-"Hức...ư,.. ứm....ức....."
"Mình hoàn toàn không thể thoát khỏi được....mình trước mặt anh ta lại bày ra bộ mặt không đứng đắn cùng tiếng rên rỉ này ư...."
Cô lắc đầu muốn dùng tay che đi chiếc miệng nhỏ yếu ớt đỏ ửng sưng tấy nhưng hắn đã không để cô yên, từng cơn sóng lớn mạnh mẽ liên tục dập vào cách hoa yếu ớt, Noãn Noãn chỉ có thể thả mình trôi theo dòng nước chảy và đón nhận mọi sự ân ái này.
Không gian lặng lẽ chỉ còn lại tiếng thở dốc của người đàn ông cả người đầy mồ hôi và tiếng khóc đứt quãng không dứt của cô gái nhỏ vì sung sướng và tủi hờn.
******
"Đã kết thúc...kết thúc rồi chưa...."
Noãn Noãn mơ màng khẽ mở đôi mắt đã nhòe đi mà nhìn hắn. Không biết là khi nào thân thể cô đang quần lấy hắn trên chiếc giường êm ái, mồ hồi từ hai cơ thể ước đẫm, hắn vẫn miệt mài như vậy, mê đắm say sưa mà không ngừng đụng chạm....
Noãn Noãn nhớ là cô đã ngất đi vài lần, nhưng lần nào cô tỉnh lại cũng nhìn rất rõ gương mặt đỏ ửng của hắn cùng tiếng thở dốc yếu ớt bên tai...
Hắn nói là rất thích, nhưng cô không hiểu nhìn hắn mệt mỏi và nhăn nhó như vậy thật sự là thích sao? Đôi mắt yếu đuối nhìn hắn như cầu xin, cổ họng cô đã khô khan đến mức không thể lên tiếng được, cả cơ thể này chỉ có thể phơi bày để mặc người đàn ông kia điều khiển và nuông chiều....
*******
-"Ưm...ư..."
Noãn Noãn cảm nhận rõ sự trống trải và mất mát khi hắn rời đi, cô không biết rằng hắn đã gieo rắc những hạt giống ấy vào cơ thể xinh đẹp này.
Cô chỉ nhớ rằng mái tóc hắn ướt sũng khi mọi thứ kết thúc, hắn đã nói "Xin lỗi " rồi hôn vào nơi tư mật đã sưng lên và đỏ ửng...
Đôi tay Hàn Thiên Dạ ôm chặt thân thể cô đầy an ủi, lau người cho cô thật sạch sẽ rồi lại hôn lên những giọt nước mắt đang rơi đến khi cô chìm vào giấc ngủ sâu....
Danh sách chương