Một là tu vi quá thấp, hai là không đủ nội tình.
Hai nguyên nhân này đều không thể hoàn thành trong một lúc một chốc được, cần có thời gian tích lũy.
Những cao thủ như Trương Hàn, Vương Ninh đều ít nhất mất hai đến ba năm ở ngoại môn.
Có thể gia nhập vào ngoại môn, vỏn vẹn chỉ trong hai tháng đã đạt được thành tích như hiện tại, Lâm Nhất đã được coi là một kỳ tích ở trong Thanh Vân Môn rồi.
Đặc biệt là trước đây hắn còn là một tên Kiếm Nô thấp kém nhất, nên càng khiến người ta không thể tin nổi hơn.
Nhưng cũng chỉ như vậy thì vẫn còn chưa đủ, Lâm Nhất rơi vào trầm tư.
Khi ánh chiều tà buông xuống, màn đêm đang dần đến.
Toàn bộ cả cuộc thi tổ nhóm nhỏ tuyên bố chấm dứt.
Có tám mươi đệ tử có tư cách bước vào cuộc đua đệ tử nội môn, toàn bộ những người được chọn đứng bên dưới đài cao.
Đợi sau khi tông chủ và một nhóm trưởng lão động viên khích lệ xong.
Bốn mươi người xếp sau bắt đầu từng người một lên rút thăm.
Lâm Nhất do đã bỏ quyền một trận, cộng thêm tu vi không vượt trội trong 80 người nên bị xếp ở 40 người phía sau.
Làm theo quy tắc của tông môn, lên bốc thăm chắc hẳn cũng rất lo lắng không yên.
Nếu như có người bốc trúng phải người đứng đầu trong số đệ tử ngoại môn, Hồ Tử Phong, thì đoán chừng toàn trường đều sẽ chết sững mất.
"Chúc mừng ngươi Vương Lãng, rút trúng đệ tử ngoại môn số 1, Hồ Tử Phong!"
Lâm Nhất đang suy nghĩ thì một trưởng lão trên đài cao đọc lên đối tượng trong phiếu rút thăm của một người.
Lắc lư!
Chỉ thấy sắc mặt người đó lập tức trắng bệch, lảo đảo vài bước, suýt chút nữa là ngã quỵ xuống.
Vòng đấu loại có bốn vòng, bại một trận là sẽ bị loại ngay lập tức.
Rút trúng người khác cho dù có mạnh thế nào cũng có cơ hội đọ sức một hồi, nhưng rút trúng Hồ Tử Phong thì gần như đồng nghĩa với việc tuyên bố thất bại.
Tu vi đáng sợ võ đạo tầng tám hoàn toàn là một bậc khác, là khoảng cách không thể vượt qua được. . Truyện Gia Đấu
Những đệ tử chưa lên đài rút thăm khác sắc mặt đều rõ ràng nhẹ nhõm hơn hẳn, hớn hở tươi cười nhìn về phía kẻ đen đủi đó.
"Cám ơn trưởng lão".
Vương Lãng thất thần đi xuống, thần tình khổ não, nỗ lực một năm nay coi như công cốc rồi. Muốn trở thành đệ tử nội môn chỉ đành đợi sang năm thôi.
"Lâm Nhất, lên rút thăm".
Trưởng lão trên đài gọi đến tên mình, Lâm Nhất cất bước nhanh chóng đi lên, tới thùng rút thăm.
Hai nguyên nhân này đều không thể hoàn thành trong một lúc một chốc được, cần có thời gian tích lũy.
Những cao thủ như Trương Hàn, Vương Ninh đều ít nhất mất hai đến ba năm ở ngoại môn.
Có thể gia nhập vào ngoại môn, vỏn vẹn chỉ trong hai tháng đã đạt được thành tích như hiện tại, Lâm Nhất đã được coi là một kỳ tích ở trong Thanh Vân Môn rồi.
Đặc biệt là trước đây hắn còn là một tên Kiếm Nô thấp kém nhất, nên càng khiến người ta không thể tin nổi hơn.
Nhưng cũng chỉ như vậy thì vẫn còn chưa đủ, Lâm Nhất rơi vào trầm tư.
Khi ánh chiều tà buông xuống, màn đêm đang dần đến.
Toàn bộ cả cuộc thi tổ nhóm nhỏ tuyên bố chấm dứt.
Có tám mươi đệ tử có tư cách bước vào cuộc đua đệ tử nội môn, toàn bộ những người được chọn đứng bên dưới đài cao.
Đợi sau khi tông chủ và một nhóm trưởng lão động viên khích lệ xong.
Bốn mươi người xếp sau bắt đầu từng người một lên rút thăm.
Lâm Nhất do đã bỏ quyền một trận, cộng thêm tu vi không vượt trội trong 80 người nên bị xếp ở 40 người phía sau.
Làm theo quy tắc của tông môn, lên bốc thăm chắc hẳn cũng rất lo lắng không yên.
Nếu như có người bốc trúng phải người đứng đầu trong số đệ tử ngoại môn, Hồ Tử Phong, thì đoán chừng toàn trường đều sẽ chết sững mất.
"Chúc mừng ngươi Vương Lãng, rút trúng đệ tử ngoại môn số 1, Hồ Tử Phong!"
Lâm Nhất đang suy nghĩ thì một trưởng lão trên đài cao đọc lên đối tượng trong phiếu rút thăm của một người.
Lắc lư!
Chỉ thấy sắc mặt người đó lập tức trắng bệch, lảo đảo vài bước, suýt chút nữa là ngã quỵ xuống.
Vòng đấu loại có bốn vòng, bại một trận là sẽ bị loại ngay lập tức.
Rút trúng người khác cho dù có mạnh thế nào cũng có cơ hội đọ sức một hồi, nhưng rút trúng Hồ Tử Phong thì gần như đồng nghĩa với việc tuyên bố thất bại.
Tu vi đáng sợ võ đạo tầng tám hoàn toàn là một bậc khác, là khoảng cách không thể vượt qua được. . Truyện Gia Đấu
Những đệ tử chưa lên đài rút thăm khác sắc mặt đều rõ ràng nhẹ nhõm hơn hẳn, hớn hở tươi cười nhìn về phía kẻ đen đủi đó.
"Cám ơn trưởng lão".
Vương Lãng thất thần đi xuống, thần tình khổ não, nỗ lực một năm nay coi như công cốc rồi. Muốn trở thành đệ tử nội môn chỉ đành đợi sang năm thôi.
"Lâm Nhất, lên rút thăm".
Trưởng lão trên đài gọi đến tên mình, Lâm Nhất cất bước nhanh chóng đi lên, tới thùng rút thăm.
Danh sách chương