Đồ Nhất Đao rung rung da mặt vừa lột xuống trong tay, đưa về phía Ninh Tuyết Mạch: "Tiểu cô nương, ngươi nhìn xem, tay nghề của bản quan có để lại được dấu ấn hay không?"
Ninh Tuyết Mạch theo bản năng lui ra phía sau hai bước, ánh mắt dừng ở trên da mặt kia.
Không thể không nói, Đồ Nhất Đao thật sự là có thủ nghệ rất tốt, đao pháp rất tốt.
Da mặt cả khuôn mặt mỏng như cánh ve, dày mỏng đều đều, không có chút tổn hại nào, cũng không có vết đao, nhìn qua rất đều đặn.
"Tiểu cô nương, sợ hãi? Sợ hãi thì hãy ngoan ngoãn cung khai. Nói thật, bản quan cũng rất thích ngươi da mặt nhỏ tinh tế của ngươi, nếu lột xuống nhất định cũng rất xinh đẹp."
Bàn tay lạnh lẽo của Đồ Nhất Đao cơ hồ muốn sờ trên gương mặt Ninh Tuyết Mạch, khặc khặc cười quái dị: "Bản quan sẽ đếm đến 3, nếu ngươi thật sự không cung khai, lập tức có thể treo ngươi lên hình giá."
Ngục tốt làm việc lâu dài ở chỗ này cũng đã được Đồ Nhất Đao hun đúc, cơ hồ mỗi người đều rất biến thái.
Giờ phút này bốn đôi mắt như hổ như sói chăm chú vào trên người nàng, xoa tay hầm hè, chỉ chờ nàng nói một câu không, lập tức sẽ mang nàng treo lên hình giá --
"Mỗi ngày, ban đêm đều đau đớn ở phần eo. Thắt lưng đều cứng đờ như đá, cơn đau ở lưng và hông thay đổi liên tục, lan tỏa ra đến phần đùi. Phần cơ bắp lưng co rút......" Ninh Tuyết Mạch bỗng nhiên mở miệng, nói ra một chuỗi thuật ngữ chuyên nghiệp.
Những ngục tốt khác không hiểu rõ nàng đang nói gì, nhưng thân mình Đồ Nhất Đao lại bỗng nhiên cứng đờ! Một đôi mát tam giác bắn ra ánh sáng như lưỡi dao sắc bén: "Tiểu cô nương, ngươi nói gì vậy?!"
Một đôi mắt của Ninh Tuyết Mạch trong sáng như hồ nước, rực rỡ lấp lánh, chậm rãi mở miệng: "Đầu tiên, hai chân đau đớn rất nhiều, sau đó là những cơn đau âm ỉ trong các khớp xương, chúng sẽ từ từ sưng lên và biến đổi hình dạng...... Ba năm sau thì mất đi cảm giác, trở nên cứng như gỗ và đá......"
Đôi mắt Đồ Nhất Đao càng mở to hơn nữa, nhìn Ninh Tuyết Mạch giống như đang nhìn một con quái vật: "Ngươi...... ngươi......"
Tất cả những triệu chứng mà Ninh Tuyết Mạch vừa nói, đó chính là bệnh trạng của hắn không hề sai chút nào!
......Edit & Dịch: Emily Ton....
Ở toàn bộ Trường Không quốc không có người nào có thể nhìn thấu bệnh tình của hắn, càng miễn bàn đến trị liệu, chỉ có thể mặc kệ nó tiếp tục phát triển.
Ốm đau đã tra tấn hắn 6 năm qua, không nghĩ tới hôm nay bị một tiểu cô nương nói toạc ra một ngụm!
Trong lòng hắn vốn đã tuyệt vọng, bỗng nhiên kích động nhảy dựng lên: "Ngươi biết bệnh này?"
Ninh Tuyết Mạch mỉm cười gật đầu: "Chẳng những biết, còn có thể trị liệu."
Đồ Nhất Đao luôn luôn bình tĩnh giống như cục đá, bàn tay run lên nhè nhẹ: "Trị liệu như thế nào?"
"Ngươi buông tha ta, ta sẽ lập tức trị liệu cho ngươi." Ninh Tuyết Mạch cũng dứt khoát.
Trong mắt tam giác của Đồ Nhất Đao chợt loé lên ánh sáng u tối: "Tiểu cô nương đừng có khoe khoang, ốm đau này của ta không biết đã mời bao nhiêu danh y xem qua, đều không có biện pháp. Ngươi thật sự có? Bản quan không tin!"
"Dân nữ có thể trị liệu một chút ngay tại nơi này để đại nhân xem thử một chút. Nếu như không có bất luận hiệu quả gì, dân nữ tùy ý để đại nhân xử trí!"
Đồ Nhất Đao trở nên trầm ngâm, rốt cuộc không nhịn được dụ hoặc gật đầu: "Được! Bản quan sẽ cho ngươi một cơ hội."
Ninh Tuyết Mạch nhìn nhìn xích sắt trên cổ tay: "Thỉnh đại nhân để người chuẩn bị 20 cây ngân châm và......"
Nàng liên tiếp nói ra tên những vật mình cần, cuối cùng lại nói ra yêu cầu: "Để tiến hành chữa bệnh cho đại nhân đòi hỏi sự tinh vi, trên cổ tay dân nữ có những xích sắt này sợ là không được......"
Nàng muốn mấy thứ này, trong đại lao Hình bộ đều có, Đồ Nhất Đao rất nhanh đã sai người mang tới.
Xích sắt trên cổ tay Ninh Tuyết Mạch cũng được mở ra.
Xiềng xích trên chân nàng vẫn còn, nhưng là một phế vật không có niệm lực, Đồ Nhất Đao tự nhiên không sợ nàng sẽ cố làm điều gì đáng ngờ.
Ninh Tuyết Mạch hơi mỉm cười, ở dưới mí mắt của chúng ngục tốt mí, bắt đầu hành châm trị liệu cho Đồ Nhất Đao.
Động tác của nàng rất khéo léo, nhanh nhẹn, tất cả phương pháp dụng châm là nàng đã học được từ một bí thuật châm cứu đã bị thất truyền ở thời hiện đại, loại biện pháp này có thể hiển thị các hiệu ứng của nó ở trong một khoảng thời gian ngắn......
Sau khi châm kim xong, nàng đứng lên: "Trong vòng nửa canh giờ (1h), ngươi có thể cảm nhận được hiệu quả của việc điều trị, cho phép đại nhân có thể đứng lên một hồi."
Đồ Nhất Đao đầy mặt không tin, mấy năm nay hắn đã uống không biết bao nhiêu dược, trát bao nhiêu ngân châm, đều giống như bùn chìm xuống biển, căn bản không có một chút tác dụng,
Ninh Tuyết Mạch theo bản năng lui ra phía sau hai bước, ánh mắt dừng ở trên da mặt kia.
Không thể không nói, Đồ Nhất Đao thật sự là có thủ nghệ rất tốt, đao pháp rất tốt.
Da mặt cả khuôn mặt mỏng như cánh ve, dày mỏng đều đều, không có chút tổn hại nào, cũng không có vết đao, nhìn qua rất đều đặn.
"Tiểu cô nương, sợ hãi? Sợ hãi thì hãy ngoan ngoãn cung khai. Nói thật, bản quan cũng rất thích ngươi da mặt nhỏ tinh tế của ngươi, nếu lột xuống nhất định cũng rất xinh đẹp."
Bàn tay lạnh lẽo của Đồ Nhất Đao cơ hồ muốn sờ trên gương mặt Ninh Tuyết Mạch, khặc khặc cười quái dị: "Bản quan sẽ đếm đến 3, nếu ngươi thật sự không cung khai, lập tức có thể treo ngươi lên hình giá."
Ngục tốt làm việc lâu dài ở chỗ này cũng đã được Đồ Nhất Đao hun đúc, cơ hồ mỗi người đều rất biến thái.
Giờ phút này bốn đôi mắt như hổ như sói chăm chú vào trên người nàng, xoa tay hầm hè, chỉ chờ nàng nói một câu không, lập tức sẽ mang nàng treo lên hình giá --
"Mỗi ngày, ban đêm đều đau đớn ở phần eo. Thắt lưng đều cứng đờ như đá, cơn đau ở lưng và hông thay đổi liên tục, lan tỏa ra đến phần đùi. Phần cơ bắp lưng co rút......" Ninh Tuyết Mạch bỗng nhiên mở miệng, nói ra một chuỗi thuật ngữ chuyên nghiệp.
Những ngục tốt khác không hiểu rõ nàng đang nói gì, nhưng thân mình Đồ Nhất Đao lại bỗng nhiên cứng đờ! Một đôi mát tam giác bắn ra ánh sáng như lưỡi dao sắc bén: "Tiểu cô nương, ngươi nói gì vậy?!"
Một đôi mắt của Ninh Tuyết Mạch trong sáng như hồ nước, rực rỡ lấp lánh, chậm rãi mở miệng: "Đầu tiên, hai chân đau đớn rất nhiều, sau đó là những cơn đau âm ỉ trong các khớp xương, chúng sẽ từ từ sưng lên và biến đổi hình dạng...... Ba năm sau thì mất đi cảm giác, trở nên cứng như gỗ và đá......"
Đôi mắt Đồ Nhất Đao càng mở to hơn nữa, nhìn Ninh Tuyết Mạch giống như đang nhìn một con quái vật: "Ngươi...... ngươi......"
Tất cả những triệu chứng mà Ninh Tuyết Mạch vừa nói, đó chính là bệnh trạng của hắn không hề sai chút nào!
......Edit & Dịch: Emily Ton....
Ở toàn bộ Trường Không quốc không có người nào có thể nhìn thấu bệnh tình của hắn, càng miễn bàn đến trị liệu, chỉ có thể mặc kệ nó tiếp tục phát triển.
Ốm đau đã tra tấn hắn 6 năm qua, không nghĩ tới hôm nay bị một tiểu cô nương nói toạc ra một ngụm!
Trong lòng hắn vốn đã tuyệt vọng, bỗng nhiên kích động nhảy dựng lên: "Ngươi biết bệnh này?"
Ninh Tuyết Mạch mỉm cười gật đầu: "Chẳng những biết, còn có thể trị liệu."
Đồ Nhất Đao luôn luôn bình tĩnh giống như cục đá, bàn tay run lên nhè nhẹ: "Trị liệu như thế nào?"
"Ngươi buông tha ta, ta sẽ lập tức trị liệu cho ngươi." Ninh Tuyết Mạch cũng dứt khoát.
Trong mắt tam giác của Đồ Nhất Đao chợt loé lên ánh sáng u tối: "Tiểu cô nương đừng có khoe khoang, ốm đau này của ta không biết đã mời bao nhiêu danh y xem qua, đều không có biện pháp. Ngươi thật sự có? Bản quan không tin!"
"Dân nữ có thể trị liệu một chút ngay tại nơi này để đại nhân xem thử một chút. Nếu như không có bất luận hiệu quả gì, dân nữ tùy ý để đại nhân xử trí!"
Đồ Nhất Đao trở nên trầm ngâm, rốt cuộc không nhịn được dụ hoặc gật đầu: "Được! Bản quan sẽ cho ngươi một cơ hội."
Ninh Tuyết Mạch nhìn nhìn xích sắt trên cổ tay: "Thỉnh đại nhân để người chuẩn bị 20 cây ngân châm và......"
Nàng liên tiếp nói ra tên những vật mình cần, cuối cùng lại nói ra yêu cầu: "Để tiến hành chữa bệnh cho đại nhân đòi hỏi sự tinh vi, trên cổ tay dân nữ có những xích sắt này sợ là không được......"
Nàng muốn mấy thứ này, trong đại lao Hình bộ đều có, Đồ Nhất Đao rất nhanh đã sai người mang tới.
Xích sắt trên cổ tay Ninh Tuyết Mạch cũng được mở ra.
Xiềng xích trên chân nàng vẫn còn, nhưng là một phế vật không có niệm lực, Đồ Nhất Đao tự nhiên không sợ nàng sẽ cố làm điều gì đáng ngờ.
Ninh Tuyết Mạch hơi mỉm cười, ở dưới mí mắt của chúng ngục tốt mí, bắt đầu hành châm trị liệu cho Đồ Nhất Đao.
Động tác của nàng rất khéo léo, nhanh nhẹn, tất cả phương pháp dụng châm là nàng đã học được từ một bí thuật châm cứu đã bị thất truyền ở thời hiện đại, loại biện pháp này có thể hiển thị các hiệu ứng của nó ở trong một khoảng thời gian ngắn......
Sau khi châm kim xong, nàng đứng lên: "Trong vòng nửa canh giờ (1h), ngươi có thể cảm nhận được hiệu quả của việc điều trị, cho phép đại nhân có thể đứng lên một hồi."
Đồ Nhất Đao đầy mặt không tin, mấy năm nay hắn đã uống không biết bao nhiêu dược, trát bao nhiêu ngân châm, đều giống như bùn chìm xuống biển, căn bản không có một chút tác dụng,
Danh sách chương