“Mã Lập Quốc?”
“Phó hội trưởng hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam, Mã Lập Quốc!”
Hàn Nguyệt hô hấp dồn dập, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng, dù đang mặc sườn xám nhưng cô ta cũng bất chấp hình tượng.
Chạy một mạch quay về, thông báo cho ông nội tin tức này.
Có thể tưởng tượng ra, chuyện này chấn động lớn đến cô ta thế nào!
Chân mày Hàn Kim Long nhướn lên, lẩm bẩm: “Đại hội võ đạo Long Quốc mới nhất là vào năm năm trước đúng chứ?”
“Thực lực của Mã Lập Quốc dù không phải Đại Tông Sư, cũng gần với Đại Tông Sư rồi”.
“Chờ một chút, Mã Lập Quốc chết thế nào?”
“Bị một quyền đánh chết?”
Hàn Kim Long nhìn về phía Hàn Nguyệt, có chút không chắc chắn.
Vừa rồi có phải mình nghe lầm hay không?
Hàn Nguyệt trả lời chắc nịch: “Ông nội, là bị Diệp Bắc Minh dùng một quyền đánh chết!”
“Cháu chắc chứ?”
Hàn Kim Long vô cùng chấn động.
Hàn Nguyệt ngực phập phồng, nói: “Đúng vậy, ông nội, một quyền đánh chết!”
“Lúc ấy Giang Bắc có rất nhiều phú hào tận mắt nhìn thấy”.
“Những nguyên lão của hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam cũng chứng kiến tất cả!”
Hàn Kim Long ngây ngốc tại chỗ, không dám tin nói: “Ông vẫn đánh giá thấp cậu ta rồi! Nguyệt Nhi, lúc chiến thần Lăng Phong tầm tuổi Diệp Bắc Minh là thực lực gì?”
“Không bằng một phần mười của anh ta!”, cơ thể mềm mại của Hàn Nguyệt chấn động.
Hàn Kim Long đột nhiên cười: “Cơ hội này chúng ta nhất định phải nắm chắc”.
“Ông nội đã quyết định rồi, lần sau gặp được Diệp Bắc Minh, nhất định sẽ mai mối cho cháu”.
“Đứa cháu rể này nhà họ Hàn chúng ta đã đặt trước!”
...