Ánh mặt trời chiếu rọi vào buổi sáng và màn đêm buông xuống vào cuối ngày, những ánh đèn của hàng ngàn ngôi nhà được thắp sáng lung linh vào ban đêm, đó là sự hiển nhiên của cuộc sống hiện đại đầy xô bồ và tấp nập.
Đã hơn nửa tháng Lê Giang Lâm và Kim Thơ không gặp nhau, tin tức mà Lê Giang Lâm nhận được từ trợ lý Lưu là gần đây Kim Thơ làm việc rất tốt, bởi vì Erik Lưu đã được mời chụp ảnh tạp chí và đang chuẩn bị các khâu về quảng cáo nên công việc ở bộ phận marketing thật sự rất bận rộn. Cái đáng chú ý là tâm trạng của Kim Thơ vẫn rất vui vẻ rất nhiệt tình với đồng nghiệp trong công ty, nhưng mấy ngày nay lại không thích hồi âm tin nhắn cho anh.
Trợ lý Lưu nhỏ giọng lịch sự nhắc nhở: “Cậu chủ, anh có bao giờ nghĩ rằng có vấn đề gì đó làm cô chủ không vui, cho nên đơn giản chỉ là không muốn trả lời tin nhắn của anh.”
Khuôn mặt Lê Giang Lâm đột nhiên trở nên lạnh lùng, ánh mắt sâu thẳm quét qua nhìn về phía trợ lý Lưu.
Trợ lý Lưu nói thêm khi nghĩ đã gây được sự chú ý, “Cũng có thể là thể cô chủ không hài lòng vấn đề gì đó có liên quan đến anh.”
Vẻ mặt Lê Giang Lâm vẫn không thay đổi, anh đang chờ trợ lý Lưu nói tiếp.
“Khi mới dọn về nhà này, dù không tình nguyện nhưng tâm trạng cô chủ rất tốt, lúc đó anh thường xuyên đi công tác và chưa rất ít trở về nhà, ngày nào tôi cũng gửi lịch trình làm việc của anh cho cô chủ, cô ấy vẫn cười nói vui vẻ. Tuy trong đời sống thường ngày anh cũng không có tiếp xúc với những người phụ nữ khác. Trên lý thuyết thì anh không có vấn đề gì với cô chủ.” Trợ lý Lưu đang cố giải thích lý do vì sao Kim Thơ không trả lời tin nhắn của Lê Giang Lâm, nhưng nói về mặt tình cảm, bản thân Lưu Hải cũng rất lâu chưa trở về nhà, liệu bà xã của anh có nhớ anh không? Cô ấy có trách anh vì bận rộn với công việc mà bỏ bê cô ấy không? Liệu những gì anh nói có giúp được ông chủ mình không vậy?
“Chỉ là anh nên quan tâm hơn đến cô chủ và đừng chọc giận cô ấy.”
Nói xong, trợ lý Lưu cẩn thận liếc nhìn khuôn mặt của ông chủ mình và nín thở chờ đợi. Một lúc sau Lê Giang Lâm khẽ hỏi:
“Lịch trình của tôi ngày mai sẽ làm gì?”
Lưu Hải vội vàng báo cáo cho Lê Giang Lâm về hành trình ngày mai.
“Cậu chủ, ngày mai không có sắp xếp gì, mọi chuyện xem như đã giải quyết xong hết rồi, chỉ còn một số việc dành cho hai ngày tới.”
“Đặt vé cho tôi.” Lê Giang Lâm nói, “Anh ở lại đây xử lý đi.”
“... “ Lưu Hải gật đầu, “Vâng, thưa cậu chủ.”
Trước khi lên máy bay, Lê Giang Lâm đã dự đoán thời gian trở về nước là vào lúc 8 giờ sáng, anh gửi một tin nhắn cho Kim Thơ, anh không nói cho cô biết rằng mình sẽ trở về, chỉ nhắn ngắn gọn một câu “Chào buổi sáng” với cô. Sau đó anh tắt điện thoại và chuẩn bị lên máy bay. Lúc này Kim Thơ đang sắp xếp để Erik Lưu chụp ảnh bìa cho tạp chí trong Studio.
Triệu Hoàng rất coi trọng sự kiện lần này, rất nhiều công việc được chuẩn bị rất cẩn thận trong giai đoạn đầu, ngoài ra Erik Lưu cũng đã đưa đội ngũ làm việc của mình đến, với thái độ rất hợp tác của anh mà công việc tại đã được thực hiện một cách trật tự và chuyên nghiệp.
Lúc này Erik đang được trang điểm trong phòng thay đồ, Kim Thơ ngồi và quan sát. Quản lý của Erik là Châu An thỉnh thoảng dùng ánh mắt tò mò liếc nhìn Kim Thơ, không biết cô gái này là ai mà có khả năng khiến nam vương của anh đang trong thời kỳ “mất tích” để nghỉ ngơi và ôn thi, lại chủ động gọi cho anh nhờ thu xếp hợp đồng cùng bộ phận marketing của công ty NIP, còn nói đặt biệt muốn chụp ảnh và làm gương mặt đại diện cho show thời trang của công ty này.
Khi biết tin, các thành viên trong đoàn đang ở nhà nghỉ dưỡng đến mốc meo lần lượt bị kéo ra ngoài làm việc, vì diễn viên mà họ phục vụ là một người rất nổi tiếng và cực kỳ kiêu ngạo, nên việc này có chút không bình thường nếu không nói là cực kỳ hiếm lạ.
Trong làng giải trí, thời kỳ đỉnh cao của các ngôi sao thực ra rất ngắn ngủi, hàng năm có vô số người mới nổi như cồn rồi sao đó lại chìm nghỉm một cách lặng lẽ. Rất ít người trong số họ có thể dữ được phong độ đỉnh cao trong thời gian dài. Nhiều người được người hâm mộ săn đón vì đóng phim truyền hình quá nhiều. Trong thời gian gần đây trong làng giải trí không có nhiều gương mặt mới xuất hiện. Sau khi nhiều nghệ sĩ trở nên nổi tiếng, để duy trì sự nổi tiếng của mình, họ liên tục đóng phim, xuất hiện trên các chương trình tạp kỹ và tranh giành đến những show diễn thời trang.
Erik Lưu có thể được gọi là một nam vương trong làng giải trí. Bởi vì cậu ta không bao giờ tham gia các chương trình tạp kỹ để tiếp thị bản thân một cách rẻ tiền. Khi vô số đạo diễn và nhà sản xuất muốn bỏ tiền ra mời cậu ta đóng phim, điều đầu tiên cậu ấy đòi hỏi là yêu cầu một kịch bản hoàn hảo và được làm việc cùng đội ngũ quản lý của mình. Khi tham gia nhiều bộ phim truyền hình và đã nổi tiếng trong nhiều năm, nhưng cho đến nay, Erik chỉ quay quảng cáo cho một sản phẩm duy nhất của tập đoàn WOsan. Lần cuối cùng cậu ta chụp ảnh cho tạp chí thời trang là cách đây năm hoặc sáu năm. Sau chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới vào năm ngoái, cậu ta đã trực tiếp thông báo cho cho quản lý Châu An nói rằng sẽ đi nghỉ ngơi, sau đó biến mất không dấu vết. Nhưng giờ lại nhận lời chụp ảnh cho tạp chí còn nhận luôn làm gương mặt người đại diện, quản lý Châu An thật sự rất khó hiểu. Nam vương của anh mất tích gần một năm đã trở lại, không phải hợp tác đóng một bộ phim bom tấn hoành tráng, cũng không phải ra mắt album nhạc mới được người hâm mộ chờ đợi từ lâu, mà là chụp ảnh trang bìa của một tạp chí thời trang và làm gương mặt đại diện cho show diễn cuối năm của họ.
Thật là khó hiểu.
Lúc này điện thoại trong túi của Erik Lưu rung lên, anh nhìn xuống điện thoại, chuyên gia trang điểm nhắc nhở: “Erik, cậu có thể ngẩng đầu lên trước không.”
Erik đặt điện thoại xuống và ngẩng đầu lên, cậu nhìn chằm chằm vào gương và nói với Kim Thơ đang ngồi bên cạnh.
“Chị Trish, ngồi ở đây có thấy chán không?”
Kim Thơ cười và nói, “Đây là công việc của tôi mà.”
“Đừng quá lo, chuyên gia trang điểm này đã làm việc với tôi năm sáu năm rồi, anh ấy biết làm thế nào để tôi trông nổi bật nhất. Ngồi chờ như thế này thật là nhàm chán, tại sao chị không xem điện thoại di động của mình, xem thử có ai gửi tin nhắn cho chị không.”
Cậu ấy nói vậy, có thể cậu ấy không thích có ai đó cứ nhìn chằm chằm vào mình khi đang makeup chăng? Nghĩ vậy Kim Thơ gật đầu, đứng dậy nói: “Vậy tôi ra ngoài xem một chút, khi nào xong cậu cho người ra ngoài gọi tôi.”
Kim Thơ quay người bước ra khỏi phòng. Quản lý Châu An liếc cô một cái, khi Kim Thơ quay đầu lại cô khẽ gật đầu với anh với nụ cười trên môi.
Lúc này trên người Kim Thơ mặc một chiếc áo len màu be, mái tóc buông nhẹ phía sau, làn da trắng mịn, trang điểm nhẹ nhàng, nét mặt thanh tú, trong sáng thanh tao toát ra khí chất cao quý.
Quản lý Châu An nghĩ đến hành vi bất thường của Erik Lưu lần này, anh không thể đoán được liệu Erik có phải đang thích cô gái này hay không? Với suy nghĩ này làm cho quản lý Châu An cảm thấy nên cảnh giác. Đối với một ngôi sao hàng đầu như Erik nếu dính vào chuyện yêu đương nhất định sẽ gặp rắc rối to, người hâm mộ sẽ không hài lòng. Mà Erik lại là một ngôi sao lớn như vậy, nếu chuyện yêu đương của cậu ấy bị lang truyền cũng đủ để làm mọi người nhốn nháo lên hết cho xem. Trong lòng quản lý Châu An hiện tại khá lo lắng, nhưng để xem sao, cũng có thể nhân định của anh là sai, tóm lại cứ xem tình hình thế nào đã.
Kim Thơ đi xung quanh studio kiểm tra cách bố trí của bối cảnh, sau đó cô đi đến một phòng khách khác. Đã đến giờ nghỉ trưa, bữa ăn mà Kim Thơ hay gọi vẫn chưa được đưa đến, Nhã Lan đang dựa lưng vào ghế, đeo tai nghe vào tai, trên tay cô lúc này là một miếng bánh sandwich và nụ cười tươi trên môi. Vừa nhìn thấy Kim Thơ đi tới, Nhã Lan nhanh chóng tháo tai nghe xuống, ngồi thẳng lưng, sau đó nhanh tay đưa cái sandwich lên cho Kim Thơ.
“Chị Trish, chị có muốn ăn sandwich không, không có thịt chỉ có rau nên không sợ tăng cân đâu.”
“Tôi chưa rửa tay, một chút nữa tôi sẽ ăn, cô ăn đi.”
Kim Thơ bước tới ngồi cạnh Nhã Lan, Nhã Lan cầm điện thoại nghiêng về phía cô, “Chị Trish, ai đó đã chỉnh sửa video mới của chủ tịch Lê, bạn có muốn xem không?”
Xem ra về cơ bản Nhã Lan vẫn dành thời gian hàng ngày để xem video mới của Lê Giang Lâm, nhưng thực tế, đó vẫn là những cảnh quay và những bức ảnh trong bữa tối từ thiện của mấy tháng trước.
Kim Thơ hất tóc ra sau lưng, cô lấy điện thoại trong túi xách ra, nói: “Đừng xem.”
Nhã Lan, “Đúng vậy, chủ tịch đã kết hôn rồi, cho nên tốt nhất là đừng xem video của anh ta nữa.”
Kim Thơ khó hiểu quay sang hỏi Nhã Lan, “Tại sao khi kết hôn rồi thì không nên xem nữa?”
“Là vì sợ có một khoảng trống trong tim.” Nhã Lan thản nhiên nói.
“Khoảng trống là gì?”
Nhã Lan ho nhẹ, “Một người chồng tuyệt vời như chủ tịch đã đối xử quá tốt với vợ mình là được rồi, và anh ta chỉ nên dành riêng cho vợ anh ta mà thôi. Nếu cứ xem thêm mấy cái video của anh ấy nữa chắc em sẽ nghĩ đến việc chia tay bạn trai của mình mất thôi.”
Kim Thơ, “ ...? “ Hai cái đâu có liên quan gì nhau.
Nhã Lan, “Chị Trish, em thực sự rất tò mò không biết bạn trai của chị trông như thế nào.”
Kim Thơ nâng cằm chỉ vào màn hình điện thoại di động trong tay, “Chính là người này.”
Nhã Lan cúi đầu xuống, khuôn mặt nghiêm nghị của Lê Giang Lâm trong đoạn video vừa nhấc lên cùng với đôi mắt đào hoa sâu hút hồn đang nhìn vào màn hình điện thoại.
Nhã Lan im lặng trong hai giây rồi nhìn Kim Thơ với vẻ mặt tội lỗi, “Chị Trish, mặc dù chủ tịch Lê thực sự rất tài năng, nhưng anh ấy đã kết hôn rồi, và vợ anh ấy là con gái lớn của tập đoàn WOsan đó. Họ là một cặp đôi siêu ngọt ngào, cho nên đừng mơ mộng hão huyền nữa chị.”
Kim Thơ, “... “ Nói thật mà không tin à?
Nhã Lan, “Chị Trish, chủ tịch Lê không phải là diễn viên trong làng giải trí, cho nên không thể giống các ngôi sao để mình có thể tranh dành hay mến mộ, anh ấy có một cuộc sống bình thường và anh ấy rất yêu vợ mình.”
Nhã Lan nghiêm túc khuyên Kim Thơ đừng ghen tị với vợ của người khác vì cảm thấy quá thích chủ tịch Lê. Kim Thơ nghe xong mà cứ thấy kỳ quái, nói đùa thì tin còn nói thật lại không tin, đúng là lạ lùng.
Lúc này bất chợt điện thoại của Kim Thơ rung lên, cô cúi đầu mở ra xem. Là tin nhắn của Lê Giang Lâm đã gửi cho cô ấy.
【Buổi sáng tốt lành. 】
Chào buổi sáng sao? Thời gian chỗ anh khác với bên em, sáng bên anh đã là đêm bên em rồi ở đó còn chào buổi sáng gì chứ.
Đã hơn nửa tháng Lê Giang Lâm và Kim Thơ không gặp nhau, tin tức mà Lê Giang Lâm nhận được từ trợ lý Lưu là gần đây Kim Thơ làm việc rất tốt, bởi vì Erik Lưu đã được mời chụp ảnh tạp chí và đang chuẩn bị các khâu về quảng cáo nên công việc ở bộ phận marketing thật sự rất bận rộn. Cái đáng chú ý là tâm trạng của Kim Thơ vẫn rất vui vẻ rất nhiệt tình với đồng nghiệp trong công ty, nhưng mấy ngày nay lại không thích hồi âm tin nhắn cho anh.
Trợ lý Lưu nhỏ giọng lịch sự nhắc nhở: “Cậu chủ, anh có bao giờ nghĩ rằng có vấn đề gì đó làm cô chủ không vui, cho nên đơn giản chỉ là không muốn trả lời tin nhắn của anh.”
Khuôn mặt Lê Giang Lâm đột nhiên trở nên lạnh lùng, ánh mắt sâu thẳm quét qua nhìn về phía trợ lý Lưu.
Trợ lý Lưu nói thêm khi nghĩ đã gây được sự chú ý, “Cũng có thể là thể cô chủ không hài lòng vấn đề gì đó có liên quan đến anh.”
Vẻ mặt Lê Giang Lâm vẫn không thay đổi, anh đang chờ trợ lý Lưu nói tiếp.
“Khi mới dọn về nhà này, dù không tình nguyện nhưng tâm trạng cô chủ rất tốt, lúc đó anh thường xuyên đi công tác và chưa rất ít trở về nhà, ngày nào tôi cũng gửi lịch trình làm việc của anh cho cô chủ, cô ấy vẫn cười nói vui vẻ. Tuy trong đời sống thường ngày anh cũng không có tiếp xúc với những người phụ nữ khác. Trên lý thuyết thì anh không có vấn đề gì với cô chủ.” Trợ lý Lưu đang cố giải thích lý do vì sao Kim Thơ không trả lời tin nhắn của Lê Giang Lâm, nhưng nói về mặt tình cảm, bản thân Lưu Hải cũng rất lâu chưa trở về nhà, liệu bà xã của anh có nhớ anh không? Cô ấy có trách anh vì bận rộn với công việc mà bỏ bê cô ấy không? Liệu những gì anh nói có giúp được ông chủ mình không vậy?
“Chỉ là anh nên quan tâm hơn đến cô chủ và đừng chọc giận cô ấy.”
Nói xong, trợ lý Lưu cẩn thận liếc nhìn khuôn mặt của ông chủ mình và nín thở chờ đợi. Một lúc sau Lê Giang Lâm khẽ hỏi:
“Lịch trình của tôi ngày mai sẽ làm gì?”
Lưu Hải vội vàng báo cáo cho Lê Giang Lâm về hành trình ngày mai.
“Cậu chủ, ngày mai không có sắp xếp gì, mọi chuyện xem như đã giải quyết xong hết rồi, chỉ còn một số việc dành cho hai ngày tới.”
“Đặt vé cho tôi.” Lê Giang Lâm nói, “Anh ở lại đây xử lý đi.”
“... “ Lưu Hải gật đầu, “Vâng, thưa cậu chủ.”
Trước khi lên máy bay, Lê Giang Lâm đã dự đoán thời gian trở về nước là vào lúc 8 giờ sáng, anh gửi một tin nhắn cho Kim Thơ, anh không nói cho cô biết rằng mình sẽ trở về, chỉ nhắn ngắn gọn một câu “Chào buổi sáng” với cô. Sau đó anh tắt điện thoại và chuẩn bị lên máy bay. Lúc này Kim Thơ đang sắp xếp để Erik Lưu chụp ảnh bìa cho tạp chí trong Studio.
Triệu Hoàng rất coi trọng sự kiện lần này, rất nhiều công việc được chuẩn bị rất cẩn thận trong giai đoạn đầu, ngoài ra Erik Lưu cũng đã đưa đội ngũ làm việc của mình đến, với thái độ rất hợp tác của anh mà công việc tại đã được thực hiện một cách trật tự và chuyên nghiệp.
Lúc này Erik đang được trang điểm trong phòng thay đồ, Kim Thơ ngồi và quan sát. Quản lý của Erik là Châu An thỉnh thoảng dùng ánh mắt tò mò liếc nhìn Kim Thơ, không biết cô gái này là ai mà có khả năng khiến nam vương của anh đang trong thời kỳ “mất tích” để nghỉ ngơi và ôn thi, lại chủ động gọi cho anh nhờ thu xếp hợp đồng cùng bộ phận marketing của công ty NIP, còn nói đặt biệt muốn chụp ảnh và làm gương mặt đại diện cho show thời trang của công ty này.
Khi biết tin, các thành viên trong đoàn đang ở nhà nghỉ dưỡng đến mốc meo lần lượt bị kéo ra ngoài làm việc, vì diễn viên mà họ phục vụ là một người rất nổi tiếng và cực kỳ kiêu ngạo, nên việc này có chút không bình thường nếu không nói là cực kỳ hiếm lạ.
Trong làng giải trí, thời kỳ đỉnh cao của các ngôi sao thực ra rất ngắn ngủi, hàng năm có vô số người mới nổi như cồn rồi sao đó lại chìm nghỉm một cách lặng lẽ. Rất ít người trong số họ có thể dữ được phong độ đỉnh cao trong thời gian dài. Nhiều người được người hâm mộ săn đón vì đóng phim truyền hình quá nhiều. Trong thời gian gần đây trong làng giải trí không có nhiều gương mặt mới xuất hiện. Sau khi nhiều nghệ sĩ trở nên nổi tiếng, để duy trì sự nổi tiếng của mình, họ liên tục đóng phim, xuất hiện trên các chương trình tạp kỹ và tranh giành đến những show diễn thời trang.
Erik Lưu có thể được gọi là một nam vương trong làng giải trí. Bởi vì cậu ta không bao giờ tham gia các chương trình tạp kỹ để tiếp thị bản thân một cách rẻ tiền. Khi vô số đạo diễn và nhà sản xuất muốn bỏ tiền ra mời cậu ta đóng phim, điều đầu tiên cậu ấy đòi hỏi là yêu cầu một kịch bản hoàn hảo và được làm việc cùng đội ngũ quản lý của mình. Khi tham gia nhiều bộ phim truyền hình và đã nổi tiếng trong nhiều năm, nhưng cho đến nay, Erik chỉ quay quảng cáo cho một sản phẩm duy nhất của tập đoàn WOsan. Lần cuối cùng cậu ta chụp ảnh cho tạp chí thời trang là cách đây năm hoặc sáu năm. Sau chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới vào năm ngoái, cậu ta đã trực tiếp thông báo cho cho quản lý Châu An nói rằng sẽ đi nghỉ ngơi, sau đó biến mất không dấu vết. Nhưng giờ lại nhận lời chụp ảnh cho tạp chí còn nhận luôn làm gương mặt người đại diện, quản lý Châu An thật sự rất khó hiểu. Nam vương của anh mất tích gần một năm đã trở lại, không phải hợp tác đóng một bộ phim bom tấn hoành tráng, cũng không phải ra mắt album nhạc mới được người hâm mộ chờ đợi từ lâu, mà là chụp ảnh trang bìa của một tạp chí thời trang và làm gương mặt đại diện cho show diễn cuối năm của họ.
Thật là khó hiểu.
Lúc này điện thoại trong túi của Erik Lưu rung lên, anh nhìn xuống điện thoại, chuyên gia trang điểm nhắc nhở: “Erik, cậu có thể ngẩng đầu lên trước không.”
Erik đặt điện thoại xuống và ngẩng đầu lên, cậu nhìn chằm chằm vào gương và nói với Kim Thơ đang ngồi bên cạnh.
“Chị Trish, ngồi ở đây có thấy chán không?”
Kim Thơ cười và nói, “Đây là công việc của tôi mà.”
“Đừng quá lo, chuyên gia trang điểm này đã làm việc với tôi năm sáu năm rồi, anh ấy biết làm thế nào để tôi trông nổi bật nhất. Ngồi chờ như thế này thật là nhàm chán, tại sao chị không xem điện thoại di động của mình, xem thử có ai gửi tin nhắn cho chị không.”
Cậu ấy nói vậy, có thể cậu ấy không thích có ai đó cứ nhìn chằm chằm vào mình khi đang makeup chăng? Nghĩ vậy Kim Thơ gật đầu, đứng dậy nói: “Vậy tôi ra ngoài xem một chút, khi nào xong cậu cho người ra ngoài gọi tôi.”
Kim Thơ quay người bước ra khỏi phòng. Quản lý Châu An liếc cô một cái, khi Kim Thơ quay đầu lại cô khẽ gật đầu với anh với nụ cười trên môi.
Lúc này trên người Kim Thơ mặc một chiếc áo len màu be, mái tóc buông nhẹ phía sau, làn da trắng mịn, trang điểm nhẹ nhàng, nét mặt thanh tú, trong sáng thanh tao toát ra khí chất cao quý.
Quản lý Châu An nghĩ đến hành vi bất thường của Erik Lưu lần này, anh không thể đoán được liệu Erik có phải đang thích cô gái này hay không? Với suy nghĩ này làm cho quản lý Châu An cảm thấy nên cảnh giác. Đối với một ngôi sao hàng đầu như Erik nếu dính vào chuyện yêu đương nhất định sẽ gặp rắc rối to, người hâm mộ sẽ không hài lòng. Mà Erik lại là một ngôi sao lớn như vậy, nếu chuyện yêu đương của cậu ấy bị lang truyền cũng đủ để làm mọi người nhốn nháo lên hết cho xem. Trong lòng quản lý Châu An hiện tại khá lo lắng, nhưng để xem sao, cũng có thể nhân định của anh là sai, tóm lại cứ xem tình hình thế nào đã.
Kim Thơ đi xung quanh studio kiểm tra cách bố trí của bối cảnh, sau đó cô đi đến một phòng khách khác. Đã đến giờ nghỉ trưa, bữa ăn mà Kim Thơ hay gọi vẫn chưa được đưa đến, Nhã Lan đang dựa lưng vào ghế, đeo tai nghe vào tai, trên tay cô lúc này là một miếng bánh sandwich và nụ cười tươi trên môi. Vừa nhìn thấy Kim Thơ đi tới, Nhã Lan nhanh chóng tháo tai nghe xuống, ngồi thẳng lưng, sau đó nhanh tay đưa cái sandwich lên cho Kim Thơ.
“Chị Trish, chị có muốn ăn sandwich không, không có thịt chỉ có rau nên không sợ tăng cân đâu.”
“Tôi chưa rửa tay, một chút nữa tôi sẽ ăn, cô ăn đi.”
Kim Thơ bước tới ngồi cạnh Nhã Lan, Nhã Lan cầm điện thoại nghiêng về phía cô, “Chị Trish, ai đó đã chỉnh sửa video mới của chủ tịch Lê, bạn có muốn xem không?”
Xem ra về cơ bản Nhã Lan vẫn dành thời gian hàng ngày để xem video mới của Lê Giang Lâm, nhưng thực tế, đó vẫn là những cảnh quay và những bức ảnh trong bữa tối từ thiện của mấy tháng trước.
Kim Thơ hất tóc ra sau lưng, cô lấy điện thoại trong túi xách ra, nói: “Đừng xem.”
Nhã Lan, “Đúng vậy, chủ tịch đã kết hôn rồi, cho nên tốt nhất là đừng xem video của anh ta nữa.”
Kim Thơ khó hiểu quay sang hỏi Nhã Lan, “Tại sao khi kết hôn rồi thì không nên xem nữa?”
“Là vì sợ có một khoảng trống trong tim.” Nhã Lan thản nhiên nói.
“Khoảng trống là gì?”
Nhã Lan ho nhẹ, “Một người chồng tuyệt vời như chủ tịch đã đối xử quá tốt với vợ mình là được rồi, và anh ta chỉ nên dành riêng cho vợ anh ta mà thôi. Nếu cứ xem thêm mấy cái video của anh ấy nữa chắc em sẽ nghĩ đến việc chia tay bạn trai của mình mất thôi.”
Kim Thơ, “ ...? “ Hai cái đâu có liên quan gì nhau.
Nhã Lan, “Chị Trish, em thực sự rất tò mò không biết bạn trai của chị trông như thế nào.”
Kim Thơ nâng cằm chỉ vào màn hình điện thoại di động trong tay, “Chính là người này.”
Nhã Lan cúi đầu xuống, khuôn mặt nghiêm nghị của Lê Giang Lâm trong đoạn video vừa nhấc lên cùng với đôi mắt đào hoa sâu hút hồn đang nhìn vào màn hình điện thoại.
Nhã Lan im lặng trong hai giây rồi nhìn Kim Thơ với vẻ mặt tội lỗi, “Chị Trish, mặc dù chủ tịch Lê thực sự rất tài năng, nhưng anh ấy đã kết hôn rồi, và vợ anh ấy là con gái lớn của tập đoàn WOsan đó. Họ là một cặp đôi siêu ngọt ngào, cho nên đừng mơ mộng hão huyền nữa chị.”
Kim Thơ, “... “ Nói thật mà không tin à?
Nhã Lan, “Chị Trish, chủ tịch Lê không phải là diễn viên trong làng giải trí, cho nên không thể giống các ngôi sao để mình có thể tranh dành hay mến mộ, anh ấy có một cuộc sống bình thường và anh ấy rất yêu vợ mình.”
Nhã Lan nghiêm túc khuyên Kim Thơ đừng ghen tị với vợ của người khác vì cảm thấy quá thích chủ tịch Lê. Kim Thơ nghe xong mà cứ thấy kỳ quái, nói đùa thì tin còn nói thật lại không tin, đúng là lạ lùng.
Lúc này bất chợt điện thoại của Kim Thơ rung lên, cô cúi đầu mở ra xem. Là tin nhắn của Lê Giang Lâm đã gửi cho cô ấy.
【Buổi sáng tốt lành. 】
Chào buổi sáng sao? Thời gian chỗ anh khác với bên em, sáng bên anh đã là đêm bên em rồi ở đó còn chào buổi sáng gì chứ.
Danh sách chương