Trong phòng ngủ của Kim Thơ trên tầng hai, cô đang ngồi trên ghế sofa lướt Facebook, dì Thanh lấy một đống thức ăn nhẹ mà Kim Thơ yêu thích để bên cạnh cô. Nhìn thấy dì Thanh Kim Thơ rất vui, cô nắm tay dì kéo ngồi xuống ghế. Dì Thanh là người làm của gia đình Kim Thơ đã rất lâu từ lúc cô chưa được sinh ra.
“Thơ Thơ, hôm nay đã muộn rồi sao con không cùng cậu Lê ở lại nhà ngủ một đêm.” Giọng dì Thanh dịu dàng như một người mẹ lâu ngày gặp lại con gái.
Kim Thơ cười cười, “Dì Thanh, con không thích ở đây.”
Dì Thanh thở dài, đây là nơi con đã lớn lên làm sao con lại không thích chứ, nhưng dì biết lý do con không muốn ở lại là vì không muốn làm ba mình khó xử, và không cam lòng nhìn mặt người phụ nữ đã làm gia đình mình tan nát.
Dì Thanh yên lặng một lúc rồi đứng dậy quay người rời khỏi phòng Kim Thơ với đôi mắt đỏ hoe. Kim Thơ cũng không muốn làm dì Thanh buồn vì chuyện của mình. Sau khi dì Thanh đi rồi, Kim Thơ nằm dài trên ghế lấy điện thoại tiếp tục xem bản tin trên Facebook.
Vẫn là những dòng tin nóng liên quan đến thân thế vừa được phanh phui của Hà My. Ngay cả bản thân cô ta tối nay cũng vừa đăng một bức ảnh lên trang cá nhân, trong ảnh là chiếc bánh mừng sinh nhật của cô ta tặng cho cựu chủ tịch tập đoàn WOsan.
Cửa đột nhiên bị đẩy ra, Kim Thơ nghĩ là dì Thanh đi vào nên cô không quay đầu lại nhìn. Lúc này một giọng nữ khó chịu đột nhiên vang lên bên tai cô.
“Có vẻ như chị gái tôi rất quan tâm đến tôi nên đã luôn dõi theo tin tức của tôi trên mạng.”
Kim Thơ nghe giọng nói, cô ngẩng đầu nhìn lên thì thấy Hà My đang đứng trước mặt cô với một cốc nước trên tay.
“Ai cho phép gọi tôi là chị?”
Hà My cười nói: “Chú Hùng muốn tôi gọi như vậy.”
“Đi ra ngoài đi.” Kim Thơ lạnh giọng, sau đó cúi xuống nhìn điện thoại trong tay mình không muốn để ý đến Hà My.
“Chị Thơ, tôi biết chị ghét mẹ con tôi, nhưng bây giờ mẹ tôi đã kết hôn với ba chị rồi, và hiện tại mẹ tôi là bà chủ của ngôi nhà này, chúng ta đương nhiên là chị em, vậy tại sao chúng ta không thể chung sống trong hòa thuận? Sau này chị và Giang Lâm sẽ ly hôn, khi đó chị phải trở về sống ở đây. Chúng ta không thể cứ khó chịu mỗi khi nhìn thấy mặt nhau như vậy, ba chị sẽ không vui đâu.”
Kim Thơ ngẩng đầu lên, ánh mắt cô nhẹ rơi lên người Hà My, “Cút đi.”
Hà My cười giễu cợt: “Chị tưởng chị vẫn còn là cô chủ ở đây sao? Tính tình nông nổi và kiêu căng của chị vẫn không thay đổi chút nào, nếu chị cứ như thế thì không người đàn ông nào có thể chịu đựng được chị đâu.”
Hà My bước đến ghé vào tai Kim Thơ thì thầm: “Đối với một người đàn ông như Lê Giang Lâm, chị kết hôn với anh ta chỉ vì những lợi ích mà anh ta có thể mang lại cho cả hai gia đình, nếu anh không cần chị nữa, tương lai chị sẽ bị anh ta bỏ rơi cũng giống như ba chị đã bỏ rơi mẹ chị vậy.”
Nói xong Hà My cười tươi nhìn Kim Thơ, Kim Thơ không tức giận, cô ngồi dậy tắc điện thoại sau đó đứng lên nhìn Hà My mỉm cười.
“Tôi phải gọi cô là gì ấy nhỉ? Em gái của tôi thì cô không xứng. Hà My này, cô có ghen tị với tôi không? Tự nhiên tôi lại có được một người đàn ông vừa đẹp trai lại giàu có còn nổi tiếng làm chồng. Mà nhớ không lầm thì có người mơ ước được tiếp cận anh ấy nhưng không được. Cô đã rất muốn nói chuyện với chồng tôi trong bữa tiệc từ thiện lần trước nhưng không thành vì có tôi ở đó, tiếc nuốt lắm nhỉ? Sau đó cô còn không biết xấu hổ chụp hình anh ấy đăng lên trang Facebook cá nhân của mình.”
Kim Thơ nghiêm giọng, “Tôi nhắc lại, cô đừng cố gắng tìm cách tiếp cận chồng tôi, tôi vì nghĩ đến ba tôi nên vẫn còn cho cô mặt mũi, nếu không tôi sẽ làm cho cô không thể ngẩng đầu lên được trong làng giải trí, cô nghĩ rằng mình sẽ còn mặt mũi nếu như tôi đưa ba tôi ra ngoài và muốn ông ấy khẳng định ai mới là con ruột của ông ấy? Còn về Giang Lâm, tôi nói cho cô biết, Giang Lâm anh ấy chỉ yêu một mình tôi, hiện tại và tương lai cũng như thế, yêu đến chết mới thôi, anh ấy… “
Nói chưa hết câu đột nhiên Kim Thơ nhìn thấy Lê Giang Lâm đang đứng cạnh cửa phòng nghiêng đầu nhìn cô, khóe môi Kim Thơ đông cứng, đầu óc trống rỗng.
Anh ta đứng đó từ khi nào?
Môi Lê Giang Lâm nhếch lên và ánh mắt chăm chú nhìn Kim Thơ giống như anh đang chờ đợi để nghe cô nói hết những ý tứ trong lời nói còn gian dỡ của cô. Kim Thơ liếc nhìn Hà My, sau đó xem cô ta như không khí mà đi về phía Lê Giang Lâm, Kim Thơ nắm lấy cánh tay anh nhỏ giọng như than thở mà nhẹ nhàng nói một cách gượng gạo như làm nũng.
“Chồng à, sao anh lại đến đây?”
Lê Giang Lâm cúi đầu xuống, môi anh chạm vào má cô một cái rồi nói với giọng điệu tình tứ, “Nhớ em?”
Kim Thơ hơi giật mình nhưng không phản ứng, cô không ngờ Lê Giang Lâm lại làm ra hành động âu yếm đó với mình ngay trước mặt Hà My.
“Chúng ta về nhà sớm thôi.” Kim Thơ gượng cười nói với anh.
“Ừ.” Lê Giang Lâm gật đầu sau đó ôm lấy Kim Thơ, thấy chưa đủ, anh khom người vòng tay qua bế cô lên: “Anh bế em xuống lầu, mang giày cao gót bước xuống cầu thang rất dễ bị ngã.”
Sự thể hiện tình cảm không giống ai trước mặt người khác của Lê Giang Lâm làm Kim Thơ không nói nên lời, khi được Lê Giang Lâm bế ra cửa, Kim Thơ quay lại nhìn Hà My mỉm miệng cười. Mặt Hà My cắt không còn một giọt máu, nắm tay cô run run, cắn môi nghiến răng lẩm bẩm, “Đồ đáng ghét đừng vội đắc ý, cô chờ đó.”
Khi xe rời khỏi khu biệt thự, Kim Thơ chỉ biết cúi đầu không dám ngẩng lên nhìn mặt Lê Giang Lâm. Cô liên tục đan các ngón tay vào nhau trong lòng không khỏi bồn chồn, chắc mình mất trí rồi nên mới bị Hà My kích thích mà nói ra những lời như vậy, còn nói người Lê Giang Lâm yêu là mình, yêu đến chết nữa chứ. Mình điên thật rồi.
Nhưng từ lúc lên xe Lê Giang Lâm không nói gì cả, còn Kim Thơ thì hết cúi đầu sau đó lại nhắm mắt rồi dựa người vào băng ghế giả ngủ giả chết.
Sau khi trở về nhà, vừa vào cửa Kim Thơ vội vàng thay giày sau đó trực tiếp chạy lên lầu, Lê Giang bước theo sau lớn tiếng gọi cô.
“Thơ Thơ.”
“Gì?” Kim Thơ dừng lại nhưng không quay đầu nhìn Lê Giang Lâm.
Vì lương tâm có chút cắn rứt và xấu hổ mà câu trả lời của Kim Thơ đặc biệt ngắn gọn, còn rất nhỏ.
Lê Giang Lâm: “Anh đã biết chuyện Hà My phô trương thân thế của cô ấy trên mạng, em có cần anh giúp em giải quyết không?”
Kim Thơ ngượng ngùng hỏi anh: “Giải quyết như thế nào?”
Kim Thơ đã có cách giải quyết nhưng không biết tại sao cô vẫn muốn nghe Lê Giang Lâm nói ra cách mà anh đang nghĩ trong đầu.
Lê Giang Lâm nghiêm túc nói: “Hãy công khai đăng ảnh cưới của chúng ta lên trang web chính thức của NIP Group. Bằng cách này tin đồn về Hà My là người thừa kế của WOsan sẽ tự động chấm dứt.”
Kim Thơ quay đầu lại nhìn Lê Giang Lâm, cô nở nụ cười cảm kích, “Cảm ơn đã có lòng muốn giúp đỡ tôi, nhưng không cần đâu… Không nhất thiết phải làm như thế, tôi sẽ tự giải quyết.”
Lần đầu tiên Lê Giang Lâm nhìn thấy cô vợ ngây thơ của mình nói chuyện với một thái độ nghiêm túc như vậy, thật khác lạ, anh có hơi bất ngờ và xúc động trong một lúc trước sự nghiêm túc và lời nói kiên định của Kim Thơ, có thể em đã trưởng thành thật rồi. Nhưng trong lòng Lê Giang Lâm có chút mất mát, anh thật sự muốn công khai Kim Thơ là vợ mình, anh muốn cả thế giới biết rằng anh và cô đã kết hôn để sau này cô ấy có thể suy nghĩ lại về việc có nên quyết định ly hôn với anh hay không. Anh đang cố gìn giữ cái hạnh phúc mong manh bằng mọi cách, Kim Thơ còn quá trẻ còn anh lớn hơn cô ấy khá nhiều tuổi, anh lo lắng cô ấy sẽ không thích đàn ông lớn tuổi như anh. Sự xa cách về tuổi tác cũng khiến suy nghĩ của hai người khác biệt, và còn nhiều thứ khác biệt giữa hai người cần có thời gian để hiểu nhau hơn, anh mong mình sẽ có đủ thời gian để giữ lấy cô vì anh thật sự yêu cô từ ánh mắt đầu tiên.
Mạng xã hội, một thành tựu văn minh của nhân loại, tất cả mọi người không thể không tiếp cận và sử dụng cái văn minh này để nâng cao chất lượng cuộc sống nói chung và nâng cao hiệu quả tám chuyện nói riêng của mỗi một cá nhân. Nó dần trở thành một phương tiện giám sát con người lẫn nhau nhất là những người nổi tiếng thì càng được quan tâm và tìm hiểu. Vì sức lan tỏa siêu nhanh của mạng xã hội, nên những hoạt động tích cực hay tiêu cực được truyền đi rất nhanh. Chỉ cần bạn là người nổi tiếng thì cho dù là một bức ảnh lúc bạn mới chào đời cũng được dân tình moi ra hết trong khoảng thời gian sớm hay muộn mà thôi.
Cho nên mặc dù Kim Thơ không làm gì cả thì nửa giờ sau lý lịch của Hà My đã được cư dân mạng tìm kiếm sát sao và truy ra sự thật. Hà My tên thật là Nguyễn Thị Hà My, sinh ra trong một gia đình bình thường ở thành phố Đà Lạt, có ba là ông Nguyễn Tấn Sang và mẹ là bà Huỳnh Thị Hà Linh. Sau khi ly hôn bà Linh đến ở cùng chủ tịch Phạm Hùng, trước đó cũng có thông tin rằng Hà Linh là kẻ thứ ba phá hoại gia can người khác khiến cho vợ ông Hùng phải đề nghị ly hôn. Tiểu tam này còn trơ trẽn thay đổi họ của con mình thành Phạm Thị Hà My để được công nhận là con gái của chủ tịch tập đoàn WOsan. Nghe nói họ đã đăng ký kết hôn nhưng vấn đề này chưa có tính xác thực, vì ông Hùng tuy rằng có công khai quan hệ vợ chồng với bà Hà Linh nhưng hai người họ chưa tổ chức lễ cưới cũng như thông báo Hà Linh là vợ chính thức của ông ta trên các hệ thống truyền thông.
Trong khi dân tình sục sôi bàn tán thì Kim Thơ và Lê Giang Lâm lại cùng nhau ngủ chung trên một chiếc giường được ngăn ở giữa là cái gối ôm, nhưng nó thật vô dụng, khi cô đã ngủ say liền có một người nằm bên cạnh quay sang lấy cái gối ném xuống sàn, sau đó ôm cô vào lòng mình, Lê Giang Lâm mỉm miệng cười thỏa mãn rồi chìm vào giấc ngủ.
“Thơ Thơ, hôm nay đã muộn rồi sao con không cùng cậu Lê ở lại nhà ngủ một đêm.” Giọng dì Thanh dịu dàng như một người mẹ lâu ngày gặp lại con gái.
Kim Thơ cười cười, “Dì Thanh, con không thích ở đây.”
Dì Thanh thở dài, đây là nơi con đã lớn lên làm sao con lại không thích chứ, nhưng dì biết lý do con không muốn ở lại là vì không muốn làm ba mình khó xử, và không cam lòng nhìn mặt người phụ nữ đã làm gia đình mình tan nát.
Dì Thanh yên lặng một lúc rồi đứng dậy quay người rời khỏi phòng Kim Thơ với đôi mắt đỏ hoe. Kim Thơ cũng không muốn làm dì Thanh buồn vì chuyện của mình. Sau khi dì Thanh đi rồi, Kim Thơ nằm dài trên ghế lấy điện thoại tiếp tục xem bản tin trên Facebook.
Vẫn là những dòng tin nóng liên quan đến thân thế vừa được phanh phui của Hà My. Ngay cả bản thân cô ta tối nay cũng vừa đăng một bức ảnh lên trang cá nhân, trong ảnh là chiếc bánh mừng sinh nhật của cô ta tặng cho cựu chủ tịch tập đoàn WOsan.
Cửa đột nhiên bị đẩy ra, Kim Thơ nghĩ là dì Thanh đi vào nên cô không quay đầu lại nhìn. Lúc này một giọng nữ khó chịu đột nhiên vang lên bên tai cô.
“Có vẻ như chị gái tôi rất quan tâm đến tôi nên đã luôn dõi theo tin tức của tôi trên mạng.”
Kim Thơ nghe giọng nói, cô ngẩng đầu nhìn lên thì thấy Hà My đang đứng trước mặt cô với một cốc nước trên tay.
“Ai cho phép gọi tôi là chị?”
Hà My cười nói: “Chú Hùng muốn tôi gọi như vậy.”
“Đi ra ngoài đi.” Kim Thơ lạnh giọng, sau đó cúi xuống nhìn điện thoại trong tay mình không muốn để ý đến Hà My.
“Chị Thơ, tôi biết chị ghét mẹ con tôi, nhưng bây giờ mẹ tôi đã kết hôn với ba chị rồi, và hiện tại mẹ tôi là bà chủ của ngôi nhà này, chúng ta đương nhiên là chị em, vậy tại sao chúng ta không thể chung sống trong hòa thuận? Sau này chị và Giang Lâm sẽ ly hôn, khi đó chị phải trở về sống ở đây. Chúng ta không thể cứ khó chịu mỗi khi nhìn thấy mặt nhau như vậy, ba chị sẽ không vui đâu.”
Kim Thơ ngẩng đầu lên, ánh mắt cô nhẹ rơi lên người Hà My, “Cút đi.”
Hà My cười giễu cợt: “Chị tưởng chị vẫn còn là cô chủ ở đây sao? Tính tình nông nổi và kiêu căng của chị vẫn không thay đổi chút nào, nếu chị cứ như thế thì không người đàn ông nào có thể chịu đựng được chị đâu.”
Hà My bước đến ghé vào tai Kim Thơ thì thầm: “Đối với một người đàn ông như Lê Giang Lâm, chị kết hôn với anh ta chỉ vì những lợi ích mà anh ta có thể mang lại cho cả hai gia đình, nếu anh không cần chị nữa, tương lai chị sẽ bị anh ta bỏ rơi cũng giống như ba chị đã bỏ rơi mẹ chị vậy.”
Nói xong Hà My cười tươi nhìn Kim Thơ, Kim Thơ không tức giận, cô ngồi dậy tắc điện thoại sau đó đứng lên nhìn Hà My mỉm cười.
“Tôi phải gọi cô là gì ấy nhỉ? Em gái của tôi thì cô không xứng. Hà My này, cô có ghen tị với tôi không? Tự nhiên tôi lại có được một người đàn ông vừa đẹp trai lại giàu có còn nổi tiếng làm chồng. Mà nhớ không lầm thì có người mơ ước được tiếp cận anh ấy nhưng không được. Cô đã rất muốn nói chuyện với chồng tôi trong bữa tiệc từ thiện lần trước nhưng không thành vì có tôi ở đó, tiếc nuốt lắm nhỉ? Sau đó cô còn không biết xấu hổ chụp hình anh ấy đăng lên trang Facebook cá nhân của mình.”
Kim Thơ nghiêm giọng, “Tôi nhắc lại, cô đừng cố gắng tìm cách tiếp cận chồng tôi, tôi vì nghĩ đến ba tôi nên vẫn còn cho cô mặt mũi, nếu không tôi sẽ làm cho cô không thể ngẩng đầu lên được trong làng giải trí, cô nghĩ rằng mình sẽ còn mặt mũi nếu như tôi đưa ba tôi ra ngoài và muốn ông ấy khẳng định ai mới là con ruột của ông ấy? Còn về Giang Lâm, tôi nói cho cô biết, Giang Lâm anh ấy chỉ yêu một mình tôi, hiện tại và tương lai cũng như thế, yêu đến chết mới thôi, anh ấy… “
Nói chưa hết câu đột nhiên Kim Thơ nhìn thấy Lê Giang Lâm đang đứng cạnh cửa phòng nghiêng đầu nhìn cô, khóe môi Kim Thơ đông cứng, đầu óc trống rỗng.
Anh ta đứng đó từ khi nào?
Môi Lê Giang Lâm nhếch lên và ánh mắt chăm chú nhìn Kim Thơ giống như anh đang chờ đợi để nghe cô nói hết những ý tứ trong lời nói còn gian dỡ của cô. Kim Thơ liếc nhìn Hà My, sau đó xem cô ta như không khí mà đi về phía Lê Giang Lâm, Kim Thơ nắm lấy cánh tay anh nhỏ giọng như than thở mà nhẹ nhàng nói một cách gượng gạo như làm nũng.
“Chồng à, sao anh lại đến đây?”
Lê Giang Lâm cúi đầu xuống, môi anh chạm vào má cô một cái rồi nói với giọng điệu tình tứ, “Nhớ em?”
Kim Thơ hơi giật mình nhưng không phản ứng, cô không ngờ Lê Giang Lâm lại làm ra hành động âu yếm đó với mình ngay trước mặt Hà My.
“Chúng ta về nhà sớm thôi.” Kim Thơ gượng cười nói với anh.
“Ừ.” Lê Giang Lâm gật đầu sau đó ôm lấy Kim Thơ, thấy chưa đủ, anh khom người vòng tay qua bế cô lên: “Anh bế em xuống lầu, mang giày cao gót bước xuống cầu thang rất dễ bị ngã.”
Sự thể hiện tình cảm không giống ai trước mặt người khác của Lê Giang Lâm làm Kim Thơ không nói nên lời, khi được Lê Giang Lâm bế ra cửa, Kim Thơ quay lại nhìn Hà My mỉm miệng cười. Mặt Hà My cắt không còn một giọt máu, nắm tay cô run run, cắn môi nghiến răng lẩm bẩm, “Đồ đáng ghét đừng vội đắc ý, cô chờ đó.”
Khi xe rời khỏi khu biệt thự, Kim Thơ chỉ biết cúi đầu không dám ngẩng lên nhìn mặt Lê Giang Lâm. Cô liên tục đan các ngón tay vào nhau trong lòng không khỏi bồn chồn, chắc mình mất trí rồi nên mới bị Hà My kích thích mà nói ra những lời như vậy, còn nói người Lê Giang Lâm yêu là mình, yêu đến chết nữa chứ. Mình điên thật rồi.
Nhưng từ lúc lên xe Lê Giang Lâm không nói gì cả, còn Kim Thơ thì hết cúi đầu sau đó lại nhắm mắt rồi dựa người vào băng ghế giả ngủ giả chết.
Sau khi trở về nhà, vừa vào cửa Kim Thơ vội vàng thay giày sau đó trực tiếp chạy lên lầu, Lê Giang bước theo sau lớn tiếng gọi cô.
“Thơ Thơ.”
“Gì?” Kim Thơ dừng lại nhưng không quay đầu nhìn Lê Giang Lâm.
Vì lương tâm có chút cắn rứt và xấu hổ mà câu trả lời của Kim Thơ đặc biệt ngắn gọn, còn rất nhỏ.
Lê Giang Lâm: “Anh đã biết chuyện Hà My phô trương thân thế của cô ấy trên mạng, em có cần anh giúp em giải quyết không?”
Kim Thơ ngượng ngùng hỏi anh: “Giải quyết như thế nào?”
Kim Thơ đã có cách giải quyết nhưng không biết tại sao cô vẫn muốn nghe Lê Giang Lâm nói ra cách mà anh đang nghĩ trong đầu.
Lê Giang Lâm nghiêm túc nói: “Hãy công khai đăng ảnh cưới của chúng ta lên trang web chính thức của NIP Group. Bằng cách này tin đồn về Hà My là người thừa kế của WOsan sẽ tự động chấm dứt.”
Kim Thơ quay đầu lại nhìn Lê Giang Lâm, cô nở nụ cười cảm kích, “Cảm ơn đã có lòng muốn giúp đỡ tôi, nhưng không cần đâu… Không nhất thiết phải làm như thế, tôi sẽ tự giải quyết.”
Lần đầu tiên Lê Giang Lâm nhìn thấy cô vợ ngây thơ của mình nói chuyện với một thái độ nghiêm túc như vậy, thật khác lạ, anh có hơi bất ngờ và xúc động trong một lúc trước sự nghiêm túc và lời nói kiên định của Kim Thơ, có thể em đã trưởng thành thật rồi. Nhưng trong lòng Lê Giang Lâm có chút mất mát, anh thật sự muốn công khai Kim Thơ là vợ mình, anh muốn cả thế giới biết rằng anh và cô đã kết hôn để sau này cô ấy có thể suy nghĩ lại về việc có nên quyết định ly hôn với anh hay không. Anh đang cố gìn giữ cái hạnh phúc mong manh bằng mọi cách, Kim Thơ còn quá trẻ còn anh lớn hơn cô ấy khá nhiều tuổi, anh lo lắng cô ấy sẽ không thích đàn ông lớn tuổi như anh. Sự xa cách về tuổi tác cũng khiến suy nghĩ của hai người khác biệt, và còn nhiều thứ khác biệt giữa hai người cần có thời gian để hiểu nhau hơn, anh mong mình sẽ có đủ thời gian để giữ lấy cô vì anh thật sự yêu cô từ ánh mắt đầu tiên.
Mạng xã hội, một thành tựu văn minh của nhân loại, tất cả mọi người không thể không tiếp cận và sử dụng cái văn minh này để nâng cao chất lượng cuộc sống nói chung và nâng cao hiệu quả tám chuyện nói riêng của mỗi một cá nhân. Nó dần trở thành một phương tiện giám sát con người lẫn nhau nhất là những người nổi tiếng thì càng được quan tâm và tìm hiểu. Vì sức lan tỏa siêu nhanh của mạng xã hội, nên những hoạt động tích cực hay tiêu cực được truyền đi rất nhanh. Chỉ cần bạn là người nổi tiếng thì cho dù là một bức ảnh lúc bạn mới chào đời cũng được dân tình moi ra hết trong khoảng thời gian sớm hay muộn mà thôi.
Cho nên mặc dù Kim Thơ không làm gì cả thì nửa giờ sau lý lịch của Hà My đã được cư dân mạng tìm kiếm sát sao và truy ra sự thật. Hà My tên thật là Nguyễn Thị Hà My, sinh ra trong một gia đình bình thường ở thành phố Đà Lạt, có ba là ông Nguyễn Tấn Sang và mẹ là bà Huỳnh Thị Hà Linh. Sau khi ly hôn bà Linh đến ở cùng chủ tịch Phạm Hùng, trước đó cũng có thông tin rằng Hà Linh là kẻ thứ ba phá hoại gia can người khác khiến cho vợ ông Hùng phải đề nghị ly hôn. Tiểu tam này còn trơ trẽn thay đổi họ của con mình thành Phạm Thị Hà My để được công nhận là con gái của chủ tịch tập đoàn WOsan. Nghe nói họ đã đăng ký kết hôn nhưng vấn đề này chưa có tính xác thực, vì ông Hùng tuy rằng có công khai quan hệ vợ chồng với bà Hà Linh nhưng hai người họ chưa tổ chức lễ cưới cũng như thông báo Hà Linh là vợ chính thức của ông ta trên các hệ thống truyền thông.
Trong khi dân tình sục sôi bàn tán thì Kim Thơ và Lê Giang Lâm lại cùng nhau ngủ chung trên một chiếc giường được ngăn ở giữa là cái gối ôm, nhưng nó thật vô dụng, khi cô đã ngủ say liền có một người nằm bên cạnh quay sang lấy cái gối ném xuống sàn, sau đó ôm cô vào lòng mình, Lê Giang Lâm mỉm miệng cười thỏa mãn rồi chìm vào giấc ngủ.
Danh sách chương