Lúc này bầu không khí trong phòng họp lập tức trở nên nghiêm túc.
Thái độ của Triệu Hoàng rất nghiêm khắc trong công việc, đối với yêu cầu của ông với nhân viên cũng vậy, mọi người có thể bị gọi tên và đặt câu hỏi bất cứ lúc nào trong cuộc họp, vì vậy cuộc họp hàng tuần không hề dễ dàng đối với một nhân viên mới, đặc biệt là những nhân viên thực tập.
Nhưng hôm nay giám đốc Triệu có việc quan trọng hơn cần bàn bạc nên cũng không thèm quan tâm đến một vài nhân viên thực tập đến muộn, ông vào thẳng vấn đề thu xếp công việc cho tháng sau, cuối cùng ông nhìn qua Kim Thơ và Cẩm Lý và nói:
“Tổng công ty có kế hoạch sản xuất một bộ sưu tập đặc biệt dành riêng cho mùa lễ hội đông xuân vào cuối năm nay. Nội dung chính của bộ sưu tập lần này sẽ khác hoàng toàn với những gì chúng ta đã từng ra mắt, và nó sẽ thiên về nghệ thuật hình ảnh hơn. Đây là ưu tiên hàng đầu của công việc trong hai tháng còn lại của năm. Nếu như công cuộc quảng bá thành công khiến doanh số bán hàng tăng cao, công ty sẽ sản xuất thêm sản phẩm với số lượng lớn nhầm vào khách hàng có thu nhập bình dân, vì vậy chúng ta phải rất cẩn thận trong việc lựa chọn nhân vật nổi tiếng nào sẽ làm hình ảnh đại diện cũng như quảng cáo trên truyền hình, Kim Thơ và Cẩm Lý, sau khi hai người về phòng làm việc, tôi muốn cả hai hãy lập một danh sách những người nổi tiếng phù hợp mà mình muốn mời để tuần sau sẽ đưa ra xem xét, và cuối cùng là xin ý kiến của cấp trên.”
Phần còn lại giám đốc Triệu không nói gì thêm, nhưng trong thâm tâm mọi người đều biết, một khi tổ chức một buổi ra mắt sản phẩm thời trang đặt biệt thì nhất định phải chọn ra một người có thể chủ trì, vừa nắm được rõ chủ đề để xây dựng kịch bản chương trình vừa lên phương án tổ chức hoàng hảo. Muốn vậy tất nhiên phải chọn từ bộ phận Marketing của công ty, mà đủ tiêu chuẩn để cạnh tranh cho vị trí này thì chỉ có hai người, Kim Thơ và Cẩm Lý. Kim Thơ dù có tài giỏi nhưng mới chỉ là nhân viên thực tập còn chưa được nhận vào làm nhân viên chính thức của công ty, thì chỉ còn Cẩm Lý mới là ứng cử viên hàng đầu được lựa chọn vì đây là dự án quan trọng.
Để cho công bằng, giám đốc Triệu chắc chắn sẽ dùng phương pháp lựa chọn bằng cách phụ thuộc vào người lên kế hoạch mời ngôi sao nào cho chiến dịch quảng cáo lần này. Người đại diện của ai được chọn thì người đó sẽ nắm quyền chủ trì đại cuộc trong quá trính quảng bá cho sản phẩm mới và show thời trang.
Trong đầu Kim Thơ liền nghĩ ngay đến những ngôi sao trong làng giải trí phù hợp với show trình diễn lần này, nhưng cô lại muốn mời một người chưa từng gia nhập làng giải trí, cô muốn có một khuôn mặt hoàn toàn mới cũng như mang lại một diện mạo mới cho thời trang đông xuân đánh dấu kết thúc một năm trong ấm áp và hạnh phúc, và mở ra một sự mới mẽ cho hướng đi của công ty trong năm tới.
“Giám đốc, tôi đã nghĩ đến một ứng cử viên thích hợp.”
Cẩm Lý đột ngột lên tiếng, Triệu Hoàng mắt đang nhìn máy tính liền ngước lên nhìn cô, “Nói thử xem.”
Cẩm Lý liếc nhìn Kim Thơ một cái, môi hồng nhếch lên nở một nụ cười chắc chắn.
“Là Hà My.”
Vừa dức lời mọi người trong phòng họp đều nhìn về phía Cẩm Lý.
Cô đứng thẳng lưng đầy tự tin, “Hà My đã rất thành công kể từ khi gia nhập vào làng giải trí, cô ấy cũng chưa bao giờ nhận lời mời quảng cáo cho các hãng thời trang. Đây sẽ là show diễn đầu tiên của cô ấy. Vào tuần trước tại bữa tiệc từ thiện. Tôi tình cờ gặp cô ấy và đã trò chuyện với nhau. Dường như cô ấy đã biết công ty chúng tôi sẽ ra mắt một show diễn đặc biệt vào cuối năm nay, bản thân cô ấy cũng rất sẵn lòng hợp tác với tôi. Tôi nghĩ cô ấy là người thích hợp nhất làm gương mặt đại diện trên ảnh bìa của tạp chí cho tuần lễ thời trang đặc biệt vào cuối năm nay của công ty.”
Nói đến đây Cẩm Lý dừng lại đưa mắt nhìn hết thảy những người trong phòng. Trong buổi lễ từ thiện Cẩm Lý đã thấy Triệu Hoàng đứng nói chuyện cùng Hà My, nên cô nghĩ số đặc biệt cuối năm lần này có lẽ ông sẽ muốn mời Hà My làm gương mặt đại diện.
Vấn đề là cô đã khen ngợi Hà My trước mặt ông, điều đó có nghĩa là cô sẽ nắm được quyền lập kế hoạch cho dự án đặc biệt vào cuối năm lần này.
Có vẻ như trận chiến này Kim Thơ đã bị thua trước khi bắt đầu, Cẩm Lý liếc mắt nhìn Kim Thơ nhếch mép cười đắc ý.
Triệu Hoàng không nói ra quyết định của mình ngay lập tức mà quay nhìn Kim Thơ, “Trish, cô nghĩ thế nào?”
Kim Thơ cầm một cây bút trong tay, chọc mũi viết vào sổ tay, khoang tròn đánh dấu màu đen vào một cái tên nào đó, cô cười nhẹ rồi chậm rãi nói:
“Show diễn cuối năm này khá quan trọng, ngôi sao được mời làm gương mặt đại diện ít nhất cũng phải nổi tiếng hơn Hà My mới đủ khả năng quảng bá một show gọi là đặt biệt. Vấn đề là cho dù độ nổi tiếng hay diễn xuất thì Hà My điều kém so với nhiều ngôi sao khác trong giới giải trí, cô ta lại không có điểm gì đặt biệt, cho nên những thứ cô ta mặc chắc cũng không thể thu hút người ta chịu bỏ tiền ra mua… Hà My, không thích hợp.”
Cẩm Lý sắc mặt trầm xuống, Kim Thơ mỉm cười nói: “Tôi có một suy nghĩ khá táo bạo, ứng cử viên trong lòng tôi là một quý ông, nhưng thời gian của anh ấy khó có thể hẹn trước được, vì vậy chúng ta cần liên lạc trước và chờ phản hồi của anh ta. Được rồi, đó chỉ là suy nghĩ bước đầu của tôi mà thôi, còn phải xem xét lại thêm vài người khác nữa.”
Triệu Hoàng đứng dậy liếc nhìn Cẩm Lý, ông nói:
“Được rồi, mọi người về chuẩn bị cho thật tốt, chúng ta hẹn tuần sau họp, tan họp.”
Triệu Hoàng ôm máy tính ra khỏi phòng họp trước, mọi người cũng theo sau mà rời đi. Cẩm Lý đã đứng đó từ nãy giờ không hề nhúc nhích, lồng ngực cô phập phòng vì tức giận. Lúc này Kim Thơ vừa bước tới cửa ra vào liền bị Cẩm Lý kéo lấy tay áo, cô đứng trước mặt Kim Thơ toả vẻ mình là tiền bối, chị là đàn chị là người bề trên, đám thực tập tụi bây có tài cáng gì mà giám phản bác lại ý kiến mà chị đưa ra.
Thái độ này của Cẩm Lý làm Kim Thơ ngạc nhiên, có cần phải lộ liễu như vậy không? Nên nhớ, giám đốc Triệu chỉ vừa mới ra khỏi phòng họp thôi đó.
Cẩm Lý nhìn Kim Thơ khịt mũi một cái nhếch mép cười.
“Trish, cô thực sự ngu ngốc hay đang giả vờ vậy? Cô cho Hà My là một ngôi sao bình thường sao? Ngay cả khi cô ấy không được đánh giá sao hạng A thì cô ấy cũng dễ dàng có thể lên trang bìa tạp chí số đặc biệt cuối năm nay rất dễ dàng. Tôi khuyên cô đừng làm việc vô ích nữa, đừng động chạm vào những người không nên động chạm, hậu quả khó lường lắm đó.”
Kim Thơ mỉm cười, cô quay lại lấy ly cà phê trên bàn uống một ngụm sau đó đặt ly lại nghiên đầu nhìn Cẩm Lý, cô hỏi một cách khó hiểu:
“Ai là người không nên động chạm vào? Chị nói rõ ràng hơn được không? Tôi cho dù chỉ là nhân viên thực tập đi nữa thì tôi cũng muốn làm tròn bổn phận của mình, giúp công ty đạt được danh số bán hàng cao nhất. Công việc của tôi là lên kế hoạch và mời những người phù hợp nhất quảng bá cho sản phẩm của công ty chúng ta. Làm thế nào có thể được gọi là động chạm đây? Chị nói thử xem.”
Cẩm Lý nắm tay rung lên, “Cô đang chất vấn cấp trên của mình phải không?”
“Ấy, chị đâu phải là cấp trên của tôi, bất quá chị chỉ vào làm trước tôi mấy năm mà tthôi, nên nhớ cấp trên của chúng ta đang đi đằng kia kìa.” Kim Thơ chỉ về hường hành lang nơi Triệu Hoàng đang đi.
“Cô…” Cẩm Lý không nói được lời nào, chỉ biết đứng đó ấm ức.
Đồng nghiệp xung quanh thấy hai người đang lời qua tiếng lại với nhau thì đứng lại can ngăn vì sợ hai người xảy ra bất hòa, có khi còn đánh nhau không chừng.
Nhã Lãn quay lại, vừa thấy một màng này liền nhanh chân bước lên gần Kim Thơ, cô đưa tay kéo ống tay áo Kim Thơ.
“Chị Trish, chị ăn sáng chưa? Lúc sáng em có mua thêm một cái sandwich, chúng ta cùng nhau ăn đi.”
Nhã Lan kéo tay Kim Thơ đi theo mình.
Có ai không biết Hà My là con gái của tổng giám đốc điều hành WOsan. Vì cô ấy muốn làm người đại diện cho sự kiện lần này của tập đoàn NIP, cũng không ngoài nhầm mục đích vừa được nổi tiếng vừa có cơ hội tiếp cận với Lê Giang Lâm, nên mới nhờ đến Cẩm Lý, tất nhiên đôi bên điều có lợi, Cẩm Lý sau sự kiện lần này có thể được cân nhắt lên ngồi vào chiếc ghế giám đốc điều hành bộ phận marketing, nếu như có thêm lời nói vào của ngài chủ tịch tập đoàn WOsan thì còn gì bằng, vì đôi bên đã liên kết với nhau cơ mà. Nhưng cô lại không biết rằng ông Phạm Hừng đã không còn nắm quyền điều hành WOsan từ lâu.
Hiện tại Cẩm Lý đang rất lo Kim Thơ sẽ phá hỏng chuyện tốt của mình
Nhã Lan sợ Kim Thơ không thể chịu đựng được sự kích động của Cẩm Lý, khi chị ta cố ý buông lời cay nghiệt với đàn em ở nơi công cộng như thế này nên cố ý quay lại kéo Kim Thơ đi. Một số đồng nghiệp khác có mối quan hệ tốt với Kim Thơ cũng thầm lo lắng cho cô trước một đàn chị so đo hẹp hòi như Cẩm Lý.
Tất nhiên, cũng có những người đứng về phía Cẩm Lý chỉ đứng nhìn chờ xem kịch vui.
Kim Thơ đi cùng Nhã Lan được vài bước thì quay đầu lại nhìn Cẩm Lý, “Vậy để xem hai chúng ta thật sự có cùng chí hướng hay không nhé.” Kim Thơ mỉm cười, “Tôi cũng sẽ đưa ra quyết định của mình cho nên chị cũng phải cố gắng tìm ra điểm yếu để phản bác lại tôi đó, đừng để thua tôi một lần nữa.”
Cẩm Lý, “ ... “
Thái độ của Triệu Hoàng rất nghiêm khắc trong công việc, đối với yêu cầu của ông với nhân viên cũng vậy, mọi người có thể bị gọi tên và đặt câu hỏi bất cứ lúc nào trong cuộc họp, vì vậy cuộc họp hàng tuần không hề dễ dàng đối với một nhân viên mới, đặc biệt là những nhân viên thực tập.
Nhưng hôm nay giám đốc Triệu có việc quan trọng hơn cần bàn bạc nên cũng không thèm quan tâm đến một vài nhân viên thực tập đến muộn, ông vào thẳng vấn đề thu xếp công việc cho tháng sau, cuối cùng ông nhìn qua Kim Thơ và Cẩm Lý và nói:
“Tổng công ty có kế hoạch sản xuất một bộ sưu tập đặc biệt dành riêng cho mùa lễ hội đông xuân vào cuối năm nay. Nội dung chính của bộ sưu tập lần này sẽ khác hoàng toàn với những gì chúng ta đã từng ra mắt, và nó sẽ thiên về nghệ thuật hình ảnh hơn. Đây là ưu tiên hàng đầu của công việc trong hai tháng còn lại của năm. Nếu như công cuộc quảng bá thành công khiến doanh số bán hàng tăng cao, công ty sẽ sản xuất thêm sản phẩm với số lượng lớn nhầm vào khách hàng có thu nhập bình dân, vì vậy chúng ta phải rất cẩn thận trong việc lựa chọn nhân vật nổi tiếng nào sẽ làm hình ảnh đại diện cũng như quảng cáo trên truyền hình, Kim Thơ và Cẩm Lý, sau khi hai người về phòng làm việc, tôi muốn cả hai hãy lập một danh sách những người nổi tiếng phù hợp mà mình muốn mời để tuần sau sẽ đưa ra xem xét, và cuối cùng là xin ý kiến của cấp trên.”
Phần còn lại giám đốc Triệu không nói gì thêm, nhưng trong thâm tâm mọi người đều biết, một khi tổ chức một buổi ra mắt sản phẩm thời trang đặt biệt thì nhất định phải chọn ra một người có thể chủ trì, vừa nắm được rõ chủ đề để xây dựng kịch bản chương trình vừa lên phương án tổ chức hoàng hảo. Muốn vậy tất nhiên phải chọn từ bộ phận Marketing của công ty, mà đủ tiêu chuẩn để cạnh tranh cho vị trí này thì chỉ có hai người, Kim Thơ và Cẩm Lý. Kim Thơ dù có tài giỏi nhưng mới chỉ là nhân viên thực tập còn chưa được nhận vào làm nhân viên chính thức của công ty, thì chỉ còn Cẩm Lý mới là ứng cử viên hàng đầu được lựa chọn vì đây là dự án quan trọng.
Để cho công bằng, giám đốc Triệu chắc chắn sẽ dùng phương pháp lựa chọn bằng cách phụ thuộc vào người lên kế hoạch mời ngôi sao nào cho chiến dịch quảng cáo lần này. Người đại diện của ai được chọn thì người đó sẽ nắm quyền chủ trì đại cuộc trong quá trính quảng bá cho sản phẩm mới và show thời trang.
Trong đầu Kim Thơ liền nghĩ ngay đến những ngôi sao trong làng giải trí phù hợp với show trình diễn lần này, nhưng cô lại muốn mời một người chưa từng gia nhập làng giải trí, cô muốn có một khuôn mặt hoàn toàn mới cũng như mang lại một diện mạo mới cho thời trang đông xuân đánh dấu kết thúc một năm trong ấm áp và hạnh phúc, và mở ra một sự mới mẽ cho hướng đi của công ty trong năm tới.
“Giám đốc, tôi đã nghĩ đến một ứng cử viên thích hợp.”
Cẩm Lý đột ngột lên tiếng, Triệu Hoàng mắt đang nhìn máy tính liền ngước lên nhìn cô, “Nói thử xem.”
Cẩm Lý liếc nhìn Kim Thơ một cái, môi hồng nhếch lên nở một nụ cười chắc chắn.
“Là Hà My.”
Vừa dức lời mọi người trong phòng họp đều nhìn về phía Cẩm Lý.
Cô đứng thẳng lưng đầy tự tin, “Hà My đã rất thành công kể từ khi gia nhập vào làng giải trí, cô ấy cũng chưa bao giờ nhận lời mời quảng cáo cho các hãng thời trang. Đây sẽ là show diễn đầu tiên của cô ấy. Vào tuần trước tại bữa tiệc từ thiện. Tôi tình cờ gặp cô ấy và đã trò chuyện với nhau. Dường như cô ấy đã biết công ty chúng tôi sẽ ra mắt một show diễn đặc biệt vào cuối năm nay, bản thân cô ấy cũng rất sẵn lòng hợp tác với tôi. Tôi nghĩ cô ấy là người thích hợp nhất làm gương mặt đại diện trên ảnh bìa của tạp chí cho tuần lễ thời trang đặc biệt vào cuối năm nay của công ty.”
Nói đến đây Cẩm Lý dừng lại đưa mắt nhìn hết thảy những người trong phòng. Trong buổi lễ từ thiện Cẩm Lý đã thấy Triệu Hoàng đứng nói chuyện cùng Hà My, nên cô nghĩ số đặc biệt cuối năm lần này có lẽ ông sẽ muốn mời Hà My làm gương mặt đại diện.
Vấn đề là cô đã khen ngợi Hà My trước mặt ông, điều đó có nghĩa là cô sẽ nắm được quyền lập kế hoạch cho dự án đặc biệt vào cuối năm lần này.
Có vẻ như trận chiến này Kim Thơ đã bị thua trước khi bắt đầu, Cẩm Lý liếc mắt nhìn Kim Thơ nhếch mép cười đắc ý.
Triệu Hoàng không nói ra quyết định của mình ngay lập tức mà quay nhìn Kim Thơ, “Trish, cô nghĩ thế nào?”
Kim Thơ cầm một cây bút trong tay, chọc mũi viết vào sổ tay, khoang tròn đánh dấu màu đen vào một cái tên nào đó, cô cười nhẹ rồi chậm rãi nói:
“Show diễn cuối năm này khá quan trọng, ngôi sao được mời làm gương mặt đại diện ít nhất cũng phải nổi tiếng hơn Hà My mới đủ khả năng quảng bá một show gọi là đặt biệt. Vấn đề là cho dù độ nổi tiếng hay diễn xuất thì Hà My điều kém so với nhiều ngôi sao khác trong giới giải trí, cô ta lại không có điểm gì đặt biệt, cho nên những thứ cô ta mặc chắc cũng không thể thu hút người ta chịu bỏ tiền ra mua… Hà My, không thích hợp.”
Cẩm Lý sắc mặt trầm xuống, Kim Thơ mỉm cười nói: “Tôi có một suy nghĩ khá táo bạo, ứng cử viên trong lòng tôi là một quý ông, nhưng thời gian của anh ấy khó có thể hẹn trước được, vì vậy chúng ta cần liên lạc trước và chờ phản hồi của anh ta. Được rồi, đó chỉ là suy nghĩ bước đầu của tôi mà thôi, còn phải xem xét lại thêm vài người khác nữa.”
Triệu Hoàng đứng dậy liếc nhìn Cẩm Lý, ông nói:
“Được rồi, mọi người về chuẩn bị cho thật tốt, chúng ta hẹn tuần sau họp, tan họp.”
Triệu Hoàng ôm máy tính ra khỏi phòng họp trước, mọi người cũng theo sau mà rời đi. Cẩm Lý đã đứng đó từ nãy giờ không hề nhúc nhích, lồng ngực cô phập phòng vì tức giận. Lúc này Kim Thơ vừa bước tới cửa ra vào liền bị Cẩm Lý kéo lấy tay áo, cô đứng trước mặt Kim Thơ toả vẻ mình là tiền bối, chị là đàn chị là người bề trên, đám thực tập tụi bây có tài cáng gì mà giám phản bác lại ý kiến mà chị đưa ra.
Thái độ này của Cẩm Lý làm Kim Thơ ngạc nhiên, có cần phải lộ liễu như vậy không? Nên nhớ, giám đốc Triệu chỉ vừa mới ra khỏi phòng họp thôi đó.
Cẩm Lý nhìn Kim Thơ khịt mũi một cái nhếch mép cười.
“Trish, cô thực sự ngu ngốc hay đang giả vờ vậy? Cô cho Hà My là một ngôi sao bình thường sao? Ngay cả khi cô ấy không được đánh giá sao hạng A thì cô ấy cũng dễ dàng có thể lên trang bìa tạp chí số đặc biệt cuối năm nay rất dễ dàng. Tôi khuyên cô đừng làm việc vô ích nữa, đừng động chạm vào những người không nên động chạm, hậu quả khó lường lắm đó.”
Kim Thơ mỉm cười, cô quay lại lấy ly cà phê trên bàn uống một ngụm sau đó đặt ly lại nghiên đầu nhìn Cẩm Lý, cô hỏi một cách khó hiểu:
“Ai là người không nên động chạm vào? Chị nói rõ ràng hơn được không? Tôi cho dù chỉ là nhân viên thực tập đi nữa thì tôi cũng muốn làm tròn bổn phận của mình, giúp công ty đạt được danh số bán hàng cao nhất. Công việc của tôi là lên kế hoạch và mời những người phù hợp nhất quảng bá cho sản phẩm của công ty chúng ta. Làm thế nào có thể được gọi là động chạm đây? Chị nói thử xem.”
Cẩm Lý nắm tay rung lên, “Cô đang chất vấn cấp trên của mình phải không?”
“Ấy, chị đâu phải là cấp trên của tôi, bất quá chị chỉ vào làm trước tôi mấy năm mà tthôi, nên nhớ cấp trên của chúng ta đang đi đằng kia kìa.” Kim Thơ chỉ về hường hành lang nơi Triệu Hoàng đang đi.
“Cô…” Cẩm Lý không nói được lời nào, chỉ biết đứng đó ấm ức.
Đồng nghiệp xung quanh thấy hai người đang lời qua tiếng lại với nhau thì đứng lại can ngăn vì sợ hai người xảy ra bất hòa, có khi còn đánh nhau không chừng.
Nhã Lãn quay lại, vừa thấy một màng này liền nhanh chân bước lên gần Kim Thơ, cô đưa tay kéo ống tay áo Kim Thơ.
“Chị Trish, chị ăn sáng chưa? Lúc sáng em có mua thêm một cái sandwich, chúng ta cùng nhau ăn đi.”
Nhã Lan kéo tay Kim Thơ đi theo mình.
Có ai không biết Hà My là con gái của tổng giám đốc điều hành WOsan. Vì cô ấy muốn làm người đại diện cho sự kiện lần này của tập đoàn NIP, cũng không ngoài nhầm mục đích vừa được nổi tiếng vừa có cơ hội tiếp cận với Lê Giang Lâm, nên mới nhờ đến Cẩm Lý, tất nhiên đôi bên điều có lợi, Cẩm Lý sau sự kiện lần này có thể được cân nhắt lên ngồi vào chiếc ghế giám đốc điều hành bộ phận marketing, nếu như có thêm lời nói vào của ngài chủ tịch tập đoàn WOsan thì còn gì bằng, vì đôi bên đã liên kết với nhau cơ mà. Nhưng cô lại không biết rằng ông Phạm Hừng đã không còn nắm quyền điều hành WOsan từ lâu.
Hiện tại Cẩm Lý đang rất lo Kim Thơ sẽ phá hỏng chuyện tốt của mình
Nhã Lan sợ Kim Thơ không thể chịu đựng được sự kích động của Cẩm Lý, khi chị ta cố ý buông lời cay nghiệt với đàn em ở nơi công cộng như thế này nên cố ý quay lại kéo Kim Thơ đi. Một số đồng nghiệp khác có mối quan hệ tốt với Kim Thơ cũng thầm lo lắng cho cô trước một đàn chị so đo hẹp hòi như Cẩm Lý.
Tất nhiên, cũng có những người đứng về phía Cẩm Lý chỉ đứng nhìn chờ xem kịch vui.
Kim Thơ đi cùng Nhã Lan được vài bước thì quay đầu lại nhìn Cẩm Lý, “Vậy để xem hai chúng ta thật sự có cùng chí hướng hay không nhé.” Kim Thơ mỉm cười, “Tôi cũng sẽ đưa ra quyết định của mình cho nên chị cũng phải cố gắng tìm ra điểm yếu để phản bác lại tôi đó, đừng để thua tôi một lần nữa.”
Cẩm Lý, “ ... “
Danh sách chương