Sau khi tám chuyện đủ , Tô Cảnh Dao và Châu Bảo Ngọc cùng nhau trở về Túy Ngọc Hiên nơi các tiểu thư khuê các vào cung rèn luyện ở . Hai người được sắp xếp ở chung một căn phòng . Dao Dao và A Ngọc cùng nhau tâm sự đến lúc khuya .
" Dao Dao , Tại sao Thẩm Thanh Y nhìn có vẻ ghét muội như thế vậy ? "
Tô Cảnh Dao nét mặt trầm tư đáp :
" Muội cũng không biết nữa , có lẽ là do họ ghét muội thôi vậy ? "
" Muội thật sự chỉ nghĩ vậy thôi sao . Từ trước đến nay họ đều bắt nạt muội như thế à ? "
Thấy Tô Cảnh Dao im lặng Châu Bảo Ngọc liền nói :
" Dao Dao à , muội dù gì cũng là con nhà võ , nếu bị ai bắt nạt cứ trả đũa . Đừng để họ bắt nạt như thế . "
" Muội cũng biết chút võ bọn họ không làm gì được muội , chỉ là muội vẫn không nghĩ ra nên làm như thế nào để trả đũa họ thôi ! "
" Như thế mới là Dao Dao của Châu Bảo Ngọc này chứ . Để tỷ tỷ giúp muội nghĩ cách..."
" A Ngọc à , Chúng ta đừng nói về cái này nữa . Tỷ đói chưa , chúng ta đi kiếm gì ăn đi ." - Tô Cảnh Dao chuyển chủ đề ngay lập tức .
" Được , ý kiến hay ."
Thế là Châu Bảo Ngọc và Tô Cảnh Dao cùng đi xuống trù phòng lục lọi xem có gì ăn không . Lúc quay về thì đi qua phòng của Thẩm Thanh Y thì thấy Ngân Hoa , nô tì thân cận của Thẩm Thanh Y đang đốc thúc hai người cung nữ .
" Nếu hai người để một con chuột xuất hiện ở gần gian phòng của tiểu thư nhà ta thì ta sẽ không để hai người được yên đâu ! "
Thấy vậy , Tô Cảnh Dao mới nói với Châu Bảo Ngọc :
" A Ngọc , họ đang làm gì vậy ? "
" Mùi hương nồng nàn này chắc là treo đinh hương chống chuột đấy ! "
" Ồ , Thẩm Thanh Y sợ chuột đến vậy sao ! "
Lúc định quay người trở về phòng , Tô Cảnh Dao mới nghĩ ra điều gì đó và nói với Châu Bảo Ngọc :
" A Ngọc , nếu Thẩm Thanh Y đã sợ chuột như vậy , không bằng chúng ta lấy chuột ra chơi với xô ấy đi , tỷ thấy thế nào ? "
" Ta thấy chủ ý này khá được đấy , về phòng trước rồi nói ! "
Sau đó cả hạ người cùng quay trở về phòng và bàn chiến sách :
" Nếu chúng ta muốn dụ chuột ra thì thứ tốt nhất nên dùng chính là mùi hương . Nhưng chúng ta không biết tìm mùi hương ở đâu để dụ chuột cả !? " - Tô Cảnh Dao nói .
" Vậy thì muội tìm đúng người rồi . Bổn tiểu thư đây sở trường giỏi nhất chính là chế tạo mùi hương đấy . "
Tô Cảnh Dao mở to mắt cảm thán :
" Thật sao , hèn gì lúc muội gặp tỷ ở cổng cung lại thấy tỷ có mùi hương nhẹ nhàng đến thế . Nhưng mà dùng mùi hương thì đến lúc điều tra , chúng ta sẽ bị phát hiện không ? "
" Muội yên tâm . A Ngọc ta đây từng cùng cha ta ra chiến trường , lặn lội nhiều nơi . Dân gian có lưu truyền một mùi hương mặc dù mùi hương nhẹ nhàng nhưng công dụng dụ chuột thì rất tốt đấy . Đảm bảo chúng ta nhất định không bị phát hiện !"
" Được , nhưng như vậy thì hương liệu chắc khó tìm lắm đúng không ? "
" Không đâu . Ta luôn đem theo vài hương liệu bên người . Đủ để chế tạo ra mùi hương này rồi ."
" Được . "
Nói xong Châu Bảo Ngọc liền bắt tay vào chế tạo hương liệu . Sau một thời gian điều chế , Châu Bảo Ngọc đã làm ra mùi hương ấy và bỏ một túi thơm nhỏ . Quả thật , mùi hương ấy rất nhẹ nhàng , dù mũi có thính như nào cũng không thể phát hiện được . Sau đó Châu Bảo Ngọc lén lút đem túi thơm đến gần phòng của Thẩm Thanh Y và trở về ngủ .
***
" Áaaaaaaa"
Sáng hôm sau , mặt trời vừa mới xuất hiện , một tiếng hét thất thanh phát ra từ phòng của Thẩm Thanh Y . Mọi người liền chạy đến xem chuyện gì đã xảy ra liền thấy Thẩm Thanh Y đang hoảng loạn và bị đám chuột bám víu , cắn xé bộ quần áo trên người .
" Ngân Hoa , Ngân Hoa , mau mau giúp ta thoát khỏi thứ dơ bẩn này đi . Nhanh Nhanhhh ..."
Nô tì của Thẩm Thanh Y , Ngân Hoa liền lấy chiếc chổi ở gần đó và đuổi theo đuổi chuột phía sau Thẩm Thanh Y . Ngân Hoa vừa cầm chổi , vừa đánh loạn xạ hết lên người của Thẩm Thanh Y .
" Tiểu thư , Tiểu thư , nô tì đến giúp người đây , người đứng yên đi , tiểu thư !! "
Cảnh tượng chủ tử chơi trò " Đuổi Mèo Bắt Chuột" vài lúc sáng sớm khiến tất cả mọi người chứng kiến ở đó đều phải cười nghiêng , cười ngả . Tô Cảnh Dao thấy vậy trong lòng cũng cảm thấy hả dạ , quay sang ôm lấy Châu Bảo Ngọc nói thầm :
" A Ngọc , tỷ là tốt với ta nhất , Sau này tỷ muốn ăn gì , mua gì cứ nói với ta , ta nhất định sẽ đáp ứng tỷ ! "
" Được rồi , được rồi . Chúng ta đi thay đồ đi kẻo muộn giờ lên lớp mất . Ngày đầu nhạp học mà như thế sẽ để lại ấn tượng không tốt đâu ."
Tô Cảnh Dao gật đầu lia lịa và quay về phòng sửa soạn để lên lớp .
Sau đó Châu Bảo Ngọc và Tô Cảnh Dao cung nha lên lớp đúng giờ . Vài phút sau , Thẩm Thanh Y cùng bộ dạng nhếch nhác đi đến và đứng trước mặt Tô Cảnh Dao .
" Tô.Cảnh.Dao , tất cả đều là cô làm đúng không ! "
Tô Cảnh Dao không nhịn được cười , đáp trả :
" Thẩm Tiểu thư , tỷ đây là vừa mới lặn lội ở đâu về vậy . Mà tỷ đang nói gì ta không hiểu ? "
Thẩm Thanh Y tức giận đập bàn nói :
" Tô Cảnh Dao , nhất định là cô làm . Cô nhất định là đang để ý đến chuyện lần trước rồi mới làm vậy đúng không ? Ta nhất định sẽ không để cô yên đâu . "
" Thẩm tỷ tỷ , tỷ không có bằng chứng để nói ta như vậy à ? Không bằng tỷ về soi lại xem bộ dạng bây giờ của tỷ . Đừng ở đây làm trò hề nữa ."
" Cô ..."
Thẩm Thanh Y chưa dứt câu , Trịnh Thái sư đã bước vào .
" Các trò đang làm loạn gì vậy ! Còn không mau về chỗ đi . "
Trịnh Thái sư đảo mắt quanh lớp sau đó tập trung ánh mắt trên người Thẩm Thanh Y , bất giác không nhịn được cười nói :
" Hahah , Thẩm Tiểu thư , hôm nay sao trò lại ăn mặc như này lên lớp vậy , hahaha .."
" Trịnh Thái Sư , người đừng cười..." - Thẩm Thanh Y ngại người lấy ống tay áo che mặt .
" Được , được . Ta không cười , trò mau trở về sửa soạn lại đi . Hôm nay không cần lên lớp đâu. "
Nghe xong Thẩm Thanh Y tức tối quay trở về Túy Ngọc Hiên . Ngày hôm đó , cô ta không lên lớp .
Tô Cảnh Dao cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn hẳn . Thế nhưng , đối mặt với những bài thơ nhàm chán của Trịnh Thái sư khiến cho cơn buồn ngủ của Tô Cảnh Dao liền nổi dậy , rồi từ từ chìm vào giấc ngủ .
Cạch
" Trò ! Ra ngoài đứng ngay cho ta . "
Tô Cảnh Dao chậm rãi bước ra khỏi lớp và chịu phạt . Lớp học kéo dài gần 1 canh giờ , thế là Cảnh Dao cũng đứng đó 1 canh giờ liền .
Sau khi tan học , Châu Bảo Ngọc liền lập tức đến tìm Tô Cảnh Dao hỏi han cô .
" Dao Dao , muội không sao chứ . Bị phạt đứng lâu như vậy , có sao không ? "
" Hihi , A Ngọc , muội không sao . Tỷ yên tâm muội lúc ở quân doanh bị phạt đứng nhiều rồi , không sao . "
" Được , ta cùng muội đi tìm gì đó ăn đi . "
Tô Cảnh Dao gật đầu biểu thị đồng ý . Hai người chuẩn bị đi thì từ xa Tống mama đi đến .
" Tô Tiểu thư , Hoàng hậu triệu người , mời đi theo ta ."
" Tôi ? " - Cảnh Dao bất ngờ đáp .
" Đúng vậy ."
Châu Bảo Ngọc liền quay sang nói với Tô Cảnh Dao :
" Nhất định là Thẩm Thanh Y đi cáo trạng với Hoàng hậu rồi . Dao Dao , ta đi với muội . "
" A Ngọc , Hoàng Hậu đã triệu kiến muội thì mình muội là đi là được rồi . Dù sao cũng là ân oán giữa muội và cô ta , muội tự xử lí được . Không cần phiền đến tỷ đâu . "
" Dao Dao .."
" Được rồi , được rồi , tỷ về Túy Ngọc Hiên trước đi . Ta không sao đâu , yên tâm . Tống mama chúng ta đi thôi . "
Nói xong , Tô Cảnh Dao cùng Tống mama đi đến Trường Lạc Cung .
*Một canh giờ trước *
Như mọi ngày , Dương Lâm Phong sau khi thiết triều thường đến thỉnh an Hoàng Hậu .
" Thỉnh An mẫu hậu . "
" Không cần đa lễ , Phong Nhi mau ngồi đi . "
" Đa tạ mẫu hậu . " - Dương Lâm Phong đáp .
" Phong Nhi , dạo này Ninh Ninh thường muốn xuất cung dạo chơi , nếu không bận gì thì con đưa Ninh Ninh xuất cung dạo chơi với nhé . Nhớ đừng để con bé gây sự đấy ! "
" Vâng thưa mẫu hậu , nhưng gần đây con đang bận tra án tham ô , tậm thời chưa thể đưa Ngọc Ninh xuất cung được . " - Dương Lâm Phong đáp .
Nghe đến đây , Hoàng Hậu lo lắng liền hỏi :
" Th..tham ô ? Phong Nhi , con đã tra được gì chưa ? "
" Bẩm mẫu hậu , mới kiểm tra lại các sổ sách ở Hộ bộ thượng thư , vẫn đang điều tra tiếp ạ ! " - Lâm Phong đáp .
" Phong Nhi , chuyện này liên quan đến nhiều người , khuyên con không nên nhúng tay vào . "
" Mẫu hậu , con biết nhưng tham ô , bóc lột là tội lớn. Chúng ta không thể nhắm mắt làm ngơ được . "
" Nh.. Nhưng .."
Bỗng nhiên , Thẩm Thanh Y từ bên ngoài chạy vào .
" Cô mẫu , cô mẫu . Người nhất định phải làm chủ cho con . Cô mẫu ! "
" Mới sáng sớm , ầm ầm ĩ ĩ cái gì , thật không có tôn ti trật tự. Thanh Y , con đây là muốn làm gì vậy hả ? " - Thẩm Hoàng Hậu tức giận quát lớn.
" Dao Dao , Tại sao Thẩm Thanh Y nhìn có vẻ ghét muội như thế vậy ? "
Tô Cảnh Dao nét mặt trầm tư đáp :
" Muội cũng không biết nữa , có lẽ là do họ ghét muội thôi vậy ? "
" Muội thật sự chỉ nghĩ vậy thôi sao . Từ trước đến nay họ đều bắt nạt muội như thế à ? "
Thấy Tô Cảnh Dao im lặng Châu Bảo Ngọc liền nói :
" Dao Dao à , muội dù gì cũng là con nhà võ , nếu bị ai bắt nạt cứ trả đũa . Đừng để họ bắt nạt như thế . "
" Muội cũng biết chút võ bọn họ không làm gì được muội , chỉ là muội vẫn không nghĩ ra nên làm như thế nào để trả đũa họ thôi ! "
" Như thế mới là Dao Dao của Châu Bảo Ngọc này chứ . Để tỷ tỷ giúp muội nghĩ cách..."
" A Ngọc à , Chúng ta đừng nói về cái này nữa . Tỷ đói chưa , chúng ta đi kiếm gì ăn đi ." - Tô Cảnh Dao chuyển chủ đề ngay lập tức .
" Được , ý kiến hay ."
Thế là Châu Bảo Ngọc và Tô Cảnh Dao cùng đi xuống trù phòng lục lọi xem có gì ăn không . Lúc quay về thì đi qua phòng của Thẩm Thanh Y thì thấy Ngân Hoa , nô tì thân cận của Thẩm Thanh Y đang đốc thúc hai người cung nữ .
" Nếu hai người để một con chuột xuất hiện ở gần gian phòng của tiểu thư nhà ta thì ta sẽ không để hai người được yên đâu ! "
Thấy vậy , Tô Cảnh Dao mới nói với Châu Bảo Ngọc :
" A Ngọc , họ đang làm gì vậy ? "
" Mùi hương nồng nàn này chắc là treo đinh hương chống chuột đấy ! "
" Ồ , Thẩm Thanh Y sợ chuột đến vậy sao ! "
Lúc định quay người trở về phòng , Tô Cảnh Dao mới nghĩ ra điều gì đó và nói với Châu Bảo Ngọc :
" A Ngọc , nếu Thẩm Thanh Y đã sợ chuột như vậy , không bằng chúng ta lấy chuột ra chơi với xô ấy đi , tỷ thấy thế nào ? "
" Ta thấy chủ ý này khá được đấy , về phòng trước rồi nói ! "
Sau đó cả hạ người cùng quay trở về phòng và bàn chiến sách :
" Nếu chúng ta muốn dụ chuột ra thì thứ tốt nhất nên dùng chính là mùi hương . Nhưng chúng ta không biết tìm mùi hương ở đâu để dụ chuột cả !? " - Tô Cảnh Dao nói .
" Vậy thì muội tìm đúng người rồi . Bổn tiểu thư đây sở trường giỏi nhất chính là chế tạo mùi hương đấy . "
Tô Cảnh Dao mở to mắt cảm thán :
" Thật sao , hèn gì lúc muội gặp tỷ ở cổng cung lại thấy tỷ có mùi hương nhẹ nhàng đến thế . Nhưng mà dùng mùi hương thì đến lúc điều tra , chúng ta sẽ bị phát hiện không ? "
" Muội yên tâm . A Ngọc ta đây từng cùng cha ta ra chiến trường , lặn lội nhiều nơi . Dân gian có lưu truyền một mùi hương mặc dù mùi hương nhẹ nhàng nhưng công dụng dụ chuột thì rất tốt đấy . Đảm bảo chúng ta nhất định không bị phát hiện !"
" Được , nhưng như vậy thì hương liệu chắc khó tìm lắm đúng không ? "
" Không đâu . Ta luôn đem theo vài hương liệu bên người . Đủ để chế tạo ra mùi hương này rồi ."
" Được . "
Nói xong Châu Bảo Ngọc liền bắt tay vào chế tạo hương liệu . Sau một thời gian điều chế , Châu Bảo Ngọc đã làm ra mùi hương ấy và bỏ một túi thơm nhỏ . Quả thật , mùi hương ấy rất nhẹ nhàng , dù mũi có thính như nào cũng không thể phát hiện được . Sau đó Châu Bảo Ngọc lén lút đem túi thơm đến gần phòng của Thẩm Thanh Y và trở về ngủ .
***
" Áaaaaaaa"
Sáng hôm sau , mặt trời vừa mới xuất hiện , một tiếng hét thất thanh phát ra từ phòng của Thẩm Thanh Y . Mọi người liền chạy đến xem chuyện gì đã xảy ra liền thấy Thẩm Thanh Y đang hoảng loạn và bị đám chuột bám víu , cắn xé bộ quần áo trên người .
" Ngân Hoa , Ngân Hoa , mau mau giúp ta thoát khỏi thứ dơ bẩn này đi . Nhanh Nhanhhh ..."
Nô tì của Thẩm Thanh Y , Ngân Hoa liền lấy chiếc chổi ở gần đó và đuổi theo đuổi chuột phía sau Thẩm Thanh Y . Ngân Hoa vừa cầm chổi , vừa đánh loạn xạ hết lên người của Thẩm Thanh Y .
" Tiểu thư , Tiểu thư , nô tì đến giúp người đây , người đứng yên đi , tiểu thư !! "
Cảnh tượng chủ tử chơi trò " Đuổi Mèo Bắt Chuột" vài lúc sáng sớm khiến tất cả mọi người chứng kiến ở đó đều phải cười nghiêng , cười ngả . Tô Cảnh Dao thấy vậy trong lòng cũng cảm thấy hả dạ , quay sang ôm lấy Châu Bảo Ngọc nói thầm :
" A Ngọc , tỷ là tốt với ta nhất , Sau này tỷ muốn ăn gì , mua gì cứ nói với ta , ta nhất định sẽ đáp ứng tỷ ! "
" Được rồi , được rồi . Chúng ta đi thay đồ đi kẻo muộn giờ lên lớp mất . Ngày đầu nhạp học mà như thế sẽ để lại ấn tượng không tốt đâu ."
Tô Cảnh Dao gật đầu lia lịa và quay về phòng sửa soạn để lên lớp .
Sau đó Châu Bảo Ngọc và Tô Cảnh Dao cung nha lên lớp đúng giờ . Vài phút sau , Thẩm Thanh Y cùng bộ dạng nhếch nhác đi đến và đứng trước mặt Tô Cảnh Dao .
" Tô.Cảnh.Dao , tất cả đều là cô làm đúng không ! "
Tô Cảnh Dao không nhịn được cười , đáp trả :
" Thẩm Tiểu thư , tỷ đây là vừa mới lặn lội ở đâu về vậy . Mà tỷ đang nói gì ta không hiểu ? "
Thẩm Thanh Y tức giận đập bàn nói :
" Tô Cảnh Dao , nhất định là cô làm . Cô nhất định là đang để ý đến chuyện lần trước rồi mới làm vậy đúng không ? Ta nhất định sẽ không để cô yên đâu . "
" Thẩm tỷ tỷ , tỷ không có bằng chứng để nói ta như vậy à ? Không bằng tỷ về soi lại xem bộ dạng bây giờ của tỷ . Đừng ở đây làm trò hề nữa ."
" Cô ..."
Thẩm Thanh Y chưa dứt câu , Trịnh Thái sư đã bước vào .
" Các trò đang làm loạn gì vậy ! Còn không mau về chỗ đi . "
Trịnh Thái sư đảo mắt quanh lớp sau đó tập trung ánh mắt trên người Thẩm Thanh Y , bất giác không nhịn được cười nói :
" Hahah , Thẩm Tiểu thư , hôm nay sao trò lại ăn mặc như này lên lớp vậy , hahaha .."
" Trịnh Thái Sư , người đừng cười..." - Thẩm Thanh Y ngại người lấy ống tay áo che mặt .
" Được , được . Ta không cười , trò mau trở về sửa soạn lại đi . Hôm nay không cần lên lớp đâu. "
Nghe xong Thẩm Thanh Y tức tối quay trở về Túy Ngọc Hiên . Ngày hôm đó , cô ta không lên lớp .
Tô Cảnh Dao cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn hẳn . Thế nhưng , đối mặt với những bài thơ nhàm chán của Trịnh Thái sư khiến cho cơn buồn ngủ của Tô Cảnh Dao liền nổi dậy , rồi từ từ chìm vào giấc ngủ .
Cạch
" Trò ! Ra ngoài đứng ngay cho ta . "
Tô Cảnh Dao chậm rãi bước ra khỏi lớp và chịu phạt . Lớp học kéo dài gần 1 canh giờ , thế là Cảnh Dao cũng đứng đó 1 canh giờ liền .
Sau khi tan học , Châu Bảo Ngọc liền lập tức đến tìm Tô Cảnh Dao hỏi han cô .
" Dao Dao , muội không sao chứ . Bị phạt đứng lâu như vậy , có sao không ? "
" Hihi , A Ngọc , muội không sao . Tỷ yên tâm muội lúc ở quân doanh bị phạt đứng nhiều rồi , không sao . "
" Được , ta cùng muội đi tìm gì đó ăn đi . "
Tô Cảnh Dao gật đầu biểu thị đồng ý . Hai người chuẩn bị đi thì từ xa Tống mama đi đến .
" Tô Tiểu thư , Hoàng hậu triệu người , mời đi theo ta ."
" Tôi ? " - Cảnh Dao bất ngờ đáp .
" Đúng vậy ."
Châu Bảo Ngọc liền quay sang nói với Tô Cảnh Dao :
" Nhất định là Thẩm Thanh Y đi cáo trạng với Hoàng hậu rồi . Dao Dao , ta đi với muội . "
" A Ngọc , Hoàng Hậu đã triệu kiến muội thì mình muội là đi là được rồi . Dù sao cũng là ân oán giữa muội và cô ta , muội tự xử lí được . Không cần phiền đến tỷ đâu . "
" Dao Dao .."
" Được rồi , được rồi , tỷ về Túy Ngọc Hiên trước đi . Ta không sao đâu , yên tâm . Tống mama chúng ta đi thôi . "
Nói xong , Tô Cảnh Dao cùng Tống mama đi đến Trường Lạc Cung .
*Một canh giờ trước *
Như mọi ngày , Dương Lâm Phong sau khi thiết triều thường đến thỉnh an Hoàng Hậu .
" Thỉnh An mẫu hậu . "
" Không cần đa lễ , Phong Nhi mau ngồi đi . "
" Đa tạ mẫu hậu . " - Dương Lâm Phong đáp .
" Phong Nhi , dạo này Ninh Ninh thường muốn xuất cung dạo chơi , nếu không bận gì thì con đưa Ninh Ninh xuất cung dạo chơi với nhé . Nhớ đừng để con bé gây sự đấy ! "
" Vâng thưa mẫu hậu , nhưng gần đây con đang bận tra án tham ô , tậm thời chưa thể đưa Ngọc Ninh xuất cung được . " - Dương Lâm Phong đáp .
Nghe đến đây , Hoàng Hậu lo lắng liền hỏi :
" Th..tham ô ? Phong Nhi , con đã tra được gì chưa ? "
" Bẩm mẫu hậu , mới kiểm tra lại các sổ sách ở Hộ bộ thượng thư , vẫn đang điều tra tiếp ạ ! " - Lâm Phong đáp .
" Phong Nhi , chuyện này liên quan đến nhiều người , khuyên con không nên nhúng tay vào . "
" Mẫu hậu , con biết nhưng tham ô , bóc lột là tội lớn. Chúng ta không thể nhắm mắt làm ngơ được . "
" Nh.. Nhưng .."
Bỗng nhiên , Thẩm Thanh Y từ bên ngoài chạy vào .
" Cô mẫu , cô mẫu . Người nhất định phải làm chủ cho con . Cô mẫu ! "
" Mới sáng sớm , ầm ầm ĩ ĩ cái gì , thật không có tôn ti trật tự. Thanh Y , con đây là muốn làm gì vậy hả ? " - Thẩm Hoàng Hậu tức giận quát lớn.
Danh sách chương