Mấy ngày qua xuất hiện một đoạn clip gây chấn động giới kinh doanh. Hình ảnh những kẻ xấu đang có hành vi mờ ám, lén lút vận chuyển khoáng vật tại một mỏ khoáng sản khiến dư luận không khỏi xôn xao.
Tuy nhiên hình ảnh xuất hiện trong clip không quay được cận mặt những kẻ gian kia, chính vì thế càng khiến mọi người trong giới khai thác khoáng sản không ngừng đồn đoán.
Đoạn clip đó đã nhanh chóng đến tay của Hà Diệp Lan. Cô ta rõ ràng có tật giật mình, không ngừng lo lắng lẫn tức giận, tâm trạng rơi vào trạng thái rối bời, sợ sệt đủ thứ.
- Khốn kiếp, Nguỵ Tần Lãng, tôi biết chắc chắn là anh…
Hà Diệp Lan giận dữ cầm lấy điện thoại rồi gọi điện trực tiếp cho anh. Ở đầu dây bên kia, Tần Lãng dường như đã lường trước được chuyện này, thấy một dãy số chưa được lưu tên gọi đến nhưng anh đã biết rõ người gọi đến là ai. Môi anh nở nụ cười nhếch mép, Tần Lãng bình thản bắt máy.
- Alo.
Cơn thịnh nộ trong lòng Hà Diệp Lan dâng trào cuồn cuộn, cô ta gằn giọng, vừa nghe qua liền biết ả đang tức tối đến mức nào.
- Là cậu đã đứng sau đoạn clip đó đúng không? Cậu đang chơi tôi à? Hà Diệp Lan càng bộc phát cơn nổi nóng, Tần Lãng lại càng bình tĩnh. Nhìn cô ta rơi vào khủng hoảng sau khi Từ Lục Hạo bị bắt và giờ là đến lượt đoạn clip kia, kỳ thực trong lòng anh thấy rất hả dạ.
- Ai đứng đằng sau không quan trọng. Cô chỉ cần biết một điều, chính là quả báo của cô đang đến, vẫn còn một đoạn clip thấy rõ mặt, cô Hà à, chuẩn bị trả giá đi.
Anh chỉ đáp lại cô ta vài câu ngắn gọn, vừa thể hiện sự khinh thường, uy hiếp và cảnh cáo rồi lạnh lùng cúp máy. Hà Diệp Lan bị chọc tức điên lên, bởi lẽ nhân vật xuất hiện trong đoạn clip đang gây xôn xao giới kinh doanh chính là cô ta và tên Lục Hạo cùng vài kẻ đồng bọn khi ấy đang trong quá trình đánh cắp và vận chuyển khoáng sản trái phép.
Cô ta không ngờ đến sự tồn tại của đoạn clip này, nói đúng ra là Hà Diệp Lan chẳng lường trước được việc cô ta đã từng bị quay lén. Thật ra trước đây khu vực mỏ khoáng sản được anh âm thầm cho người lắp đặt các camera giấu kín để theo dõi quá trình làm việc của công nhân. Từ lâu anh đã có bằng chứng xác thực hành vi trộm cắp tài sản của băng nhóm Hà Diệp Lan.
Thời điểm bị Tần Lãng cùng cấp dưới của anh bắt quả tan việc làm sai trái, Hà Diệp Lan và Từ Lục Hạo đã quỳ xuống trước mặt anh mà xin lỗi, thề thốt hứa hẹn. Ban đầu Tần Lãng muốn giao chúng cho cảnh sát xử lý nhưng Hà Diệp Lan đã khẩn thiết cầu xin anh, cô ta cam đoan sẽ lập tức trả lại toàn bộ số khoáng vật mà cô ta cùng đồng bọn đã ăn cắp từ mỏ khoáng sản của anh. Ngoài ra số khoáng sản đã bị cô ta bán đi, Hà Diệp Lan hứa sẽ đền bù toàn bộ số tiền tương đương với giá trị khoáng vật được bán ra.
Cô ta van xin đủ đường, còn bảo rằng nếu bị bắt, cuộc đời lẫn sự nghiệp của cô ta sẽ kết thúc. Cuối cùng sau khi lấy lại toàn bộ tài sản đã bị lấy cắp từ tay Hà Diệp Lan, anh quyết định tha bọn chúng một con đường sống, nhưng cũng từ đây cạn tình cạn nghĩa, chấm dứt hoàn toàn mối liên hệ.
Nhiều năm sau vụ việc ăn trộm khoáng sản kia, những tưởng giữa anh và đám người của Hà Diệp Lan sẽ mãi mãi nước sông không phạm nước giếng, nhưng người đàn bà tâm cơ lại lần nữa đụng vào anh thay vì chọn an phận. Nếu cô ta thích nước đi trên con đường khốc liệt thì anh sẽ cho Hà Diệp Lan được toại nguyện.
…
Sau khi bị anh uy hiếp bằng đoạn clip đang được phát khắp cõi mạng, Hà Diệp Lan lập tức rời sở điệp viên, đến điểm hẹn với đồng bọn để bàn bạc kế hoạch phản đòn.
Tiếng bước chân chậm rãi, mỗi lúc càng tiến đến gần phòng làm việc của ả đội trưởng thâm độc. Dĩnh Hà điềm tĩnh, cô ấy dùng chìa khóa vạn năng đã chuẩn bị từ trước để mở cửa phòng làm việc đang bị khóa chặt.
Sau khi vào được bên trong, Dĩnh Hà vội vã mở máy tính, cô ấy nhanh tay ghim USB vào máy và bấm vào các tệp, tìm kiếm bằng chứng giao dịch hay những thông tin về các doanh nhân mà Hà Diệp Lan đang nắm giữ.
Trước khi vào đây, cô ấy đã thận trọng ngắt nguồn camera giám sát để tránh bị Hà Diệp Lan phát hiện. Dĩnh Hà có phần gấp gáp vì sợ ả đội trưởng đột ngột trở về nhưng cô ấy vẫn cố giữ bình tĩnh để không bỏ lỡ những tệp tin quan trọng.
Nào ngờ chỉ hơn mười phút sau, âm thanh mở cửa phòng ồn ã vang lên khiến Dĩnh Hà giật cả mình. Cô ấy vội ngước mắt nhìn và hoảng hốt khi thấy Hà Diệp Lan cùng vài tên cao to đã ập vào.
- Ngày đầu đi làm lại đã lén lút vào phòng của tôi. Triệu Dĩnh Hà, cô cả gan thật, đang muốn làm chuyện mờ ám à?
Chiếc USB của Dĩnh Hà vẫn còn đang cắm vào máy tính của cô ta, bị bắt tại trận thế này, thật khó lòng chối cãi. Dĩnh Hà nào biết phía trên máy tính, Hà Diệp Lan đã lắp đặt một chiếc camera tbeo dõi để đề phòng trường hợp bị ai đó động vào như lúc này. Bởi lẽ máy tính của Hà Diệp Lan ẩn chứa rất nhiều bí mật.
Cô ta liếc nhìn hai kể cao to đang đứng cạnh, chúng liền hiểu ý mà tiến về phía Dĩnh Hà, thô bạo tóm lấy hai cánh tay của cô ấy rồi giữ chặt ở phía sau lưng. Dĩnh Hà phản kháng, cô hét lên để đồng nghiệp nghe thấy:
- Các người làm gì vậy? Mau bỏ tôi ra!
Tuy nhiên hình ảnh xuất hiện trong clip không quay được cận mặt những kẻ gian kia, chính vì thế càng khiến mọi người trong giới khai thác khoáng sản không ngừng đồn đoán.
Đoạn clip đó đã nhanh chóng đến tay của Hà Diệp Lan. Cô ta rõ ràng có tật giật mình, không ngừng lo lắng lẫn tức giận, tâm trạng rơi vào trạng thái rối bời, sợ sệt đủ thứ.
- Khốn kiếp, Nguỵ Tần Lãng, tôi biết chắc chắn là anh…
Hà Diệp Lan giận dữ cầm lấy điện thoại rồi gọi điện trực tiếp cho anh. Ở đầu dây bên kia, Tần Lãng dường như đã lường trước được chuyện này, thấy một dãy số chưa được lưu tên gọi đến nhưng anh đã biết rõ người gọi đến là ai. Môi anh nở nụ cười nhếch mép, Tần Lãng bình thản bắt máy.
- Alo.
Cơn thịnh nộ trong lòng Hà Diệp Lan dâng trào cuồn cuộn, cô ta gằn giọng, vừa nghe qua liền biết ả đang tức tối đến mức nào.
- Là cậu đã đứng sau đoạn clip đó đúng không? Cậu đang chơi tôi à? Hà Diệp Lan càng bộc phát cơn nổi nóng, Tần Lãng lại càng bình tĩnh. Nhìn cô ta rơi vào khủng hoảng sau khi Từ Lục Hạo bị bắt và giờ là đến lượt đoạn clip kia, kỳ thực trong lòng anh thấy rất hả dạ.
- Ai đứng đằng sau không quan trọng. Cô chỉ cần biết một điều, chính là quả báo của cô đang đến, vẫn còn một đoạn clip thấy rõ mặt, cô Hà à, chuẩn bị trả giá đi.
Anh chỉ đáp lại cô ta vài câu ngắn gọn, vừa thể hiện sự khinh thường, uy hiếp và cảnh cáo rồi lạnh lùng cúp máy. Hà Diệp Lan bị chọc tức điên lên, bởi lẽ nhân vật xuất hiện trong đoạn clip đang gây xôn xao giới kinh doanh chính là cô ta và tên Lục Hạo cùng vài kẻ đồng bọn khi ấy đang trong quá trình đánh cắp và vận chuyển khoáng sản trái phép.
Cô ta không ngờ đến sự tồn tại của đoạn clip này, nói đúng ra là Hà Diệp Lan chẳng lường trước được việc cô ta đã từng bị quay lén. Thật ra trước đây khu vực mỏ khoáng sản được anh âm thầm cho người lắp đặt các camera giấu kín để theo dõi quá trình làm việc của công nhân. Từ lâu anh đã có bằng chứng xác thực hành vi trộm cắp tài sản của băng nhóm Hà Diệp Lan.
Thời điểm bị Tần Lãng cùng cấp dưới của anh bắt quả tan việc làm sai trái, Hà Diệp Lan và Từ Lục Hạo đã quỳ xuống trước mặt anh mà xin lỗi, thề thốt hứa hẹn. Ban đầu Tần Lãng muốn giao chúng cho cảnh sát xử lý nhưng Hà Diệp Lan đã khẩn thiết cầu xin anh, cô ta cam đoan sẽ lập tức trả lại toàn bộ số khoáng vật mà cô ta cùng đồng bọn đã ăn cắp từ mỏ khoáng sản của anh. Ngoài ra số khoáng sản đã bị cô ta bán đi, Hà Diệp Lan hứa sẽ đền bù toàn bộ số tiền tương đương với giá trị khoáng vật được bán ra.
Cô ta van xin đủ đường, còn bảo rằng nếu bị bắt, cuộc đời lẫn sự nghiệp của cô ta sẽ kết thúc. Cuối cùng sau khi lấy lại toàn bộ tài sản đã bị lấy cắp từ tay Hà Diệp Lan, anh quyết định tha bọn chúng một con đường sống, nhưng cũng từ đây cạn tình cạn nghĩa, chấm dứt hoàn toàn mối liên hệ.
Nhiều năm sau vụ việc ăn trộm khoáng sản kia, những tưởng giữa anh và đám người của Hà Diệp Lan sẽ mãi mãi nước sông không phạm nước giếng, nhưng người đàn bà tâm cơ lại lần nữa đụng vào anh thay vì chọn an phận. Nếu cô ta thích nước đi trên con đường khốc liệt thì anh sẽ cho Hà Diệp Lan được toại nguyện.
…
Sau khi bị anh uy hiếp bằng đoạn clip đang được phát khắp cõi mạng, Hà Diệp Lan lập tức rời sở điệp viên, đến điểm hẹn với đồng bọn để bàn bạc kế hoạch phản đòn.
Tiếng bước chân chậm rãi, mỗi lúc càng tiến đến gần phòng làm việc của ả đội trưởng thâm độc. Dĩnh Hà điềm tĩnh, cô ấy dùng chìa khóa vạn năng đã chuẩn bị từ trước để mở cửa phòng làm việc đang bị khóa chặt.
Sau khi vào được bên trong, Dĩnh Hà vội vã mở máy tính, cô ấy nhanh tay ghim USB vào máy và bấm vào các tệp, tìm kiếm bằng chứng giao dịch hay những thông tin về các doanh nhân mà Hà Diệp Lan đang nắm giữ.
Trước khi vào đây, cô ấy đã thận trọng ngắt nguồn camera giám sát để tránh bị Hà Diệp Lan phát hiện. Dĩnh Hà có phần gấp gáp vì sợ ả đội trưởng đột ngột trở về nhưng cô ấy vẫn cố giữ bình tĩnh để không bỏ lỡ những tệp tin quan trọng.
Nào ngờ chỉ hơn mười phút sau, âm thanh mở cửa phòng ồn ã vang lên khiến Dĩnh Hà giật cả mình. Cô ấy vội ngước mắt nhìn và hoảng hốt khi thấy Hà Diệp Lan cùng vài tên cao to đã ập vào.
- Ngày đầu đi làm lại đã lén lút vào phòng của tôi. Triệu Dĩnh Hà, cô cả gan thật, đang muốn làm chuyện mờ ám à?
Chiếc USB của Dĩnh Hà vẫn còn đang cắm vào máy tính của cô ta, bị bắt tại trận thế này, thật khó lòng chối cãi. Dĩnh Hà nào biết phía trên máy tính, Hà Diệp Lan đã lắp đặt một chiếc camera tbeo dõi để đề phòng trường hợp bị ai đó động vào như lúc này. Bởi lẽ máy tính của Hà Diệp Lan ẩn chứa rất nhiều bí mật.
Cô ta liếc nhìn hai kể cao to đang đứng cạnh, chúng liền hiểu ý mà tiến về phía Dĩnh Hà, thô bạo tóm lấy hai cánh tay của cô ấy rồi giữ chặt ở phía sau lưng. Dĩnh Hà phản kháng, cô hét lên để đồng nghiệp nghe thấy:
- Các người làm gì vậy? Mau bỏ tôi ra!
Danh sách chương