Qua ba ngày nghỉ mùng 1 tháng 5, cuộc sống khôi phục lại bình thường, đưa Quả Quả tới nhà cô giáo trước, thuận tiện tặng đi không ít hoa quả trong không gian, cô giáo Hình giờ đã chính thực nhận dạy Quả Quả, cậu bé thực thông minh, tính cách càng ngày càng hoạt bát, lại không gây phiền cho người khác, rất hiểu chuyện, cô giáo Hình đối xử với cậu bé như cháu ruột của mình. Thước Nhạc Khúc Phàm đều rất yên tâm, vì rất thích cậu bé, ngay cả học phí cũng không thu, làm cho hai người mãi băn khoăn, cuối cùng Thước Nhạc chỉ có thể giả nói là có người thân ở nông thôn, để thường xuyên tặng hoa quả rau dưa cho nhà cô. Dần dần người nhà hai bên quan hệ cũng thân hơn.
Vừa vào sảnh chính của trường, điện thoại đã reo, “Alo.”
“Tối nay em không học đúng không?”
“Không.”
“Tối nay đi với anh gặp mấy người bạn thân của anh nga?”
“Có ai, em đi có được không?”
“Sao lại không được, Phương Chí Minh tiểu tử đó kể chuyện của anh và em cho mấy người bạn thân, làm họ cứ nói muốn gặp em, có hai người làm việc ở phía nam, nửa đêm hôm qua mới về, vừa về liền gọi điện thoại đến đơn vị cho anh, sớm muộn gì cũng quen biết, đỡ phải bọn họ luôn gọi điện quấy rầy.”
“Ha ha, được rồi, hôm nay em chỉ học buổi sáng, mười hai giờ rưỡi về nhà, Quả Quả thì sao đây, đi cùng sao? Có tiện không.”
“Đương nhiên phải mang theo, tối nay ăn thịt nướng. Về nhà trọ đi, gần hơn.”
“Được.”
Đứng ở sảnh lầu một nhìn lịch học, buổi sáng là vi phân và tích phân II, đi lên tầng trên, là tiết lớn, ngoài lớp 1 lâm sàng còn có những lớp khác học cùng.
Lúc Thước Nhạc vào phòng học đã hơi trễ, bước vào cửa thấy phòng học ngồi đầy người, vị trí trống tuy nhiều cũng rất khó chen vào. Bất quá không bao lâu, cậu liền thấy bạn cùng phòng ngủ vẫy tay gọi, tiến lại, thấy hầu hết lớp 1 lâm sàng đều ngồi ở đó, không cần phải nói hẳn là lớp trưởng lại tổ chức một lần tiến công chiếm đóng hoàn mỹ.
“Sao giờ ngươi mới đến.” Phương Dương lấy sách trên ghế bên cạnh xuống rồi hỏi.
Thước Nhạc ngồi xuống “Vừa kịp lúc mà, không phải giáo viên cũng chưa tới sao.”
Phương Dương tiến lại gần lỗ tai cậu “Tiểu Nhạc, lớp chúng ta xảy ra chuyện lớn.”
“Ai, xê ra chút, sít gần vậy làm gì?” Dùng tay đẩy Phương Dương, tiếp đó lại tò mò hỏi “Xảy ra chuyện gì?”
Phương Dương xê qua bên cạnh “Hôm qua ngươi không tới, lớp trưởng của chúng ta tỏ tình với Trương Tiểu Văn lớp 3 lâm sàng, cuối cùng Trương Tiểu Văn nói cô ta đã thích người khác. Lớp trưởng cũng thực thoải mái, không tiếp tục dây dưa, chỉ hỏi, người con trai đó là ai? Trương Tiểu Văn cũng ngại ngùng không nói, nhưng nhìn biểu hiện của cô ta thì hình như là trong lớp chúng ta.”
Thước Nhạc thấy thực kì lạ, người yêu nghiệt như lớp trưởng bọn họ có thể tỏ tình với con gái, rất khó tin. Vả lại còn xảy ra chuyện tình tam giác, lại là trong lớp bọn họ, cẩn thận nhìn về phía lớp trưởng, cúi đầu nói nhỏ “Lớp trưởng không tỏ tình trước thiên hạ đi, làm sao ngươi biết?”
Phương Dương thần bí hí mắt lại “Đây mới là chuyện ta muốn kể với ngươi, nếu không sao lại là chuyện lớn được. Lúc lớp trưởng đại nhân tỏ tình với Trương Tiểu Văn bọn ta ở bồn hoa trước lầu chính, chỗ đó trống trải, ai đi qua đều có thể thấy, không sợ nghe lén, hoàn cảnh hoàn hảo, người đi đường lại ít, ngày nghỉ cũng không ai còn đến, cho dù là lầu chính cũng không có ai. Nói ra thì lớp trưởng chúng ta vẫn là thực anh minh thần võ nga, rất biết tìm địa điểm.”
Thước Nhạc đầu đầy hắc tuyến (kiểu bó tay không có biện pháp, như hình vẽ các nhân vật có sọc đen trên đầu trong manga) “Nói ý chính, lớp trưởng không ở đây, ngươi chụp mông ngựa (hành động nịnh nọt) làm gì.” Vương Tôn ngồi bên nghe hai người nói chuyện nhịn không được mà phù một tiếng cười ra.
Phương Dương trừng nhìn Vương Tôn nói tiếp “Cho nên mới nói lớp trưởng rất biết tìm địa điểm, việc này hư là ở chỗ Trương Tiểu Văn, ai bảo miệng cô ta không kín, nói với bọn con gái cùng phòng, không ngờ chưa đến một giờ đã truyền khắp khoa. Việc này trở nên ngượng ngùng, nói như thế nào thì lớp trưởng cũng là nhân vật phong vân (người có tiếng tăm), vừa vào đại học thì tiến vào hội sinh viên, Trương Tiểu Văn lại là tiểu hoa khôi trong khoa, đương nhiên bị chú ý. Huống chi còn có đối tượng thầm mến thần bí, lại còn trong lớp chúng ta. Đây quả thực là làm huynh đệ cùng tàn rồi.” Nói xong còn tỏ ra vẻ mặt khoa trương.
Thước Nhạc nhìn Khương Tân ngồi đằng trước, không thấy có gì kì lạ, “Biết là ai sao?”
Phương Dương lắc đầu “Không biết, Trương Tiểu Văn không nói, lúc ngươi chưa tới lớp chúng ta ngồi suy nghĩ, cũng chưa tìm ra người này. Giờ đối tượng hoài nghi có ba người.”
Còn khiến cho thần bí “Là ai?”
“Qua sự phân tích điều tra của mọi người, Khương Phong là đối tượng hoài nghi đầu tiên, cậu ta và Trương Tiểu Văn cùng thành phố, hai người là đồng hương từng nói chuyện nhiều lần với nhau. Châu Hoa là đối tượng hoài nghi thứ hai, có người tiết lộ, Châu Hoa và Trương Tiểu Văn đều tham gia câu lạc bộ quyền đạo trong trường, hai người từng hợp tác tập luyện, còn có tiếp xúc tay chân, cho nên Châu Hoa cũng là đối tượng hoài nghi, nhưng năm phút trước khi ngươi tới, hai người này đã trình bày quan hệ của mình và Trương Văn, trải qua luận chứng và lý luận của mọi người, bài trừ hiềm nghi của hai người đó, như vậy chỉ còn một đối tượng hoài nghi cuối cùng, khả năng rất lớn.” Phương Dương nói xong còn nghiêm túc nhìn Thước Nhạc.
Thước Nhạc có cảm giác không tốt, “Ai ai…ngươi nói người cuối cùng không phải là ta đi.”
Ba…Phương Dương búng tay vang một cái “Bingo… chính là ngươi!”
Xoát xoát xoát… Thước Nhạc thấy vài hàng người quay đầu lại nhìn cậu, ngay cả lớp trưởng đại nhân cũng vậy, được lắm, khẳng định là một cái bẫy. Vừa rồi cậu còn nghĩ bình thường dành vị trí đều để cậu ngồi bên Khương Phong, hôm sao sao lại là Phương Dương, nguyên lại là ở đây chờ cậu.
Liếc nhìn khinh thường “Khẳng định không phải ta, ta lại không biết cô ấy.”
Lăng Phỉ Phỉ ngồi phía trước quay đầu lại “Tiểu Nhạc, cậu và cô ta thật sự không có cái gì sao?”
Thước Nhạc kiên định nói “Khẳng định không có, nếu không phải người trong lớp cứ hoa khôi hoa khôi, ta có thể còn không biết đó là ai. Vả lại cô ấy yêu ai thì yêu, có liên quan gì tới ta, ta lại không thích cô ấy.”
Tôn Chấn ngồi đối diện cười hì hì nói “Thước Nhạc, ngươi cứ nói thật đi, ngươi thật sự không thích cô ấy?”
Thước Nhạc mở sách ra “Ngươi thích thì theo đuổi đi, dù sao không liên quan tới ta.”
Lúc Tôn Chấn muốn nói gì nữa, thì giáo viên tới, Thước Nhạc thở nhẹ ra, lớp họ ít người, bình thường quan hệ với nhau không tệ, vả lại lực tương tác của Thước Nhạc rất mạnh, mọi người đều thích thân cận cậu, càng thích đùa giỡn cậu, sáng nay khẳng định là mọi người bàn bạc trước, phỏng chừng người bày ra chính là Khương Tân.
Ngồi dựa ra phía sau, lời Phương Dương nói thật thật giả giả, chuyện Khương Tân tỏ tình có lẽ không phải thực sự, Khương Tân người này ngoài trắng trong đen. Chuyện Trương Tiểu Văn thầm mến cậu, hẳn là thật, không phải cậu tự kỷ, mọi người cho dù đùa giỡn với cậu thế nào cũng sẽ không nói lung tung. Hẳn là bên Trương Tiểu Văn lộ ra cái gì, tựa như Phương Dương nói, có thể là bạn cùng phòng của cô ta nói ra.
Phương Dương nói chuyện này với cậu là thử cậu, nếu cậu có một ý thích, phỏng chừng tan học liền chạy tới nhà gái định sự, dù sao truy được hoa khôi là chuyện rất có mặt mũi với lớp họ. Nghĩ kĩ đến điều này thì Thước Nhạc có chút dở khóc dở cười.
Một tiết kết thúc, nghỉ mười phút, Thước Nhạc thấy Khương Tân đến trước mặt cậu “Rốt cuộc là thế nào, biến ta thành mây mù dầy đặc.”
Khương Tân một tay tựa ghế, một tay chống lên bàn, “Còn hỏi ta, ta hỏi ngươi, rốt cuộc có thích cô ấy không.”
Thước Nhạc nhíu mày, “Người đừng loạn điểm uyên ương phổ (mai mối, gán ghép), ta không có một chút ý với cô ấy cả.”
Khương Tân thở dài, “Ai, ta còn muốn làm mối cho ngươi đâu.”
“Nói đi, sao lại thế này?”
“Kỳ thật cũng không có gì, ngày 2 chúng ta đi ra ăn cơm, gặp Trương Tiểu Văn gây với bạn cùng phòng của cô ấy, nghe cô gái kia nói Trương Tiểu Văn thầm mến một người học lớp 1 lâm sàng chúng ta, chúng ta cảm thấy kỳ quái, ai nha? Đang đoán, một trang nhật ký bị công khai trên diễn đàn trường, phỏng chừng là cô gái kia làm, người liền thành danh nhân trong Hoa Cảnh, dù sao ở tiệc đón tân sinh chỉ có mình ngươi diễn xiếc, mục tiêu rất rõ ràng. Vốn chỉ có một số người biết là Trương Tiểu Văn viết, không ngờ cô ta cũng thực lanh lẹ, trực tiếp đứng ra thừa nhận, còn viết bài post tỏ tình với ngươi.”
Thước Nhạc nghĩ tới cũng là chuyện phiền toái, lúc trước có Trương Thiến, giờ lại tới một Trương Tiểu Văn, thật đúng là, chẳng lẽ năm nay cậu gặp hoa đào? “Vậy chuyện ngươi tỏ tình là thế nào?”
“Ha ha, cái đó không phải là muốn xem phản ứng của ngươi sao? Ngươi nếu có ý với cô ấy nghe ta tỏ tình khẳng định sẽ biến sắc mặt, vả lại ngươi không thấy vậy rất thú vị sao? Còn có bài post kia ta đã nhờ admin xóa rồi.”
Thú vị cái đầu, trong lòng Thước Nhạc phiền muốn chết, phải biết là cậu là người đã làm ba, nào có tâm tư chơi cái gì trò chơi tình yêu. Đã qua một ngày, khẳng định trên diễn đàn đã truyền khắp. Việc này admin muốn ngăn cũng không được.
Cậu chưa bao giờ phản đối việc giới thiệu người yêu cho bạn bè, giống như Khúc Phàm dẫn cậu đi gặp bạn anh vậy, thông qua phương thức đó hai người sẽ dung hợp vào cuộc sống của đối phương, cuối cùng chặt đến không thể tách ra.
Trong tình huống một bên không đồng ý một bên khác đã lấy danh nghĩa tình yêu công khai tuyên dương ra, phương thức yêu như vậy, cậu thực chán ghét, cho dù cô gái kia có thể cũng là người bị hại.
Về phần việc vui đùa của bạn học và Khương Tân, cậu không thể quen được, tình yêu giống như là một chương trình học của sinh viên, hướng tới của thời trưởng thành, tự do phóng túng đều khiến phần đông sinh viên lâm vào tình yêu, sự nhiệt tình của họ không bị cản trở, tiêu sái vô vị, đem tình yêu thành dược phẩm của sinh mệnh, có lý do để phóng túng. Kỳ thực theo cậu nghĩ, tuổi tâm lý của mình có phải đã già hay không, cậu không có thứ tình cảm mãnh liệt này, thiếu sự tùy ý liều lĩnh. Cậu càng thích cái loại nước chảy nhẹ nhàng khi ở cùng Khúc Phàm, tình cảm bình thản mà ấm áp, tình yêu từ từ thẩm thấu vào cuộc sống đời thường, việc vặt trong cuộc sống càng có thể làm cậu cảm nhận được tình ý của đối phương, có lẽ chỉ khi sinh mệnh bị uy hiếp, cơ thể kia nhào tới mới nói cho cậu biết, người đàn ông đó tồn tại một tình yêu mãnh liệt như thế nào với cậu.
Vừa vào sảnh chính của trường, điện thoại đã reo, “Alo.”
“Tối nay em không học đúng không?”
“Không.”
“Tối nay đi với anh gặp mấy người bạn thân của anh nga?”
“Có ai, em đi có được không?”
“Sao lại không được, Phương Chí Minh tiểu tử đó kể chuyện của anh và em cho mấy người bạn thân, làm họ cứ nói muốn gặp em, có hai người làm việc ở phía nam, nửa đêm hôm qua mới về, vừa về liền gọi điện thoại đến đơn vị cho anh, sớm muộn gì cũng quen biết, đỡ phải bọn họ luôn gọi điện quấy rầy.”
“Ha ha, được rồi, hôm nay em chỉ học buổi sáng, mười hai giờ rưỡi về nhà, Quả Quả thì sao đây, đi cùng sao? Có tiện không.”
“Đương nhiên phải mang theo, tối nay ăn thịt nướng. Về nhà trọ đi, gần hơn.”
“Được.”
Đứng ở sảnh lầu một nhìn lịch học, buổi sáng là vi phân và tích phân II, đi lên tầng trên, là tiết lớn, ngoài lớp 1 lâm sàng còn có những lớp khác học cùng.
Lúc Thước Nhạc vào phòng học đã hơi trễ, bước vào cửa thấy phòng học ngồi đầy người, vị trí trống tuy nhiều cũng rất khó chen vào. Bất quá không bao lâu, cậu liền thấy bạn cùng phòng ngủ vẫy tay gọi, tiến lại, thấy hầu hết lớp 1 lâm sàng đều ngồi ở đó, không cần phải nói hẳn là lớp trưởng lại tổ chức một lần tiến công chiếm đóng hoàn mỹ.
“Sao giờ ngươi mới đến.” Phương Dương lấy sách trên ghế bên cạnh xuống rồi hỏi.
Thước Nhạc ngồi xuống “Vừa kịp lúc mà, không phải giáo viên cũng chưa tới sao.”
Phương Dương tiến lại gần lỗ tai cậu “Tiểu Nhạc, lớp chúng ta xảy ra chuyện lớn.”
“Ai, xê ra chút, sít gần vậy làm gì?” Dùng tay đẩy Phương Dương, tiếp đó lại tò mò hỏi “Xảy ra chuyện gì?”
Phương Dương xê qua bên cạnh “Hôm qua ngươi không tới, lớp trưởng của chúng ta tỏ tình với Trương Tiểu Văn lớp 3 lâm sàng, cuối cùng Trương Tiểu Văn nói cô ta đã thích người khác. Lớp trưởng cũng thực thoải mái, không tiếp tục dây dưa, chỉ hỏi, người con trai đó là ai? Trương Tiểu Văn cũng ngại ngùng không nói, nhưng nhìn biểu hiện của cô ta thì hình như là trong lớp chúng ta.”
Thước Nhạc thấy thực kì lạ, người yêu nghiệt như lớp trưởng bọn họ có thể tỏ tình với con gái, rất khó tin. Vả lại còn xảy ra chuyện tình tam giác, lại là trong lớp bọn họ, cẩn thận nhìn về phía lớp trưởng, cúi đầu nói nhỏ “Lớp trưởng không tỏ tình trước thiên hạ đi, làm sao ngươi biết?”
Phương Dương thần bí hí mắt lại “Đây mới là chuyện ta muốn kể với ngươi, nếu không sao lại là chuyện lớn được. Lúc lớp trưởng đại nhân tỏ tình với Trương Tiểu Văn bọn ta ở bồn hoa trước lầu chính, chỗ đó trống trải, ai đi qua đều có thể thấy, không sợ nghe lén, hoàn cảnh hoàn hảo, người đi đường lại ít, ngày nghỉ cũng không ai còn đến, cho dù là lầu chính cũng không có ai. Nói ra thì lớp trưởng chúng ta vẫn là thực anh minh thần võ nga, rất biết tìm địa điểm.”
Thước Nhạc đầu đầy hắc tuyến (kiểu bó tay không có biện pháp, như hình vẽ các nhân vật có sọc đen trên đầu trong manga) “Nói ý chính, lớp trưởng không ở đây, ngươi chụp mông ngựa (hành động nịnh nọt) làm gì.” Vương Tôn ngồi bên nghe hai người nói chuyện nhịn không được mà phù một tiếng cười ra.
Phương Dương trừng nhìn Vương Tôn nói tiếp “Cho nên mới nói lớp trưởng rất biết tìm địa điểm, việc này hư là ở chỗ Trương Tiểu Văn, ai bảo miệng cô ta không kín, nói với bọn con gái cùng phòng, không ngờ chưa đến một giờ đã truyền khắp khoa. Việc này trở nên ngượng ngùng, nói như thế nào thì lớp trưởng cũng là nhân vật phong vân (người có tiếng tăm), vừa vào đại học thì tiến vào hội sinh viên, Trương Tiểu Văn lại là tiểu hoa khôi trong khoa, đương nhiên bị chú ý. Huống chi còn có đối tượng thầm mến thần bí, lại còn trong lớp chúng ta. Đây quả thực là làm huynh đệ cùng tàn rồi.” Nói xong còn tỏ ra vẻ mặt khoa trương.
Thước Nhạc nhìn Khương Tân ngồi đằng trước, không thấy có gì kì lạ, “Biết là ai sao?”
Phương Dương lắc đầu “Không biết, Trương Tiểu Văn không nói, lúc ngươi chưa tới lớp chúng ta ngồi suy nghĩ, cũng chưa tìm ra người này. Giờ đối tượng hoài nghi có ba người.”
Còn khiến cho thần bí “Là ai?”
“Qua sự phân tích điều tra của mọi người, Khương Phong là đối tượng hoài nghi đầu tiên, cậu ta và Trương Tiểu Văn cùng thành phố, hai người là đồng hương từng nói chuyện nhiều lần với nhau. Châu Hoa là đối tượng hoài nghi thứ hai, có người tiết lộ, Châu Hoa và Trương Tiểu Văn đều tham gia câu lạc bộ quyền đạo trong trường, hai người từng hợp tác tập luyện, còn có tiếp xúc tay chân, cho nên Châu Hoa cũng là đối tượng hoài nghi, nhưng năm phút trước khi ngươi tới, hai người này đã trình bày quan hệ của mình và Trương Văn, trải qua luận chứng và lý luận của mọi người, bài trừ hiềm nghi của hai người đó, như vậy chỉ còn một đối tượng hoài nghi cuối cùng, khả năng rất lớn.” Phương Dương nói xong còn nghiêm túc nhìn Thước Nhạc.
Thước Nhạc có cảm giác không tốt, “Ai ai…ngươi nói người cuối cùng không phải là ta đi.”
Ba…Phương Dương búng tay vang một cái “Bingo… chính là ngươi!”
Xoát xoát xoát… Thước Nhạc thấy vài hàng người quay đầu lại nhìn cậu, ngay cả lớp trưởng đại nhân cũng vậy, được lắm, khẳng định là một cái bẫy. Vừa rồi cậu còn nghĩ bình thường dành vị trí đều để cậu ngồi bên Khương Phong, hôm sao sao lại là Phương Dương, nguyên lại là ở đây chờ cậu.
Liếc nhìn khinh thường “Khẳng định không phải ta, ta lại không biết cô ấy.”
Lăng Phỉ Phỉ ngồi phía trước quay đầu lại “Tiểu Nhạc, cậu và cô ta thật sự không có cái gì sao?”
Thước Nhạc kiên định nói “Khẳng định không có, nếu không phải người trong lớp cứ hoa khôi hoa khôi, ta có thể còn không biết đó là ai. Vả lại cô ấy yêu ai thì yêu, có liên quan gì tới ta, ta lại không thích cô ấy.”
Tôn Chấn ngồi đối diện cười hì hì nói “Thước Nhạc, ngươi cứ nói thật đi, ngươi thật sự không thích cô ấy?”
Thước Nhạc mở sách ra “Ngươi thích thì theo đuổi đi, dù sao không liên quan tới ta.”
Lúc Tôn Chấn muốn nói gì nữa, thì giáo viên tới, Thước Nhạc thở nhẹ ra, lớp họ ít người, bình thường quan hệ với nhau không tệ, vả lại lực tương tác của Thước Nhạc rất mạnh, mọi người đều thích thân cận cậu, càng thích đùa giỡn cậu, sáng nay khẳng định là mọi người bàn bạc trước, phỏng chừng người bày ra chính là Khương Tân.
Ngồi dựa ra phía sau, lời Phương Dương nói thật thật giả giả, chuyện Khương Tân tỏ tình có lẽ không phải thực sự, Khương Tân người này ngoài trắng trong đen. Chuyện Trương Tiểu Văn thầm mến cậu, hẳn là thật, không phải cậu tự kỷ, mọi người cho dù đùa giỡn với cậu thế nào cũng sẽ không nói lung tung. Hẳn là bên Trương Tiểu Văn lộ ra cái gì, tựa như Phương Dương nói, có thể là bạn cùng phòng của cô ta nói ra.
Phương Dương nói chuyện này với cậu là thử cậu, nếu cậu có một ý thích, phỏng chừng tan học liền chạy tới nhà gái định sự, dù sao truy được hoa khôi là chuyện rất có mặt mũi với lớp họ. Nghĩ kĩ đến điều này thì Thước Nhạc có chút dở khóc dở cười.
Một tiết kết thúc, nghỉ mười phút, Thước Nhạc thấy Khương Tân đến trước mặt cậu “Rốt cuộc là thế nào, biến ta thành mây mù dầy đặc.”
Khương Tân một tay tựa ghế, một tay chống lên bàn, “Còn hỏi ta, ta hỏi ngươi, rốt cuộc có thích cô ấy không.”
Thước Nhạc nhíu mày, “Người đừng loạn điểm uyên ương phổ (mai mối, gán ghép), ta không có một chút ý với cô ấy cả.”
Khương Tân thở dài, “Ai, ta còn muốn làm mối cho ngươi đâu.”
“Nói đi, sao lại thế này?”
“Kỳ thật cũng không có gì, ngày 2 chúng ta đi ra ăn cơm, gặp Trương Tiểu Văn gây với bạn cùng phòng của cô ấy, nghe cô gái kia nói Trương Tiểu Văn thầm mến một người học lớp 1 lâm sàng chúng ta, chúng ta cảm thấy kỳ quái, ai nha? Đang đoán, một trang nhật ký bị công khai trên diễn đàn trường, phỏng chừng là cô gái kia làm, người liền thành danh nhân trong Hoa Cảnh, dù sao ở tiệc đón tân sinh chỉ có mình ngươi diễn xiếc, mục tiêu rất rõ ràng. Vốn chỉ có một số người biết là Trương Tiểu Văn viết, không ngờ cô ta cũng thực lanh lẹ, trực tiếp đứng ra thừa nhận, còn viết bài post tỏ tình với ngươi.”
Thước Nhạc nghĩ tới cũng là chuyện phiền toái, lúc trước có Trương Thiến, giờ lại tới một Trương Tiểu Văn, thật đúng là, chẳng lẽ năm nay cậu gặp hoa đào? “Vậy chuyện ngươi tỏ tình là thế nào?”
“Ha ha, cái đó không phải là muốn xem phản ứng của ngươi sao? Ngươi nếu có ý với cô ấy nghe ta tỏ tình khẳng định sẽ biến sắc mặt, vả lại ngươi không thấy vậy rất thú vị sao? Còn có bài post kia ta đã nhờ admin xóa rồi.”
Thú vị cái đầu, trong lòng Thước Nhạc phiền muốn chết, phải biết là cậu là người đã làm ba, nào có tâm tư chơi cái gì trò chơi tình yêu. Đã qua một ngày, khẳng định trên diễn đàn đã truyền khắp. Việc này admin muốn ngăn cũng không được.
Cậu chưa bao giờ phản đối việc giới thiệu người yêu cho bạn bè, giống như Khúc Phàm dẫn cậu đi gặp bạn anh vậy, thông qua phương thức đó hai người sẽ dung hợp vào cuộc sống của đối phương, cuối cùng chặt đến không thể tách ra.
Trong tình huống một bên không đồng ý một bên khác đã lấy danh nghĩa tình yêu công khai tuyên dương ra, phương thức yêu như vậy, cậu thực chán ghét, cho dù cô gái kia có thể cũng là người bị hại.
Về phần việc vui đùa của bạn học và Khương Tân, cậu không thể quen được, tình yêu giống như là một chương trình học của sinh viên, hướng tới của thời trưởng thành, tự do phóng túng đều khiến phần đông sinh viên lâm vào tình yêu, sự nhiệt tình của họ không bị cản trở, tiêu sái vô vị, đem tình yêu thành dược phẩm của sinh mệnh, có lý do để phóng túng. Kỳ thực theo cậu nghĩ, tuổi tâm lý của mình có phải đã già hay không, cậu không có thứ tình cảm mãnh liệt này, thiếu sự tùy ý liều lĩnh. Cậu càng thích cái loại nước chảy nhẹ nhàng khi ở cùng Khúc Phàm, tình cảm bình thản mà ấm áp, tình yêu từ từ thẩm thấu vào cuộc sống đời thường, việc vặt trong cuộc sống càng có thể làm cậu cảm nhận được tình ý của đối phương, có lẽ chỉ khi sinh mệnh bị uy hiếp, cơ thể kia nhào tới mới nói cho cậu biết, người đàn ông đó tồn tại một tình yêu mãnh liệt như thế nào với cậu.
Danh sách chương