Vân Đóa nắm lấy cổ tay người đàn ông ngơ ngác ngẩng đầu.

Đôi mắt màu hổ phách trong veo nhìn vào đôi mắt đen láy của anh vô tội chớp chớp hai lần.

Cô thành thật buông tay, cúi đầu nhìn kim may trên tay mình.

Mình có dùng lực đâu nhỉ...... Hơn nữa chỉ một cây kim nhỏ mà cũng có thể làm anh ấy sung huyết sao? Ôi.

Lệ Kiêu cụp mi nhìn chằm chằm cô gái nhỏ trong giây lát, ánh mắt khẽ động.

Cô không hề hay biết, nhưng một lần lại một lần càng lúc càng khiến anh khó nhịn......

Đôi mắt hẹp dài của anh nhắm nghiền một lúc như đang kiềm chế, khi cất lời, giọng nói có chút khàn khàn: "Đi thôi."

Vân Đóa đi được hai bước, đột nhiên nhớ tới, "Sách của tôi! sách của tôi vẫn còn ở chỗ anh!"

Lệ Kiêu không quên. Anh lấy mấy quyển sách từ trong ba lô ra, Vân Đóa vội vàng cầm lấy.

Chỉ có vài cuốn thôi nhưng cô gái nhỏ rất hấp tấp. Cô lật qua mấy trang sách tiếng Anh cấp bốn dày cộp một lúc lâu, cuối cùng lấy ra một tập sách thiếu nhi được kẹp trong đó rồi thở ra một hơi.

Lệ Kiêu rõ ràng là giật mình khi nhìn thấy, "Quyển này...... làm sao em có"

"Cái này?" Vân Đóa quơ quơ quyển sách, "Cô giáo cho tôi mượn."

Cô cẩn thận đưa tay vuốt gáy sách, động tác dịu dàng thoạt nhìn trân quý vô cùng.

Lệ Kiêu nhìn lướt qua tập sách trên tay, rồi nhìn khuôn mặt cô, anh ngập ngừng, "Em thích nó chứ?"

"Đương nhiên rồi!" Vân Đóa đáp lời không cần suy nghĩ.

"Cái này ở Trung Quốc không mua được, cô giáo của chúng tôi nói đây là sách bà sưu tầm rất hiếm."

Cô mở trang bìa, "Anh xem, đây là bản dịch của những truyện cổ tích nổi tiếng đấy, cái gì mà《 Cây bút thần Mã Lương》, 《 Na Trá náo hải 》...... anh đừng nghĩ truyện cổ tích là trẻ con nhé——"

Vân Đóa đang lật giở cuốn sách, dáng vẻ hăng hái, "Những cái này được dịch rất tốt! Dịch những nội dung như "ngẩng đầu ba thước hữu thần minh", còn có "Càn Khôn giới", "hỗn thiên lăng" rất tốn công sức đấy."

Cô gái tặc lưỡi khẽ thở dài, cảm thán từ tận đáy lòng: "Dịch giả này thật rất giỏi!!"

Vẻ mặt của Lệ Kiêu có chút phức tạp. Anh liếm môi dưới, như muốn mỉm cười, "Em có biết người phiên dịch này là ai không? "Tôi không biết." Vân Đóa cụp mắt xuống, dùng đầu ngón tay vuốt ve dòng chữ "shane [dịch]" trên trang bìa.

"Cô giáo của chúng tôi nói rằng đây là thông tin nội bộ. Cô cũng nói dịch giả này còn rất trẻ tuổi đã dịch qua cả thơ haiku và những thứ tương tự nhưng tôi không thể tìm thấy. Cũng chả thấy bất kỳ thông tin nào trên Internet cả, nhưng anh ấy thật sự rất tuyệt vời....."

Mi tâm Lệ Kiêu khẽ động, anh mím môi nhịn cười.

Vân Đóa nghiêng đầu nhìn vẻ mặt anh, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bỗng trở nên "hổ báo".

"Có gì đáng cười không? Anh có biết dịch thuật không chỉ là làm ra câu văn, mà dịch thuật cấp cao đòi hỏi rất nhiều nỗ lực. Trình độ của người dịch cuốn sách này thực sự rất cao. Các nguyên tắc tín, nhã, đạt Vị dịch giả này đều có đủ!"

Giờ đây Vân Đóa trông như một fan girl bị hack não. Cô nàng bĩu môi giận dỗi và tiếp tục bênh vực thần tượng của mình: "Anh có biết phiên dịch giỏi có sức mạnh như thế nào không? Người này không chỉ có trình độ tiếng Anh cao mà còn phải am hiểu văn hóa. Một phiên dịch trẻ xuất sắc như vậy là ai chứ, là nam thần đấy! "1

Vân Đóa nói càng lúc càng hăng, giọng điệu và vẻ mặt sự nghiêm túc hiếm thấy. Nhưng cô càng khen thì biểu cảm của Lệ Kiêu càng trở nên vui tươi, khi nghe đến từ "nam thần" anh đã cười ra tiếng.

Anh nhếch khóe môi, khẽ lắc đầu, cười đến sung sướng.

Vân Đóa: "......"

Học bá khoa dịch thuật cảm thấy chuyên môn của mình bị khinh thường, nam thần của cô cũng bị khinh thường. Vân Đóa chu cái miệng nhỏ nhắn, xoay người bước đi từng bước nhỏ.

Lệ Kiêu "Này" một tiếng đuổi theo, Vân Đóa cũng không thèm nhìn anh, hai má trắng như tuyết tức giận phồng lên.

Hừ, khác nghề như cách núi. Sớm biết vậy cô sẽ không nói với anh mấy chuyện này!

**

Lệ Kiêu nhất định phải đưa Vân Đóa đến về trước cửa ký túc xá. Hai phút trước khi quản lý khóa cửa Vân Đóa đã kịp chạy lon ton vào. Cô đứng trên lan can ký túc xá chăm chú nhìn, sau đó xoay người lại và vẫy tay với người đàn ông đứng ở cổng.

Cánh tay mảnh khảnh bất cẩn làm rơi mấy cuốn sách xuống sàn, có một tờ giấy rơi ra.

Vân Đóa nhặt lên và nhìn thấy hai chữ "Lệ Kiêu" được viết trên đó, bên cạnh là ngày tháng. Cô nhìn xuống cười khẽ.

Là bản dịch của câu thoại nổi tiếng trong bộ phim < Một thuở tình thơ>

Hóa ra anh thực sự nộp bài tập cho cô! Vân Đóa còn không để ý anh đã viết lúc nào.

Lệ Kiêu đã viết lại lời thoại bằng tiếng Anh một lần nữa, rất phóng khoáng và đẹp mắt. Bản dịch tiếng Trung bên cạnh lại mạnh mẽ hữu lực —— chữ viết của anh đẹp đến không ngờ.

Phong cách phiên dịch của anh..... không giống cô cho lắm.

Có người ở lầu cao

Có người ngụ sông sâu

Có người hào quang vạn trượng

Có người rỉ sét quanh thân; người trên thế gian muôn hình vạn trạng, phù vân giăng chớ hỏi.4

Kẻ tương tư tựa cầu vồng, tương phùng ắt biết.

Vân Đóa không khỏi nín thở, mi tâm khẽ động.

Bản dịch xuất sắc!

Hàm nghĩa chuẩn xác, ngôn từ đẹp đẽ.

Vân Đóa không khỏi tặc lưỡi ngạc nhiên. Đang muốn đọc lại lần nữa bỗng cô nhìn thấy một dòng chữ tiếng Anh nhỏ dưới tờ giấy:

when i find you i was blessed and you are the iridest one.

( Gặp được em là điều vô cùng may mắn và cầu vồng rực rỡ duy nhất ấy chính là em)

**

"Con trai?" Bà Tiêu hét lên trên lầu, "Con có ở nhà không?? "

Hôm nay Tiêu phu nhân ăn mừng kỉ niệm "30 năm kể từ lần đầu gặp nhau" với chồng, bà mới vừa ăn một bữa tiệc lớn nên tâm tình vô cùng vui vẻ. Sau khi về nhà thấy đại sảnh sáng đèn thì rất ngạc nhiên.

"Con đây." Lệ Kiêu đi xuống lầu. Hẳn là anh vừa mới tắm xong, đầu tóc đen còn đọng đầy hơi nước.

Tiêu phu nhân buồn bực: "Sao hôm nay con lại về nhà? Ăn cơm chưa?"

"Về lấy chút đồ." Lệ kiêu thản nhiên nói, "Con ăn rồi."

Tiêu phu nhân "À" một tiếng, nhỏ giọng lầu bầu: "Ở nhà mà vẫn ăn một mình, thiên hạ rộng lớn như vậy mà ngay cả người ăn cơm cùng cũng không có......"

Người mẹ ghét bỏ đứa con trai cẩu độc thân nói xong lại nhìn lên bàn trà, hai mắt bà bỗng chốc sáng rỡ.

"Con lấy cái này ở đâu thế!" Tiêu phu nhân ngạc nhiên cầm lấy mấy quyển sách thiếu nhi trên bàn, "Lúc trước mẹ hỏi chẳng phải con nói tìm không thấy sao"

"Mới vừa dọn phòng phát hiện ra." Lệ kiêu cầm ly nước lên, dừng một chút, "Mẹ cần không? Nếu không thì con ——"

"Cần, cần chứ! Học trò của mẹ đang cần!" Tiêu phu nhân nhanh chóng đáp lời, "Con tìm được nhiều thế, tiếng Trung, tiếng Anh, thơ từ, ngụ ngôn, còn có bài thơ haiku con và ông nội cùng nhau dịch nữa này ——"

Bà Tiêu dừng cuộc trò chuyện đầy phấn khích của mình vì chợt nhận ra có điều gì đó không ổn.

"Con mới vừa nói gì? Con dọn phòng? Con có thể dọn phòng sao??"

Lệ Kiêu "nhẫn tâm" đáp lại lời bà: "Về phương diện này, con chắc chắn là giỏi hơn mẹ."

Anh chỉ vào cúc áo trên ngực, khóe môi nhếch lên có chút đắc ý "Con còn có người khâu cúc áo cho đấy nhé."1

Tiêu phu nhân chắp miệng một cái, vẻ mặt "Không lao động thì có gì quang vinh" ôm lấy sách rời đi.

Bà thản nhiên lật giở tập sách và thở dài cảm khái.

Đáng tiếc, thật đáng tiếc.

Lệ Kiêu có năng khiếu ngôn ngữ, từ nhỏ đã học được rất nhiều điều từ ông nội, mười sáu hay mười bảy tuổi đã có thể làm ra được những thứ như thế này đây. Con trai không theo nghiệp này thật sự đáng tiếc......

Haizz, đúng là nhân các hữu chí.

*Ai cũng có nguyện vọng của riêng mình.

**

Tháng 12, Vân Đóa đã đăng ký thi CET-4 chuyên ngành tiếng Anh, cái này không giống thi tiếng Anh cấp 4 của trường Đại học, độ khó tăng thêm rất nhiều. Nhưng học bá tiểu thư rất có tự tin, cô cũng không vội vàng ôn tập —— các chàng trai trong đội quyền anh đã sắp thi rồi, bọn họ còn gấp hơn cô nhiều.

Bình thường mấy vận động viên vẫn hay theo chân chị dâu nhỏ đùa giỡn hi hi ha ha, nhưng bây giờ đã cận kề ngày thi, bọn họ cũng biết lo lắng, năn nỉ Vân Đóa dạy thêm mấy hôm nữa.

Phải dạy thêm buổi làm Vân Đóa rất bận rộn, nhưng vào thời điểm này, cô lại bất ngờ được lên hot search!

Vài ngày trở lại đây, cả Weibo và Douyin đột nhiên xuất hiện rất nhiều video "Phu nhân Quân phiệt". Các cô gái xinh đẹp mặc sườn xám và khoác áo lông bước đi với phong thái cao quý lãnh diễm, tràn đầy feel phu nhân Dân quốc.

Vân Đóa cũng cảm thấy rất thú vị, cô lấy video mình mặc sườn xám cổ "debut" trước đây ra tùy ý ghép thêm chút hiệu ứng sau đó đăng lên Weibo và Bilibili. Kết quả, sau vài giây video của cô được thêm vào top "Phu nhân Quân phiệt", ngày hôm sau đã lên hot search.

Trong một video tổng hợp hai ba phút, Vân Đóa là người được chú ý nhiều nhất:

【 người thứ ba là có cảm giác nhất! Vừa mị vừa kiều! 】

【 tôi thích người thứ ba nhất! 】

【 cô gái thứ ba, cảm giác không giống phu nhân Quân phiệt lắm, giống con gái nhà Quân phiệt thì đúng hơn ~】

【ôi, hơn nữa còn giống mấy đại tiểu thư vừa đi du học nước ngoài về 】

【 haha tôi đã tưởng tượng ra mối tình của thiên kim đại tiểu thư và một sĩ quan trẻ tuổi! 】

【 Đm yêu cô gái thứ ba chết mất! 】

【 mẹ tôi thích sườn xám, khi tôi cho mẹ xem bà ấy đã nói bộ sườn xám cô gái thứ ba mặc là đồ cổ】

【 cô gái thứ ba có Weibo không, tôi muốn xin in tư!!! 】

【  →@ Nhất Đóa đáng yêu 】

【 Đm tiên nữ của tôi bị phát hiện a a a, mọi người ôm Đường Đóa nhà tôi đi rồi!! 】

【 hóa ra còn có người không biết Đường Đóa? B trạm Đường Đóa Đóa 】

......

Thời đại của lưu lượng, tốc độ lên men của tin tức nhanh đến đáng sợ. Vân Đóa giật mình khi nhìn thấy lượng người theo dõi ở Weibo và Bilibili của mình tăng chóng mặt chỉ sau một đêm.

Sự lựa chọn của người đam mê làm giàu như Đóa Đóa tiểu thư đương nhiên là ——

Nhanh chóng kinh doanh!

Tận dụng sự nổi tiếng của trend "Phu nhân Quân phiệt này" cô đã đăng tiếp một video trang phục thời Dân quốc. Thật ra thì Vân Đóa không giỏi trang điểm cho lắm, nhưng cô đã cố gắng hết sức và biết nắm bắt đặc điểm mấu chốt là lông mày lá liễu cong mỏng và đôi môi đỏ mọng.

Sau khi đăng tải, độ phổ biến của video rất cao, nhưng hầu hết mọi người không tập trung vào lớp trang điểm mà là khuôn mặt của Vân Đóa:

【 Đm, video này còn huyền ảo hơn video trước 】

【 tôi chết tôi chết đây! Tiên nữ hạ phàm vất vả rồi a a a!!! 】

【 đẹp đẹp đẹp! Nhưng đây căn bản không phải là video dạy trang điểm đâu nhé [ quỳ ] khuôn mặt của Đóa Đóa rất hợp với phong cách trang điểm này, còn tôi vừa mới học theo thì phải gọi là "hiện trường vụ tai nạn" [🤣]】

【awsl! Ai mà không thích con gái vừa trắng vừa xinh chứ huhuhu 】

【...... Đây là lần đầu tôi thấy có blogger đánh kem nền trực tiếp lên mặt thế đấy, ai không có làn da đẹp thì đừng làm theo [ 😅 ]!! 】

【phong cách Dân quốc thì sao phải đeo kính áp tròng?? Cạn lời 】

【 Không phải là kính áp tròng đâu, con ngươi của Đường Đóa vốn sáng màu thế đấy bạn đến B trạm mà xem, cô ấy cũng nói rằng đôi mắt từ sinh ra đã có màu này 】

【@ Nhất Đóa đáng yêu  Tổng hợp video Bilibili → cosplay lolita 2019 xuân hạ • hán phục / tiệc trà lolita 】

......

Vân Đóa cũng có một chút nổi tiếng trên Bilibili, nhưng cũng chỉ giới hạn trong nền tảng ấy. Lần này thì khác, thật sự cô đã nổi tiếng thoát vòng.

Không chỉ có nhiều người trong trường học biết "Đường Đóa", mà ngay cả các vận động viên trong câu lạc bộ cũng biết. Nhóm chat bổ túc tiếng Anh "Trượt cấp 4 thì đoá điếu*" của bọn họ hai ngày nay rất náo nhiệt.

*Đóa điếu ý là thế này =)))

Uông Chính ĐM ht hồn nhớ lúc trước tao đăng ảnh cô giáo nhỏ lên Weibo không Bây giờ bỗng nhiên lượng bình luận tăng vọt 1

Uông Chính: 【 ĐM hết hồn, nhớ lúc trước tao đăng ảnh cô giáo nhỏ lên Weibo không? Bây giờ bỗng nhiên lượng bình luận tăng vọt! 】

Uông Chính: 【 rất nhiều người hỏi chị dâu nhỏ có phải là bạn gái tao không, sau đó lượng người theo dõi tăng rất nhanh! 】

Từ Bân Bân: 【 biết sớm thì tao cũng đăng rồi! Bây giờ đăng còn kịp không nhỉ?? 】

Uông Chính: 【@đóa lão sư  tất cả bình luận đều khen chị là tiên nữ đấy! Còn có người muốn rút kiếm quyết đấu với tôi để tranh giành chị, mau xem Weibo tôi nhanh đi ha ha ha! 】

Từ Bân Bân: 【 ĐM hay nhỉ?? Tôi có thể cọ chút tiếng tăm được chứ @đóa lão sư 】

Đóa lão sư: 【 mơ màng. jpg】

Kỳ Lãng: 【@Uông Chính  bây giờ cũng đang có người muốn quyết đấu với mày đấy 】

Avatar mèo trắng chưa bao giờ lên tiếng bỗng như xác chết vùng dậy.

Lệ Kiêu: 【@Uông Chính  ai cho mày đăng ảnh hả? Xóa 】

Uông Chính: 【nghe em giải thích đã Kiêu ca!! Em có nói chị dâu nhỏ không phải người yêu em rồi mà! 】

Uông Chính: 【 có thể không xóa được không, hai ngày nay em đã thu được rất nhiều follower! 】

Lệ Kiêu: 【 tài khoản của mày đã biến mất 】

Uông Chính đã bị xóa khỏi nhóm

Từ Bân Bân: 【 ha ha ha ha ha ha ha ĐM 】

Từ Bân Bân đã bị xóa khỏi nhóm

Kỳ Lãng: 【? Ôi trời 】

Kỳ Lãng: 【 Kiêu ca anh đừng xóa em! 】

Kỳ Lãng đã rời khỏi nhóm.

Vân Đóa trơ mắt sững sờ nhìn số người trong nhóm trò chuyện thay đổi từ 5 thành 2. Lúc này, hình đại diện mèo trắng, một trong hai thành viên còn lại trong nhóm chat đã gửi một tin nhắn thoại. Cô hạ âm lượng kề sát điện thoại vào tai.

Giọng nói từ tính của anh truyền đến, nặng nề chấn động của màng tai cô:

"Vân Đóa Đóa, tôi cũng cọ chút tiếng tăm của em được chứ?"1

Giọng nói qua hai giây đột ngột dừng lại, Vân Đóa đặt điện thoại xuống và dùng đầu ngón tay chọc vào màn hình một lần nữa. Cô đỏ mặt cầm di động, khóe môi nhất thời nhếch lên.

Cô gái nhỏ xấu hổ không nói nên lời, gõ gõ màn hình vài chữ:

【anh muốn cọ thế nào? 】

Thấy Lệ Kiêu bên kia im lặng đã vài phút mà chưa hồi âm, Vân Đóa lại truy cập WeChat, đột nhiên hai mắt cô mở to sửng sốt.

Cô nhấp vào hình đại diện của anh và phát hiện con mèo trắng lớn đã biến mất, thay vào đó hình đại diện lại là một cô gái —— một cô gái với đôi má phính, đôi mắt màu hổ phách to tròn linh động, còn có mũi thỏ và tai thỏ trên đầu vô cùng đáng yêu.

Có một dòng ghi chú với font chữ dễ thương được chèn vào bức ảnh, đó là nickname Weibo của cô: Nhất Đóa đáng yêu ~

Thay đổi hình đại diện xong Lệ Kiêu lại gửi thêm một tin nhắn:

【 cọ như vậy có được không? Đóa đáng yêu】

Giây tiếp theo ——

Đóa lão sư đã rời khỏi nhóm chat.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện