45267.Mộ Thương Nam khẽ gật đầu, rút tay bị Sở Nhiễm đặt lên “Cảm ơn nhiều!”

“Em nói rồi giữa chúng ta không cần nói câu cảm ơn, Thương Nam, em sẽ chăm sóc người nhà anh giống như chăm sóc người nhà em” Anh yên tâm đi xử lý người đã hại họ là được rồi, phải rồi, Diệp Phi bị tuyên án chưa? Sở Nhiễm hỏi.

“Tòa án sẽ xử lý cô ta” Mộ Thương Nam lạnh lùng nói.

Sở Nhiễm vô cùng ngạc nhiên, Mộ Thương Nam lại không tự tay xử lý Diệp Phi? Có tiếng gõ cửa, vọng vào giọng nói của vệ sỹ “Tổng giám đốc, thiếu gia Bắc Minh đến gặp anh, anh có gặp không?” Vệ sỹ nói rất cẩn thận, giống như mấy người họ đã giữ được mạng, họ mới dám đến nói với Tổng giám đốc của mình.

“Để cậu ta vào.” Mộ Thương Nam nói, vừa đúng lúc anh có việc cần dặn dò Bắc Minh Phong.

Vài giây sau, Bắc Minh Phong đi vào phòng. Sở Nhiễm nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh, không làm phiền hai người đàn ông nói chuyện.

Bắc Minh Phong nhìn Mộ Dã, chau mày “Bình thường vui vẻ hoạt bát nhi nhảnh, đột nhiên nhìn thấy thằng bé yên tĩnh, thực sự không thích ứng được. Nhưng, trẻ con hồi phục rất nhanh, mà thằng bé này trời sinh đã là tai họa, không hại đến toàn thể loài người, nó sẽ không chết được đâu. Anh yên tâm, nói không chừng ngày nào đó, nó sẽ dậy gây sự với anh!” Tay anh vỗ lên vai Mộ Thương Nam, không biết phải an ủi người anh em của mình như nào, anh đã moi hết vốn từ vựng của mình ra.

“Tôi biết con trai tôi sẽ không yếu đuối như thế” Mộ Thương Nam nói.

“Như này mới đúng! Mộ Dã còn cần anh, anh không thể gục ngã. Phải trụ vững, người anh em!” Bắc Minh Phong nói.

“Mấy ngày tới việc của công ty, cậu giúp tôi xử lý. Tôi tạm thời không đến công ty” Mộ Thương Nam dặn dò.

“Anh yên tâm. Việc của công ty giao cho tôi, mặc dù tôi không biết kiếm tiền như anh, nhưng tôi đảm bảo lúc anh không có ở đây, không thể lỗ được. Còn gì nữa, tôi nói với anh chuyện này, Thủy Tinh muốn gặp anh, anh gặp cô ấy một lúc đi”. Bắc Minh Phong cuối cùng cũng nói ra trọng điểm. Anh dùng việc này, uy hiếp Thủy Tinh lên giường với anh, ham muốn kìm nén 5 năm nay cộng thêm việc mẹ anh hầm các loại canh bổ chức năng, đều chút hết cho Thủy Tinh. Nhìn người phụ nữ nhỏ suýt nữa bị hành đến chết, bộ dạng khóc lóc xin anh tha cho, anh mềm lòng tha cho Thủy Tinh, đương nhiên việc anh đồng ý với Thủy Tinh, anh cũng phải làm được.

“Tôi không gặp, anh đưa cô ta đi” Mộ Thương Nam do dự từ chối, bây giờ anh không có tâm trạng gặp những người không liên quan. Hơn nữa, người này còn là bạn của Diệp Phi, nghĩ đến người phụ nữ này, anh lại nghĩ đến Diệp Phi, trái tim khó chịu giống như bị ai xé ra.

Bắc Minh Phong hít vào một luồng khí lạnh, Mộ Thương Nam không gặp Thủy Tinh, anh biết ăn nói thế nào với Thủy Tinh, quan trọng là anh và cô làm lâu như vậy, không làm được việc cô nhờ anh, anh phải giải thích thế nào với cô?” Dù sao Thủy Tinh xác định sẽ không đồng ý, anh để cô lời đề nghị lần trước của cô coi như là trả đũa.

“Cái đó, anh gặp Thủy Tinh một lúc thôi! Tôi đồng ý với Thủy Tinh rồi, Thủy Tinh có việc mới cần gặp anh!” Anh đau khổ mím môi, mặt cố cười gượng, nụ cười đó còn khó nhìn hơn khóc.

“Cô ta gặp tôi có việc gì?” Mộ Thương Nam ngơ ngác.

“Tôi, tôi cũng không biết, không phải, nếu anh muốn biết, thì đi hỏi Thủy Tinh! Tôi sẽ gọi cô ấy vào” Bắc Minh Phong vội vàng đi ra ngoài cửa.

“Đứng lại! Tại sao cậu lại khăng khăng muốn tôi gặp Thủy Tinh? Bắc Minh Phong? Nói!” Mộ Thương Nam phát hiện ra điểm không bình thường.

“Hihi” Tay Bắc Minh Phong ngượng ngùng vò đầu mình, “Tôi là, là vì đồng ý với cô ấy rồi, anh biết đàn ông đều là nói được làm được, anh không thể làm tôi nói lời không giữ lời chứ?”

Mắt Mộ Thương Nam nheo lại, từng phút từng giây đều cảm thấy không khí này không đúng.

“Nói thật. Có phải cậu nợ Thủy Tinh gì không” Không nói thật cậu đừng mơ để tôi gặp cô ta!”

“Ai nợ cô ta? Chỉ là bạn bè giúp đỡ nhau thôi” Bắc Minh Phong cãi bướng, còn lâu mới thừa nhận để lên giường với phụ nữ, đều phải dùng đến cách uy hiếp, như thế mất mặt chết.

“Vậy được. Cậu dẫn cô ta đi! Tôi không gặp!” Mộ Thương Nam lạnh lùng nói, rõ ràng là sỉ nhục trí thông minh của anh.

“Đừng! Thôi được rồi, tôi nói thật với anh. Tôi lên giường với Thủy Tinh, đồng ý dẫn cô ấy đi gặp anh, chính là việc này. Anh cũng biết, tôi vẫn không thể quên được Thủy Tinh mà” Bắc Minh Phong bị ép nói ra sự thật.

Mộ Thương Nam nhếch mép “Phỉ! Cậu vì có thể lên giường với phụ nữ mà bán đứng anh em?”

“Cái gì mà bán đứng anh em? Không phải chỉ là gặp một tí thôi sao? Cô ấy cũng đâu thể ăn anh? Hơn nữa, anh không thể không suy nghĩ đến hạnh phúc của tôi sao?” Bắc Minh Phong đáp.

“Hạnh phúc của cậu thì liên quan gì đến tôi? Cút!” Mộ Thương Nam tức giận như muốn phì hơi ra. Con trai anh và mẹ anh đang hôn mê, sống chết còn chưa biết, người anh em tốt của anh lại lấy anh ra để mưu cầu lợi ích cho mình!

“Tôi về! Hay là không còn là anh em nữa? Bao nhiêu năm nay, anh có vợ có con, tôi một mình bao nhiêu năm! Tôi ăn chay năm năm rồi, chỉ phá giới một lần anh cũng không tác thành cho tôi!” Bắc Minh Phong nói.

“Tôi cũng ăn chay 5 năm rồi, tôi có nói gì không? Là đàn ông chuyện nhỏ như này cũng không nhịn được” Mộ Thương Nam nói

“Chuyện nhỏ gì? Anh nhốt Diệp Phi trong nhà anh, anh đừng nói với tôi, buổi tối mỗi ngày anh chỉ nói chuyện về nhân sinh với cô ta” Bắc Minh Phong phỉ nhổ, đột nhiên ánh mắt quay sang “Mộ Thương Nam, không phải anh sợ gặp Thủy Tinh chứ? Sợ nghe cô ấy nói với anh về chuyện của Diệp Phi.”

Mộ Thương Nam thật sự bị lời của Bắc Minh Phong dồn ép “Ai sợ?”

“Không sợ thì gặp đi. Tôi gọi Thủy Tinh vào, nếu như anh nói anh sợ, tôi sẽ dẫn cô ấy đi ngay lập tức!” Bắc Minh Phong nói.

Quả nhiên Mộ Thương Nam không thể nói ra câu sợ, đây là vấn đề tôn nghiêm của người đàn ông. Bắc Minh Phong vội vã ra ngoài gọi Thủy Tinh vào.

Thủy Tinh đi vào phòng, phản ứng đầu tiên là nhìn Mộ Dã, cô cũng là bác sĩ, cô không yên tâm kiểm tra một lượt cho Mộ Dã. Chỉ là kết quả làm tim cô trĩu xuống. Cô quay người sang nhìn Mộ Thương Nam “Tình trạng của Mộ Dã không phải rất tốt, cũng không phải không có khả năng hồi phục, anh phải tin vào y học hiện đại”.

Ánh mắt Mộ Thương Nam nhìn thẳng vào mặt Thủy Tinh “Để Bắc Minh Phong dẫn cô đến gặp tôi, chỉ vì muốn nói với tôi điều này? Nếu như nói xong rồi, cô có thể đi rồi!”

Lòng Thủy Tinh trống rỗng “Không phải, tôi chủ yếu muốn nói với anh, nhất định không phải Diệp Phi làm, anh không thể nhốt Diệp Phi, anh phải thả cô ấy ra, nếu không cô ấy sẽ gặp nguy hiểm, người hại cô ấy, chắc chắn sẽ giở trò trong nhà giam, hại chết cô ấy!”

Mộ Thương Nam lạnh lùng cười ra tiếng “Sao cô biết không phải Diệp Phi làm?”

“Là cô ấy tự nói với tôi! Tôi là bạn thân của cô ấy, cô ấy sẽ không nói dối tôi”. Thủy Tinh nói.

Mộ Thương Nam mở video trên điện thoại của anh cho Thủy Tinh xem “Cô xem xong thì sẽ biết bạn của cô rốt cuộc nói với cô bao nhiêu lời dối trá”

Thủy Tinh xem video, ngực nghẹt thở đến không thở nổi, mặc dù người trong video nhìn không rõ nhưng có thể nhìn ra đó là Diệp Phi.

“Không phải, cái này chắc chắn là ngụy tạo!”

“Đây là hình ảnh camera nhà tôi ghi lại, cô nói là ngụy tạo sao?” Mộ Thương Nam hỏi lại.

“Bất luận là cái gì quay lại, đều có khả năng là ngụy tạo, nhưng tình cảm của một người sẽ không thể ngụy tạo được. Nếu như anh biết Diệp Phi yêu anh nhiều như nào, anh sẽ không ghi ngờ cô ấy!” Thủy Tinh nói.

“Cô ta yêu tôi?” Mộ Thương Nam sững sờ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện