45231.Toàn thân Mộ Thương Nam bị cô đốt lên một ngọn lửa, anh để mặc cô cởi quần áo anh ra, không chờ được muốn nhanh chóng hưởng thụ cảm giác của tối qua. Vết thương gì anh cũng quên hết, anh cho dù là đau, cũng không ngăn cản được anh hưởng thụ cái cảm giác đó.
Ngón tay Diệp Phi ấn trên điện thoại, một đoạn video được cô ghi lại, một tay cô đẩy người đàn ông đang đè lên người cô. “Cút ra! Tôi đã quay video lại anh hôn tôi, anh không gỡ niêm phong bệnh viện, tôi sẽ gửi video đi, anh tự nghĩ xem hậu quả thế nào?”
Lông mày Mộ Thương Nam trĩu xuống, đến đây mới biết mình bị cô lợi dụng “Cô dám uy hiếp tôi?”
“Tại sao không dám? Đều là người hơn 50 cân, dựa vào gì tôi không dám uy hiếp anh? Xùy” Ngón tay Diệp Phi ấn vào nút bên cạnh nút gửi đi, chỉ cần anh dám nói không, thì cô lập tức gửi cho Thiên Tịnh.
Lông mày Mộ Thương Nam trĩu xuống hết mức “Còn chưa có ai dám uy hiếp tôi! Cô sẽ không thể là người đầu tiên!” Anh quay người nhặt quần áo dưới đất lên mặc vào.
Ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào lưng anh, chiếc lưng đầy vết sẹo của anh, đập vào mắt cô, những vết sẹo lớn, những vết sẹo méo mó có thể nhìn ra độ sâu của vết thương.
Một cảnh tượng đỏ máu một lần nữa phủ lên tâm trí cô, trên máy bay cô nhìn thấy vệt đỏ là máu của anh sao? Anh chịu đựng vết thương nghiêm trọng như vậy, nên mới tỉnh lại sau hai tháng? Dường như tất cả mọi câu hỏi đều có đáp án. Lần đó anh vì bảo vệ cô, bị bom của Thiên Tịnh nổ trọng thương. Nhưng, hiểu được những cái này, không có bất kỳ ý nghĩa nào với cô, anh và Thiên Tịnh có con, Mộ Dã chính là chứng cứ nói dối tốt nhất của anh. Lúc anh có quan hệ với cô. Không dứt khoát mối quan hệ với Thiên Tịnh, cô sẽ không chấp nhận loại đàn ông cặn bã như này. Một khi ngón tay cô ấn, video gửi đi, đảm bảo có thể trọc Thiên Tịnh tức nổ phổi, tiện thể đăng lên mạng tin tức. Nhưng, điều làm cô không ngờ đến là, một tin nóng như này, lại không được công bố ra ngoài.
“Chuyện gì thế này?” Cô ngạc nhiên nhìn điện thoại.
Mộ Thương Nam đứng khoan thai trước cửa sổ“ Gửi đi chưa? Đừng nhìn, cô đương nhiên không nhìn thấy tin này, ở nước ZH muốn đăng tin về nhà họ Mộ, nhất định phải được sự đồng ý của tôi. Chụp đẹp lắm, hiệu quả đặc tả rất tốt.” Anh tiến đến cô, lắc lắc điện thoại của mình trêu tức, anh sớm đã nhận được xin chỉ thị của trang web, anh đương nhiên không đồng ý, vì vậy video này không được đăng lên mạng.
Diệp Phi bĩu môi “Nhưng Thiên Tịnh nhận được video rồi!”. Điều vui mừng duy nhất của cô là ít nhất Thiên Tịnh có thể nhìn thấy.
“Cô ta là một người phụ nữ thông minh, biết bản thân mình cần gì, cô ta sẽ không kiếm chuyện với tôi. Tôi thấy cô hãy lo cho cô đi, cô định ra ngoài với bộ dạng như này” Ánh mắt Mộ Thương Nam đùa giỡn với cô.
Tay Diệp Phi nắm chặt, đồ đàn ông cặn bã! Cô mắng chửi anh thậm tệ, quay người đi vào phòng nghỉ của Mộ Thương Nam, cô có ngốc đâu, có quần áo của Mộ Thương Nam không biết đi lấy. Từ tủ quần áo của anh cô lấy ra một chiếc áo sơ mi và thắt lưng của anh, cởi quần áo rách của mình ra, mặc áo sơ mi vào, thắt thắt lưng lên eo.
Mộ Thương Nam ngạc nhiên nhìn cử động của cô, dường như cô rất quen thuộc với tất cả mọi thứ trong văn phòng anh. Thắt lưng của anh để trong ngăn kéo ở giữa tủ quần áo, ngăn kéo có vài cái, nhưng cô không do dự mở ngăn kéo đó ra, lấy ra thứ đồ mà mình muốn.
Diệp Phi soi gương, mặc dù mặc sơ mi không ra gì, nhưng ít nhất sơ mi còn tốt hơn quần áo rách. Cô quay người đi hướng ra cửa, nhưng cánh tay anh chặn đường.
“Chúng ta lúc trước rất thân quen sao? Cô biết đồ của tôi để ở đâu?” Mộ Thương Nam chất vấn.
Diệp Phi đầu óc trống rỗng, “quen? Tôi đã từng làm trợ lý đặc biệt cho anh hai tháng. Vì vậy biết đồ của anh để ở đâu” Cô chỉ ra một lý do, sẽ không nói với anh, họ từng có quan hệ, chỉ sợ việc của Thiên Thiên, sẽ bị phát hiện. Mộ Ly là một thằng điên, cô không biết Mộ Ly sẽ làm gì, hoặc nói ra điều gì, cô không thể không đề phòng.
“Cô định mặc cái này ra ngoài?” Anh hỏi
“Không được sao? Anh làm rách quần áo của tôi, không phải nên đền sao?” Diệp Phi hỏi lại.
“Có lý, uống thuốc xong, cô đi đi!” Mộ Thương Nam bước nhanh đến bàn làm việc của anh, từ trong ngăn kéo lấy ra một hộp thuốc cho Diệp Phi. Loại thuốc này, Diệp Phi đã quá quen, cô từng vì anh uống vài lần rồi. Lòng cô lạnh giá, quả nhiên là người chồng tốt, ăn vụng bên ngoài còn không quên chùi mép, không gây rắc rối cho vợ mình.
“Anh cảm thấy trong bệnh viện của tôi thiếu thuốc à? Sáng sớm tôi dậy việc đầu tiên là uống thuốc. Loại thuốc này không thể uống nhiều lần, nếu như anh không tin, khi nào đến tháng tôi sẽ bảo anh”.
“Tự cô uống? Ai biết cô rốt cuộc có uống thật hay không?” Giọng nói sắc nhọn của Thiên Tịnh vang lên trong phòng. Cô nhìn thấy video, liền lái xe đến, xông luôn vào văn phòng của Mộ Thương Nam, Diệp Phi vừa trở về đã lăn lộn một đêm với Mộ Thương Nam, tim gan lá lách dạ dày thân cô đau đến chảy máu, cô cố gắng 5 năm cũng không có được anh, Diệp Phi chỉ cần móc móc ngón tay là có thể có được toàn bộ của anh.
Ánh mắt Diệp Phi nhìn Thiên Tịnh lạnh đến thấu xương “Haha. Cô cảm thấy tôi có hứng thú sinh con cho ngựa giống không? Tôi không phải cô, loại hàng hóa nào cũng đều có thể nuốt xuôi, làm phiền cô quản chặt ngựa giống nhà cô”.
Mặt Thiên Tịnh lúc trắng lúc đỏ “Diệp Phi, cô thật không biết xấu hổ, dụ dỗ chồng chị họ mình, con dám gửi video cho tôi!”. Một cái tát tát thẳng vào mặt Diệp Phi.
Diệp Phi không tránh cái tát của cô, cái tát hằn mạnh lên mặt cô, cái tát đầu tiên là do cô tự tìm đến, nhưng sau này sẽ không, 5 năm nay, lúc cô rảnh, theo Mộ Ly học chút võ thuật phòng thân, mặc dù không có cách nào để so sánh với các huấn luyện viên, nhưng đánh thế nào cũng sẽ đặc sắc hơn Thiên Tịnh.
Thiên Tịnh bị đánh kêu thảm thiết “ Bỏ tôi ra! Á!”
“Bỏ cô ra!Lúc mẹ cô hại chết bố mẹ tôi, sao không nghĩ đến tha cho họ?” Nắm đấm của Diệp Phi thụi vào cổ Thiên Tịnh.
“Dừng tay!” Tay Mộ Thương Nam nắm lấy tay Diệp Phi, không cho cô đánh tiếp. Nhưng Thiên Tịnh thực sự bị đánh đến đứng dậy cũng không đứng dậy được.
Tim Diệp Phi đau nhói đến tột cùng. Mộ Thương Nam không quan tâm đến Thiên Tịnh đánh cô, còn cô đánh Thiên Tịnh thì không được. Haha! Quả nhiên vừa nãy cô ngu ngốc quá.
“Mộ Thương Nam, bệnh viện của tôi anh thích niêm phong thì niêm phong, nhưng bệnh của anh tìm người khác chữa! Anh còn dám động vào tôi nữa, tôi đảm bảo sẽ thiến anh!” Một chân cô đá vào bụng dưới anh, hôm qua không bỏng đến tàn phế, nay cô đá cho tàn phế.
Mộ Thương Nam không ghi ngờ Diệp Phi có thể nói được làm được, anh chắc chắn cô dùng toàn bộ sức lực, cho dù là người sắt đá, anh cũng sẽ đau đến ra mồ hôi lạnh, dù gì nó cũng là chỗ yếu đuối nhất của người đàn ông.
“Anh Thương Nam, anh không sao chứ? Em đi gọi bác sĩ!” Thiên Tịnh nhìn biểu cảm của Mộ Thương Nam, sợ gần chết. Cô hoảng hốt gọi điện thoại cho Sở Nhiễm.
Diệp Phi đi ra khỏi tòa nhà của Mộ Thương Nam, thực sự bị ánh mắt của tất cả mọi người bao vây tấn công, chắc là bọn họ coi cô giống như loại gái công sở. Có một cậu bé đi đến trước mặt cô, chặn đường cô lại.
Cô nhìn gương mặt nhỏ bé của Mộ Dã, một đứa bé cũng muốn gây rắc rối cho cô. Cậu nhóc lại muốn làm gì?
Ngón tay Diệp Phi ấn trên điện thoại, một đoạn video được cô ghi lại, một tay cô đẩy người đàn ông đang đè lên người cô. “Cút ra! Tôi đã quay video lại anh hôn tôi, anh không gỡ niêm phong bệnh viện, tôi sẽ gửi video đi, anh tự nghĩ xem hậu quả thế nào?”
Lông mày Mộ Thương Nam trĩu xuống, đến đây mới biết mình bị cô lợi dụng “Cô dám uy hiếp tôi?”
“Tại sao không dám? Đều là người hơn 50 cân, dựa vào gì tôi không dám uy hiếp anh? Xùy” Ngón tay Diệp Phi ấn vào nút bên cạnh nút gửi đi, chỉ cần anh dám nói không, thì cô lập tức gửi cho Thiên Tịnh.
Lông mày Mộ Thương Nam trĩu xuống hết mức “Còn chưa có ai dám uy hiếp tôi! Cô sẽ không thể là người đầu tiên!” Anh quay người nhặt quần áo dưới đất lên mặc vào.
Ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào lưng anh, chiếc lưng đầy vết sẹo của anh, đập vào mắt cô, những vết sẹo lớn, những vết sẹo méo mó có thể nhìn ra độ sâu của vết thương.
Một cảnh tượng đỏ máu một lần nữa phủ lên tâm trí cô, trên máy bay cô nhìn thấy vệt đỏ là máu của anh sao? Anh chịu đựng vết thương nghiêm trọng như vậy, nên mới tỉnh lại sau hai tháng? Dường như tất cả mọi câu hỏi đều có đáp án. Lần đó anh vì bảo vệ cô, bị bom của Thiên Tịnh nổ trọng thương. Nhưng, hiểu được những cái này, không có bất kỳ ý nghĩa nào với cô, anh và Thiên Tịnh có con, Mộ Dã chính là chứng cứ nói dối tốt nhất của anh. Lúc anh có quan hệ với cô. Không dứt khoát mối quan hệ với Thiên Tịnh, cô sẽ không chấp nhận loại đàn ông cặn bã như này. Một khi ngón tay cô ấn, video gửi đi, đảm bảo có thể trọc Thiên Tịnh tức nổ phổi, tiện thể đăng lên mạng tin tức. Nhưng, điều làm cô không ngờ đến là, một tin nóng như này, lại không được công bố ra ngoài.
“Chuyện gì thế này?” Cô ngạc nhiên nhìn điện thoại.
Mộ Thương Nam đứng khoan thai trước cửa sổ“ Gửi đi chưa? Đừng nhìn, cô đương nhiên không nhìn thấy tin này, ở nước ZH muốn đăng tin về nhà họ Mộ, nhất định phải được sự đồng ý của tôi. Chụp đẹp lắm, hiệu quả đặc tả rất tốt.” Anh tiến đến cô, lắc lắc điện thoại của mình trêu tức, anh sớm đã nhận được xin chỉ thị của trang web, anh đương nhiên không đồng ý, vì vậy video này không được đăng lên mạng.
Diệp Phi bĩu môi “Nhưng Thiên Tịnh nhận được video rồi!”. Điều vui mừng duy nhất của cô là ít nhất Thiên Tịnh có thể nhìn thấy.
“Cô ta là một người phụ nữ thông minh, biết bản thân mình cần gì, cô ta sẽ không kiếm chuyện với tôi. Tôi thấy cô hãy lo cho cô đi, cô định ra ngoài với bộ dạng như này” Ánh mắt Mộ Thương Nam đùa giỡn với cô.
Tay Diệp Phi nắm chặt, đồ đàn ông cặn bã! Cô mắng chửi anh thậm tệ, quay người đi vào phòng nghỉ của Mộ Thương Nam, cô có ngốc đâu, có quần áo của Mộ Thương Nam không biết đi lấy. Từ tủ quần áo của anh cô lấy ra một chiếc áo sơ mi và thắt lưng của anh, cởi quần áo rách của mình ra, mặc áo sơ mi vào, thắt thắt lưng lên eo.
Mộ Thương Nam ngạc nhiên nhìn cử động của cô, dường như cô rất quen thuộc với tất cả mọi thứ trong văn phòng anh. Thắt lưng của anh để trong ngăn kéo ở giữa tủ quần áo, ngăn kéo có vài cái, nhưng cô không do dự mở ngăn kéo đó ra, lấy ra thứ đồ mà mình muốn.
Diệp Phi soi gương, mặc dù mặc sơ mi không ra gì, nhưng ít nhất sơ mi còn tốt hơn quần áo rách. Cô quay người đi hướng ra cửa, nhưng cánh tay anh chặn đường.
“Chúng ta lúc trước rất thân quen sao? Cô biết đồ của tôi để ở đâu?” Mộ Thương Nam chất vấn.
Diệp Phi đầu óc trống rỗng, “quen? Tôi đã từng làm trợ lý đặc biệt cho anh hai tháng. Vì vậy biết đồ của anh để ở đâu” Cô chỉ ra một lý do, sẽ không nói với anh, họ từng có quan hệ, chỉ sợ việc của Thiên Thiên, sẽ bị phát hiện. Mộ Ly là một thằng điên, cô không biết Mộ Ly sẽ làm gì, hoặc nói ra điều gì, cô không thể không đề phòng.
“Cô định mặc cái này ra ngoài?” Anh hỏi
“Không được sao? Anh làm rách quần áo của tôi, không phải nên đền sao?” Diệp Phi hỏi lại.
“Có lý, uống thuốc xong, cô đi đi!” Mộ Thương Nam bước nhanh đến bàn làm việc của anh, từ trong ngăn kéo lấy ra một hộp thuốc cho Diệp Phi. Loại thuốc này, Diệp Phi đã quá quen, cô từng vì anh uống vài lần rồi. Lòng cô lạnh giá, quả nhiên là người chồng tốt, ăn vụng bên ngoài còn không quên chùi mép, không gây rắc rối cho vợ mình.
“Anh cảm thấy trong bệnh viện của tôi thiếu thuốc à? Sáng sớm tôi dậy việc đầu tiên là uống thuốc. Loại thuốc này không thể uống nhiều lần, nếu như anh không tin, khi nào đến tháng tôi sẽ bảo anh”.
“Tự cô uống? Ai biết cô rốt cuộc có uống thật hay không?” Giọng nói sắc nhọn của Thiên Tịnh vang lên trong phòng. Cô nhìn thấy video, liền lái xe đến, xông luôn vào văn phòng của Mộ Thương Nam, Diệp Phi vừa trở về đã lăn lộn một đêm với Mộ Thương Nam, tim gan lá lách dạ dày thân cô đau đến chảy máu, cô cố gắng 5 năm cũng không có được anh, Diệp Phi chỉ cần móc móc ngón tay là có thể có được toàn bộ của anh.
Ánh mắt Diệp Phi nhìn Thiên Tịnh lạnh đến thấu xương “Haha. Cô cảm thấy tôi có hứng thú sinh con cho ngựa giống không? Tôi không phải cô, loại hàng hóa nào cũng đều có thể nuốt xuôi, làm phiền cô quản chặt ngựa giống nhà cô”.
Mặt Thiên Tịnh lúc trắng lúc đỏ “Diệp Phi, cô thật không biết xấu hổ, dụ dỗ chồng chị họ mình, con dám gửi video cho tôi!”. Một cái tát tát thẳng vào mặt Diệp Phi.
Diệp Phi không tránh cái tát của cô, cái tát hằn mạnh lên mặt cô, cái tát đầu tiên là do cô tự tìm đến, nhưng sau này sẽ không, 5 năm nay, lúc cô rảnh, theo Mộ Ly học chút võ thuật phòng thân, mặc dù không có cách nào để so sánh với các huấn luyện viên, nhưng đánh thế nào cũng sẽ đặc sắc hơn Thiên Tịnh.
Thiên Tịnh bị đánh kêu thảm thiết “ Bỏ tôi ra! Á!”
“Bỏ cô ra!Lúc mẹ cô hại chết bố mẹ tôi, sao không nghĩ đến tha cho họ?” Nắm đấm của Diệp Phi thụi vào cổ Thiên Tịnh.
“Dừng tay!” Tay Mộ Thương Nam nắm lấy tay Diệp Phi, không cho cô đánh tiếp. Nhưng Thiên Tịnh thực sự bị đánh đến đứng dậy cũng không đứng dậy được.
Tim Diệp Phi đau nhói đến tột cùng. Mộ Thương Nam không quan tâm đến Thiên Tịnh đánh cô, còn cô đánh Thiên Tịnh thì không được. Haha! Quả nhiên vừa nãy cô ngu ngốc quá.
“Mộ Thương Nam, bệnh viện của tôi anh thích niêm phong thì niêm phong, nhưng bệnh của anh tìm người khác chữa! Anh còn dám động vào tôi nữa, tôi đảm bảo sẽ thiến anh!” Một chân cô đá vào bụng dưới anh, hôm qua không bỏng đến tàn phế, nay cô đá cho tàn phế.
Mộ Thương Nam không ghi ngờ Diệp Phi có thể nói được làm được, anh chắc chắn cô dùng toàn bộ sức lực, cho dù là người sắt đá, anh cũng sẽ đau đến ra mồ hôi lạnh, dù gì nó cũng là chỗ yếu đuối nhất của người đàn ông.
“Anh Thương Nam, anh không sao chứ? Em đi gọi bác sĩ!” Thiên Tịnh nhìn biểu cảm của Mộ Thương Nam, sợ gần chết. Cô hoảng hốt gọi điện thoại cho Sở Nhiễm.
Diệp Phi đi ra khỏi tòa nhà của Mộ Thương Nam, thực sự bị ánh mắt của tất cả mọi người bao vây tấn công, chắc là bọn họ coi cô giống như loại gái công sở. Có một cậu bé đi đến trước mặt cô, chặn đường cô lại.
Cô nhìn gương mặt nhỏ bé của Mộ Dã, một đứa bé cũng muốn gây rắc rối cho cô. Cậu nhóc lại muốn làm gì?
Danh sách chương