CHƯƠNG 3340: RA TAY!

“Làm càn!”

Ngay khi Vĩnh Luân sắp ngã xuống, có tiếng gầm thịnh nộ lập tức vang lên.

Chỉ thấy từ chiếc nhẫn trên tay của hắn, một luồng Vĩnh Sinh Quy Tắc cực kỳ khủng bố tiến ra.

Luồng Vĩnh Sinh Quy Tắc này nhanh chóng xâm nhập vào cơ thể của Vĩnh Luân, kích phát Vĩnh Sinh Thần Ấn bên trong linh hồn hắn.

VÙ VÙ VÙ.

Vĩnh Sinh Thần Ấn được mở, lượng Sinh Tử Quy Tắc đang hoành hành trong cơ thể Vĩnh Luân lập tức bị nghiền nát.

Không còn bị trói buộc và vô hiệu hoá, Vĩnh Sinh Thần Thể của Vĩnh Luân một lần nữa hoạt động.

Thương thế từ linh hồn và thân thể của hắn nhanh chóng phục hồi. ..

Vĩnh Luân nhờ vậy thành công sống lại, sống lưng ướt đẫm mồ hôi, một cảm giác vừa sợ hãi vừa phẫn nộ xông thẳng lên đỉnh đầu.

“Lão già muốn chết!”Hắn nhìn Nhị Trưởng Lão rống lớn như dã thú.

May mắn mình có Người Hộ Đạo theo cùng, bằng không vừa rồi đã thật sự ngã xuống.

Loại Sinh Tử Quy Tắc đó rốt cuộc là gì? Thế mà có thể áp đảo cả Vĩnh Sinh Quy Tắc của mình trong cùng cấp?

Chứng kiến cảnh tượng này, nghe lời mắng chửi của Vĩnh Luân, Nhị Trưởng Lão nhếch mép cười lạnh:

“Hoá ra là có lão quái vật bảo hộ.”

So với Vĩnh Luân sợ hãi, lão lại thầm tiếc hận vì mình không thành công làm thịt con mồi.

“U Minh Dạ, ngươi thật sự vì nữ nhân mà đắc tội với Vĩnh Sinh Điện chúng ta sao?”

Thanh âm uy nghi lạnh lùng vang lên, gọi thẳng tên của Nhị Trưởng Lão U Minh Hồn Cung.

Từ Nhẫn trên tay Vĩnh Luân, một bà lão chậm rãi xuất hiện, sắc mặt bất thiện nhìn chằm chằm Nhị Trưởng Lão.

“Tham kiến nãi nãi.”Vĩnh Luân cung kính hành lễ.

Bà lão này chính là Tam Trưởng Lão của Vĩnh Sinh Điện, nhưng đồng thời có thân phận là bà ruột của Vĩnh Luân, cũng đảm nhiệm trọng trách hộ đạo cho hắn trên con đường tu hành.

“Tiểu Luân, vừa rồi nãi nãi không lập tức ra tay là muốn để ngươi hiểu đạo lý không được phép chủ quan trong bất cứ tình huống nào.”Tam Trưởng Lão - Vĩnh Xuân trầm giọng giáo huấn:

“Dù Vĩnh Sinh Thần Thể có khả năng phục hồi hàng đầu nhưng còn chưa đến mức vô địch thiên hạ.”

“Ngươi ỷ vào Vĩnh Sinh Thần Thể không thèm né tránh công kích của địch nhân, đối phương lại còn là cao tầng của Bất Hủ Thế Lực, đây chính là ngu xuẩn.”

Vĩnh Luân hít sâu một hơi, cung kính cúi thấp đầu kính cẩn nói:

“Nãi nãi dạy phải, Tiểu Luân sai rồi.”

Vĩnh Xuân hài lòng trước thái độ của hậu bối, phất tay nói: “Ngươi mang theo người trở về, nơi này giao lại cho lão thân!”

“Nãi nãi đừng vội, ta và ngài liên thủ tiêu diệt lão cẩu này.”Vĩnh Luân nghiến răng nói, hiển nhiên trong lòng vẫn căm hận U Minh Nhị Trưởng Lão.

Mà nghe được ý định của Vĩnh Xuân, U Minh Dạ giận dữ quát lên:

“Muốn mang người rời đi? Hỏi qua ý bổn toạ chưa?”

Lão khó khăn lắm mới tìm được cơ hội Hạ Tử Quỳnh rời khỏi địa bàn của Đại Dục Tông, làm sao cam tâm để nàng bị cướp mất?

Chưa nói đến việc Hạ Tử Quỳnh là đối tượng song tu tuyệt hảo, chỉ riêng mảnh gốm ở trên người nàng cũng là thứ dù liều mạng cũng phải đoạt.

Một khi để Vĩnh Luân thành công mang nàng về, cao tầng của Vĩnh Sinh Điện chắc chắn nhận ra lai lịch của các mảnh gốm và thu giữ.

Đến lúc đó, cơ hội đoạt lấy của U Minh Dạ gần như bằng không. ..

Không chần chờ, hắn phất ống tay áo ném ra một chiếc lồng đèn.

Chỉ thấy lồng đèn này toả ra khí tức âm trầm, lạnh lẽo. .. ngọn lửa bên trong lại mang màu đen, có màu sắc u ám, càng đốt càng tối, không hề toả ra dù chỉ là một tia ánh sáng.

U Minh Dạ điều động hồn lực cuồn cuộn tiến vào lồng đèn, hai tay kết ấn:

“Âm Ngục Đăng - Vạn Hồn Toả Nhật!”

RỐNG. .. KHIẾU. .. KHẶC KHẶC. .. HÚ HU. .. HI HA. ..

Khoảnh khắc đó, từ trong lồng đen vang vọng vô số âm thanh quỷ dị khiến người khác phải rợn cả gai óc.

Có tiếng gào rú, tiếng tru, tiếng cười ác độc, tiếng cười trẻ nhỏ, tiếng khóc, tiếng oán than. .. cùng lúc vọng lên.

Âm Ngục Đăng lơ lửng giữa hỗn độn, hàng vạn Ác Linh, Lệ Quỷ, Oán Hồn mang theo hơi thở chết chóc, nguyền rủa, oán khí gào thét lao ra.

Chúng nó bay lượn xung quanh tạo thành một kết giới phong toả tất cả, để mọi thứ bên trong chìm vào bóng tối.

Mà cái đám Ác Linh, Lệ Quỷ và Oán Hồn này còn liên tục phát ra thanh âm, đều là Thiên Sinh Âm Vận tàn nhẫn công kích trực tiếp vào linh hồn và tâm cảnh của tu sĩ.

Ở bên trong này, dù là Hồn Siêu Thần Viên Mãn cũng ăn không tiêu.

Sắc mặt Hạ Tử Quỳnh tái nhợt, Vĩnh Luân vội vàng điều động Vĩnh Sinh Quy Tắc bảo vệ xung quanh nàng.

Không phải hắn thương hoa tiếc ngọc, mà chỉ sợ nếu nàng có mệnh hệ gì, sẽ không thể hiến tế nàng cho Chung Cực để đổi về khí vận và công đức khổng lồ mà thôi.

“U Minh Dạ, ngươi nghĩ có thể thắng lão thân sao?”

Nhìn thấy tên này dám dùng Siêu Thần Bảo Cực Phẩm - Âm Ngục Đăng bao vây xung quanh, Vĩnh Xuân gằn giọng chất vấn.

“Vì sao lại không?”U Minh Dạ cười quỷ dị:

“Ngươi chỉ là Tam Trưởng Lão, bổn toạ là Nhị Trưởng Lão đây. .. Lấy một địch hai không thành vấn đề.”

Nếu là Nhị Trưởng Lão hay Đại Trưởng Lão của Vĩnh Sinh Điện xuất hiện, có lẽ sẽ khiến U Minh Dạ kiêng kỵ phần nào.

Nhưng người hộ đạo của Vĩnh Luân chỉ là Tam Trưởng Lão - Vĩnh Xuân mà thôi.

U Minh Dạ tự tin bằng vào mảnh gốm mình đang nắm giữ, bên trong chứa đựng Quy Tắc của Vạn Đạo Thần Chủ còn sót lại, đủ để làm thịt cả hai bà cháu này.

Thấy U Minh Dạ muốn chiến đến cùng, Vĩnh Luân liền truyền âm cho nãi nãi:

“Lão cẩu này sao lại cố chấp như thế? Chẳng lẽ lão cũng biết bí mật của Chung Cực Tế Mệnh Thân?”

“Nếu thế thì không thể để hắn sống.”Vĩnh Xuân ánh mắt híp lại, đáp:

“Bởi dù chúng ta thành công cướp người, hắn cũng sẽ mách lẻo với Đại Dục Tông đến tìm Vĩnh Sinh Điện gây sự.”

“Diệt khẩu!”Vĩnh Luân đạt thành ăn ý.

Song phương đều muốn giải quyết lẫn nhau, loại trừ mầm hậu hoạn.

U Minh Dạ không muốn bí mật mảnh gốm bại lộ, Vĩnh Luân và Vĩnh Xuân càng không muốn Chung Cực Tế Mệnh Thân lan truyền. ..

“Chết đi!”

Song phương gầm thét, trực tiếp lao vào đại chiến.

. ..

Hỗn độn rung chuyển, không gian đen kịt liên tục bị xé toạc bởi những luồng lực lượng kinh thiên động địa.

Âm Ngục Đăng của U Minh Dạ lơ lửng trên cao, toả ra vô vàn oán khí và tử khí cường đại, gắn kết với nhau như thiên la địa võng.

Vô số Ác Linh, Lệ Quỷ, Oán Hồn liên tục phóng thích sức mạnh, tạo ra một kết giới bóng tối dày đặc, phong toả càn khôn, nuốt chửng ánh sáng.

Hiện tại muốn phá vòng vây, phải đánh nát Âm Ngục Đăng.

Nhưng để huỷ đi một kiện Siêu Thần Bảo Cực Phẩm đâu phải chuyện dễ dàng, nhất là khi đôi bên đang muốn giải quyết lẫn nhau.

Vĩnh Xuân và Vĩnh Luân sóng vai, Vĩnh Sinh Càn Khôn của bọn họ bùng nổ như đại thế giới, tạo thành hai màn chắn hình vòng cung khổng lồ, chống lại sự tác động, quấy rối liên miên đến từ Âm Ngục Đăng.

Vĩnh Sinh Thần Văn bao trùm cơ thể, Vĩnh Sinh triệu hoán một thanh Vĩnh Quang Kiếm,

Hàng nghìn vạn tầng Kiếm Vực thét gào, nhất kiếm chém thẳng về phía đối thủ.

“Vĩnh Sinh Trảm - Diệt Tà!”Vĩnh Xuân quát lớn, thanh trường kiếm như ánh sáng giữa màn đêm mang theo hàng hà vô số Vĩnh Sinh Quy Tắc.

Nơi kiếm khí đi qua, oán hồn, lệ khí đều hoá thành hư ảo. ..

U Minh Dạ cười lạnh, không chút sợ hãi, triệu hoán một thanh U Minh Đao.

“Bạo Hồn Đao Pháp!”

Vung đao bổ ra, từ trên lưỡi đao lại có cả đội quân linh hồn xông thẳng mà ra.

Hoà cùng Đao Thế phô thiên cái địa, ngạnh kháng trực diện kiếm thế ngang trời.

KENG!

Kiếm đao va chạm, hỗn độn rung rẩy. ..

BÙM BÙM BÙM.

Chợt đội quân linh hồn tự bạo, Hồn Lực tàn phá bừa bãi nghiền nát tất cả Kiếm Thế, oanh kích thẳng vào đầu Vĩnh Xuân.

“Hự!”Vĩnh Xuân đau đớn rên rỉ, liên tục lùi vài bước chân.

Mà Vĩnh Luân ở bên cạnh cũng bị bạo hồn tác động, sắc mặt tái mét, may mà có Vĩnh Sinh Thần Lực nhanh chóng phục hồi. ..

“Các ngươi chỉ có thế?”U Minh Dạ khàn giọng cười, nhưng nội tâm lại trầm xuống.

Lão biết nếu không dùng đến quy tắc của mảnh gốm sẽ khó mà giết được hai kẻ này.

Mảnh gốm trong ống tay áo lại toả ra lực lượng. ..

Lần này không chỉ Sinh Tử Đạo mà còn có Địa Ngục Đạo, Quỷ Đạo, Hồn Đạo và Âm Dương Đạo.

Từng loại quy tắc tương ứng từ mảnh gốm bắn ra, dung nhập cùng cơ thể U Minh Dạ.

Chiến lực của lão bỗng nhiên tăng mạnh. ..

Linh hồn giải thể, lại là vạn thanh Đồ Thần Chi Mâu gào thét mà ra. ..

Vĩnh Luân thấy vậy, không còn dám chủ quan, triệu hoán Vĩnh Sinh Pháp Tướng, thi triển nhân tướng hợp nhất.

Vô vàn Vĩnh Sinh Thần Văn bao trùm xung quanh Pháp Tướng.

“Nát cho ta!”

Có được trạng thái mạnh mẽ này, Vĩnh Luân tự tin xông thẳng vào đám Hồn Mâu phát động công kích.

Nhưng dù là thế, những Hồn Mâu vẫn vô cùng cường hoành, liên tục oanh sát, khiến tầng tầng lớp lớp Vĩnh Sinh Thần Văn sụp đổ mới chịu tiêu tan.

“Hoang đường!”Vĩnh Xuân ở bên cạnh cũng khó tin gầm lên:

“Đám Hồn Mâu này được gia trì bởi loại quy tắc gì? Vì sao Vĩnh Sinh Quy Tắc của lão thân lại thua kém nhiều như vậy?”

“Khặc khặc, chính là quy tắc dùng để đưa các ngươi vào Âm Gian.”U Minh Dạ nham hiểm nói:

“Địa Ngục Chi Môn mở cho ta!”

Lão tiếp tục triệu hoán Âm Binh, Địa Ngục Khuyển, Quỷ Sai, Oán Linh, Vong Quân. ..

Nhưng lần này có được lực lượng từ mảnh gốm hỗ trợ, chiến lực của chúng nó càng mạnh mẽ hơn so với trước đó.

“Pháp Tướng Thần Thông - Trường Hà Phệ Sinh!”

Vĩnh Luân cùng Vĩnh Xuân đều triệu hoán Vĩnh Sinh Pháp Tướng, hợp lực sử dụng Pháp Tướng Thần Thông.

ẦM ẦM ẦM ẦM. ..

Vĩnh Sinh Thần Lực và Vĩnh Sinh Quy Tắc từ hai tôn Pháp Tướng bùng phát, hoá thành hai dòng trường hà dài hàng vạn dặm quét khắp chiến trường. ..

Những nơi Trường Hà Phệ Sinh quét qua, mọi thứ đều bị nó thôn phệ. ..

Quân đoàn của U Minh Dạ bị nhấn chìm trong hai dòng sông khổng lồ này, chúng nó cố gắng gào thét, giãy dụa vẫn khó chống nổi uy thế của Pháp Tướng Thần Thông.

Nhưng ngay lúc này, U Minh Dạ đã như quỷ mị tiếp cận, tàn nhẫn mở miệng:

“Không chỉ mỗi các ngươi có Pháp Tướng!”

Từ dưới chân Vĩnh Sinh Pháp Tướng của Vĩnh Luân, một lỗ đen khổng lồ bỗng nhiên mở ra.

“Pháp Tướng Thần Thông - Cách Ly Dương Thế!”

VÙ VÙ VÙ VÙ. ..

Lỗ đen khổng lồ tuôn ra hấp lực kinh khủng đem Vĩnh Sinh Pháp Tướng nhấn chìm.

“Không xong!”Vĩnh Xuân quát lên:

“Mau thoát ly Pháp Tướng, hắn muốn kéo ngươi vào Âm Gian.”

Đại năng của U Minh Hồn Cung trở lên đều có khả năng qua lại giữa Dương Thế và Âm Gian thành thạo. ..

Pháp Tướng của U Minh Dạ trốn tại Âm Gian thi triển Thần Thông, muốn cưỡng ép kéo Vĩnh Sinh Pháp Tướng mang theo Vĩnh Luân vào địa bàn của mình.

Vĩnh Luân quá đỗi sợ hãi, buộc lòng giải trừ Nhân Tướng Hợp Nhất, trơ mắt nhìn Pháp Tướng của mình bị lỗ đen nuốt chửng.

“PHỐC!”

Hắn phun ra máu tươi, Pháp Tướng bị đoạt mất phản phệ không hề nhẹ, tu vi có dấu hiệu tuột giảm.

“Khặc khặc.”U Minh Dạ chỉ chờ có thế, vung U Minh Đao chém ra.

“Còn có lão thân ở đây!”Vĩnh Xuân lạnh lẽo, trực tiếp chấp chưởng Vĩnh Quang Kiếm chém ra nghênh đón.

U Minh Dạ cười gằn, tự tin mảnh gốm có thể giúp mình áp đảo bà già này nên không hề sợ hãi.

Vẫn vung đao trảm xuống Vĩnh Luân đang bị thương, vẫn dùng Quy Tắc bao trùm bàn tay nghênh đón Vĩnh Quang Kiếm.

Ngay khoảnh khắc đó, bên dưới cái bóng của Hạ Tử Quỳnh, Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn của Lạc Nam vận chuyển, hắn bí mật duỗi ra cánh tay:

“Hiểm Thâu Bá Thủ!”

Mảnh gốm trên thân U Minh Dạ theo đó biến mất, các loại Quy Tắc đang cuồn cuộn gia trì cũng tiêu tan.

“Chuyện gì?”U Minh Dạ hãi hùng.

Lão muốn thu đao lại chống đỡ, đáng tiếc đã muộn, mọi thứ diễn ra quá nhanh và đột ngột.

PHỐC PHỐC. ..

Cảnh tượng lưỡng bại câu thương diễn ra, đao của U Minh Dạ trảm vào tận xương cốt của Vĩnh Luân. ..

Mà tay của hắn cũng đứt đoạn trước lưỡi kiếm của Vĩnh Xuân, cảm giác cắt lìa linh hồn sao mà thống khổ.

“AAAAAAAAA. ..”Vĩnh Luân gào thét thảm thiết.

U Minh Dạ đau đến chết đi sống lại nhưng không có tâm tình phản ứng với cơn đau, ngược lại cố gắng kiểm tra mảnh gốm trên cơ thể mình.

Lão lập tức hướng mắt về phía Hạ Tử Quỳnh, ở nơi này mỗi nàng là người có mảnh gốm. ..

“Tiện nhân này xem ra đứng về phía Vĩnh Sinh Điện.”U Minh Dạ phẫn hận đến cực điểm.

“Lão cẩu, rốt cuộc biết đau rồi sao?”Vĩnh Xuân được đà, tiếp tục nâng lên thần kiếm. ..

Kiếm Thế tung hoành, Vĩnh Sinh Thần Lực hoà cùng Kiếm Thế. ..

“Vĩnh Sinh Độ Hồn Trảm!”

Nhất kiếm ra, muốn độ hoá linh hồn của U Minh Dạ.

“Cút ngay!”U Minh Dạ lười để ý, thi triển Hồn Độn né tránh kiếm quang, lao thẳng về phía Hạ Tử Quỳnh:

“Trả đồ vật cho lão phu!”

Hắn biết mình không mạnh hơn Vĩnh Xuân bao nhiêu, nếu không có mảnh gốm hỗ trợ, làm sao dám lấy một địch hai?

“Cấm ngươi động vào nàng!”Vĩnh Luân nộ hống.

Vĩnh Sinh Thần Ấn trong người hắn lại toả sáng, đẩy nhanh tốc độ hồi phục tổn thương.

Vĩnh Xuân cũng không muốn Chung Cực Tế Mệnh Thân gặp chuyện, dịch chuyển không gian đến ứng cứu, chống lại U Minh Dạ.

“Thiếu chủ!”Hạ Tử Quỳnh hoảng hốt chạy về phía Vĩnh Luân đang trị thương.

“Đến đây với ta!”Vĩnh Luân ngắm dung nhan tuyệt mỹ của nàng, cảm giác đau đớn cũng giảm đi rất nhiều.

Hắn thầm hô đáng tiếc, nếu không phải thể chất của nàng cần đến sự hy sinh, mỹ nhân như nàng hoàn toàn có tư cách trở thành thê tử của hắn.

Nhưng trước mắt cứ tận hưởng trước đã, Vĩnh Luân giang rộng hai tay, chờ đón mỹ nhân lao vào lòng.

Hạ Tử Quỳnh biểu hiện đầy mong đợi trên khuôn mặt.

Khoé môi Vĩnh Luân nhếch lên đầy đắc ý. ..

Ngay khi hương thơm bát ngát từ thân thể nàng cận kề, cái bóng của Hạ Tử Quỳnh có chút dị động.

“PHỐC!”

Ám Nhiên Chuỷ Thủ xuyên thủng mà qua. ..

“Đây là. ..”Vĩnh Luân trợn tròn hai mắt.

Hạ Tử Quỳnh đối diện cách hắn trong gang tấc nhưng lại như xa xôi vô tận.

Hắn khó khăn nhìn xuống, chuỷ thủ vô tình đâm xuyên đan điền của mình.

Vĩnh Luân cố gắng vận chuyển Vĩnh Sinh Thần Lực, Vĩnh Sinh Quy Tắc, Vĩnh Sinh Thần Thể để phục hồi như cũ.

Nhưng mà hiện thực lại rất tàn khốc, Bá Chủ Quy Tắc đã chiếm cứ toàn bộ cơ thể hắn.

Trước Bá Chủ Quy Tắc, cái gọi là Vĩnh Sinh chỉ là một trò hề. .. hoàn toàn không thể phát huy ưu thế của nó.

Cánh cửa tử vong lại mở ra chào đón. ..

Bằng vào hơi thở yếu ớt, Vĩnh Luân thì thào, thốt lên hai tiếng:

“Kẻ nào?”

. ..

Chúc cả nhà ngủ ngon

Đa tạ các độc giả ủng hộ e.

Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe truyện audio.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện