Editor: Tô Tô Hữu Hành

~~~

Nói thật lòng thì Tô Tâm Đường vẫn bất ngờ khi nghe thấy câu nói đó của Đồng Kinh Niên.

Hình như cô đã cự tuyệt anh rất nhiều lần rồi thì phải.

Lúc trước còn nói muốn cô làm bạn gái của anh.

Khi ấy cô từ chối nên anh cứ liên tục gặng hỏi cho bằng được, hỏi cô vì sao lại không đồng ý yêu cầu của anh. Lần này Tô Tâm Đường đã chuẩn bị sẵn tinh thần đón nhận cơn tức giận của Đồng Kinh Niên rồi.

Đối với anh mà nói thì có lẽ đây là một sự đả kϊƈɦ.

Tô Tâm Đường biết thiên chi kiêu tử* giống như anh đứng trêи một đám công tử thiếu gia, lớn lên đẹp trai, bằng cấp cao, năng lực mạnh.

*Thiên chi kiêu tử: Đứa con cưng kiêu ngạo của ông trời.

Những người như vậy không cần phải động một ngón tay cũng có cả đám phụ nữ thi nhau chạy đến.

Còn người giống như cô, trước đây còn không vào được trong mắt của Đồng Kinh Niên. Nếu không phải vì cô cùng với Tư Nam yêu đương, thì ngay cả cơ hội tiếp xúc với Đồng Kinh Niên còn chẳng có, chứ đừng nói đến chuyện có được anh đặt vào trong mắt hay không.

Vậy nên cô không đồng ý.

Có lẽ Đồng Kinh Niên chẳng thể hiểu được đâu.



Nhưng mọi chuyện lại một lần nữa không theo dự tính của cô.

Đồng Kinh Niên chỉ “Ừ” một tiếng giống như không có chuyện gì xảy ra, sau đó anh liền bóp eo cô, tấn công bất ngờ.

Đâm cho thật sâu, thật mạnh, tinh hoàn to lớn không ngừng đánh vào môi âᘻ ɦộ, khiến cho nơi đó đỏ hết cả lên.

Tô Tâm Đường: Chẳng lẽ anh đang trừng phạt cô? Nhưng dù sao vẫn rất sướиɠ nên cô đã tạm thời quên mất câu nói chung thủy của Đồng Kinh Niên.

Cô nghĩ đề tài này chắc sẽ dừng ở đây thôi.

Người đàn ông bắt đầu có dấu hiệu muốn bắn tinh.

Đồng Kinh Niên tăng tốc ra vào mấy trăm cái, sau đó rút ra côn thịt khổng lồ, trêи thân còn có gân xanh trông hết sức dữ tợn.

Một lượng lớn tϊиɦ ɖϊƈh͙ sền sệt trắng đục phun trào ra từ quy đầu của người đàn ông, tựa như một khẩu súng nước của trẻ con.

Lực bắn ra cũng không nhỏ, toàn bộ đều dính hết lên trêи bụng của Tô Tâm Đường.

Cô bị nóng đến mức run rẩy.

Đồng Kinh Niên cũng đã đứng dậy, vươn tay lấy khăn giấy trêи tủ đầu giường để lau sạch tϊиɦ ɖϊƈh͙ ở trêи người của cô.

Tô Tâm Đường nằm liệt một chỗ, cô liếc mắt nhìn động tác của người đàn ông. Có thể khiến cho thần tiên giúp mình dọn dẹp thế này, cũng rất có cảm giác thành tựu đấy chứ.

Biểu hiện của Đồng Kinh Niên trêи phương diện tình ɖu͙ƈ cũng không tệ lắm. Bỏ qua trình độ xử nam trước kia chỉ biết đấu đá lung tung làm cô không mấy vui vẻ, thì anh vẫn rất có trách nhiệm.

Anh sẽ giúp Tô Tâm Đường rửa ráy sạch sẽ, chứ không chỉ biết lo sướиɠ cho mỗi bản thân mình.

Đối với cô mà nói thì điểm này rất quan trọng.

Bởi vì cô biết có rất nhiều người đàn ông không hề chú ý đến vấn đề này… bọn họ hoàn toàn không để tâm đến nhà gái. Mặc kệ lý do Đồng Kinh Niên thích sạch sẽ nên mới muốn giúp cô hay gì gì đó, thì cô vẫn cảm thấy rất thoải mái với hành động của anh, thật đấy.

Tô Tâm Đường cho rằng đến đây là xong.

Nhưng không nghĩ tới kế tiếp còn có chuyện khiến cô kinh ngạc đến nỗi rớt cằm.

Sau khi Đồng Kinh Niên giúp cô lau chùi sạch sẽ, anh bỗng kéo hai chân của cô ra, xếp thành hình chữ M.

Không phải để tiếp tục làᘻ ȶìиɦ, bởi vì anh đã đưa mặt đến nơi đó.

Đôi mắt của Tô Tâm Đường mở lớn.

Nếu… cô đoán không nhầm, tư thế này của Đồng Kinh Niên, là muốn —-

Khẩu giao?



Đầu óc của Tô Tâm Đường đơ trong nháy mắt.

Cô đã từng dùng miệng giúp Đồng Kinh Niên, còn anh thì chưa bao giờ làm chuyện đó với cô.

Vấn đề này cũng bình thường thôi.

Chỉ là Tô Tâm Đường không có cách nào tưởng tượng nổi Đồng Kinh Niên sẽ khẩu giao cho mình.

Dù gì đây cũng là một người đàn ông kiêu ngạo tự cao tự đại, hơn nữa lại có thói sạch sẽ, trước đây anh còn thề sống chết không muốn hôn môi với cô nữa đấy.

Thật lòng mà nói thì có thể được anh hôn cũng coi như là bước đột phá, tuy rằng sau đó anh cũng rất ham thích hoạt động này.

Thế nhưng…

Không giống nhau.

Nhưng sự thật lại đang phát sinh ở trước mắt của Tô Tâm Đường.

Trong lúc cô ngây người thì khuôn mặt của Đồng Kinh Niên đã tiến gần đến bên hoa huyệt.

Hai cánh hoa trắng hồng đầy đặn, ngay cả lông cũng thưa thớt. Vừa rồi đã cùng anh làᘻ ȶìиɦ nên có hơi ửng đỏ, trông có chút đáng thương. Ở giữa có một khe hở rất nhỏ, rõ ràng ƈôи ȶɦϊ.t của anh mới rút ra không lâu nhưng bây giờ lỗ nhỏ cũng đã khép lại rồi.

Đồng Kinh Niên quan sát rất nghiêm túc, dường như đôi mắt của anh muốn xuyên thấu qua khe hở kia. Anh cách nơi đó rất gần, hô hấp phả lên vị trí mềm mại của Tô Tâm Đường, khiến cô không nhịn được muốn khép lại hai chân.

Cảm giác ngượng ngùng không nói lên lời.

Đồng Kinh Niên nhanh tay nắm lấy cổ chân của Tô Tâm Đường, đôi môi sát lại gần.

Anh hôn lên môi âᘻ ɦộ của cô.

Tô Tâm Đường túm chặt ga giường, phát ra một tiếng kêu nức nở giống như con thú nhỏ.

Đồng Kinh Niên nhíu mày, anh vốn cho rằng làm chuyện này sẽ không thoải mái. Nhưng trêи thực tế thì nơi ấy của cô cũng không có mùi gì lạ, thậm chí ɖâʍ dịch trong suốt chảy ra từ bên trong khe hở kia còn…

Ngọt.

Tất nhiên để cho Đồng Kinh Niên cảm thấy thành tựu chính là phản ứng của cô gái này, nghe âm thanh cô nức nở, cảm thụ bờ môиɠ của cô khẽ run, Đồng Kinh Niên nhếch khóe miệng. Dường như có một tiếng trống cổ vũ khiến tinh thần của anh càng thêm hăng hái, anh thử vươn đầu lưỡi thăm dò vào khe hở nhỏ bé kia.

“Ưm —-“

Tô Tâm Đường có cảm giác cô không còn là chính mình nữa rồi.

Cô chưa bao giờ uể oải đến vậy.

Cả khuôn mặt đẹp đẽ của người đàn ông cao cao tại thượng đang chôn ở hạ thể của cô, chóp mũi cao thẳng chạm vào âm đế, đôi môi mỏng mυ"t̼ vào hai cánh môi âᘻ ɦộ. Tô Tâm Đường cũng biết đầu lưỡi hữu lực của anh đang chen vào giữa cái lỗ nhỏ hẹp kia, từng chút từng chút ra ra vào vào, bắt chước động tác làᘻ ȶìиɦ.

Tuy rằng… anh rất ngây ngô, thậm chí còn dùng hàm răng làm cô đau nhưng vẫn mang đến cho cô sự chấn động cùng với kɧօáϊ cảm mới lạ. Nên một chút khuyết điểm kia xem như đã được đền bù.

Đồng Kinh Niên, thật sự đang khẩu giao cho cô.

Thần tiên, hạ phàm.

Cô thậm chí còn chẳng cảm nhận được hơi thở chán ghét và khinh miệt trước kia của anh nữa, loại hơi thở mà cô muốn chinh phục.

Thần tiên sẽ làm chuyện này cho cô gái của anh sao?

Tô Tâm Đường phủ định.

“Anh đừng…”

Đồng Kinh Niên nghe được âm thanh đứt quãng của cô vang lên, vụn vặt rách nát.

Anh ngẩng đầu: “Không thoải mái sao?”

Tô Tâm Đường nhìn đôi môi phát sáng lấp lánh của người đàn ông, có chất lỏng dính trêи môi anh.

Là ɖâʍ dịch chảy ra từ bên trong cơ thể của cô.

Không hề làm suy giảm vẻ đẹp trai của anh, thậm chí còn khiến cho đôi môi thêm sắc hồng. Cấm ɖu͙ƈ nhưng vẫn rất sắc tình.

Lúc này đây, Tô Tâm Đường không nói được lên lời.

Chung quy lại thì không phải là không thoải mái.

Đồng Kinh Niên có vẻ đã hiểu rõ, anh lại tiếp tục tiến hành công việc của mình.

Tô Tâm Đường cảm giác cô đang nằm trêи mây, Đồng Kinh Niên quả là một học sinh giỏi. Cho dù là làᘻ ȶìиɦ hay hôn môi thì anh cũng đều nhanh chóng nắm bắt được kỹ thuật, ngay cả khẩu giao cũng vậy, anh tự tìm được bí quyết cho riêng mình rồi.

Không giống như làᘻ ȶìиɦ, nhưng cũng chẳng khác biệt là bao.

Lúc thì dịu dàng như cơn mưa phùn đầu xuân, lúc thì mãnh liệt như trận gió nóng thổi qua khóm hoa cỏ ven đường…

Bàn tay vốn đang túm chặt ga giường của Tô Tâm Đường đã chậm rãi chuyển dần về phía đầu của người đàn ông. Cô phải thừa nhận rằng, chiến lược này của Đồng Kinh Niên thực hiện rất đúng, đây là lần đầu tiên cô được thể nghiệm cảm giác “suy nghĩ bằng nửa thân dưới” của đàn ông đấy.

Nếu bây giờ Đồng Kinh Niên đưa ra bất cứ yêu cầu gì, chỉ cần không chạm đến điểm giới hạn và không tốn tiền của cô, thì cô sẽ chẳng buồn nghĩ ngợi mà đáp ứng ngay.

Và Đồng Kinh Niên quả thật có đưa ra một yêu cầu.

“Anh không muốn tiếp tục cùng em ở trong bóng tối, không muốn chỉ làm bạn tình của em. Anh muốn được đứng dưới ánh nắng mặt trời, muốn được làm… bạn trai của em.”

“Nếu anh nói, anh muốn ngả bài với Tư Nam, có thể chứ?”

Tô Tâm Đường cảm nhận được đầu lưỡi chạm vào vách thịt bên trong, hai chân vô thức kẹp chặt, cô ngửa đầu, giống như một mỹ nhân ngư đang cận kề bên bờ tử vong.

“… Có thể.”

—————————————————-

Editor:

Đọc phần đầu của chương này có lẽ cả nhà cũng đã hiểu vì sao Đường Đường từ chối làm bạn gái của anh Đồng rồi đúng không? Thật ra Đường Đường là kiểu người rất thực tế, ngay từ đầu đã xác định rõ hai người bọn họ không cùng một thế giới. Mặc dù gia đình của Đường Đường không thiếu tiền nhưng đúng như cô nói, những người ở tầng lớp như Đồng Kinh Niên có khi cả đời cô cũng không với tới được. Từ đầu truyện, Tô Tâm Đường luôn so sánh anh Đồng với “thần tiên”, theo mình nghĩ cũng bởi vì “thần tiên” là thứ không có thật. Mối quan hệ của hai người từ lúc bắt đầu đã không bình thường một chút nào, rồi sau đó là một loạt những lời nói và hành động ngáo ngơ của anh Đồng, vậy nên Đường Đường sẽ không dễ dàng đặt tình cảm của mình để cược một ván “yêu đương chân chính” với Đồng Kinh Niên.

Haha viết vài dòng chia sẻ với cả nhà vậy thôi, chứ thật ra Đường Đường cũng không rút “trym” vô tình đến vậy đâu. Để biết Đường Đường sập bẫy Đồng tổng như thế nào thì các tiểu tình nhân nhớ phải ném sao nhỏ đấy nhé.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện