Chương 194

“Được.” Nguyễn Hạo Thần hơi mỉm cười nói. Sâu trong đôi mắt anh như ẩn giấu nụ cười cao thâm khó dò, anh cảm thấy mình có thể mượn cơ hội này để thăm dò cô.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là anh không được thua, dù sao thì sai biệt giữa thắng và thua cũng quá lớn rôi.

Nếu thua anh sẽ không được vào phòng của cô nhưng nếu thắng thì sẽ có thể tùy anh định đoạt!

Ừm, thật tốt mà.

Giây phút này ai cũng có suy nghĩ của riêng mình, tính toán của mỗi người đều rất kỹ lưỡng.

Tiếp theo đây hai người đấu liên tục ba lần, đều ra giống nhau.

Ánh mắt của cậu ba Nguyễn hơi lóe lên, mày cũng cau lại, kết quả này…

Tô Khiết hơi sững sờ, đôi mắt cô chớp chớp, kết quả thế này đúng là lần đầu xảy ra với cô.

Tô Khiết chơi trò này với ai cũng đều chưa từng thua, luôn thắng ngay từ ván đầu tiên.

Tình hình bây giờ đúng là đã hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của cô, ngoài dự đoán cũng có nghĩa là vượt ngoài tâm kiểm soát.

Mà đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát thì có nghĩa là cô có thể sẽ thua.

Cô mà thua rồi thì sẽ để anh toàn quyền quyết định.

Cho nên cô tuyệt đối, tuyệt đối không thể thua được, không thể.

Tô Khiết thầm thở ra một hơi, ánh mắt cô lóe lên sau đó cô đột nhiên giơ tay lên, hơi dùng sức kéo cổ áo sơ mi của mình.

Động tác đó của cô nhìn hơi nôn nóng, có vẻ như cô đang nóng nực nên mới kéo cổ áo.

Nhưng mà sau động tác đó, hai cúc áo sơ mi của cô đã bị mở ra, lúc nãy cúc đầu tiên đã không gài bây giờ cô lại mở thêm hai cúc nữa.

Như thế năm cúc áo sơ mi của cô đã mở mất ba cúc, vì vậy “phong cảnh xinh đẹp” ở phía trước ngực cô hoàn toàn không che đậy được nữa.

Dáng người của cô thật sự rất đẹp, rất đẹp, kiểu nửa kín nửa hở này đúng là có sức sát thương cực lớn, mỗi phút đều đang dụ dỗ người ta phạm tội.

Vào lúc này hai người họ đều đang ngồi ở trên giường có thể coi là mặt đối mặt, ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần không cần di chuyển cũng có thể nhìn thấy phong cảnh xinh đẹp dụ người kia.

Theo lý mà nói thì xưa này cậu ba Nguyễn không gần nữ sắc, là kiểu người đứng đắn, nhưng mà…

Ánh mắt Nguyễn Hạo Thần tối lại, chính khoảnh khắc đó lòng anh rối loạn, anh phân tâm rồi!

“Kéo, búa, bao.” Cũng chính lúc này, Tô Khiết đột nhiên hét lên một câu rồi cô nhanh chóng ra kéo.

Còn Nguyễn Hạo Thần chưa kịp hoàn hồn mà đã giơ bàn tay ra, bàn tay chính là bao…

Thế là cậu ba Nguyễn thua rồi.

Nguyễn Hạo Thần:”.. ”

Anh cứ thế mà thua rồi? Cứ thua như thế sao?

Cho nên lúc nãy là cô cố ý dùng mỹ nhân kế, người phụ nữ này được lắm!

Lúc này Nguyễn Hạo Thần thầm cắn răng, sao bây giờ anh lại muốn cắn cô thế cơ chứ?

Anh thế mà lại dễ dàng trúng mỹ nhân kế của cô! Não anh hôm nay bị úng nước hả?

“Yeah, em thắng rồi.” Tô Khiết lập tức nhảy lên, ánh mắt không hề che giấu sự vui mừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện