Chương 164

Mặc dù vừa rồi Mộ Dung Uyển khắp nơi ghét bỏ Nguyễn Hạo Thần, ông nghe không thoải mái, nhưng thái độ của Mộ Dung Uyển đối với Tô Khiết lại khiến ông có suy nghĩ khác.

Dù sao tập đoàn Ngụy Khang cũng là xí nghiệp lớn số một số hai trong nước, Tô Khiết và tập đoàn Nguy Khang lại có mối quan hệ này…

Nhưng mà, ông cụ Nguyễn nhìn Tô Khiết vẫn là không hài lòng chút nào.

Kiều Thiên Lý mặt khó tin, đôi mắt đỏ lên ghen ty, cô ta không tin, không tin người phụ nữ vừa ngu ngốc lại xấu xí như Tô Khiết mà lại có thể dễ dàng ảnh hưởng tới Nguyễn Hạo Thần.

“Được rồi, nên dùng bữa rồi, ngồi xuống hết đi.” Bà cụ Nguyễn lại làm dịu bầu không khí, đương nhiên, cũng xem như lại giải vây cho Kiều Thiên Lý.

Lúc này chỉ còn một mình Kiều Thiên Lý vẫn đứng, Kiều Thiên Lý nghe thấy lời của bà cụ Nguyễn lập tức sực tỉnh, nhanh chóng che giấu ghen ghét trên khuôn mặt, lễ phép ngồi xuống bên cạnh bà cụ Nguyễn.

“Đúng rồi, không phải Tầm Chiêu định đầu tư vào kinh doanh trang sức của nhà họ Kiều sao? Thiên Lý nói thiết kế xong mấy kiểu trang sức, muốn lấy cho con xem thử.” Bà cụ Nguyễn nhìn Kiều Thiên Lý, trên mặt là nụ cười từ ái, phải nói bà cụ Nguyễn thật sự rất hài lòng với Kiều Thiên Lý, khắp nơi đều nói chuyện vì Kiều Thiên Lý.

“Đúng vậy, anh Tầm Chiêu, đây là mấy tác phẩm em thiết kế.” Kiều Thiên Lý nhắc tới chuyện thiết kế, mặt lại dần lộ ra nụ cười.

Lúc Kiều Thiên Lý nói chuyện, cầm ra mấy bản thiết kế, đưa tới trước mặt Nguyễn Hạo Thần: “Anh Tầm Chiêu, anh xem thử một chút.”

Nguyễn Hạo Thần quả thực đã từng nói chuyện này, tay anh tự nhiên giơ về phía mấy bản thiết kế.

Nhưng mà, Tô Khiết lại cầm bản thiết kế trong tay Kiều Thiên Lý nhanh hơn một bước, Tô Khiết liếc mắt nhìn, trong lòng cười lạnh.

Thiết kế trên mấy tờ mà Kiều Thiên Lý lấy ra vẫn là mấy kiểu trong bản thảo thiết kế của cô năm đó, chỉ là, đây là mấy kiểu cô vẽ lúc mới đầu, có chút ấu trĩ, không đủ hoàn mỹ, cả cuốn bản thảo thiết kế đó của cô mấy năm nay hẳn cũng sắp bị Kiều Thiên Lý dùng hết rồi, Kiều Thiên Lý thế này là không định động não tự mình thiết kế?

Cô lại muốn xem thử Kiều Thiên Lý dùng hết bản thảo thiết kế của cô thì định làm thế nào?

Tô Khiết nhìn bản thiết kế, khóe môi nhếch lên: “Đây là cái gì, cái này cũng quá khó xem rồi.”

Mặc dù đây là bản thiết kế trước đây của cô, nhưng đối với cô hiện tại mà nói, tác phẩm thế này sớm đã không thể cầm ra rồi.

Sắc mặt Kiều Thiên Lý thay đổi rõ rệt, nhưng cô ta không biểu hiện quá rõ ràng, chỉ là đôi mắt lúc nhìn bà cụ Nguyễn có thêm vài phần tủi thân.

“Cô hiểu cái gì? Những cái này tôi vừa xem thử, đều rất tốt.” Bà cụ Nguyễn thấy dáng vẻ tủi thân của Kiều Thiên Lý, có lẽ thật sự đau lòng, trực tiếp hét lên với Tô Khiết một câu: “Cô đưa bản thiết kế cho Tầm Chiêu, để Tầm Chiêu xem.”

“Tầm Chiêu, con xem một chút, những thiết kế này đều là Kiều Thiên Lý tự mình thiết kế, nhất định không tệ.” Bà cụ Nguyễn thật sự là khắp nơi đều vì Kiều Thiên Lý nói chuyện.

Bà cụ Nguyễn nói chuyện, Tô Khiết bèn ngoan ngoãn đưa bản thiết kế tới trước mặt Nguyễn Hạo Thần, nhưng cô vẫn rất thành thực biểu đạt quan điểm của mình: “ông xã à, em không thích.”

Khóe môi Kiều Thiên Lý khẽ nhếch lên nụ cười lạnh trào phúng, Tô Khiết tính là cái gì, đồ ngốc này cho rằng cô nói không thích thì có thể ảnh hưởng được gì sao?

“Ừ.” Nguyễn Hạo Thần vốn muốn giơ tay lấy bản thảo thiết kế, nghe thấy lời của Tô Khiết, thì chỉ nhẹ ừ một tiếng, sau đó không nói gì nữa.

Vợ anh cũng nói không thích rồi, anh còn xem gì nữa?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện