Chương 159

“Tôi và Mộ Dung Tri từ nhỏ đã quen biết với nhau, mẹ của tôi và dì Mộ Dung là bạn học của nhau.” Lời nói này của Tô Khiết rất đơn giản, rất chung chung, nhưng lại đầy đủ nói rõ hết tất cả.

Hơi thở rét lạnh và nguy hiểm trong con ngươi của Nguyễn Hạo Thần đã tiêu tán hơn phân nửa.

“Khó trách cô có thể tùy ý ra vào phòng của thầy Mộ Dung, hóa ra hai người là thanh mai trúc mã à.” Hiển nhiên Kiều Thiên Lý không nghĩ tới tình huống như thế này, trong lúc nhất thời có chút sửng người, nhưng mà Kiều Thiên Lý phản ứng rất nhanh, trực tiếp bóp méo ý tứ hoàn toàn.

“Thanh mai trúc mã…” Hai mắt Tô Khiết chớp chớp, giọng nói này làm trong lúc nhất thời không phân biệt được rõ là tâm trạng gì, nghe không ra đây có phải là cô thừa nhận hay không? Hay là thừa nhận rồi.

Cô đột nhiên nhìn vê phía Nguyễn Hạo Thần, vẻ mặt lại mang theo chút suy tư: “ông xã, anh có thanh mai trúc mã không?”

“Không có.” Sắc mặt của Nguyễn Hạo Thần hơi trâm xuống, giọng nói cũng có chút chìm: “Không có thời gian cho mấy chuyện đó.”

Cô đây thật sự là thanh mai trúc mã với Mộ Dung Tri?

Kiêu Thiên Lý nghe được lời nói này của Nguyễn Hạo Thần thì sắc mặt rõ ràng đã thay đổi, rất rõ ràng, Kiều Thiên Lý cho rằng cô ta là thanh mai trúc mã của Nguyễn Hạo Thần, nhưng mà lời nói này của Nguyễn Hạo Thần lại đánh thật mạnh vào mặt của cô ta.

Tô Khiết cười cười, dáng vẻ cười rất là vui vẻ.

Thấy dáng vẻ của cô không tim phổi như vậy, con ngươi Nguyễn Hạo Thần chợt nháy một cái.

“Mộ Dung Tri cũng hẳn là có tình huống như vậy, Mộ Dung Tri theo họ của dì Mộ Dung, bác Ngụy kỳ vọng rất cao

vào Mộ Dung Tri, quản thúc cực kỳ nghiêm khắc. Dù sao Mộ Dung Tri cũng là con trai độc nhất của nhà họ Ngụy, tương lai tập đoàn Ngụy Khang đều giao cho anh ấy.” Tô Khiết mỉm cười nhẹ nhàng, cô nhìn Kiều Thiên Lý một cái, sau đó trả lời rất tự nhiên.

Nguyễn Hạo Thần nhìn Tô Khiết một chút, khóe môi hơi câu lên.

Giờ phút này Tô Khiết trả lời rất khéo léo, đầu tiên cô sử dụng câu trả lời của Nguyễn Hạo Thần để giải thích tình huống thanh mai trúc mã.

Thứ hai, cô đã đưa ra lời giải thích cho thân phận của Mộ Dung Tri, đương nhiên giải thích này của cô nhìn trông có vẻ như tùy ý, nhưng là cố ý nói cho Kiêu Thiên Lý nghe.

Ban đầu lúc ở trường học, Kiều Thiên Lý chủ động theo đuổi Mộ Dung Tri, khi đó hẳn là cô ta muốn lừa gạt bản thiết kế của Mộ Dung Tri, vê sau khi đã đánh cắp được toàn bộ bản phác thảo của bản thiết kế thì cô ta đã cắt đứt với Mộ Dung Tri.

Thân phận chân chính của Mộ Dung Tri thì người ngoài cũng không hê biết, đương nhiên Kiêu Thiên Lý cũng không biết, lúc đó ở trong mắt của Kiều Thiên Lý thì Mộ Dung Tri cũng chỉ là được xem là một giáo viên nghèo có tài.

Lúc đó Kiều Thiên Lý đã trộm bản thiết kế được rồi, đối với cô ta mà nói nói Mộ Dung Tri đã hoàn toàn không có giá trị lợi dụng nữa.

Nhưng mà…

“Tập đoàn Ngụy Khang? Là tập đoàn Ngụy Khang nào?” Trong nháy mắt sắc mặt của Kiều Thiên Lý liên thay đổi, trong lúc nhất thời có lẽ bởi vì quá kinh ngạc cho nên giọng nói cũng đã thay đổi.

Tập đoàn Nguy Khang là xí nghiệp lớn đứng thứ nhất thứ hai ở trong nước, ở nước ngoài phát triển cũng rất tốt, so sánh với Nguyễn thị thì chỉ có hơn chứ không có kém.

“Có rất nhiều tập đoàn Ngụy Khang à?” Tô Khiết nhìn cô ta, hai mắt nhẹ chớp, cười khẽ.

Cả người của Kiều Thiên Lý rõ ràng đã cứng đờ, trong lúc nhất thời sắc mặt thay đổi rất khó coi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện