Chủ đề: Giống hai phần trước của Phiên ngoại 100 câu hỏi
Người phỏng Vấn: Mỗ Lam
Người bị phỏng Vấn: Harry, V đại
Người xem: Tử Thần Thực Tử, Hội Phượng Hoàng, dân chúng Hogwarts, gia tộc Potter.
Thời gian: Sau chương 83
Hiện trường phỏng vấn:
[Dưới sân khấu đông nghìn nghịt người, không biết từ lúc nào lại có nhiều người chen lấn, xô đẩy như vậy…]
Harry [có chút do dự]: Thật sự không cần kiểm duyệt một chút sao? Ý em là ở đây có thể có người bị yếu tim.
V [nhướn mày]: Harry thân yêu, em nên nhớ bọn họ đều là Pháp Sư.
Harry [càng hoài nghi]: Sao em lại có cảm giác những người mới tới kia đều là Muggle nhỉ? Hơn nữa… rất nhiều nữ? V [từ chối cho ý kiến]
Dumbledore [nhìn người ngồi trên sân khấu, thở dài, dặn dò giáo sư McGonagall ngồi bên cạnh]: Nói Poppy chuẩn bị sẵn thuốc cấp cứu.
[Lời thuyết minh: Cậu Bé Vàng nói không sai! Nhưng cho dù có máu mũi giàn giụa mà chết thì nhóm Muggle cũng đều không bỏ qua buổi phỏng vấn này đâu! Đương nhiên những buổi phỏng vấn sau này cũng thế!]
Harry [đỏ mặt, không lên tiếng]: ……
Mỗ Lam [bừng tỉnh hiểu ra]: Chúng ta đều tự hiểu được…
[Sirius có vẻ không cam tâm nhưng cũng đành bất lực]
[Một vài thành viên Hội Phượng Hoàng xuất thân Muggle, một vài Tử Thần Thực Tử đã đến thế giới Muggle [vẻ mặt dại ra]: Những chuyện chúng tôi biết không phải sự thật a…]
[Những người còn lại [vẻ mặt không hiểu]: Công, thụ? Nghĩa là gì?]
[Lời thuyết minh [thét chói tai]: A a a a a ~~~]
Harry [không chịu được những tiếng bàn luận lào xào bên dưới, nổi nóng]: Ngươi có thể chỉ cho ta cách áp đảo Voldemort được không?
[Bên dưới lập tức yên tĩnh][Quả thật là không có cách nào sao?]
Harry [bất mãn bĩu môi]: Nghĩ thôi đã thấy buồn bực rồi. Mà sao hết lần này đến lần khác đều là ta bị hắn trêu chọc…. [đột nhiên ý thức được mình lỡ lời, sợ hãi tự bịt miệng mình lại]
[Mọi người sợ hãi: A? Chủ nhân/ Voldemort/ Người thần bí quả nhiên vô cùng mạnh mẽ!]
[Hội Phượng Hoàng đau đầu: Gryffindor thật sự là hại chết người…]
[Lời thuyết minh: Harry à, xem ra em đúng là thụ rồi? Đúng không? Đúng không?]
Harry [đỏ mặt]: Phòng Chứa Bí Mật.
[Bên dưới không hiểu mô tê gì: Đó là nơi bí mật nào vậy? Sao chưa từng nghe nói đến?]
Harry [sắc mặt đỏ bừng]: Tức giận…. Xấu hổ… Về sau mơ mơ màng màng không nhớ được gì hết…
[Máu mũi chảy ba nghìn mét][Lời thuyết minh: Thật muốn nhìn nha…]
[Toàn bộ Hội Phượng Hoàng che mặt]
[Tử Thần Thực Tử [lệ nóng quanh tròng]: Sau đó thì sao? Chủ nhân à, Ngài nỡ lòng nào vứt bỏ chúng đệ tử mà ở cùng Kẻ Được Chọn sao?]
Mỗ Lam [trừng mắt]: Nói thật, V đại à, có phải gần đây ngài quá nhân từ với đệ tử rồi không?
Harry [cố gắng tỏ vẻ nghiêm nghị, nhưng không thành công]: Quần áo đều ướt hết cả, vẻ mặt vô cùng gợi cảm.
[A a a a a a! Không chỉ có chảy máu mũi thôi đâu!! Giờ ngất xỉu luôn rồi!!!]
[Đám Tử Thần Thực Tử vắt kiệt óc tưởng tượng ra dáng vẻ quần áo ướt của Chủ nhân nhà mình, nhưng vẫn không thể tưởng tượng ra nổi]
[Nhóm Hội Phượng Hoàng tưởng tượng ra cảnh Cậu Bé Vàng nhà mình ướt sũng, trần trụi, kết quả là sắc mặt xanh mét]
Harry [nổi nóng lườm hắn]: Anh muốn ăn liền như thế lắm hả?
Mỗ Lam [hoà giải]: Chuyện này là tự nhiên thôi mà, V đại đã nhẫn nhịn bao lâu như vậy rồi, không phải sao?
Harry [nổi điên]: Petrificus Totalus! (Đóng băng)
[Mỗ Lam đóng băng rồi]
Harry [phụng phịu]: Nếu như có người nào đó làm anh ấy ghen thì….
[Mỗ Lam vẫn bị đóng băng]
Harry [mặt đỏ như tụ máu]: Khốn kiếp!
Harry [thu hồi ánh mắt đang lườm V, thở phào một hơi]: Giống như trên!
[Lời thuyết minh: Chúng ta muốn xem a a a a a! Thịt ở đâu?]
[Tử Thần Thực Tử [sợ hãi]: Chủ nhân à, tính độc chiếm của Ngài còn cả ở chuyện này nữa sao?]
Harry [xấu hổ lý nhí]: Chỉ cần anh ấy nhìn bằng ánh mắt đó, cả người liền nóng lên….
[Lời thuyết minh [bừng tỉnh đại ngộ]: A ~~~~ Gian tình ~~~~]
Harry [thẹn quá hóa giận]: Ta không biết! Nhưng chỉ cần có một chút đụng chạm sẽ lập tức có phản ứng…
V [nhướn mày]: Harry thân yêu, có vẻ như em biết rất rõ nha…
Harry [quay đầu sang chỗ khác không thèm nhìn hắn]: …
[Máu mũi giàn giụa…… Chúng ta nên hận cục kiểm duyệt đúng không?]
[Chúng Hội Phượng Hoàng [bụm mặt]: Chúng ta không còn mặt mũi nào đối diện với đám Tử Thần Thực Tử nữa… Thế này thì đánh nhau thế nào đây?]
Harry [ngại ngùng]: Gợi cảm chưa từng thấy.
[Tất cả im lặng: Chúng ta đáng lẽ không nên đến buổi phỏng vấn này. Thật nóng máu!]
Harry [giọng nhỏ như mèo kêu]: ……Có.
[Sirius [hừ một tiếng]: Voldemort, ngươi dám bắt cá hai thử xem!]
[Bellatrix [bi thương, uất hận]: Chủ nhân! Thuộc hạ mới là người yêu Ngài nhất! [bị người anh em Lestrange lôi đi]]
[Rodolphus [tức giận]: Dù chúng ta chỉ là hôn nhân trên danh nghĩa, cô cũng không thể không nể mặt gia tộc chúng ta như vậy chứ! Hơn nữa, việc của Chủ nhân cô cũng đòi nhúng tay vào sao? Cảm thấy sống quá lâu rồi hả?]
Harry [không nhịn được nữa]: Anh nói nhiều quá rồi đấy!
Mỗ Lam [nhảy ra, người này không biết được hóa giải thần chú Đóng băng từ lúc nào]: V đại à, Ngài lộ bài quá nhiều rồi đấy! Chính văn mới đến chương 83 thôi mà!
V [không kiên nhẫn]: Ngươi mau làm nhanh lên, khả năng nhẫn nhịn của ta không còn nhiều đâu.
Harry [mặt đỏ như máu]
Harry [ra vẻ nghiêm túc]: Không có ý tưởng.
[Lời thuyết minh: Ồ ~~~ Chúng ta đều biết ~~~]
Harry [bực bội]: Những câu thế này chỉ cần một người trả lời là được rồi.
Mỗ Lam [nói nhỏ]: Câu hỏi này thật đúng là ngu ngốc. Đáng ra nên hỏi khi tắm có H không mới phải. Đây mới là chuyện hay nha ~~
V [Ngầm chấp nhận]: Câu hỏi này không tồi.
Harry [thẹn quá hóa giận]: Khóa lưỡi!
Harry [quyết đoán]: Không có! [quắc mắt lườm] Sao anh lại trả lời theo kiểu mờ ám như vậy?
[Lời thuyết minh [hoan hô]: A ha ha ~ Gian tình ~~ Gian tình là trên hết ~~]
Harry [thản nhiên]: Không có.
[Tròng mắt chúng Hội Phượng Hoàng rớt đầy đất: Chúa Tể Hắc Ám giữ mình trong sạch?!]
[Chúng Tử Thần Thực Tử [hối hận]: Quả nhiên những người đẹp chúng ta dâng lên Chủ nhân không được nhận là vì bọn họ không hợp khẩu vị của Chủ nhân. Sớm biết thế này đã dâng Kẻ Được Chọn lên rồi…]
[Lời thuyết minh: Đều là người chung tình a ~~~]
Harry [lắc đầu]: Chưa từng có suy nghĩ như vậy.
[Mọi người: Cậu Bé Vàng thì đương nhiên không rồi… Giờ thì chúng ta biết thêm Voldemort/ Chúa Tể Hắc Ám/ Người thần bí không có đam mê này…]
Harry [lắc đầu không ngừng]: Tuyệt đối không xảy ra chuyện này!
Mỗ Lam: Đúng là không thể xảy ra chuyện này, bởi vì nghe nói V chính là kẻ lưu manh nhất trong giới hắc ám rồi… [đám Tử Thần Thực Tử mài dao soàn soạt]. Ta nói là nghe nói! [Người này lại được giải chú Khóa lưỡi từ lúc nào vậy?? Harry quá nhân từ mà hạ chú nương tay hay sao?]
Harry [đỏ mặt]: Thường xuyên…
Mỗ Lam [bất đắc dĩ]: Được rồi, lần này cả hai người đều làm lộ tình tiết! Ta nhắc nhở lại một lần nữa, chính văn mới đến chương 83 thôi, mong hai người suy xét câu trả lời!
[Mọi người đồng thanh: Câu trả lời này quá bá đạo rồi!]
Harry [lắc đầu]: Hermione sẽ không làm vậy đâu!
[Hermione ngồi bên dưới khóc không ra nước mắt: Harry, tuy rằng mình biết bồ không có ý gì khác, nhưng đừng có lôi mình vào nguy hiểm như thế chứ!]
[Ở Bungari nơi xa, Krum [hắt xì]: Là Hermione đang nhớ đến mình sao? Nói thật, vừa mới xa em anh đã thấy nhớ em rồi… Mình cũng sắp tốt nghiệp rồi, nên đến London phát triển sự nghiệp, có như vậy mới có thể thường xuyên được gặp cô ấy!]
Harry [lắc đầu]: Không hề.
[Lời thuyết minh: Tàm tạm với không hề là như thế nào? Đừng có mờ ám thế nha ~~]
Harry [bị nhìn đến ngượng ngùng]: …… Rất tốt.
[Lời thuyết minh: A a a a a a ~~ Hạnh phúc đến ngất đi được…]
Thời gian nghỉ giải lao.
Cụ Dumbledore đi ra ngoài.
Giáo sư McGonagall [gọi lại]: Dumbledore! Buổi phỏng vấn còn chưa chấm dứt mà, ông định đi đâu đó?
Dumbledore [biến mất]: Thăm một người bạn già.
Chúng Hội Phượng Hoàng [quay mặt nhìn nhau]: Là ai vậy nhỉ? Sao lại phải đi gấp như vậy?
Người phỏng Vấn: Mỗ Lam
Người bị phỏng Vấn: Harry, V đại
Người xem: Tử Thần Thực Tử, Hội Phượng Hoàng, dân chúng Hogwarts, gia tộc Potter.
Thời gian: Sau chương 83
Hiện trường phỏng vấn:
[Dưới sân khấu đông nghìn nghịt người, không biết từ lúc nào lại có nhiều người chen lấn, xô đẩy như vậy…]
Harry [có chút do dự]: Thật sự không cần kiểm duyệt một chút sao? Ý em là ở đây có thể có người bị yếu tim.
V [nhướn mày]: Harry thân yêu, em nên nhớ bọn họ đều là Pháp Sư.
Harry [càng hoài nghi]: Sao em lại có cảm giác những người mới tới kia đều là Muggle nhỉ? Hơn nữa… rất nhiều nữ? V [từ chối cho ý kiến]
Dumbledore [nhìn người ngồi trên sân khấu, thở dài, dặn dò giáo sư McGonagall ngồi bên cạnh]: Nói Poppy chuẩn bị sẵn thuốc cấp cứu.
[Lời thuyết minh: Cậu Bé Vàng nói không sai! Nhưng cho dù có máu mũi giàn giụa mà chết thì nhóm Muggle cũng đều không bỏ qua buổi phỏng vấn này đâu! Đương nhiên những buổi phỏng vấn sau này cũng thế!]
- Xin hỏi ngài là công, hay là thụ?
Harry [đỏ mặt, không lên tiếng]: ……
Mỗ Lam [bừng tỉnh hiểu ra]: Chúng ta đều tự hiểu được…
[Sirius có vẻ không cam tâm nhưng cũng đành bất lực]
[Một vài thành viên Hội Phượng Hoàng xuất thân Muggle, một vài Tử Thần Thực Tử đã đến thế giới Muggle [vẻ mặt dại ra]: Những chuyện chúng tôi biết không phải sự thật a…]
[Những người còn lại [vẻ mặt không hiểu]: Công, thụ? Nghĩa là gì?]
[Lời thuyết minh [thét chói tai]: A a a a a ~~~]
- Tại sao lại quyết định như Vậy?
Harry [không chịu được những tiếng bàn luận lào xào bên dưới, nổi nóng]: Ngươi có thể chỉ cho ta cách áp đảo Voldemort được không?
[Bên dưới lập tức yên tĩnh][Quả thật là không có cách nào sao?]
- Ngài có vừa lòng với vị trí đó?
Harry [bất mãn bĩu môi]: Nghĩ thôi đã thấy buồn bực rồi. Mà sao hết lần này đến lần khác đều là ta bị hắn trêu chọc…. [đột nhiên ý thức được mình lỡ lời, sợ hãi tự bịt miệng mình lại]
[Mọi người sợ hãi: A? Chủ nhân/ Voldemort/ Người thần bí quả nhiên vô cùng mạnh mẽ!]
[Hội Phượng Hoàng đau đầu: Gryffindor thật sự là hại chết người…]
[Lời thuyết minh: Harry à, xem ra em đúng là thụ rồi? Đúng không? Đúng không?]
- Địa điểm H lần đầu?
Harry [đỏ mặt]: Phòng Chứa Bí Mật.
[Bên dưới không hiểu mô tê gì: Đó là nơi bí mật nào vậy? Sao chưa từng nghe nói đến?]
- Cảm giác lúc ấy?
Harry [sắc mặt đỏ bừng]: Tức giận…. Xấu hổ… Về sau mơ mơ màng màng không nhớ được gì hết…
[Máu mũi chảy ba nghìn mét][Lời thuyết minh: Thật muốn nhìn nha…]
[Toàn bộ Hội Phượng Hoàng che mặt]
[Tử Thần Thực Tử [lệ nóng quanh tròng]: Sau đó thì sao? Chủ nhân à, Ngài nỡ lòng nào vứt bỏ chúng đệ tử mà ở cùng Kẻ Được Chọn sao?]
Mỗ Lam [trừng mắt]: Nói thật, V đại à, có phải gần đây ngài quá nhân từ với đệ tử rồi không?
- Lúc ấy dáng vẻ đối phương thế nào?
Harry [cố gắng tỏ vẻ nghiêm nghị, nhưng không thành công]: Quần áo đều ướt hết cả, vẻ mặt vô cùng gợi cảm.
[A a a a a a! Không chỉ có chảy máu mũi thôi đâu!! Giờ ngất xỉu luôn rồi!!!]
[Đám Tử Thần Thực Tử vắt kiệt óc tưởng tượng ra dáng vẻ quần áo ướt của Chủ nhân nhà mình, nhưng vẫn không thể tưởng tượng ra nổi]
[Nhóm Hội Phượng Hoàng tưởng tượng ra cảnh Cậu Bé Vàng nhà mình ướt sũng, trần trụi, kết quả là sắc mặt xanh mét]
- Sáng sớm hôm sau, câu đầu tiên nói với đối phương là gì?
Harry [nổi nóng lườm hắn]: Anh muốn ăn liền như thế lắm hả?
Mỗ Lam [hoà giải]: Chuyện này là tự nhiên thôi mà, V đại đã nhẫn nhịn bao lâu như vậy rồi, không phải sao?
Harry [nổi điên]: Petrificus Totalus! (Đóng băng)
[Mỗ Lam đóng băng rồi]
- Số lần H vào cuối tuần?
Harry [phụng phịu]: Nếu như có người nào đó làm anh ấy ghen thì….
[Mỗ Lam vẫn bị đóng băng]
- Nếu như trong hoàn cảnh lý tưởng thì muốn mỗi tuần mấy lần?
Harry [mặt đỏ như tụ máu]: Khốn kiếp!
- Thường H thế nào?
Harry [thu hồi ánh mắt đang lườm V, thở phào một hơi]: Giống như trên!
[Lời thuyết minh: Chúng ta muốn xem a a a a a! Thịt ở đâu?]
[Tử Thần Thực Tử [sợ hãi]: Chủ nhân à, tính độc chiếm của Ngài còn cả ở chuyện này nữa sao?]
- Chỗ nhạy cảm nhất của mình?
Harry [xấu hổ lý nhí]: Chỉ cần anh ấy nhìn bằng ánh mắt đó, cả người liền nóng lên….
[Lời thuyết minh [bừng tỉnh đại ngộ]: A ~~~~ Gian tình ~~~~]
- Nơi nhạy cảm nhất của đối phương?
Harry [thẹn quá hóa giận]: Ta không biết! Nhưng chỉ cần có một chút đụng chạm sẽ lập tức có phản ứng…
V [nhướn mày]: Harry thân yêu, có vẻ như em biết rất rõ nha…
Harry [quay đầu sang chỗ khác không thèm nhìn hắn]: …
[Máu mũi giàn giụa…… Chúng ta nên hận cục kiểm duyệt đúng không?]
[Chúng Hội Phượng Hoàng [bụm mặt]: Chúng ta không còn mặt mũi nào đối diện với đám Tử Thần Thực Tử nữa… Thế này thì đánh nhau thế nào đây?]
- Dùng một câu để hình dung đối phương khi H?
Harry [ngại ngùng]: Gợi cảm chưa từng thấy.
[Tất cả im lặng: Chúng ta đáng lẽ không nên đến buổi phỏng vấn này. Thật nóng máu!]
- Trả lời thẳng thắn, ngài có thích H không?
Harry [giọng nhỏ như mèo kêu]: ……Có.
[Sirius [hừ một tiếng]: Voldemort, ngươi dám bắt cá hai thử xem!]
[Bellatrix [bi thương, uất hận]: Chủ nhân! Thuộc hạ mới là người yêu Ngài nhất! [bị người anh em Lestrange lôi đi]]
[Rodolphus [tức giận]: Dù chúng ta chỉ là hôn nhân trên danh nghĩa, cô cũng không thể không nể mặt gia tộc chúng ta như vậy chứ! Hơn nữa, việc của Chủ nhân cô cũng đòi nhúng tay vào sao? Cảm thấy sống quá lâu rồi hả?]
- Thường H ở những đâu?
Harry [không nhịn được nữa]: Anh nói nhiều quá rồi đấy!
Mỗ Lam [nhảy ra, người này không biết được hóa giải thần chú Đóng băng từ lúc nào]: V đại à, Ngài lộ bài quá nhiều rồi đấy! Chính văn mới đến chương 83 thôi mà!
V [không kiên nhẫn]: Ngươi mau làm nhanh lên, khả năng nhẫn nhịn của ta không còn nhiều đâu.
Harry [mặt đỏ như máu]
- Ngài muốn H ở những địa điểm nào khác nữa?
Harry [ra vẻ nghiêm túc]: Không có ý tưởng.
[Lời thuyết minh: Ồ ~~~ Chúng ta đều biết ~~~]
- Tắm trước hay sau khi H?
Harry [bực bội]: Những câu thế này chỉ cần một người trả lời là được rồi.
Mỗ Lam [nói nhỏ]: Câu hỏi này thật đúng là ngu ngốc. Đáng ra nên hỏi khi tắm có H không mới phải. Đây mới là chuyện hay nha ~~
V [Ngầm chấp nhận]: Câu hỏi này không tồi.
Harry [thẹn quá hóa giận]: Khóa lưỡi!
- Khi H có hẹn ước gì không?
Harry [quyết đoán]: Không có! [quắc mắt lườm] Sao anh lại trả lời theo kiểu mờ ám như vậy?
[Lời thuyết minh [hoan hô]: A ha ha ~ Gian tình ~~ Gian tình là trên hết ~~]
- Trừ người yêu, ngài có từng quan hệ tình dục với người nào khác không?
Harry [thản nhiên]: Không có.
[Tròng mắt chúng Hội Phượng Hoàng rớt đầy đất: Chúa Tể Hắc Ám giữ mình trong sạch?!]
[Chúng Tử Thần Thực Tử [hối hận]: Quả nhiên những người đẹp chúng ta dâng lên Chủ nhân không được nhận là vì bọn họ không hợp khẩu vị của Chủ nhân. Sớm biết thế này đã dâng Kẻ Được Chọn lên rồi…]
[Lời thuyết minh: Đều là người chung tình a ~~~]
- Ngài có đồng ý với câu nói: ‘Không chiếm được trái tim thì ít nhất cũng phải chiếm được thân thể’ không?
Harry [lắc đầu]: Chưa từng có suy nghĩ như vậy.
[Mọi người: Cậu Bé Vàng thì đương nhiên không rồi… Giờ thì chúng ta biết thêm Voldemort/ Chúa Tể Hắc Ám/ Người thần bí không có đam mê này…]
- Nếu đối phương bị kẻ lưu manh cưỡng gian thì ngài sẽ làm gì?
Harry [lắc đầu không ngừng]: Tuyệt đối không xảy ra chuyện này!
Mỗ Lam: Đúng là không thể xảy ra chuyện này, bởi vì nghe nói V chính là kẻ lưu manh nhất trong giới hắc ám rồi… [đám Tử Thần Thực Tử mài dao soàn soạt]. Ta nói là nghe nói! [Người này lại được giải chú Khóa lưỡi từ lúc nào vậy?? Harry quá nhân từ mà hạ chú nương tay hay sao?]
- Trước khi H ngài có cảm thấy ngượng ngùng không? Hoặc là sau?
Harry [đỏ mặt]: Thường xuyên…
Mỗ Lam [bất đắc dĩ]: Được rồi, lần này cả hai người đều làm lộ tình tiết! Ta nhắc nhở lại một lần nữa, chính văn mới đến chương 83 thôi, mong hai người suy xét câu trả lời!
- Nếu bạn thân nói với bạn ‘Mình rất cô đơn, tối nay bồ có thể…’ và muốn ngài H, ngài sẽ làm gì?
[Mọi người đồng thanh: Câu trả lời này quá bá đạo rồi!]
Harry [lắc đầu]: Hermione sẽ không làm vậy đâu!
[Hermione ngồi bên dưới khóc không ra nước mắt: Harry, tuy rằng mình biết bồ không có ý gì khác, nhưng đừng có lôi mình vào nguy hiểm như thế chứ!]
[Ở Bungari nơi xa, Krum [hắt xì]: Là Hermione đang nhớ đến mình sao? Nói thật, vừa mới xa em anh đã thấy nhớ em rồi… Mình cũng sắp tốt nghiệp rồi, nên đến London phát triển sự nghiệp, có như vậy mới có thể thường xuyên được gặp cô ấy!]
- Ngài có cho rằng mình rất giỏi H?
Harry [lắc đầu]: Không hề.
[Lời thuyết minh: Tàm tạm với không hề là như thế nào? Đừng có mờ ám thế nha ~~]
- Còn đối phương thì sao?
Harry [bị nhìn đến ngượng ngùng]: …… Rất tốt.
[Lời thuyết minh: A a a a a a ~~ Hạnh phúc đến ngất đi được…]
Thời gian nghỉ giải lao.
Cụ Dumbledore đi ra ngoài.
Giáo sư McGonagall [gọi lại]: Dumbledore! Buổi phỏng vấn còn chưa chấm dứt mà, ông định đi đâu đó?
Dumbledore [biến mất]: Thăm một người bạn già.
Chúng Hội Phượng Hoàng [quay mặt nhìn nhau]: Là ai vậy nhỉ? Sao lại phải đi gấp như vậy?
Danh sách chương