CHƯƠNG 25
Cô đang nói thật, nhưng mà Đinh Trung lại không cho rằng là như vậy, ông ta cố chấp cho rằng Đinh Thu Huyền đang cố gắng giấu giếm không muốn để lộ át chủ bài.
Nhưng mà cũng không cần phải thắc mắc mãi điểm này, quan trọng đó chính là đã ký hợp đồng được rồi.
Đinh Trung cười ha ha: “Tốt, tốt quá đi thôi! Có phần hợp đồng này, cuối cùng nhà họ Đinh chúng ta đã có thể chuyển mình rồi, thậm chí còn có thể đưa gia tộc tiến vào thế gia bậc nhất cũng không chừng.”
Nhưng mà…
Giang Nghĩa lại lập tức tạt cho ông ta một chậu nước lạnh: “Ông, có phải là ông hiểu lầm gì đó rồi không, hợp đồng này là do Thu Huyền lấy danh nghĩa công ty chi nhánh của cô ấy để đấu thầu, không hề có liên quan gì với công ty mẹ với gia tộc của các người.”
Đinh Trung hóa đá ngay lập tức.
Đúng là như thế.
Bởi vì Đinh Trung vẫn luôn cho rằng Đinh Thu Huyền không thể ký hợp đồng, hoặc là cô sẽ làm mất mặt nhà họ Đinh, cho nên luôn mồm nói Đinh Thu Huyền đừng dùng thanh danh của gia tộc để đi đấu thầu.
Tất cả hậu quả để tự công ty chi nhánh của Đinh Thu Huyền gánh vác.
Bây giờ có kết quả, Đinh Thu Huyền lại có thể ký kết hợp đồng xây dựng, nhưng mà tất cả những thứ này đều không liên quan gì với Đinh Trung.
Cái tát này thật là đau.
Đinh Trung cảm thấy lòng mình đang rỉ máu, hợp đồng giá trị lớn như thế, rõ ràng là người nhà họ Đinh, thế mà mình lại không có cách nào nhận lợi ích từ nó, có một loại cảm giác có một bàn thức ăn đầy sơn hào hải vị nhưng mà mình lại không thể động đũa.
Rất khó chịu.
Đinh Trung gấp đến độ đỏ bừng cả khuôn mặt, thiếu chút nữa là phun ra máu.
Giang Nghĩa lấy hợp đồng trở về, từ tốn nói: “Ông, ông thấy rồi đúng không? Chuyện mà Đinh Phong Thành không làm được, Thu Huyền có thể làm được, chuyện mà đàn ông không làm được, phụ nữ có thể làm được, ông có hài lòng với kết quả này không vậy?”
Đinh Trung không nói nổi một chữ.
Buồn bực, tức giận, đau lòng, xúc động, các loại cảm xúc tràn vào trong tim của ông ta, chưa từng có lúc nào làm cho ông ta cảm thấy khó chịu như bây giờ.
“Nếu như không có chuyện gì thì chúng tôi đi trước đây.”
Giang Nghĩa kéo tay của Đinh Thu Huyền, phách lối đi lướt qua Đinh Phong Thành và Đinh Trung, làm Đinh Trung tức giận run rẩy cả người.
Anh minh một thế, có khi nào phải nhục nhã như lúc này?
Hai người bước lên xe.
Đinh Thu Huyền cẩn thận cất kĩ hợp đồng, lái xe rời khỏi.
Trên đường đi, cô hỏi: “Quách Khải nói là có người đã trình bày bản kế hoạch cho ông ta trước rồi, có phải là anh không vậy?”
Giang Nghĩa gật đầu: “Là anh.”
“Em biết mà, nếu không thì không có khả năng thuận lợi như vậy, anh làm được bằng cách nào thế?”
“Nếu nói thì cũng trùng hợp thôi, anh có một chiến hữu cũ đang làm việc ở Cục xây dựng, lúc anh nói chuyện phiếm với nhau thì có nói tới chuyện phá dỡ cải tạo, thế là anh tìm người làm ra một bản kế hoạch rồi giao cho cậu ấy, để cậu ấy chuyển giao cho cục phó Quách, ai biết được cục phó xem xong thì cảm thấy rất hài lòng, cho nên đã quyết định. Lúc đó anh gửi tới với danh nghĩa của em, cho nên mới có một màn như hôm nay đó.”