CHƯƠNG 23
“Làm càn!”
Đinh Trung vỗ ghế hét to, từ trước tới nay chưa có ai dám dùng loại khẩu khí này mà nói chuyện với ông ta, cho dù là Đường Văn Chương cao cao tại thượng cũng phải cười với ông ta, cái đứa cháu rể vô dụng như là Giang Nghĩa mà còn dám chất vấn ông ta, đúng là ngang ngược.
“Giang Nghĩa, cậu nghĩ mình là ai vậy hả?”
“Chuyện của nhà họ Đinh chúng tôi chưa đến lượt cậu có quyền lên tiếng.”
Giang Nghĩa cũng không tức giận, chỉ là bình tĩnh nói với Đinh Thu Huyền: “Em có thể bắt đầu đấu thầu rồi.”
Đinh Trung cười lạnh: “Có thể đó, đi đi, để ông già này xem xem chuyện nào mà đàn ông không làm được, con gái làm được bằng cách nào. Nhưng mà cháu nhớ cho kỹ, hành động đấu thầu lần này là hành động của chính bản thân cháu, không có liên quan gì với gia tộc chúng ta.”
Đinh Thu Huyền rất xấu hổ, cảm xúc bị kẹt ở giữa thật sự không dễ chịu.
Cô thở dài, đứng dậy đi vào trong văn phòng nhỏ được xây dựng tạm bợ.
Đinh Phong Thành cười trên nỗi đau của người khác mà nói: “Ông nội, cháu dám đánh cược chưa tới mười giây là nó sẽ bị đuổi ra ngoài.”
Đinh Trung lạnh lùng nói: “Đó cũng là do nó gieo gió gặt bão, gần mực thì đen, cứ ở cùng với tên rác rưởi như thế thì còn có thể làm gì được?”
Ở bên kia, Đinh Thu Huyền đi vào trong văn phòng.
Quách Khải, cục phó Cục xây dựng nhìn thoáng qua Đinh Thu Huyền, trong mắt lộ vẻ hưng phấn, người mà mình chờ rốt cuộc đã đến rồi.
Không đợi Đinh Thu Huyền mở miệng, Quách Khải liền lên tiếng trước: “Xin hỏi cô là Đinh Thu Huyền, cháu gái của nhà họ Đinh ở quận Tô Hàng cũ có đúng không?”
Đinh Thu Huyền có chút e dè: “Đúng, là tôi.”
Quách Khải nhếch môi cười: “Xin chào cô Đinh, đây chính là hợp đồng liên quan đến đấu thầu xây dựng, cô xem một chút đi, nếu như không có vấn đề gì thì cứ ký tên ở trang cuối cùng là được rồi.”
Đinh Thu Huyền mông lung.
Thuận lợi như vậy hả?
Cô còn chưa nói cái gì hết, còn chưa nói được một chữ về kế hoạch xây dựng mà mình tạm thời nghĩ ra, đối phương đã đặt hợp đồng kế hoạch xây dựng lên trên bàn, chỉ cần cô gật đầu là có thể ký tên rồi.
Tất cả như là đang mơ.
Đinh Thu Huyền xem hợp đồng một lượt, không có vấn đề gì, nhấc bút lên ký tên của mình.
Gồm hai bản.
“Một bản hợp đồng do tôi giữ lại, một bản khác là cô giữ.” Quách Khải đưa một phần hợp đồng cho Đinh Thu Huyền.
Đinh Thu Huyền ngơ ngác hỏi: “Phó cục trưởng, ngài không hỏi kế hoạch xây dựng của tôi cùng với quy mô của công ty chúng tôi như thế nào hả?”
“Không cần đâu, sớm đã có người trình bày bản kế hoạch với tôi rồi, vô cùng hoàn mỹ, dự án xây dựng lần này giao cho cô, tôi yên tâm trăm phần trăm.”
Đã có người gửi tới?
Là ai?
Cái tên xuất hiện đầu tiên ở trong đầu Đinh Thu Huyền là Giang Nghĩa.
“Vậy cảm ơn ngài.”