Chương 2102

Cách nói này đã khá nhẹ nhàng rồi.

Đỉnh Thu Huyền không muốn mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn nên đã yêu cầu Giang Nghĩa rời đi trước để họ tiếp tục chụp ảnh, sự việc tạm thời kết thúc.

Không ngờ…

Giang Nghĩa năm lấy bộ váy công chúa, hung ác nói: “Bộ váy công chúa này không thích hợp với em, em không được bước vào phòng thử đồ, đi theo anh!”

Chiếc váy vốn dĩ không được dày dặn, nếu dùng lực kéo mạnh sẽ bị rách ngay.

Với một tiếng ‘xoẹt”, nó đã rách làm đôi.

Lúc này, vẻ mặt của Đinh Thu Huyền hoàn toàn thay đổi, cô cắn môi, nhìn chằm chằm Giang Nghĩa, tức giận nói: ‘Giang Nghĩa, hôm nay rốt cuộc anh muốn làm gì? Anh nhất định phải khiến em không vui sao?

Gần một năm anh không về nhà, bây giờ trở về lại khiến em tức giận sao, anh không: / cảm thấy mình quá đáng sao?”

“Anh về nhà trước đi, đợi chút em tự vê sau.

Sự tức giận của Đỉnh Thu Huyền đã hoàn toàn bùng nổ.

Đầu tiên, cô bị chê vì quá già, sau đó cô bị ngăn cản thay quần áo và cuối cùng chiếc váy công chúa bị xé toạc.

Toàn bộ tâm trạng vui vẻ đều bị phá hoại.

Không cô gái nào có thể chịu được sự khiêu khích như vậy, chưa kể cô ấy vừa mới sinh con và bị trầm cảm sau sinh.

Bên cạnh cô, Phạm Tỉnh Hòa chống nạnh, hả hê nói: “Anh có nghe không, Thu Huyền bảo anh cút đi, sao anh còn không nhanh biến đi cho tôi!”

Peter cũng nhân cơ hội đi tới nói: “Thưa anh, xin đừng làm loạn ở cửa hàng của chúng tôi, mời rời đi cho.”

Đỉnh Thu Huyền, Phạm Tỉnh Hòa và Peter lần lượt yêu cầu Giang Nghĩa rời đi.

Anh không đi không được.

Giang Nghĩa liếc nhìn chiếc váy công chúa bị xé hỏng trong tay, ngẩng đầu nhìn Peter, sau đó quay người rời đi mà không nói một lời.

Lúc này Phạm Tỉnh Hòa mới thở phào nhẹ nhõm: “Thu Huyền, cô nói xem đang yên đang lành sao cô lại dẫn cái thứ đó tới đây, không phải tự khiến mình xấu hổ sao?”

Đinh Thu Huyền không ngờ rằng tính khí của Giang Nghĩa lại thay đổi đột ngột như vậy.

Trước đây anh không như thế này.

Cô thở dài, không có tâm trạng chụp ảnh, nhìn chiếc váy công chúa bị rách rồi nói: “Cái váy này bao nhiêu tiền vậy?”

Peter cười đáp: “Một cô gái xinh đẹp như cô, sao tôi lại có thể để cô bồi thường chứ?

Nếu cô thực sự muốn bồi thường thì hấy để tôi chụp nhiều ảnh cho cô hơn, thưởng thức vẻ đẹp của cô nhiều hơn. Đó là sự đền bù xứng đáng.”

Chỉ một vài câu nói kia đã kéo Đinh Thu Huyền ra khỏi cảm xúc tồi tệ.

Đinh Thu Huyền thở phào nhẹ nhõm nói: “Được, vậy tôi sẽ chọn thêm vài bộ, lát nữa thay đổi để chụp hình.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện